Chương 19: Châu Lộ Lộ tức giận
Châu Lộ Lộ sợ lại xảy ra tình huống như lần trước nên vội vàng ra đòn phủ đầu: “Tổng tài, anh đã hứa với tôi là không nói trừ lương rồi.”
“Ừ, không nói.”
“Tôi cũng không làm việc nhà gì đó đâu.”
“Không cần làm, cô chỉ cần chơi với Lady là được.” Đường Vũ cười híp mắt: “Tiện thể nấu vài món ngon, ừm Lady rất nhớ mấy món ăn cô làm đó.”
Châu Lộ Lộ dĩ nhiên không tin, nhưng mà cô cũng thích chơi với Lady nên thôi vậy.
Thế là Đường Vũ bị một người một chó bỏ rơi, ngồi ở một bên không ai đếm xỉa.
Mấy lần ho khan cũng không đổi được sự chú ý.
Đường Vũ: “...” anh có thể rút lại lời hứa kia hay không?
Đến tận khi Châu Lộ Lộ bắt tay vào nấu cơm, Đường Vũ cuối cùng cũng đuổi được bóng đèn sáng chói 2000W đi chỗ khác.
Đường Vũ dựa nửa người vào cửa nhìn bóng dáng bận rộn ở trong bếp.
“Tại sao không muốn làm thư kí cho tôi?”
“Không phải anh đã có thư kí rồi sao?”
“Tôi đuổi đi là được!”
Châu Lộ Lộ: “...”
“Tôi cũng chẳng có tài cán gì, với tôi mà nói làm gì cũng là bị coi thường thôi, cho nên cứ như cũ là được rồi.”
Đường Vũ nhíu mi, tức giận: “Bọn họ muốn coi thường liền để cho bọn họ coi thường sao? Chưa từng nghĩ đến việc chứng minh bản thân sao? Cô là con nhím à?” Đường Vũ nói rồi lại cảm thấy không đúng, con nhím còn biết xù lông, còn cô chỉ biết rụt cổ lại thôi so với con rùa còn giống hơn.
“Cô là con rùa à?”
Anh mới là rùa, cả nhà anh đều là rùa!!!
“Tôi chính là không có tiền đồ như thế đấy, tôi sống thế nào anh cũng muốn quản sao?” Châu Lộ Lộ lớn tiếng hét vào mặt Đường Vũ khiến anh sững sờ.
Anh không ngờ được cô sẽ phản ứng mạnh như vậy, những lời nặng lời như thế không phải anh chưa từng nói qua, cũng chưa từng thấy cô tức giận như vậy! Cô khi nào thì có cái gan hét lớn với anh như vậy!!!
Đường Vũ tỉnh táo lại thì đã không còn thấy bóng dáng Châu Lộ Lộ đâu nữa, chỉ còn bữa trưa giang dở.
Cô hôm nay ăn phải thuốc nổ à...
Châu Lộ Lộ hùng hùng hổ ra khỏi nhà Đường Vũ, gặp sỏi đá sỏi, gặp cái gì đá cái nấy, kết quả là đá trúng tảng đá to đau đến hít hà. Thế nhưng vẫn chưa hết tức giận. Cô cực kì tức giận.
Ghét nhất là cái giọng điệu lên mặt dạy đời đó, làm như cô muốn bị coi thường lắm vậy đó. Muốn đấm vào mặt anh ta mấy cái thì có đó!
Bởi vì Châu Lộ Lộ cực kì tức giận, cho nên mấy ngày liền không thèm để người nào đó vào mắt.
Vị tổng tài nào đó vị giận dỗi, tâm tình trở nên xấu vô cùng trút giận lên nhân viên, các nhân viên vô cớ chịu tội liền trút giận lên Châu Lộ Lộ. Cuối cùng người trúng đạn nhiều nhất vẫn là Châu Lộ Lộ.
Đương nhiên Châu Lộ Lộ không hề biết chuyện này, một ngày đẹp trời nào đó vui vẻ sửa soạn đi hẹn hò mà đối tượng không ai khác chính là Thẩm Tư Hiên.
Từ ngày gặp lại ở siêu thị, Thẩm Tư Hiên thường xuyên nhắn tin, gọi điện hỏi thăm cô, cũng vài lần mời cô đi ăn đương nhiên là cô sẽ không từ chối. Hôm nay Thẩm Tư Hiên mời Châu Lộ Lộ đi xem phim.
Châu Lộ Lộ không cần suy nghĩ đã chọn phim kinh dị. Trước giờ cô không có sở thích xem phim nhưng mà nam nữ hẹn hò sao có thể thiếu mục này được.
Trong mắt Châu Lộ Lộ mà nói, xem phim chẳng qua là một cơ hội để xích lại gần nhau trên cơ sở tự nguyện từ đôi bên. Nói trắng ra là quán ăn đậu hũ trá hình!!!
Trong bóng tối, có bao nhiêu chuyện xảy ra, Thẩm Tư Hiên sẽ ôm cô sao, hôn cô sao? Sau đó đó nữa liệu có tỏ tình rồi kéo cô ra abcxyz hay không? Có hay không???
Châu Lộ Lộ tưởng tượng đến mặt đỏ tai hồng mà quên mất rằng, trước đây cô cũng từng xem phim với đại boss nhà mình, sao không thấy người nào đó hưng phấn đến thế nhỉ!
Suy cho cùng tưởng tượng cũng chỉ là trong suy nghĩ, trên thực tế thì hoàn toàn trái ngược.
Châu Lộ Lộ sợ Thẩm Tư Hiên bị dọa cho chạy mất nên nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh ngồi ở trên ghế của mình chờ anh chủ động. Nhiều đoạn sợ hãi mà chỉ có thể nhắm tịt mắt lại. Thẩm Tư Hiên bên cạnh từ đầu đến cuối lại vô cùng nghiêm túc, chờ cho đến khi phim kết thúc cũng không hề có hành động nào đó không trong sáng.
Châu Lộ Lộ thất vọng mà không dám biểu lộ ra ngoài, âm thầm lau đi mấy giọt mồ hôi trên trán.
Có cho tiền cô cũng không xem cái thể loại chết người này nữa đâu, tim cô sắp bay ra ngoài rồi đây này.
Thẩm Tư Hiên lại nhìn cô cười: “Hiện tại còn sớm, em có muốn đi ăn cái gì đó không?”
Châu Lộ Lộ mỉm cười gật đầu: “Ăn cái gì nhẹ nhàng một chút.” Giọng nói của cô ngọt ngào nhẹ nhàng vô cùng.
Thật ra đến bản thân cô cũng không nhận ra, mỗi khi ở trước mặt Thẩm Tư Hiên, cô luôn luôn dịu dàng hiền thục, cười nhẹ nói khẽ. Khác hẳn hình tượng khi ở trước mặt Đường Vũ.