Bạch Tố Cửu vội kéo Thanh Y ra sàn nhảy. Những ánh đèn nhấp nháy, những bản nhạc xập xình sôi động vang lên inh ỏi cả đầu. Lăng Duật Ngôn không nhảy, hắn ngồi một góc gọi lấy một chai rượi ra uống, bỗng chốc có hai cô gái ăn mặc hở hang, trang điểm lòe loẹt đến bên cạnh hắn.
“ Thiếu gia đẹp trai ơi để tụi em hầu hạ anh có được không” Hai cô gái nũng nịu nói
Lăng Duật Ngôn không nói gì, hắn chỉ hướng về Thanh Y nhìn cô đang đứng im nhìn mọi người nhảy. Đúng lúc đó có một thanh niên khá cao ráo đi đến chỗ Thanh Y, trên tay hắn cầm một ly rượi. Hắn nhẹ vỗ vai cô, Thanh Y giật mình quay người lại. Hắn mỉm cười nhìn cô.
“ Tiểu thư xinh đẹp, tôi có thể mời cô một ly không” Hắn hỏi
“ Xin lỗi tôi không quen uống rượi” Thanh Y bình tĩnh trả lời
“ Tiểu thư, tôi chỉ mời cô một ly thôi” hắn nói
Bỗng nhiên Bạch Tố Cửu ở đâu đến cướp lấy ly rượi trên tay hắn, đặt vào tay Thanh Y.
“ Y Y người ta đã mất công mời rồi. Uống một ly cho vui” Bạch Tố Cửu cười nói
Thanh Y nhìn Bạch Tố Cửu mỉm cười, nể tình cô là bạn thân của cô, Thanh Y liền cầm lấy ly rượi uống một mạch, cạn sạch ly. Bạch Tố Cửu vỗ tay, còn thanh niên kia nhìn cô cười mỉm. Lăng Duật Ngôn ngồi ở góc kia thấy Thanh Y như vậy có chút khó chịu, hắn đang định đứng dậy thì * Pằng....Pằng* tiếng súng vang lên. Mọi người trong quán ba đều sợ hãi hét lên thi nhau chạy ra khỏi quán bar. Thanh Y với Bạch Tố Cửu đều sợ hãi tìm chỗ núp đi. Thanh niên kia mặt vẫn như vậy, hắn vẫn đứng yên chỗ đó nhìn bọn nổ súng. Sau khi hai người con gái bên cạnh Lăng Duật Ngôn nghe tiếng súng đều chạy đi, hắn vẫn đứng thản nhiên ở đó xem kịch hay. Bọn nổ súng hùng hổ bước tới chỗ thanh niên kia.
“ Hoắc Tử Niên, mày mau thả người của bọn tao ra.” Tên cầm đầu của bọn nổ súng nói.
Hoắc Tử Niên nhìn bọ họ cười lạnh nói: “ Người ta giữ nhiều vô kể. Tao đâu biết thằng nào là người của mày”
“ Người mày đang giữ chính là Giang Cẩn Nghiêu. Mau thả hắn ra” Tên đứng đầu nói
Hoắc Tử Niên cười nấc một cái rồi lạnh lùng nói: “ Thì ra là Giang Cẩn Nghiêu. Một trong những tên côn đồ có tay súng bắn tỉa. Hắn lần trước động vào người của tao, đã bị ta giữ rồi. Muốn thả ra cũng không được.”
Tên cầm đầu bọn nổ súng nghiến răng, nếu đã không nói chuyênn được thì phải hành động thôi. Hắn ra hiệu cho thuộc hạ xông lên đập phá mọi thứ. Hoắc Tử Niên vẫn đứng im nhìn. Thấy thái độ của hắn như vậy tên cầm đầu xông đến định đấm nhưng lại bị cản lại. Không biết từ bao giờ Lăng Duật Ngôn đã đứng dậy tiến đến chỗ của Hoắc Tử Niên, hắn đỡ thay cú đấm cho Hoắc Tử Niên. Bọn thuộc hạ của tên cầm đầu nổ súng bỗng tiến đến chỗ hai người bọn họ giơ quyền đánh. Vì bọn họ nổ súng đông hơn nên cho dù Lăng Duật Ngôn và Hoắc Tử Niên có hợp sức lại cũng không có đủ sức hạ gục bọn chúng, liền bị bọn họ trói lại.
Bỗng một tên thuộc hạ của tên cầm đầu nổ súng thấy Thanh Y và Bạch Tố Cửu đang trốn liền nói lớn: “ Đại ca kia chắc hẳn là hai con đàn bà của hai thằng kia.
Thanh Y và Bạch Tố Cửu rất sợ. Cả hai đều run lên. Từ trước đến giờ Thanh Y chưa động vào hắc bang nào bao giờ bởi thế lực của họ rất mạnh dù cô có giỏi võ đến mấy thì cũng như hai người kia bị hạ gục thôi. Thanh Y lấy hết sức bình tĩnh đứng dậy, cô đỡ theo Bạch Tố Cửu đứng dậy. Thấy vậy tên cầm đầu hạ lệnh thuộc hạ của mình kéo hai người ra trước mặt hắn. Bây giờ hai cô chính là con tin của bọn họ.
Một tên trong nhóm nổ súng háo sắc liền tiến đến chỗ tên cầm đầu nói nhỏ:“ Đại ca, hai con đĩ này có vẻ ngon. Cho chúng em chơi thử nha.”
Tên cầm đầu nhìn hai đứa con gái dò xét từ trên xuống dưới nói:“ Bọn mày có thể chơi nhưng cái con xinh đẹp kia để lại tao chơi.”
Hắn nói rồi chỉ vào Thanh Y. Cô lúc này run bần bật. Lăng Duật Ngôn đang bị trói thấy vậy liền nghiến răng nói lớn:“ Không được động vào hai người đó”
Vừa nói xong hắn liền bị thuộc hạ của tên cầm đầu đấm vào mặt. Hoắc Tử Niên im lặng để ý bọn họ rồi cố móc lấy điện thoại ấn gọi cho Hoắc Vân Trì.