Thiếu Phu Nhân Vô Lại

Chương 847: Chương 847: Tiểu Tịch cầu hôn với Bạc Sủng Nhi ! (17)




Bạc Sủng Nhi nhếch môi, cảm giác chính mình giống như là từ địa ngục về tới Thiên đường, trên cái thế giới này, có người đàn ông vậy sao?

Trên một giây tàn nhẫn để cho người ta đau đến không muốn sống như vậy, một giây sau lại nói ra để cho người ta cảm động đến rối tinh rối mù.

Tiểu Tịch, từng bao nhiêu lúc, trở nên hư hỏng như vậy?

Bắt đầu học xong tra tấn cô?

Trong lòng Bạc Sủng Nhi mãnh liệt run rẩy, bờ môi cô cũng bắt đầu run theo.

Tần Thánh ở bên đã sớm đã yên tĩnh trở lại.

Anh nhìn Tịch Giản Cận, đáy lòng không thể không bội phục.

Ngay cả Dịch Thiển, đều bị Tịch Giản Cận làm rung động rồi.

Thì ra, người đàn ông này, vừa rồi từng câu từng chữ luôn mồm, đều là ẩn giấu hàm nghĩa này.

Anh nói cho trước mặt cô gái này này, anh sẽ không bời vì bất luận kẻ nào bất cứ chuyện gì cưới cô!

Bời vì, anh cưới cô, cũng là anh cưới cô, chỉ là bời vì cô, không bời vì cái gì khác!

Bạc Sủng Nhi nửa ngày cũng khôngnói ra được một chữ.

Tịch Giản Cận an tĩnh quỳ ở nơi đó, kiên nhẫn chờ lấy.

Tần Thánh đứng ở một bên, nhìn một màn này, anh đột nhiên mở miệng, hô: “Đáp ứng!”

“Đáp ứng!”

Tô Thần cũng phù họa một câu, lập tức, vô số người, cũng bắt đầu ồn ào theo.

Trong tiếng hô hào này, ánh mắt Bạc Sủng Nhi dần dần ướt át, cô chậm rãi câu môi, kéo ra một nụ cười xinh đẹp, thế nhưng nước mắt, lại đã lặng yên trượt xuống.

Cô mở to miệng, muốn nói ra một câu “Được”, thế nhưng lập tức liền khóc ra tiếng, cô vươn tay, bưng kín miệng của mình, chưa bao giờ trước mặt người khác, mất khống chế thút thít qua như thế!

Chung quanh đều như là thủy triều”Đáp ứng anh ta, gả cho anh ta!”, cô giống nhưn bị mê chú, chậm rãi gật đầu với anh.

Cô gật đầu, đem bầu không khí vén lên.

Cô lệ nóng doanh tròng nhìn Tịch Giản Cận, càng khóc lợi hại hơn.

Tịch Giản Cận nhìn cô gật đầu, đột nhiên há miệng nói ra một lần nữa: “Em đồng ý gả cho anh không? Đồng ý không? Đồng ý không?”

Anh hỏi liên tiếp ba câu!

Cô liền gật đầu, đến sau cùng, cô đột nhiên khóc ra thành tiếng, hô một câu: “Gả, em gả cho anh!”

Lúc này Tịch Giản Cận mới đột nhiên đem bó hoa bằng quả ném q

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.