Trong nội tâm nói:
- Xưng huynh gọi đệ với lão đầu bảy mươi nhìn
thế nào cũng không tốt a? Nhưng mà Trương Giản Chi lại nói thật. Hắn là
một tay của ân sư đưa lên, cho nên đúng là môn sinh của ân sư.
Lý Long Cơ nói ra:
- Tần đại nhân, ngươi mới vào triều đình nên có nhiều chuyện không quá
hiểu rõ. Hôm nay chúng ta mời ngươi tới chính là muốn nói cho ngươi biết một chuyện, cũng dễ dàng cho ngươi làm việc sau này.
Tần Tiêu cùng Lý Long Cơ đã sớm hẹn nhau rồi, phàm là có người ngoài ở đây thì hai người không dùng huynh đệ tương xứng.
Trương Giản Chi chậm rãi vuốt chòm râu màu xám, thản nhiên nói
- Đúng vậy a, chuyện trong triều cực kỳ phức tạp. Tần đại nhân cũng phải cẩn thận mới được. Lần này bệ hạ phái ngươi đi Giang Nam đảm nhiệm chức Khâm Sai, chính là muôn ngươi đi rèn luyện lịch lãm, như vậy thuận bề
đề bạt trong tương lai. Nhìn ra được bệ hạ đối với ngươi cực kỳ coi
trọng đấy. Từ khi Đại Đường chúng ta lập quốc tới nay, bây giờ là vương
triều Đại Chu, trừ hậu duệ vương công quý tộc thì không có ai với tuổi
của ngươi trở thành quan lớn như vậy.
Tần Tiêu thở dài:
- Bệ hạ quá mức nâng đỡ cũng làm cho Tần mỗ có chút thụ sủng nhược kinh.
Trong nội tâm lại thầm nghĩ: Trương Giản Chi này có ngụ ý là ta đang mượn tên tuổi của Tần Quỳnh, Địch Nhân Kiệt, nhờ quan hệ cửa sau mới có được
chức vị sao à?
Lý Long Cơ khoát khoát tay:
- Các lão, lời
khách khí ta không cần nói nhiều, nói chuyện khẩn yếu đi. Là như thế
này, Tần đại nhân hiện giờ nhìn thì triều đình cực kỳ bình tĩnh, kỳ thật mạch nước ngầm rất mạnh, che dấu nguy cơ cực lớn. Mượn hiện tại mà nói
những vương công thần tử chúng ta luôn bị giám thị, hành vi cử chỉ phải
cẩn thận khắp nơi, vạn nhất có không tốt sẽ rước họa vào thân. Tuy bệ hạ anh minh thần võ, nhưng dù sao tuổi tác đã cao, ngày khác Long ngự quy
thiên thì trong triều sẽ sinh ra nhiều tai họa.
Trương Giản Chi nhíu mày:
- Lâm Truy Vương nói đúng. Mấy năm trước tuy bệ hạ đã trục xuất Lư Lăng
Vương Lý Hiển rồi triệu hồi, lại lập làm thái tử lần nữa, thế nhưng mà
dùng bọn người Võ Tam Tư cầm đầu thì thế lực Võ gia thế lực vào thời
khắc nào cũng nghĩ mưu hại thái tử Lý Hiển, cho người Võ gia ngồi trên
long ỷ. Thái tử những năm này chịu khổ quá nhiều, cũng trở nên hơi chán
nản, bó tay bó chân. Hơn nữa Trương Dịch Chi, Trương Xương Tông hai
huynh đệ này và bọn người Võ Tam Tư là cùng một giuộc, tình cảnh của
thái tử đúng là có chút nguy cấp. Huống chi trong nội tâm Vũ Hoàng cũng
có chút do dự bất định, rốt cuộc là truyền ngôi cho Võ gia hay trả lại
cho Lý Đường. Giúp đỡ nghiệp lớn Lý Đường đã là nguy cơ trước mắt.
- Cũng không phải vậy!
Lý Trọng Tuấn luôn trầm tĩnh không lên tiếng thì lúc này căm tức nói ra:
- Chuyện trong triều, thì không cần phải nói. Trương Dịch Chi cùng Trương Xương Tông là hai yêu nhân, ỷ vào Vũ Hoàng che chở cho nên cáo mượn oai hùm ở khắp nơi, đem trọn triều đình quấy khói đen mịt mù. Ngay cả trong quân đội hiện tại khắp nơi đều có nanh vuốt Võ gia. Các lão còn nhớ mấy năm trước diễn ra loạn Doanh Châu không? Khiết Đan Lý Tẫn Trung tôn Vạn Quang Vinh tạo phản, đánh Doanh Châu. Lúc ấy chỉ là phản loạn nhỏ, Vũ
Hoàng bệ hạ lại giống trống khua chiêng động quân đi tiễu trừ, cũng ra
lệnh cho người Võ gia giám phạt. Từ đó về sau bọn người Võ Tam Tư ở
trong quân có được thế lực không nhỏ.
Tần Tiêu lập tức cảm giác có chút mờ mịt, âm thầm suy nghĩ:
- Giúp đỡ Lý Đường? Võ Tắc Thiên sau khi thoái vị thì không phải là Lý
gia sao, quốc hiệu cũng sửa trở lại là Đường mà? Tuy ta từ ngàn năm sau
đi tới thời đại này, đối với lịch sử lúc này cũng có hiểu rõ, nhưng mà
chỉ có da lông mà thôi! Các triều đại đổi thay cho tới bây giờ đều không thiếu cảnh nội đấu với nhau. Nhưng không nghĩ tới trong thời buổi thái
bình thịnh thế ở khắp nơi đều có nguy cơ... Chính trị, quân đội, ngôi vị hoàng đế, cung đình nhìn thì vô cùng xa xôi, trong vòng một đêm đột
nhiên đặt ở trước mắt của mình.
- Trương Dịch Chi, Trương Xương
Tông, Võ Tắc Thiên trai lơ (đĩ đực) nam sủng mà thôi, trong lịch sử
không phải ‘ đơn giản ’ bị Trương Giản Chi giải quyết sao? Không nghĩ
tới bọn họ trước khi đền tội còn có thể tạo ra ảnh hưởng lớn tới triều đình như vậy; còn có Võ Tam Tư, người này lợi hại cũng sớm nghe qua, là cháu ruột của Võ Tắc Thiên, lúc nào cũng mong được kế vị hoàng đế, ngày sau cũng bị Lý Trọng Tuấn tự mình chém giết... Nếu ta nói ra những lời
này mấy người kia không biết sẽ có cảm tưởng gì. Nhưng mà từ khi ta đi
tới Đại Đường thì cũng sinh ra một chút diễn biến thay đổi, ít nhất
trong lịch sử sẽ không xuất hiện hậu nhân Tần Quỳnh làm Võ Trạng Nguyên
a? Còn có Lý Tự Nghiệp cùng Thượng Quan Uyển Nhi xuất hiện không đúng
thời điểm, quả thực là có chút lộn xộn. Lịch sử có phải dựa vào quỹ tích trước đây hay không? Ngày hôm qua là lịch sử, ngày mai là gì không
biết. Cái gọi là lịch sử chính là chuyện quá khứ. Sau này sẽ sinh ra
chuyện gì còn có ai có thể đoán trước được đây?
Tần Tiêu lần
đầu cảm giác chính mình phải đối mặt không phải là lịch sử. Chính hắn
cuối cùng cũng phải ngồi với những người này đây mà, đối với chuyện
tương lai không cách nào dự tính. Trong lúc vô hình chính hắn cũng thành một bộ phận của lịch sử.
Lý Long Cơ cầm lấy một chén rượu lên, sắc mặt của hắn tái nhợt thấp giọng nói:
- Trương Dịch Chi, Trương Xương Tông là hai yêu nhân, còn có một đám cẩu
nô tài của chúng, sớm muộn gì có một ngày ta Lý Long Cơ sẽ giết sạch bọn chúng!
Dứt lời liền ngửa cổ đem một chén rượu uống hết.
Trương Giản Chi lắc đầu, thấp giọng thở dài:
- Lâm Truy Vương bớt giận, tai vách mạch rừng, những lời này nếu rơi vào
tay của kẻ có bốn lỗ tai chỉ sợ là sẽ sinh ra phiền toái. Mấy năm trước
mẫu thân của Lâm Truy Vương là Bàng Phi cũng bởi vì đắc tội với nanh
vuốt của Trương Dịch Chi nên kết quả bị tiện nhân kia gièm pha với bệ hạ đem mẫu thân của Lâm Truy Vương ban chết, quả thật là nhân thần công
phẫn! Những chuyện này còn diễn ra không ít đấy.
Lý Long Cơ xôn xao đứng lên, một chưởng đập lên bàn rượu.
- Vi Đoàn Nhi, chính là dâm phụ tiện nhân này câu dẫn phụ vương ta không
thành, ngược lại sinh lòng ghen ghét, rõ ràng hại chết mẫu thân của ta!
Ta nhất định phải bầm thây ả thành vạn đoạn, tỏa cốt dương hôi!
Mọi người vội vàng ngăn cản Lý Long Cơ làm cho hắn ngồi xuống. Lý Trọng Tuấn cũng có chút nóng tính.
- Nói những yêu nhân này ta cũng hận không thể lột da rút gân của chúng!
Một năm trước đệ đệ ta là Trọng Nhuận vào lúc nói chuyện phiếm lỡ lời: ‘ huynh đệ Trương Dịch Chi chỉ là một đám tiểu nhân trong nội cung ’ đã
bị nghiêm hình xử tử! Đúng là một đám gian nhân. truyện copy từ
tunghoanh.com
Bởi vì thân phận khác biệt Lý Tự Nghiệp một mực
trầm mặc không nói ngồi sau lưng Tần Tiêu. Nghe những lời ở đây không
thể kiềm nén được, giật cuống họng hô:
- ‘ Pháp Khắc ’ đám điểu nhân đáng chết! Lão Lý ta hiện tại tiến vào cung chém những đầu đám tiểu nhân này!