Thợ Làm Bánh Số 12 Phố Mộc Lan

Chương 13: Chương 13: Ngây thơ






Thợ Làm Bánh Số 12 Phố Mộc Lan

Trans: Ying Ying



Chương 13: Ngây thơ

Thu dọn đồ đã mua từ cửa hàng thú cưng xong, Y Bạch cẩn thận bố trí cho Tước gia rồi nhìn ra bên ngoài, thấy trời vẫn mưa không ngớt cậu quyết định hôm nay sẽ nấu ăn trong nồi đất.

Trời mưa mà dùng cơm trong nồi đất là cực phẩm.

Đầu tiên cắt thịt bò đã nấu chín thành từng lát, thả giá đỗ cùng đậu hũ ky vào nước dùng, sau đó lấy trong tủ lạnh ra nấm bào ngư, nấm kim châm cùng vài đóa nấm hương. Chờ nước dùng sôi thì đảo thức ăn trong nồi, lại thêm một ít nước dùng thịt bò, xếp đều từng lát thịt bò đã cắt vào nồi, sau đó hầm lửa nhỏ, cuối cùng mở nắp nồi rắc thêm một ít tỏi tươi cùng rau thơm. Món ăn dùng chung là bánh bao đã hấp trước đó, món nào cũng nóng nóng ấm ấm nghĩ thôi đã thấy thèm.

Đặt nồi đất lên bàn ăn, Y Bạch lấy điện thoại chụp lại vài tấm hình rồi chia sẻ lên vòng bạn bè.

Đúng lúc điện thoại báo tin nhắn mới, là một dãy số lạ.

[Đây là số của tôi, đã về đến nhà. Ngày mai gặp. ——— Tư Việt]

[Ừm, được, Ngày mai gặp.]

Lặng lẽ lưu lại số di động của Tư Việt, Y Bạch chăm chú nhìn dòng tin nhắn hồi lâu, lát sau mới bắt đầu dùng bữa tối.

..........

Buổi tối trước khi đi ngủ, Y Bạch phát hiện dưới thanh liên lạc Wechat của mình có một điểm đỏ thông báo, mở ra thì thấy một Wechat mới tên là "Tư Việt", ảnh đại diện là một nam nhân đang vui đùa cùng bạn cún giống Labrador trên bãi cỏ xanh. Dù chỉ thấy nửa bên mặt, nhưng Y Bạch có thể chắc chắn nam nhân mặc đồ thể thao này chính là người đã đưa mình về nhà hôm nay. Đây chắc hẳn là thêm bạn thông qua số di động.

Nội tâm Y Bạch nhảy nhót một phen, liếc nhìn thời gian lúc này đã là 10: 45, cậu mới lặng lẽ ấn chấp nhận.

Khung chat với Tư Việt xuất hiện trên màn hình điện thoại, nội dung bên trong là thông báo đã kết bạn thành công, mà Tư Việt cũng không gửi qua lời chào hay lời đáp lại.

Y Bạch cầm điện thoại phát ngốc một hồi, sau đó lẳng lặng đặt điện thoại lên tủ đầu giường cắm sạc. Cậu nằm trên giường nhìn ngoài cửa sổ, ngắm nhìn trời đêm mùa hè được tắm mát sau cơn mưa.

Y Bạch vẫn luôn mơ hồ cảm thấy chính mình có lẽ không thích phụ nữ, chuyện này cậu chưa từng nói với ai. Khi còn đi học, có rất nhiều nhóm nam sinh luôn len lén thảo luận khen một cô bé trong lớp đáng yêu, cậu khi ấy không hề hứng thú nên rất ít tham dự, càng kỳ quái hơn là cậu khi đó cũng không cảm thấy quá yêu thích một nam sinh nào.

Khi lên đại học, Y Bạch lại chọn chuyên ngành ngoại ngữ tiếng Pháp, tỉ lệ nam nữ là 1: 31. Cậu khi đó là nam sinh duy nhất trong lớp, bởi vì đi học sớm nên cậu nhỏ hơn những bạn nữ cùng lớp 1, 2 tuổi, đời đưa gió đẩy cậu liền trở thành bé cưng của lớp, hơn nữa cậu lại không có cơ hội tiếp xúc với nam sinh nên vẫn không thể xác định tính hướng của mình. Y Bạch trước nay luôn tuân theo quan điểm của mẹ: Bản thân vẫn chưa thông suốt mà thôi.

Cho đến hôm nay, nhìn thấy những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm, Y Bạch đột nhiên cảm thấy, vấn đề đã quấy nhiễu mình bấy lâu nay rốt cuộc cũng được rẽ mây nhìn thấy mặt trời.

..........

Ở một nơi khác dưới bầu trời Hải thị, bên trong tiểu khu Lạc An, một nam nhân mặc quần áo ở nhà đang đóng gói đồ đạc của chính mình, bên cạnh là bé con ngoan ngoãn ngồi trên ghế xem Teletubbies, dưới chân bé con là bạn cún lông vàng đang lim dim ngủ.

Đồ đạc cần thiết của Tư Việt không nhiều, chủ yếu là sách chuyên ngành cùng các thiết bị dụng cụ, thêm một phần quần áo. Căn phòng kia của lão Tần đã có sẵn đồ dùng, những vật dụng cần thiết trong phòng Andy cũng đã được đặt hàng, ngày mai lắp đặt đồ dùng xong rồi dành ra vài tiếng quét tước dọn vệ sinh, khi đó lão Tần cùng Thiệu Thanh cũng sẽ tới hỗ trợ thu dọn, cuối ngày chiêu đãi bọn họ một bữa cơm cũng xem như là buổi tụ hội nhỏ.

Đúng lúc này, điện thoại đang đặt trên bàn trà phát ra âm thanh báo tin nhắn, trên màn hình nhảy ra một khung chat mới, ảnh đại diện là bạn thỏ tên "Tước gia" đã gặp qua.

Ngón tay chạm mở khung chat, Tư Việt hơi chần chừ một lát mới ấn mở vòng bạn bè của đối phương, nhìn thấy hoạt động gần đây nhất là lúc 6: 40, nội dung đơn giản chỉ có một câu "Trời mưa rồi, ăn bằng nồi đất thôi!", kết hợp với một bức ảnh nồi đất. Trong đầu Tư Việt đột nhiên lóe lên hình ảnh cậu thiếu niên hai mắt sáng rỡ nhìn chằm chằm nồi đất, phì cười một cái, thoát khỏi khung chat, trong lòng có chút mong chờ ngày mai gặp lại người nọ.



Đậu hũ ky



Nấm bào ngư



Nấm kim châm



Nấm hương



Teletubbies



Cái chương trình thiếu nhi này hồi còn bé tui cũng có xem =))) ôi hoài niệm quá ~~

À để tui bổ sung ảnh minh họa cho bạn cún Mike nhà Tư Việt nhé. Thiếu sót quá luôn ý T~T

Labrador



Thấy cưng hén =))) ảnh này là baby cún cún, lớn lên là khác hẳn =))))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.