Thịnh Đường Phong Lưu Võ Trạng Nguyên

Chương 260: Chương 260: Trang bị cực phẩm (2)




- Các ngươi đừng xem thường lão già khọm như ta. Trong Tương Tác Giam này không có ai không phải đệ tử của ta cả.

Lão đầu tử nói xong thì có chút tức giận.

Tần Tiêu nhịn cười ý:

- Lô đại nhân đức cao vọng trọng, thanh danh lan xa, Tần Tiêu bội phục, bội phục...

Thượng Quan Uyển Nhi cười khanh khách, nói nhỏ bên tai của Tần Tiêu:

- Lão đầu tử này lòng tự trọng đặc biệt mạnh, phải hống hắn vui vẻ thì sao trên bầu trời hắn cũng tạo ra cho ngươi. Nói hắn là đại tượng đệ nhất triều đình vẫn không quá đáng. Nhưng mà tính tình hơi quái một chút.

Tần Tiêu nói nhỏ nói:

- Cao nhân thì phải như vậy...

Qua trong chốc lát một người đàn ông chừng ba mươi tuổi cung kính quỳ gối trước mặt Lô đại sư:

- Đệ tử Hậu Tẩy bái kiến ân sư. Nghe ân sư triệu kiến đặc biệt phục mệnh.

- Bắt đầu đi.

Lô đại tượng nhìn qua bản vẽ. Nhìn cũng không nhìn Hậu Tẩy.

- Sang đây nhìn đi, bản vẽ này...

- Vâng, ân sư.

Hậu Tẩy đi đến trước bàn án. Cúi người nhìn bản vẽ một hồi, lập tức nhíu mày, mặt lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

- Ân sư, ngài lúc nào thiết kế ra vật tinh diệu như vậy? Đệ tử quả thật bội phục.

- Lăn, ít vuốt mông ngựa!

Lô đại tượng nhìn qua Hậu Tẩy bất mãn nói:

- Ta đã có hơn mười năm không có thiết kế ra đồ vật nào. Thiết kế cái rắm! Phần bản vẽ này là Tả Vệ Suất Tần tướng quân thiết kế ra đấy. Người ở bên này.

Lô đại tượng chỉTần Tiêu xong thì ngáp một cái, nói:

- Đồ vật như vậy ta xem cũng chóng mặt rồi, ta cho các ngươi làm việc với nhau, ta đi nghỉ đây, chuyện còn lại cho các ngươi làm.

- Lô đại nhân.

Thượng Quan Uyển Nhi bước nhẹ đi qua, thấp giọng nói ra:

- Lần trước ngài tới Lại Bộ lĩnh sổ con, nói muốn thỉnh lão quy điền, lại cho con trai đi tới thay ca cho ngày, phần sổ tay này vừa đưa tới ngự thư phòng, còn đang nằm trong tay Uyển Nhi đấy.

Cơn buồn ngủ của Lô đại nhân nghe được câu này đã tỉnh táo lại, ngóc đầu lên. Kích động nói ra:

- Thượng quan đại nhân... Phần sổ con này nhất định ngài phải đưa lên bàn của hoàng đế, còn phải nhờ ngài nhiều!

- Chuyện của Lô đại nhân kỳ thật đã sớm có thể làm, nhưng mà phần sổ con này trên nó còn nhiều thứ chồng chất lên... Nhưng mà công việc trong tay Lô đại nhân cũng chống chất rất nhiều. Trước tiên có thể làm được gì hay không còn phải xem tâm tình của đại nhân rồi.

Thượng Quan Uyển Nhi ý vị thâm trường cười nói.

- Lô đại nhân, ngài nói đúng không?

Lô bậc thầy ngơ ngác sững sờ sau nửa ngày, bừng tỉnh đại ngộ, lập tức đi tới bên cạnh bàn, nói:

- Không còn buồn ngủ nữa. Đem bản vẽ tới đây, chúng ta cùng cẩn thận nghiên cứu tính toán một chút. Có cái gì không rõ thì cũng đừng sợ mất mặt, trực tiếp thỉnh giáo Tần tướng quân. Làm như vậy tay nghề mới tinh tiến, mỗi người đều có tuyệt chiêu đặc biệt mà.

Thượng Quan Uyển Nhi đi đến bên người Tần Tiêu, che miệng, trầm thấp cười:

- Lão hồ ly này! Tần đại ca, hiện tại ta chỉ có thể giúp ngươi làm lão quái này nhận việc, khẳng định có thể lập tức làm tốt. Hơn nữa nha, hì hì...Lần này nhất định sẽ làm cực kỳ tốt, sẽ làm cho ngươi thỏa mãn.

Tần Tiêu cười ha hả, nói:

- Làm phiền ngươi rồi, Uyển Nhi!

- Tần tướng quân!

Hậu Tẩy nói:

- Phiền toái ngài tới đây một chút. Lò xo chỗ này có tác dụng gì?

Tần Tiêu đi đến bên cạnh bàn, nhìn qua bản vẽ nói:

- Lò xo này chủ yếu làm làm thiết nổ cầm tay có thể tự động khép lại, gấp, dễ dàng mang theo.

Lô đại sư vuốt chòm râu, liên tiếp gật đầu:

- Diệu, quả nhiên là diệu ah! Tần tướng quân, nếu như lão phu không có đoán sai thì mãnh dây kẽm này sẽ đặt ở phía trước là thuận tiện cho ngón giữ kéo phải không? Bởi như vậy có thể một tay hoàn thành xạ kích! Cái thiết kế này ngược lại khác với ám tiến của Gia Cát võ hầu, nhưng lại có cách làm giống nhau tới kỳ diệu!

Tần Tiêu dứt khoát cầm lấy bản vẽ, chỉ từng cái cho bọn họ.

- Cả thiết nỏ này cố định ở trên tay, nó chỉ lớn bằng cánh tay mà thôi; dưới thân nỏ thì nhẵn và mịn, cũng giống như đang mặc áo vậy, cố định thiết nỏ trên cánh tay; sau đó thì sao, bộ phận phía trước lộ ra nằm ngón tay, ngón trỏ sẽ là nhẫn bằng sắt chính là mấu chốt khống chế bắn ra.

Hậu Tẩy vui mừng ra mặt, nói:

- Ân sư, Tần tướng quân đưa tới bản thiết kế này vô cùng tinh diệu! Bởi như vậy nỏ này dễ dàng mang theo và tiện tay, tay cũng có thể cầm binh khí, tùy thời có thể cận chiến vật lộn, cao, thật cao.

Lô đại tượng xem rất nhập thần, khoát tay:

- Đợi một chút! Còn cái cò súng đằng sau dây cung này vì sao làm thành kiểu dáng này? Hơn nữa phía trước nỏ có ba rảnh, còn có ba lỗ thủng, làm như vậy không phải cứng ngắc quá hay sao?

Tần Tiêu nói:

- Lô đại nhân quả nhiên là người trong nghề! Kỳ thật Tần Tiêu nghĩ mũi tên của loại nỏ này cũng không phải mũi tên trúc hoặc gỗ, mà là mũi tên thiết đặc chế, hình thể nhỏ ngắn, không sai biệt lắm dài tương đương thân nỏ. Hơn nữa mỗi ba lỗ chính là vị trí gắn tên, xếp đặt thiết kế này vô cùng tinh tế. Sau đó đem ba mũi tên này đặt lên dây cung, lần bắn ba mũi tên.

Dứt lời Tần Tiêu cầm lấy tờ bản vẽ khác cho bọn hắn xem, nói:

- Thời điểm bắn mũi tên ra thì phần đuôi gỗ dễ dàng bị tróc ra. Nhưng thời điểm bình thường Có thể dùng túi da đặc chế mỗi ba cái làm một chỗ, thò tay tiến vào là dễ dàng lấy được ba mũi tên. Không cần phải lấp ba lượt tên.

Lô bậc thầy cùng Hậu Tẩy cầm bản vẽ xem một hồi liên tiếp gật đầu, mặt lộ vẻ vui mừng:

- Diệu, thật sự là tinh diệu! Chỉ có điều sử dụng loại nỏ này nhất định phải có lực cánh tay mạnh, muốn điều khiển loại nỏ này thật tốt cũng không phải một ngày hay hai ngày là có thể huấn luyện tốt được!

Tần Tiêu cười nói:

- Lô đại nhân nói đúng. Loại binh khí này trang bị cho lính tinh nhuệ sử dụng. Người bình thường khả năng không có khí lực quá lớn, muốn kéo dây cung của loại nỏ này cần lực lớn. Lô đại nhân, Tần Tiêu còn một thỉnh cầu, tạm thời không nên đem loại binh khí này làm công khai và rầm rộ, bởi vì thành công hay không cũng còn chưa biết.

Thượng Quan Uyển Nhi ở bên cạnh cười nói:

- Tần tướng quân. Ngươi có yên tâm đi, những chuyện này Lô đại nhân chắc chắn biết rõ.

Lô đại tượng liên tiếp gật đầu:

- Đúng vậy a, Thượng Quan đại nhân nói đúng. Bởi vì loại binh khí này liên quan tới cơ mật quân sự, lão phu từ trước tới nay không dám lắm miệng. Tần tướng quân. Việc lần này lão phu sẽ làm liên tiếp ba ngày, làm hàng mẫu đưa cho ngươi nhìn một cái.

Tần Tiêu hơi nhíu mày:

- Ba ngày?

Lô đại tượng ngẩng đầu nhìn qua Thượng Quan Uyển Nhi:

- Hai ngày! Nhanh nhất chỉ có thể như vậy. Hậu Tẩy tiểu tử này không ngủ không nghỉ cũng chỉ có thể nhanh như vậy.

Tần Tiêu vui mừng nói:

- Chuyện này Tần Tiêu thật sự là đa tạ Lô đại nhân! Mặt khác. Tần Tiêu còn có vài món đưa cho Lô đại nhân chế tạo một chút.

- Ân, còn có?

Lô đại tượng có chút không kiên nhẫn, nói:

- A... Cùng xem đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.