Thịnh Thế Khói Lửa

Chương 159: Chương 159: Nhất đại tông sư




Cô Tửu thăng đến cấp tông sư đã được một thời gian. Bất quá, đại tông sư là cấp bậc không phải dễ dàng đạt được như vậy. Trước không nói tới người chơi có trong tay phương thuốc cao cấp hay không, riêng yêu cầu điểm thuần thục thôi đã khiến người chơi nhìn mà choáng váng muốn bỏ cuộc rồi.

Hỉ Ca nằm mơ đều nghĩ tới chuyện thăng lên cấp đại tông sư thợ rèn. Đáng tiếc, cô không có cái nhẫn nại mỗi ngày ngồi ngốc ở một nơi luyện tập độ thuần thục. Cô Tửu thì ngược lại, cứ nhìn trình độ điên cuồng luyện dược của hắn thì biết. Có lẽ, hắn quả thực có thể thành công tấn chức đại tông sư. Một khi Cô Tửu thành công, hắn sẽ là người chơi đầu tiên đạt tới cấp đại tông sư. Ưu đãi mà hệ thống thưởng cho rất đáng thèm muốn.

“Hắn tìm được phương thuốc gì thế?” – Hỉ Ca vừa ăn điểm tâm vừa hỏi thăm.

“Biến dị đan dược. Hắn nói, nếu thành công sẽ ra thứ tốt. Cụ thể là thứ gì thì ta cũng không biết.”

Vì không biết, cho nên Cuồng Vũ mới ngồi ở đây ôm cây đợi thỏ. Bình thường, biến dị đan dược có độ thành công cực thấp. Cho dù thành công, số lượng thu được tuyệt đối không vượt quá 5 khỏa. Nhất định không đủ chia phần.

“Ồ…” – Hỉ Ca quyết định ở lại chờ thời luôn.

Cô Tửu mỗi lần luyện dược đều sẽ tiến vào trạng thái giống như ma nhập. Cho dù bên cạnh có người ca hát nhảy múa hắn cũng không nghe đến. Hỉ Ca và Cuồng Vũ ngồi ở một bên nói chuyện phiếm, còn lôi ra một đống thức ăn bày đầy một bàn dài. Hai người này đều khoái thu thập thức ăn ngon bỏ trong ba lô. Hai người nói một hồi thì nhắc tới chuyện tình của Vực Sâu. Hỉ Ca nói với Cuồng Vũ về chuyện Phần Thiên tìm đến cô. Cuồng Vũ chẳng có phản ứng gì, tựa hồ tình cảm trong lòng đã chết.

“Không bằng ngươi tự mình kiến bang đi.” – Cuồng Vũ đề nghị.

Lúc trước bọn họ có thể chung tay xây dựng Vực Sâu, có thể xem Vực Sâu là một bang hội siêu việt. Thật ra, không chỉ Hỉ Ca mà Cuồng Vũ cũng có chút oán niệm. Mình xây dựng lên, kiến thành xong lại thành thức ăn của người khác. Cảm giác rất không tốt.

“… sau đó thì sao chứ?” – Hỉ Ca cười.

“Sau đó phá hủy Vực Sâu.” – Cuồng Vũ nhe răng cười. Đối với bọn vong ân phụ nghĩa, Cuồng Vũ sẽ không nương tay.

Hỉ Ca không muốn đối phó với Phần Thiên, căn bản vì cô không để tâm. Nhưng Cuồng Vũ lại để bụng. Thói đời, phụ nữ luôn hẹp hòi, chuyện này chẳng có gì là không đúng cả.

“Kiến bang phiền toái lắm. Hơn nữa, hiện tại, đi đâu tìm thành viên?”

Tuy Hỉ Ca có ý tưởng này, nhưng nhớ tới lúc trước xây dựng Vực Sâu gặp bao nhiêu khó khăn. Hồi xưa, nếu không phải nhờ mọi người vận dụng sự quen biết để lôi kéo nhân mạch, chỉ sợ lúc trước Vực Sâu đã bị Đoạn Lang tiêu diệt.

“Nếu chúng ta phải kiến bang, dĩ nhiên phải dùng cách nhanh nhất…” – Cuồng Vũ hướng Hỉ Ca cười cười đầy thâm thúy.

“Ngươi bảo ta đi tìm Thứ hả?”

“Bingo! Thứ chính là một tổ chức. Mặc dù nói tổ chức có lợi thế trong các hoạt động (vì ít bị ràng buộc), nhưng ở một số thời điểm, tên tuổi của bang phái lại có tác dụng lớn hơn. Người nhìn xem, Khổ Độ hiện tại có lực phát triển thế nào. Mặc dù thực lực của Thứ và Khổ Độ không phân cao thấp, nhưng trên thế giới, thử hỏi có bao nhiêu người biết đến sự tồn tại của Thứ? Lại có bao nhiêu ngoạn gia biết đến tên tuổi của Khổ Độ?”

Lời của Cuồng Vũ là sự thật. Thứ có rất nhiều thành viên tinh anh, nhưng lại không so được với lượng thành viên khổng lồ của Khổ Độ. Cho nên đến giờ hai phe vẫn ở thế giằng co. Thực lực tổng thể có thể không phân biệt cao thấp được. Nhưng nếu phải đối chiến thực sự, người thắng cuộc chắc chắn là Khổ Độ (lấy thịt đè người).

Nếu Hỉ Ca muốn kiến bang, không thể quên phần của Thứ. Chỉ cần cô tỏ thái độ một chút là được. Vào thời điểm khó khăn, mọi người trợ giúp nhau, hai bên đều có lợi không phải sao. Hỉ Ca biết, kỳ thật bọn Cát Tường đã sớm muốn kiến bang. Có điều ba người bọn họ không muốn đảm đương chức bang chủ. Sở Tiếu Ca không có hứng thú. Thất Tử lại càng không cần nói tới. Cho nên, nếu Hỉ Ca lên tiếng, bọn họ nhất định sẽ đáp ứng. Vấn đề là, Hỉ Ca cũng không muốn trói mình vào chức vụ bang chủ a~

“Chủ ý không tồi. Có điều, kiến bang xong ngươi sẽ là bang chủ?”

“… ngươi không cần đá trách nhiệm qua ta. Bang chủ đương nhiên là ngươi~” – Cuồng Vũ trừng mắt.

“Vậy bàn sau đi. Để ta suy nghĩ vài ngày đã.” – Hỉ Ca chu môi. Mấy chuyện hạ quyết tâm này rất tốn cân não.

Tán gẫu hơn 4 giờ đồng hồ, đồ ăn thức uống trên bàn đã sạch trơn. Lúc này Cô Tửu không còn loạn tay loạn chân trộn thuốc nữa mà lại nhìn chằm chằm vào cái vạt nấu thuốc. Nhìn biểu tình trên mặt tên kia, Hỉ Ca cùng Cuồng Vũ nhịn không được cũng nín thở theo.

Oanh! ~~~

Một tiếng nổ. Nháy mắt, cái vạt bắn tung lên trời. Sau đó vạt thuốc bể làm đôi, mấy viên màu đen từ bên trong bay ra ngoài.

“Ngươi nghĩ mấy viên đen thui này có thể ăn không?” – Hỉ Ca nhặt lên một viên màu đen, lật tới lật lui quan sát, không có can đảm bỏ vào miệng.

“Ai mà biết.”

Lúc này, đột nhiên hệ thống phát tin trên kênh thế giới.

>> Hệ thống: Chúc mừng ngoạn gia Cô Tửu trở thành người đầu tiên tấn thăng đại tông sư chế dược sư.

Tin tức vừa nói xong, Cuồng Vũ liền một cước đá cái tên Cô Tửu đang đứng sững sờ kế bên qua chỗ khác, nhanh chóng thu thập mấy viên thuốc đen thui trên mặt đất.

“Này… này… nó vô dụng với ngươi, Hỉ Ca, đừng ăn a~~” – Cô Tửu mất mấy giây mới phản ứng lại, liền chạy nhanh tới cản ngay miệng Hỉ Ca.

“Ngươi đừng keo kiệt chứ!”

Vạt thuốc bắn ra 4 viên màu đen. Hỉ Ca và Cuồng Vũ phân chia nhanh chóng, mỗi người 2 viên.

“… nó tăng điểm nhanh nhẹn. Ngươi là thuật sĩ thì cần nhanh nhẹn làm gì?”

“Để chạy trốn a~” – Hỉ Ca không chút khách khí trả lời.

“… nhưng… ngươi lấy một viên là được rồi, tốt xấu gì cũng chừa cho ta một viên chứ.” – Cô Tửu rất muốn khóc. Tại sao hắn toàn gặp phải bạn bè xấu a~~~~

“Miễn trả giá, 5 vạn kim một viên.” – Thời thế đã thay đổi rồi, Hỉ Ca nhếch mép, thực may mắn hôm nay cô chạy tới đây đúng lúc.

“Cô Tửu ~ ta bán cho ngươi một vạn kim một viên, đừng mua của cô ta.” – nhìn thấy Cô Tửu sắp ngã ngồi trên mặt đất khóc rống, Cuồng Vũ đồng tình đi đến vỗ vai an ủi.

“Các ngươi…. thật quá đáng!!!” – Cô Tửu nghiến răng. Hắn thề, bước ra khỏi chỗ này, hắn nhất định bảo trì khoảng cách an toàn với hai người này.

“Không cần thì thôi.” – Cuồng Vũ nhún vai. Một bộ dáng, là ngươi không cần, đừng trách ta nha.

Đan dược Cô Tửu luyện ra lần này quả thực không tồi. Bất quá, đối với cả 3 người đều không có tác dụng lớn, bởi vì đây là loại dược giúp gia tăng vĩnh viễn điểm nhanh nhẹn. Một người tối đa chỉ có thể ăn 2 viên. Mỗi viên tăng một ít điểm, thoạt nhìn không nhiều lắm. Nhưng hiện tại cấp bậc trung bình của người chơi là cấp 70, thời kỳ này, muốn tăng điểm nhanh nhẹn là cực kỳ khó khăn. Nói thật, loại đan dược này nếu đem ra thị trường bán, có hét giá 10 vạn cũng sẽ có người mua.

Cô Tửu không nghĩ đến chuyện bán dược. Cho dù Hỉ Ca không mở miệng thì hắn đã có ý định sẽ cấp cho cô 2 viên. Nhưng… tự nguyện cho và cường thế đoạt là hai chuyện khác nhau nha~

“Ta sai lầm rồi… hai đại nhân, các người đại lượng, ít nhiều cho ta biết dược tính được không? Để ta ghi chép lại, sau đó hãy ăn.”

Nói gãy lưỡi một hồi, rốt cuộc Cô Tửu thuyết phục được hai người kia. Dù sao, hiện giờ hắn đã thành công tấn thăng đại tông sư, sau này thuốc gì cũng có thể luyện ra được!! Cuồng Vũ nghe hắn nói thì nửa tin nửa ngờ, chậm chạp đưa ra một viên để Cô Tửu nghiên cứu dược tính, rút kinh nghiệm cho lần chế dược sau.

Kỳ thật lần này thành công thuần túy là vấn đề vận khí. Đan dược giúp gia tăng vĩnh viễn điểm thuộc tính rất khó chế tạo. Cho dù Cô Tửu tấn thăng lên thần cấp chế dược sư cũng chưa chắc có thể muốn luyện là luyện ra được. Vừa nãy bắt Hỉ Ca bỏ tiền mua hai gốc dược thảo cao cấp nên phần trăm thành công mới tăng cao một chút. Tin tức Cô Tửu thăng lên cấp đại tông sư gây ra rung động rất lớn. Không đến một giờ sau, cái tên Cô Tửu liền trở thành đề tài được nhiều người bàn tán nhất.

Thanh Lam ngồi trong phủ thành chủ mĩm cười rung đùi đắc ý, may mắn hắn có con mắt nhìn xa trông rộng, lôi kéo được Cô Tửu đến mở cửa hàng ở đây. Thấy không, chưa tới vài ngày thì tên kia đã thăng cấp đại tông sư. Đáng tiếc, Cô Tửu không chịu gia nhập Thương Lan công hội, bằng không hắn đã được một món lời to.

Sau khi thăng cấp đại tông sư, luyện chế dược cấp thấp là 100% thành công. Thời gian luyện chế còn được rút ngắn 5 lần. Mấy loại kim sang dược hồi máu gì gì đó, Cô Tửu tùy tiện tốn một giờ có thể làm ra mấy trăm bình.

“Đại tông sư được thưởng cho cái gì?” – Hỉ Ca cũng đi theo con đường phát triển chức nghiệp cuộc sống, đương nhiên biết hệ thống sẽ thưởng cho rất hậu hĩnh.

“Cũng không có gì. Đại tông sư danh hiệu tăng xác suất thành công lên 40%, thưởng cho một cái vạt thuộc cấp sử thi, một cái phối phương, huyết lượng tăng thêm 5000 điểm, cuối cùng, mỗi giây hồi 30 điểm huyết.” – giọng nói bình tĩnh, nhưng trên mặt Cô Tửu không giấu được vẻ đắc ý.

“Trời cao không có mắt mà ~~~” – Hỉ Ca ngửa đầu cảm thán, chỉ có thể uất nghẹn ganh tỵ trong lòng. Cô quyết định rồi, trở về liền bế quan. Cho dù không được cái danh hiệu đại tông sư đầu tiên của thế giới, nhưng ít ra phải lấy tới danh hiệu đại tông sư đầu tiên của chức nghiệp thợ rèn!!!!!!

Thương Lan thành náo nhiệt cực kỳ, trái lại, Vực Sâu thành ảm đảm đi rất nhiều. Không biết là ai lộ ra tin tức, bảo rằng Cô Tửu mở dược điếm trong Thương Lan thành, thế nên mọi người đổ xô chạy tới Thương Lan thành nhìn xem, cho dù không mua được đan dược cực phẩm thì cũng có thể nhìn thấy “quái vật” đại tông sư tròn méo ra làm sao~

Lam Sắc đứng ở phủ thành chủ, sắc mặt có chút khó coi. Cô không nghĩ tới, Cô Tửu lại lợi hại như vậy. Đại tông sư chế dược sư là mơ ước của vô số bang phái. Vốn dĩ hắn là người của Vực Sâu, lại bị cô đuổi đi.

“Phần Thiên!” – Lam Sắc nhìn thấy Phần Thiên tiến vào đại sảnh, biểu tình có chút do dự.

“Không sao đâu. Đại tông sư chế dược sư không phải chỉ có một người.” – Phần Thiên an ủi. Nhưng có một câu Phần Thiên không nói ra, đợi đến lúc thế giới xuất hiện đại tông sư chế dược sư thứ hai, chỉ sợ Cô Tửu đã lên đến thần cấp chế dược sư…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.