“Tôi phản bội anh về mặt tình cảm? Phó Quân Bác, anh không biết là những gì mình nói rất buồn cười à?” Đồng Kỳ Anh khịt mũi khinh bỉ.
Phó Quân Bác đau lòng giật giật khóe miệng: “Chẳng lẽ không đúng ư? Dù là trước hay sau khi ly hôn, người phụ nữ anh yêu cũng chỉ có em. Nhưng mà em lại yêu anh cả của anh. Về mặt tình cảm, chẳng lẽ không đúng là em phản bội anh sao?”
“Tại sao tôi phải tiếp tục yêu một người đàn ông thích hái hoa bắt bướm bên ngoài, không nằm trên giường người phụ nữ này thì cũng nằm trên giường người phụ nữ khác như anh?” Đồng Kỳ Anh nhướng mắt nhìn Phó Quân Bác, trên khuôn mặt thanh tú không có chút biểu cảm nào.
“Chẳng lẽ anh cả của anh không phải là loại đàn ông này ư? Chẳng lẽ em không biết anh ta ở cùng bao nhiêu người phụ nữ à?”
“Tôi không muốn nói nhảm với anh, anh buông tôi ra!”
“Kỳ Anh, chúng ta trở về bên nhau đi, được không? Anh biết, anh cả đã đi nước ngoài, Xung quanh anh ta không thiếu phụ nữ, anh ta không thực sự yêu em đâu. Kỳ Anh, anh ta chẳng qua chỉ biết ơn em đã cứu anh ta thôi.”
Đầu ngón tay anh ta vuốt ve hai má cô, như thể anh ấy đang vuốt ve báu vật quý giá nhất trên đời.
Nghe những lời này của anh ấy, Đồng Kỳ Anh cảm thấy rất mệt mỏi. Chẳng trách anh cả lại cấm cô gặp lại anh ấy, quả là có lý do!
“Anh muốn tôi nói bao nhiêu lần? Giữa chúng ta là không thể nào! Anh buông tha cho tôi đi, được không? Cũng buông tha cho chính anh nữa”
Cô muốn đẩy anh ấy ra, nhưng anh ấy đã giữ chặt đầu cô.
Trong lúc tuyệt vọng, Đồng Kỳ Anh không thể không nhấc chân, dùng đầu gối thúc vào bộ phận yếu ớt của anh ấy.
Phó Quân Bác ôm lấy thân dưới trong đau đớn, trên khuôn mặt tuấn tú là biểu cảm méo mó.
Nhìn vẻ mặt đau đớn kia của anh ấy, liền biết độ mạnh yếu cú đá này của cô nàng như thế nào.
Tuy nhiên, cô không thể quan tâm được nhiều như vậy, tranh thủ lúc anh ấy lơi lỏng, lập tức đẩy anh ấy ra, tháo dây an toàn rồi nhảy ra khỏi ghế phụ.
Anh ấy đích thân đến tham gia cuộc họp bản vẽ Q&A màu mè này, không phải vì bất cứ thứ gì khác, chỉ là vì muốn gặp gỡ Kỳ Anh yêu dấu của anh ấy.
Nhưng mà...
“Đây là em gái tôi, Hạ Huyền Thy” Hạ Khiểu Bình tươi cười giới thiệu.
Còn chưa kịp giới thiệu Đồng Kỳ Anh, Hạ Huyền Thy đã nói đùa: “Chị ấy chắc là chị dâu của em đúng không?”
“Cô ấy đúng là chị dâu của em” Hạ Khiếu Bình cười nói, đang khi đuôi lông mày Hạ Huyền Thy nhướng lên và vui vẻ thì anh ta lại nói thêm: “Đồng thời cũng là chị dâu của anh.”
“Cái gì?” Sắc mặt của Hạ Huyền Thy trở nên cứng ngắc, sau đó nhếch miệng cười: “Cô ấy là bạn gái của anh Quân Tiêu sao?”
Hóa ra là tất cả đều quen biết nhau.
Đồng Kỳ Anh kinh ngạc, cảm thấy được loại chuyện này bình thường quá mức.
- -------------------