Sau khi Minh Tư Thành ném dao nĩa đi, Lang Khiếu Nhật hiểu ý cầm dao nĩa trên bàn lên, làm tiếp công việc của Minh Tư Thành, cắt thịt dê nướng nguyên con cho Nhiên Mộc Miên.
| Nhiên Mộc Miên dường như hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì. Lang Khiếu Nhật phụ trách cắt cho cô, cô tự giác phụ trách ăn.
| Lang Khiếu Nhật lúc này đột nhiên nhìn thấu được tâm tư của Nhiên Mộc Miên: “Cô chủ có phải không muốn trở thành gánh nặng của cậu Minh không? Bởi vì thể chất đặc thù của cô chủ”
“Đêm hôm đó của bốn năm trước, mẹ muốn giết chết tôi, cảm ơn anh đã kịp thời xuất hiện cứu lấy tôi” Nhiên Mộc Miên khẽ rũ mi mắt, trầm giọng nói.
Chuyện này trước giờ cô vẫn giấu kỹ trong lòng.
Trước kia cô cứ nghĩ mãi không thông, sau này có nghĩ thông suốt rồi, là bởi vì lời nói của Janna.
Lang Khiếu Nhật kinh ngạc nhìn Nhiên Mộc Miên.
“Vì sao bố lại mệt mỏi như vậy? Tại sao mẹ lại đau khổ đến thế? Trong lòng tôi đều biết rõ, chỉ là không thể để lộ ra. Tiểu Nhật à, nếu như ngày đó thật sự đến, anh giết tôi đi!” Nhiên Mộc Miên lấy hết dũng khí, mỉm cười nói với Lang Khiếu Nhật.
Lang Khiếu Nhật nghe mệnh lệnh của cô, gật đầu: “Tôi nhất định sống chết có nhau”.
Minh Tư Thành cũng không biết cái dây thần kinh nào lắp nhầm, liền gọi một cuộc cho ông nội, chất vấn chuyện hôn ước của anh trai Minh Khải Huy và Nhiên Mộc Miên.
“Cái thằng nhóc thối nhà cháu, về nước rồi không gọi điện thoại báo cho ông nội, cũng không về Bắc Bình thăm ông!” Ông nội Minh vừa nghe điện thoại liền trách mắng Minh Tư Thành một hồi.
Minh Tư Thành đi thẳng vào vấn đề, hỏi ông: “Ông nội, ông thật sự “gả” anh trai con cho Mộc Miên rồi à?”
“Cháu nói cái gì vậy?” Ông nội Minh đột nhiên kiêu ngạo hẳn lên: “Lúc trước có cả nhà họ Phó người ta chọn cháu tôi, bây giờ thì cháu không cần con bé, con bé cũng chẳng cần chọn nữa rồi.”
“Ông nội nói như vậy ý là gì thế ạ?” Minh Tư Thành không nhịn được nhíu lông mày.
Ông nội Minh vui vẻ hớn hở nói: “Là anh trai cháu đột nhiên đồng ý thay cháu thu dọn cục diện rối rắm, đính hôn với nhà họ Phó rồi.”
“Vậy sao mọi người không nói chuyện này cho cháu?” Minh Tư Thành buồn bực nói. Truyện Hài Hước
“Đây là một điều kiện Nhiên Mộc Miên đồng ý đính hôn với anh trai cháu, đó chính là không cho mọi người để lộ việc này cho cháu biết. Sao nào, thằng nhóc thối nhà cháu vừa về nước đã vội đi tìm Nhiên Mộc Miên à? Con bé chịu nói cho cháu à?” Ông nội Minh hỏi ngược lại.
“Chuyện hôn nhân của hai người bọn họ cháu không đồng ý. Anh trai cháu như thế này không phải trâu già gặm cỏ non à?” Minh Tư Thành nổi nóng một lần nữa.
Ông nội Minh ngược lại lại trêu chọc nói: “Chồng già vợ trẻ hôn nhân càng hạnh phúc. Cháu đã biết rồi vậy thì ông nội cũng không giấu cháu nữa. Dạo gần đây ông với ông nhà họ Phó đang tìm ngày đẹp, chuẩn bị tổ chức đám cưới cho anh trai cháu”.
“Cháu phải cưới Mộc Miên!” Dưới tình thế cấp bách, Minh Tư Thành buột miệng nói ra. Ông nội Minh kinh ngạc nói: “Bốn năm trước không phải cháu nói không cần con bé à?”
“Bây giờ cháu hối hận rồi! Nếu như ông nội cứ khăng khăng muốn anh cháu cưới Mộc Miên, vậy thì cháu sẽ đi cướp dâu!” Minh Tư Thành khí thế sôi sục nói.
“Cháo bao nhiêu tuổi đầu rồi? Còn nói mấy câu ngây thơ như thế?” Giọng ông nội Minh nghiêm túc khiển trách Minh Tư Thành.
“Nếu không tin ông nội cứ thử mà xem!” Minh Tư Thành bực tức nói xong, lần đầu tiên không chút lễ phép cúp ngang điện thoại của ông nội.
Hôm nay anh thật sự bị Nhiên Mộc Miên chọc tức muốn phát nổ rồi!
Hai ngày sau.
Minh Tư Thành đang cùng với đội ngũ của mình phát triển hạng mục trong phòng nghiên cứu khoa học, thư ký | hành chính bước vào báo cáo: “Boss, có một cô gái đang đợi anh ở trong phòng làm việc”.
Nghe thấy là một cô gái, phản ứng đầu tiên của Minh Tư Thành chính là Nhiên Mộc Miên. Anh lập tức bỏ việc đang làm trên tay xuống, cũng không chào hỏi gì cả, cứ thế chạy về văn phòng.
Vào giây phút Minh Tư Thành xông vào trong phòng, một cơ thể mềm mại yêu kiều đã nhào vào lòng anh, đôi tay trắng như tuyết ôm chặt lấy cổ anh.
“Janna? Sao lại là cô?” Minh Tư Thành muốn tránh thoát khỏi cánh tay của Janna.
Janna uốn éo người, sau đó nhón chân lên hôn lên trên gương mặt Minh Tư Thành.
Sau lưng Minh Tư Thành, Nhiên Mộc Miên cầm theo một cái túi xách đi tới vừa hay thấy được cảnh này. “Thành, anh cũng nhớ em, đúng không?” Janna nói mập mờ.
Khuôn mặt Minh Tư Thành không kiên nhẫn di chuyển thoát khỏi cánh tay của Janna, xoay người theo bản năng muốn quay trở lại phòng nghiên cứu, lúc này liền đối diện với Nhiên Mộc Miên.
“Mộc Miên!” Nhìn thấy Nhiên Mộc Miên, Minh Tư Thành vừa nãy còn là dáng vẻ không nhẫn nại, lúc này trên khuôn mặt tuấn tú nháy mắt tràn ngập ý cười xán lạn.
Janna không muốn bỏ qua cũng bước lên theo, kéo lấy cánh tay Minh Tư Thành, chào Nhiên Mộc Miên: “Hi, bạn gái cũ”.
Minh Tư Thành hất tay Janna ra, lòng đầy vui mừng bước đến trước mặt Nhiên Mộc Miên: “Mộc Miên, sao hôm nay em lại nhớ đến tìm anh?”
“Tổng giám đốc Minh đúng là quý nhân hay quên, tôi đến tìm anh đương nhiên là vì chuyện video quảng cáo rồi” Nhiên Mộc Miên bình thản trả lời, sau đó liền cúi đầu lấy USB ra khỏi túi xách, đưa cho Minh Tư Thành, sau đó nói: “Nếu như tổng giám đốc Minh còn chưa vừa lòng, vậy thì anh nên tìm đạo diễn khác quay cho quý công ty thì hon!”
Minh Tư Thành không nhận lấy USB mà cầm lấy cánh tay Nhiên Mộc Miên.
Janna thấy thế, tức giận nói: “Thành, chuyện anh hứa với em lẽ nào anh quên rồi sao?”
Một giây sau Minh Tư Thành liền buông tay Nhiên Mộc Miên ra.
Nhiên Mộc Miên nhìn Janna một cái, rồi lại nhìn Minh Tư Thành, mỉm cười nói: “Hình như tôi đến không phải lúc, nếu không thì tôi ra bên ngoài chờ nhé”
Janna lại ôm lấy cánh tay của Minh Tư Thành, tựa đầu lên đầu vai Minh Tư Thành, dịu dàng nói: “Ra bên ngoài chờ đi! Đợi tôi và Thành thân mật xong rồi cô lại vào”
- -------------------