Một buổi sáng mùa thu man mát, cơn gió thu thoáng thổi qua, một đôi nam nữ đang đi bộ trên đường. Nam mặc âu phục, dáng cao, mang giày da, khuôn mặt anh tuấn, đôi mắt sâu đầy tình thâm. Cô gái có dung mạo như hoa, mặc chiếc váy xòe trông thật mê người.
“ Vân Trì, em rủ anh cùng đi đón em gái. Em không làm phiền anh chứ” Cô gái nhẹ nhàng nói
“ Anh không thấy phiền đâu, honey à” Vân Trì ôn nhu nói
Cô gái mỉm cười rồi kiễng chân lên thơm vào má hắn. Hắn nhẹ nhàng nắm tay cô, cùng cô đi đến trường, nơi em gái cô đang học, đón cô bé. Còn ba phút nữa thì em gái cô tan học. * Reeng....reeng.....* Tiếng chuông trường vang lên, buổi học kết thúc. Thanh Y nhanh chóng cho sách vở vào sách và vội cầm trái bóng rổ đi. Vừa nhìn thấy chị, cô vội chạy đến cổng trường nhưng có một ai đó đã va vào cô khiến quả bóng cô đang cầm rơi xuống. Đó là quá bóng rổ mà cô yêu thích nhất. Thấy nó lằn ra ngoài đường, Thanh Y không mải chú ý xe cứ thế chạy theo. Cô bé chạy rất nhanh nên có thể bắt kịp quả bóng, vừa nhặt quả bóng lên.
“ Cô bé mau chạy vào đây đi. Nhanh lên” Tiếng nói vang lên
“ Có xe đang đi đến kìa, mau chạy nhanh lên.” Một người nói
Chiếc xe lao nhanh, Thanh Y sợ hãi đứng im tại chỗ không dám động đậy. Chị gái cô thấy vậy liền chạy đến đẩy cô ra, Thanh Y ngã sang vệ đường nhưng còn chị cô. Cô ấy đã không kịp chạy liền bị chiếc xe đó tông. Chị Thanh Y bị văng xa vài mét, máu trên người chảy ra ngày một nhiều, cô sợ quá khóc òa lên. Mọi người nhanh chóng gọi xe cấp cứu còn Vân Trì thấy vậy liền chạy tới quì xuống nhẹ đỡ chị Thanh Y lên.
“ Kiều Nhi, mau tỉnh lại đi em. Em sẽ không sao đâu. Cố gắng lên” Vân Trì nói
“ Có lẽ.... ngày em ra đi cũng đến rồi......Y Y.....Nhờ anh......chăm sóc nó....Giúp....em nhé được không” Thanh Kiều nói rồi rơi nước mắt
Xe cấp cứu nhanh chóng đưa cô lên, Hoắc Vân Trì cũng leo lên cùng cô chị. Chiếc xe nhanh chóng đi đến bệnh viện rồi đưa cô vào phòng cấp cứu. Hoắc Vân Trì đứng ở ngoài ngồi chờ. Lúc này trong phòng cấp cứu, các bác sĩ chuẩn bị đồ cứu cô.
“ Nhanh chóng lấy túi máu chuyền cho cô ấy” Bác sĩ nói
“ Bác sĩ nhịp tim có vẻ rất yếu” Một y tá nói
Các bác sĩ dùng máy hộ trợ tim cho cô chị nhưng * píp....píp.....* Một vạch ngang chạy trên màn hình. Các bác sĩ đã không thể cứu cô, bọn họ đứng lại gần xác cô cúi đầu xuống. Hoắc Vân Trì ở bên ngoài rất sốt ruột, các bác sĩ đi ra, hắn đứng dậy hỏi. Thấy bác sĩ trưởng khoa lắc đầu rồi đi, Hoắc Vân Trì sụp đổ, hắn tức giận đấm mạnh vào tường, tay của hắn chảy máu. Y tá đưa chiếc giường Thanh Kiều đến nhà hỏa táng để thiêu. An táng cô xong hắn liền rời khỏi bệnh viện, hắn tìm một nơi yên tĩnh để giải sầu. Sau khi biết chị mình đã mất Thanh Y không có ai chăm sóc nên được mọi người đưa đến cô nhi viện để sống.