Ngay sau đó, Tiểu Hải Dương cúp điện thoại, nằm ở trên giường, dị thường hài lòng nở nụ cười.
Tại phía xa đầu bên kia đại dương, sau khi Bạc Tình cúp điện thoại, Thất Thất vội vàng đụng lên trước, hỏi: “Như thế nào? Tiểu Hải Dương nói những gì? Cuộc sống của Tịch Giản Cận cùng Sủng Nhi như thế nào?”
“Tạm thời còn không có phát hiện cái gì không tốt! “ Bạc Tình đáp ứng một câu, ngay sau đó cong môi, xinh đẹp cười cười: “Yên tâm đi, Tiểu Hải Dương so với bé trai bình thường thông minh hơn rất nhiều... Một khi có dấu vết gì, nó khẳng định sẽ phát hiện! Hơn nữa, Tiểu Hải Dương biết nhất là sắm vai biết điều, thật ra thì cùng bọn họ ở một thời gian ngắn cũng tốt, cho cuộc sống của bọn họ gia tăng chút gia vị!”
**
Sáng sớm ngày thứ hai, bởi vì Tiểu Hải Dương muốn đi nhà trẻ.
Cho nên Tịch Giản Cận đã thức dậy rất sớm, mua bữa sáng cho hai người, chia ra kêu hai người rời giường.
Tiểu Hải Dương mê mẩn nhìn bữa ăn sáng trên bàn, lặng yên ghi xuống —— sáng sớm, anh rể mua bữa sáng cho chị gái!
Sau đó nó liền gục ở chỗ này ngoan ngoãn mà ăn.
Bạc Sủng Nhi cũng rời giường, Tiểu Hải Dương ngày thứ nhất nhập học, thật sự cô muốn đưa đi.
Ba người ngồi ở trên bàn ăn cơm.
Trong lúc bất chợt chuông cửa vang lên.
Tịch Giản Cận đi mở cửa, là cô bé đưa sửa tươi, thấy Tịch Giản Cận, cực kỳ nhiệt tình cùng Tịch Giản Cận nói: “Tịch tiên sinh, đây là sửa tươi của anh.”
“Cảm ơn! “ Tịch Giản Cận khách khách khí khí trả lời một câu.
“Bởi vì anh đặt sửa tươi nhà chúng em rât lâu rồi, cho nên hôm nay tặng them cho anh một hộp.”
Tịch Giản Cận gật đầu, như cũ là “Cảm ơn!”
Cô bé đưa sửa tươi tiểu cô nương nhưlạing chậm chạp không chịu tránh ra, đứng ở nơi đó, tìm những lời khác nói.
Bạc Sủng Nhi ở phòng ăn, đã sớm nín một bụng hỏa.
Cái cô gái đưa sửa tươi này, mỗi ngày đều tới, mỗi ngày đều nói nhảm nhiều như vậy!
Chẳng lẽ cô ta không nhìn thấy Tịch Giản Cận đã là người có vợ sao?
Bạc Sủng Nhi lập tức cực kỳ phẫn nộ ăn bánh bao, hết sức oán giận đối với Tiểu Hải Dương nói: “Em xem một chút anh rể của em, mỗi ngày đều trêu hoa ghẹo nguyệt, cũng đã nói nhiều như vậy rồi, cái cô gái kia còn không chịu đi!”