Thình Thịch

Chương 27: Chương 27: Hoa




Edit:Anh

TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI Ở WATTPAD, NHỮNG NƠI KHÁC LÀ ĂN CẮP

_____________________

Tảo Tình đứng dưới vòi hoa sen với trái tim thấp thỏm, nước nóng rơi xuống, cọ rửa da thịt.

Cô có một gương mặt đẹp.

Cho nên cô lấy sữa tắm thoa lên cơ thể, thoa hết tất cả những nơi mà có thể sẽ bị Lý Bình Xuyên hôn, trong lúc bất tri bất giác, bản thân cô giống như cũng cam tâm tình nguyện mà làm đồ ăn trong mâm của anh.

Thấy quỷ rồi.

Tắm xong, phòng tắm đầy sương mù không thoát ra được.

Hương thơm theo khe cửa mà bay ra ngoài, khuếch tán trong không khí, xộc vào chóp mũi Lý Bình Xuyên, làm anh hoảng hốt cảm thấy chính mình giống như đi ngang qua cửa hàng bán hoa, cho dù anh không có ý muốn mua hoa.

Ngửi thấy hương thơm.

Cũng không thể rõ rõ ràng ràng mà đi.

Thứ sáu ngày mai, Tảo Tình là có lớp học, anh không muốn như thế, nhưng cô, rõ ràng đã chuẩn bị tốt.

Lúc Tảo Tình đi tới, em còn đang lau tóc, nước ướt đẫm áo trên vai, vết ướt loang lổ.

Nghiêng đầu nhìn Lý Bình Xuyên, anh đang xem điện thoại, thỉnh thoảng cười một cái.

Thật hiếm thấy.

“Đang xem cái gì vậy?”

Anh đã sớm nghe thấy tiếng bước chân của cô, giọng nói tứ bình bát ổn*, “Ảnh chụp của cô tối hôm qua.”

*Tứ bình bát ổn: bốn bề yên tĩnh; sóng yên biển lặng

Choáng váng, những gì trong đầu Tảo Tình có thể nghĩ đến, chính là —— ảnh khiêu dâm, ảnh khỏa thân, sắc tình dâm uế.

Lý Bình Xuyên buông điện thoại, đưa ánh mắt lãnh đạm nhìn về phía cô, “Ảnh chụp cô tối hôm qua uống say, cô suy nghĩ cái gì vậy?”

“...Ảnh chụp uống say, cũng quá khó coi rồi?”

“Tôi cảm thấy đẹp.”

Tảo Tình nuốt nuốt nước miếng, cực lực che giấu tiếng tim đập, ngồi cười gượng, không nói thẳng, ngược lại cầm điều khiển từ xa, co quắp mà xem phim, tìm rất lâu, mới tìm được một bộ phim đã cũ.

Khi phim đang chiếu, Lý Bình Xuyên thuận tay tắt đèn phòng khách.

Trong không gian chật hẹp tối tăm, tuy không rộng lớn, nhưng ban công ở cách đó không xa, nếu nhìn từ cao đến thấp, có thể nhìn thấy ánh đèn dày đặc và chen chúc ở khung cảnh đối diện.

Sự rực rỡ đan xen, tạo thành một chùm đèn riêng biệt.

Tảo Tình chỉ nhìn thoáng qua, rất nhanh đem bản thân tập trung xem phim, ngồi nguyên tư thế cho đến khi chân tê dại, phản xạ có điều kiện mà đem chân để lên đùi Lý Bình Xuyên, anh tự nhiên tiếp nhận, cứ thế xoa mắt cá chân cho cô.

Giống như thời cao trung mỗi lần ở bên nhau làm bài tập, cô không thể ngồi theo quy củ, cũng không thể ngồi yên, chốc lát lại dựa vào vai của anh thổi khí, làm tai anh đỏ bừng lên, một hồi lại đem chân gác lên đùi anh, nói quá thoải mái.

Anh chưa bao giờ từ chối, còn sẽ điều chỉnh tư thế, để cô dựa vào dễ dàng hơn.

Hồi ức tay chân của con người sẽ không bao giờ gạt người.

Tảo Tình thử hướng về lòng ngực của Lý Bình Xuyên mà dựa sát vào, cô thật sự quá thích mùi hương trên người anh, mát lạnh, ngọt ngào, không gì có thể so sánh được.

Đối với mùi hương này, cô có thể nhớ tới trước kia.

Phim đang diễn cảnh đáng sợ nhất.

Cậu bé chui ra khỏi chăn bông, mặt tái mét, dọa Tảo Tình kinh sợ, cả người vùi vào lòng ngực Lý Bình Xuyên.

Anh vuốt đầu tóc ẩm ướt của cô, “Đều xem mấy trăm lần, sao còn sợ?”

“Xem bao nhiêu lần cũng có thể sợ.”

“Vậy không xem nữa.”

Lý Bình Xuyên lấy điều khiển từ xa thoát khỏi bộ phim, nhưng không tắt TV, để lai một tia ánh sáng còn sót lại, bàn tay vuốt từ tóc Tảo Tình cho đến sau đầu, động tác rất rõ ràng đã làm lộ ra dục vọng, lại ấn xuống một chút, gương mặt liền đến đồ vật kia.

Ánh sáng màn hình TV màu xanh nhạt chiếu xuống sàn, tóc cô hơi xanh, cô căn bản không biết chính mình dùng giọng nói ngây thơ đó thì lời nói có bao nhiêu quyến rũ, “Liền ở chỗ này sao?”

Lý Bình Xuyên sờ sờ khuôn mặt cô, mới vừa tắm xong, trắng nõn tinh tế, xúc cảm thật tốt, “Liền chỗ này.”

Tối hôm qua có khẩu qua một lần.

Nhưng rất tra tấn người.

Cô khi đó đã có chút choáng váng, cho nên làm rất mơ hồ, rất nhiều lần dùng hàm răng cào cọ sát đến, lăn lộn rất lâu, mới làm cho Lý Bình Xuyên ra được một lần.

Lần này thì khác.

Tảo Tình dự định dùng hết công lực, cô quỳ gối trên miếng thảm kia, đầu gối không đau, cúi người xuống, dùng tay đem đồ vật to lớn kia lấy ra, bộ dáng ngây thơ.

Giây đầu tiên khi nhìn thấy tiểu đệ, làm như không nghĩ tới là cái dạng này, kích cỡ vượt qua mong đợi.

Cho nên tối hôm qua, cô là như thế nào chịu đựng được hết đợt này đến đợt khác bị thao vậy.

Suýt nữa hít thở không thông.

Không dám nhớ lại.

Bàn tay bao lấy côn th*t, cô run run đầu lông mi, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Lý Bình Xuyên một cái, là ánh mắt xin tha.

Như thế nào mà có người vừa xin tha vừa vươn đầu lưỡi, đâm thọc vào bộ phận nhạy cảm nhất là dương v*t của đàn ông cơ chứ, cô rốt cuộc là muốn chịu thao, hay là không muốn?

Không cách nào nghiên cứu ra.

Lý Bình Xuyên đem ngón tay luồn vào tóc Tảo Tình, không có đi theo tần suất chậm rãi của cô, mà là vội vàng, xúc động, trước xỏ xuyên qua miệng, cô tận lực dùng đầu lưỡi làm ướt quy đầu, môi bao vây lấy, kín không kẽ hở, nước bọt ướt át dẫn tới tốc độ thọc vào rút ra nhanh hơn, không phải cô có thể hứng lấy.

Rất nhiều lần từ đỉnh đến cuống họng, bả vai đều phát run.

Sự dịu dàng của người đàn ông này trước khi bắt đầu căn bản chỉ là giả vờ.

Một khi bắt đầu rồi, anh liền sẽ bộc lộ bản tính.

Thật vất vả mới có cơ hội thở dốc, Tảo Tình vội vàng nhổ ra, miệng bị ma sát đến tê dại, quai hàm cũng nhức mỏi, Lý Bình Xuyên dùng tay sờ sờ, coi như trấn an, “Ngậm lại.”

Dùng tay nắm lấy, Tảo Tình cúi đầu, đầu lưỡi càn quét làm quy đầu tràn ra một chút vị tanh ngọt, khi ăn đến tận hứng, sẽ phát ra tiếng nước.

Còn sẽ dẫn tới tiếng kêu rên của Lý Bình Xuyên, động tác thô lỗ.

Không còn nước ấm nấu ếch xanh, anh đỡ lấy cằm Tảo Tình, thẳng lưng thọc vào rút ra vài cái, không thể khống chế mà bắn ra một cổ tinh dịch, lấp kín cổ họng cô.

Thời điểm mười mấy tuổi, cô đã nuốt qua.

Lý Bình Xuyên nhìn Tảo Tình nhắm chặt môi nuốt xuống, lại ngửa đầu nhìn anh cười, “Lại lớn hơn rồi, thiếu chút nữa ăn không được, lần sau chậm một chút.”

TV đã ở chế độ chờ quá lâu và bắt đầu chuyển qua quảng cáo.

Phòng lúc sáng lúc tối, thấm đẫm dâm dịch, sự kiềm chế của Lý Bình Xuyên đã bị Tảo Tình công phá, anh ôm cô quỳ bò ở trên sô pha, đối diện với ánh đèn của vạn nhà ngoài ban công, lột sạch váy ngủ của cô.

Cô trần truồng, đè eo, vểnh mông, bầu ngực mượt mà không phải bị chảy xệ, mà là bị đè ở trên tay vịn ghế sô pha.

Còn chưa bắt đầu, Lý Bình Xuyên đã cảm thấy, về sau nhìn đến ghế sô pha này, anh liền sẽ nghĩ đến, đã từng ở chỗ này thao qua cô.

Anh dùng tay bẻ cánh mông Tảo Tình ra, lộ ra nhục huyệt đỏ thắm, nơi đó đang chảy ra mật dịch trong suốt, trên TV một giây trước ánh đèn đỏ rực, lúc miêu tả cơ thể của cô, đã giúp cô giống như đóa hoa hồng trong cửa hàng bán hoa kia, hiện tại lại biến thành ánh sáng trắng, khiến cô thoạt nhìn sạch sẽ và nhếch nhác đi không ít, giống như đã biến thành bông cúc nhỏ.

Nhẹ nhàng gập lại liền gãy.

Gió táp mưa sa, không chịu nổi.

Lý Bình Xuyên rất không nỡ, cho nên nắm quy đầu, đâm thọc, cọ xát, chụp đánh ở trên mông, cố ý đẩy huyệt thịt ra, “Mới một ngày không thao, trân châu đã khép kín lại.”

“...Anh nhanh...” Tảo Tình lắc lắc mông, đường cong mượt mà, câu lấy hồn anh.

Để có thể cắm vào nhanh hơn, mà ít bị tra tấn.

Tảo Tình thậm chí duỗi tay nắm côn th*t muốn nhét vào miệng huyệt, Lý Bình Xuyên lại chỉ cắm hai ngón tay vào, chỉ như vậy, cũng bị xoắn đến không chịu nổi, thọc vào rút ra hai cái, mang ra nước, “Gấp như vậy, cô muốn cắn côn th*t không buông?” .

||||| Truyện đề cử: Lẳng Lơ Cho Anh Xem |||||

“Ưm... Muốn cắn... Muốn ăn...”

Cô đã chủ động nhét vào một chút, quy đầu bị hút chặt, sự kiên nhẫn của Lý Bình Xuyên cũng bị chính mình tiêu hao hết, đỡ lấy eo Tảo Tình, anh không có dịu dàng thắm thiết, không mang theo vật phụ trợ, thẳng lưng, đi vào toàn bộ.

Đau đớn chống đỡ mãnh liệt làm Tảo Tình nâng eo lên, từ góc độ này, Lý Bình Xuyên vừa vặn nắm lấy một bên nhũ thịt của cô, một tay khác nâng cằm, vừa hôn môi, vừa không có tiết cấu mà thọc vào rút ra.

Sự căng chặt ngày hôm qua anh đã cảm nhận đươc.

Đến hôm nay, vẫn là suýt nữa bị nghiền nát, thật chặt, anh căng cứng, cơ thể bạch bạch vào cái mông nhỏ của Tảo Tình mà va chạm, cô rất muốn kêu lên, nhưng miệng đã bị chặn lại, đầu lưỡi bị liếm láp, miệng nhỏ trên dưới, đều bị anh đùa bỡn.

Nơi nào cũng đều không buông tha.

“...Ưm,“ Tảo Tình ngâm ra một chút âm thanh, “... Lý Bình Xuyên... Quá mạnh... Nhẹ chút...”

Nhũ thịt bị xoa bóp, thay hình đổi dạng.

Lý Bình Xuyên liếm cằm Tảo Tình, côn th*t không ngừng lao vào miệng huyệt ướt nóng, cả người đều thao đến sảng khoái, càng không biết thu liễm, “Nhẹ chút là thao như thế nào?”

Vịn chặt eo, nửa chân Tảo Tình bị uốn lượn nâng lên, tư thế chịu thao thật đáng thẹn, thân thể đập vào lưng ghế sô pha, linh hồn cũng theo đó vỡ thành từng mãnh, nơi nào còn có ý thức tỉnh táo, chỉ là muốn càng nhiều hơn, muốn được lấp đầy nhiều hơn.

Ôm lấy cổ Lý Bình Xuyên, cô ngâm nga giọng nói câu dẫn lòng người, “... Quá mạnh, thao xuyên... Không...”

Không kêu la hai tiếng, Lý Bình Xuyên lại đè nặng người lên, lưỡi càn quét hàm răng, muốn tất cả của cô, “Lại kêu chơi chết cô.”

Tảo Tình lắc đầu, “... Không... Không thể.”

Cô ngẩng đầu lên, đáp lại nụ hôn của anh, trong nháy mắt môi bị cắn, huyệt thịt mẫn cảm co rút lại, thẳng tắp kẹp lấy côn th*t, bức cho anh chống lại hoa tâm, bắn ra tinh dịch.

Giây đầu tiên khi bị bắn, đầu cô trống rỗng, chỉ nghĩ vẫn luôn muốn làm như vậy.

Không ngừng nghỉ.

Lần đầu tiên làm xong.

Khoảng thời gian không quá ba phút.

Lý Bình Xuyên rút côn th*t ra, Tảo Tình tự giác ngậm lên, chờ đợi sự cứng rắn lần thứ hai, anh khảy viên đậu đỏ trên đầu v* cô, khàn giọng, “Bò qua đi, từ phía sau thao đến càng sâu.”

Tảo Tình nghe lời, ngoan ngoãn bị đùa nghịch.

Mùa này có chút lạnh, nhưng còn không đến mức phải mở máy sưởi, có làn gió nhẹ từ ban công thổi vào, lạnh cả người.

Đặc biệt là đánh vào da thịt đang lỏa lồ.

Lần thứ hai cắm vào, Lý Bình Xuyên chôn ở miệng huyệt ướt át, hôn môi Tảo Tình, không thọc vào rút ra, mà là với tay, lấy thảm lông xù lại đây, đắp lên lưng cô.

“Làm vẫn làm, nhưng không thể bị bệnh.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.