Thịnh Đường Phong Lưu Võ Trạng Nguyên

Chương 686: Chương 686: Đại nguyên soái – Tần Tiêu. (1)




Lý Long Cơ nhìn Tần Tiêu chăm chú:

- Đại ca, lần này sở dĩ ta tự mình đến tìm ngươi, bởi vì việc này trọng đại. Lần này so với lần trước ngươi đảm nhiệm Tả Uy Vệ đại tướng quân còn quan trọng hơn nhiều lắm. Rất có thể ngươi phải ở lại địa phương đông bắc kia mười năm tám năm, thậm chí là cả đời! Ta muốn đem nền quân sự chính trị của đông bắc Đại Đường đều giao cho ngươi đi làm. Về phần quốc sách bình định Bắc Địch…Hiện tại tuy rằng còn chưa dám nói sẽ thi hành trong thời điểm nào, nhưng ta cam đoan chuyện này sớm hay muộn nhất định sẽ giải quyết cho xong!

Trái tim Tần Tiêu nhảy dựng thình thịch, hít sâu một hơi nhận chân nói:

- Ngươi thật sự quyết định sao?

- Quyết định!

Lý Long Cơ nói như đinh chém sắt:

- Bất kể như thế nào trước hết cần thu phục Doanh Châu, xây dựng lại nơi đó, đem mặt mũi thua bại của Tôn Kiệm cùng Tiết Nột giành trở về! Bằng không Bắc Địch tiếp tục ngang ngược hoành hành, biên cương không yên, dân chúng sĩ binh vĩnh viễn cũng không ngày yên tĩnh. Thậm chí cả Tân La cũng sẽ phản bội tự lập, ta thật sự không còn mặt mũi đi gặp liệt tổ liệt tông! Đám man nô Bắc Địch kia, quả thật khinh người quá đáng!

Nghe lời rít gào phẫn nộ của Lý Long Cơ, lối suy nghĩ của Tần Tiêu giống như rơi vào xoáy nước thật lớn, bắt đầu điên cuồng bốc lên…

Ở lại đông bắc mười năm tám năm, thậm chí là cả đời?

Không thể không nói lời của Lý Long Cơ rất thật thà thẳng thắn. Nhưng những lời này của hắn lại làm trong lòng Tần Tiêu có chút bồn chồn. Biên cương đại tướng, trấn biên tướng quân ở bên ngoài hơn mười năm là chuyện rất bình thường. Ban đầu khi ở Sóc Phương, áp lực lớn kỳ thật nằm trên người Trương Nhân Nguyện, bản thân Tần Tiêu chỉ làm một trận tại đó, kết quả lại lập công lớn, giúp Sóc Phương quân liên tục đạt được thắng lợi. Nhưng bây giờ nếu đi đông bắc, tình hình sẽ hoàn toàn khác hẳn. Rõ ràng ý của Lý Long Cơ là muốn đem gánh nặng đông bắc Đại Đường toàn bộ đặt lên vai Tần Tiêu!

Sự tình quan hệ tới cả biên phòng vương triều cùng quốc sách, nói dễ hơn làm!

Khó khăn cùng áp lực là đương nhiên, vấn đề là…công việc như vậy nếu làm tốt là chuyện đương nhiên; nếu làm được không tốt, sẽ phải gánh một oan ức thật lớn trên lưng, thậm chí không còn cơ hội xoay người!

Hơn nữa nghe trong lời nói của Lý Long Cơ, đem toàn bộ “yếu vụ quân sự cùng chính trị cả đông bắc” đều giao cho hắn, đó quả thật chính là làm phiên vương một địa vực!

Trong lịch sử, Đại Đường từ thịnh chuyển suy cũng bởi vì phiên vương cắt cứ, tiết độ sứ lộng quyền, An Lộc Sơn phản loạn, làm ra chính biến An Sử chi loạn, chẳng lẽ Lý Long Cơ đã động tâm tư muốn lập tiết độ sứ?

Nghĩ tới việc này, Tần Tiêu vội hỏi:

- A Man, ngươi vừa mới nói muốn đem toàn bộ “quân sự và chính trị đông bắc” đều giao cho ta, đây là ý gì?

- Không có gì, chỉ muốn đem chế độ đại đô đốc sửa chữa lại một lần, xây dựng quân trấn tiết độ.

Một câu nhẹ nhàng của Lý Long Cơ làm Tần Tiêu giật mình kinh hãi!

Lý Long Cơ nhìn thấy sắc mặt Tần Tiêu đột ngột thay đổi, nghi hoặc nói:

- Sao vậy, có chuyện gì không đúng sao?

Tần Tiêu cũng không biết nên giải thích thế nào, chỉ phải nói:

- Quân trấn tiết độ, làm vậy không tốt! Tuyệt không tốt! Nếu làm vậy, tình hình phiên vương cắt cứ sẽ xuất hiện, tập quyền trung ương biến thành tản mạn, quân phiệt địa phương ủng binh tự trọng, ngươi chưa từng suy nghĩ qua sao?

Lý Long Cơ nghe nói như thế cũng giật mình cả kinh, ngượng ngùng cười nói:

- Đại ca, ngươi sẽ không làm chuyện như vậy đi?

- Không, ta không phải chỉ luận chuyện ở địa phương Hà Bắc mà thôi.

Tần Tiêu cũng không bài bác ý tứ của hắn, chỉ nhấn mạnh nói:

- Bất kể là thế nào, cũng phải có triều đình cùng hoàng đế tăng cường quản hạt, không được xuất hiện tình huống quân phiệt cùng phiên trấn địa phương cắt cứ! Nếu cần làm cái gì tiết độ sứ, ta là người đầu tiên tỏ vẻ phản đối! Mãnh liệt phản đối! Hơn nữa nếu bảo ta làm tiết độ sứ, ta tình nguyện mang tội danh kháng chỉ bất tuân bị chém đầu cũng quyết không nhậm chức!

Lý Trọng Tuấn nhất thời hoảng sợ, kéo Tần Tiêu hạ thấp thanh âm nói:

- Ngươi uống nhiều quá, nói bậy nói bạ cái gì?

Lý Long Cơ cũng ngạc nhiên lẫn khó hiểu nhìn cảm xúc kích động lẫn kịch liệt của Tần Tiêu, lẩm bẩm:

- Chỉ là một ý tưởng, còn chưa thực hiện, phản ứng của ngươi vì sao lớn như thế?

Tần Tiêu không quản được nhiều, kiên trì nói:

- Tóm lại tuyệt không thể thành lập tiết độ sứ!

Lý Long Cơ khó hiểu phản bác:

- Người được chọn làm tiết độ sứ tự nhiên đều là người trung thành tận tâm. Giống như đại ca, Cao Tiên Chi, Tiết Nột, Trương Nhân Nguyện, Quách Tử Nghi. Chẳng lẽ những người như vậy đều sẽ có suy nghĩ gian dối sao?

- Không, ngươi đừng nghĩ như vậy. Trung tâm đương nhiên là trọng yếu, nhưng lòng người khó dò, hơn nữa người cùng thế cục đều luôn sẽ thay đổi.

Tần Tiêu nói:

- Cho dù những người kia trung tâm như một tuyệt sẽ không có hành vi phản nghịch. Nhưng một khi chế độ này được thi hành xuống, ngươi có thể bảo chứng vài chục năm sau, hơn trăm năm sau toàn bộ tiết độ sứ đều có thể trung tâm như một không xảy ra vấn đề sao? Đông Chu vì sao bị mục ruỗng? Chẳng phải vì phiên vương cùng cắt cứ, cuối cùng tạo ra Xuân Thu chiến quốc, quần hùng tranh bá sao? Thủy hoàng đế vì sao tăng cường thi hành trung ương tập quyền, cũng bởi vì những vết xe đổ kia! A Man, trong chuyện này ngươi nhất định phải thận trọng, thận trọng, càng thêm thận trọng! Đây là quốc sách trọng đại quan hệ đến vận mệnh Đại Đường trong tương lai! Chuyện xây dựng tiết độ sứ quân sự cùng chính trị kia, lập trường của ta thập phần rõ ràng, kiên quyết phản đối!

Lý Long Cơ rất ít nhìn thấy Tần Tiêu biểu hiện kích động như vậy ở trước mặt mình, dùng từ thật kịch liệt. Huống chi bản thân hắn hiện tại đã là hoàng đế, Tần Tiêu lại liều lĩnh phản đối, đương nhiên phải có đạo lý của hắn.

Lý Long Cơ cau mày tinh tế suy tư một lúc, chậm rãi gật đầu nói:

- Ngươi nói những lời này, ta sẽ cho quan chép sử cùng gián quan ghi chép lại, sau khi về triều ta sẽ triệu tập các đại thần cùng nhau thương nghị. Ngươi yên tân, ta sẽ cẩn thận châm chước, dụng tâm xử lý.

Tần Tiêu không khỏi thở ra một hơi dài, lập tức nói đùa:

- Vì sao huynh đệ chúng ta nói chuyện cũng cần quan chép sử ghi chép lại đây? Vừa rồi còn có người nói, muốn chúng ta tìm gậy gộc cùng hòn đá giúp hắn đi đánh nhau, có cần ghi chép lại luôn hay không ah? Ha ha!

Lý Trọng Tuấn cùng Lý Long Cơ đều ha ha cười, không khí đã giảm bớt vẻ khẩn trương.

Lý Long Cơ nói:

- Không sai, hôm nay là huynh đệ nói chuyện phiếm, cũng không phải vua tôi nghị sự. Nhưng nếu như là hữu dụng, đề nghị tốt, vẫn đáng giá được ghi chép lại, cần thiết khuyên răn! Đại ca, đúng như lời nói của ngươi, việc quân chính tạm thời vẫn nên chia lìa mới tốt. Vậy ngươi có nguyện ý đi Hà Bắc, mang binh đánh giặc, thu phục Doanh Châu?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.