Thợ Làm Bánh Số 12 Phố Mộc Lan

Chương 1: Chương 1: Tiệm bánh ngọt Bon Appetit




Thợ Làm Bánh Số 12 Phố Mộc Lan

Trans: Ying Ying



Chương 01: Tiệm bánh ngọt Bon Appetit

Vào mùa hè, trời buổi chiều nắng vẫn còn rất sáng, rọi thẳng đến một cửa hàng ở Hải thị phố Mộc Lan, đó là một tiệm bánh nhỏ, trên bảng hiệu có ghi “Tiệm bánh ngọt Bon Appetit”

Trong cửa hàng, tiểu tỷ tỷ đầu nấm phụ trách tiếp đón vừa mới nhận được một cú điện thoại, vội vã chạy vào hướng phòng làm bánh của tiệm, cao giọng dò hỏi: “Tiểu Bạch ca, hiện tại đang có một đơn gấp của công ty Trương tỷ, hai tá [*] cupcake ngôi sao cùng hai tá cupcake hoa, anh có nhận hay không ~?”

[*] 1 tá = 12 cái cupcake, 2 tá là 24 cái => 4 tá bằng 48 cái cupcake

Bên trong cửa là một thanh niên dáng người hơi gầy, một thân áo đầu bếp trắng, quanh eo còn thắt một chiếc tạp dề màu xám, trên đầu là chiếc mũ đầu bếp ngay ngắn. Cậu thanh niên hơi dừng lại, trên tay còn cầm túi bắt kem [*] ngẩng đầu đáp một tiếng: “Trương tỷ thì nhận đi.” Giọng nói trong sáng, cùng khí chất của cậu giống nhau khiến người nghe cảm thấy thoải mái.

[*] chính là dụng cụ để trang trí, bắt kem lên bánh.

Cậu thanh niên rất trắng, gọi cậu là chàng trai cũng không có gì quá đáng, tạp dề quấn quanh eo vừa kiên cường lại tinh tế, nửa cánh tay giấu trong tay áo theo động tác kéo căng mà lộ ra một ít bắp thịt săn chắc, chiếc cổ thon dài cùng đôi mắt đang cúi xuống chăm chú quan sát cái bánh ngọt trong tay, hàng lông mi vừa dài vừa dày như một cây quạt nhỏ, sống mũi thẳng tắp khiến đường viền khẩu trang được giữ vững, thật sự là một chàng trai xinh đẹp!

Cậu thanh niên tăng nhanh động tác trên tay, một tay đều đặn đính những cánh hoa, một tay khác khẽ nâng đều chúng lên, điểm thêm vài chi tiết liền tạo ra một đóa mẫu đơn xanh nổi bật trên đỉnh bánh kem, mắt nhìn thẳng vào đóa hoa nhỏ nhắn, nhẹ nhàng điểm thêm hai lần, nhụy hoa mẫu đơn đã hiện ra. Toàn bộ quá trình chưa tới nửa phút, động tác cậu thanh niên thuần thục nước chảy mây trôi [*] đẹp như một bức tranh.

[*] lưu loát sinh động

Bánh kem đóa mẫu đơn đẹp như tranh sơn dầu đã làm xong, cậu thanh niên được gọi là “Tiểu Bạch ca” nhường lại chỗ cho người phụ tá bên cạnh cẩn thận bưng bánh kem đi, nhanh chóng dọn gọn bàn bếp, bắt đầu làm cupcake.

Bon Appetit mỗi ngày ngoại trừ chỉ cung cấp một số ít bánh ngọt hoặc bánh mì ra, thì những yêu cầu khác phải được đặt trước, bởi vì thợ làm bánh chỉ có một người là Y Bạch, mà cậu lại là chủ tiệm, dù đã có vài người phụ tá nhưng đơn hàng nào cũng muốn được ưu tiên, thế là bận đến không chịu nổi.

Trương tỷ là hàng xóm cũ của Y Bạch, lúc trước thấy cậu một thân một mình làm việc tại Hải thị, cô đã giúp đỡ cậu rất nhiệt tình, khi cậu mở tiệm lại chủ động nhận luôn khâu tuyên truyền cho tiệm bánh. Cupcake chỉ là chuyện nhỏ, kem có thể điều chỉnh, làm không quá rắc rối.

Cupcake làm đơn giản nhưng phải toàn tâm toàn ý làm, lại hiếm khi thấy thợ làm bánh có chút phân tâm, trong lòng lúc này đang suy nghĩ tối nay về nhà sẽ làm món gì ăn nhỉ.

Y Bạch tiện tay dùng màu xanh lam của mứt hoa quả quả phối hợp thêm một quả blueberry nhỏ được xay nhuyễn, đem quả hạch đã nghiền nát rắc đều vào trong khuôn cupcake.

Có lẽ trên đường trở về có thể mua một ít rau cải tươi trộn với mì lạnh, trời nóng như vậy không muốn nấu cơm xào rau tí nào.

Nghĩ đến bát mì trộn thêm dầu ớt, lại cho một ít giấm chua cùng đậu phộng nghiền nát lên mặt, Y Bạch lén lút trong khẩu trang nuốt một ngụm nước bọt.

Phụ tá đặt nướng bánh ở nhiệt độ phòng, để ngoài thoáng khí một lát lại bưng cupcake đến cho thợ làm bánh bắt bơ lên mặt, sau đó thuần thục trang trí những ngôi sao nhỏ xung quanh. Phụ tá lúc này ăn ý rắc thêm một lớp áo đường [*] ngoài mặt bánh.

[*] lớp đường mịn phủ ngoài mặt bánh cupcake.

Trong nháy mắt đã hoàn thành cupcake ngôi sao lấp lánh, trông rất đẹp mắt.

Nhìn chằm chằm vào những chiếc cupcake ngôi sao đang sáng bling bling, suy nghĩ của Y Bạch lần thứ hai bị chết máy:

Cỏ linh lăng [*] của Tước gia hay ăn đã sắp hết.... Nên mua thêm một ít vậy, một lát sẽ lên mạng đặt hàng. Có điều.... hình như phải đem nó đi kiểm tra thân thể một chút, cũng sắp đến kì lại mua thêm một số thuốc tẩy bọ cho nó....

[*] là loại cỏ khô giàu chất đạm và canxi thường dùng cho thỏ ăn

Tính toán một chút.... Vẫn là nên dành thời gian đến thẳng cửa hàng thú cưng kiểm tra thân thể, đút thuốc tẩy bọ cho nó, sẳn tiện mua thêm cỏ linh lăng về.

Người nào đó “đang ở Tào doanh mà lòng lại ở nước Hán [*]” tiếp tục linh hoạt bắt bơ tím cho cupcake, tạo ra một nụ hoa violet chớm nở.

[*] ý là chỉ người nơi này mà hồn nơi khác.

Không tới nửa tiếng, 48 cái cupcake đã chỉnh tề “ngồi thẳng hàng” trên bàn bếp, phụ tá bên cạnh chuẩn bị đóng gói, Y Bạch bước tới trước bồn rửa bắt đầu rửa tay.

“Tiểu Bạch ca, Lý thúc đi Đông khu giao bánh còn chưa trở lại, mới vừa gọi điện nói là đang kẹt xe, đơn hàng Trương tỷ đặt giao cũng gần đây, anh có thể giúp đưa hàng một chuyến được không?” cô bé đầu nấm vừa nói chuyện vừa nhìn Y Bạch mang ý dò hỏi.

Y Bạch lấy điện thoại di động ra nhìn một lát, 4: 35 chiều, nhẹ nhàng nói: “Để tôi đi cho, em và Tiểu Luân trông tiệm đi, công ty Trương tỷ cũng thuận đường với nhà tôi, đưa bánh xong tôi cũng không trở lại tiệm, tối 9 giờ chờ Lý thúc trở lại rồi cùng đóng cửa tiệm, nhớ khóa cửa cẩn thận, mọi người về nhà chú ý an toàn.”

“O(∩_∩)O Được, Tiểu Bạch ca đi đường cẩn thận ~” cô bé đầu nấm vui sướng đáp ứng.

Quay lại phòng nghỉ, đem khẩu trang kéo xuống, rồi thay bộ đầu bếp ra, mặc một thân áo T – shirt trắng cùng một chiếc quần jean, xỏ thêm một đôi giầy mềm, cậu thanh niên cào cào lại mớ tóc rối trên trán do đội mũ của mình rồi bước ra khỏi tiệm.

Mở cửa ghế sau của xe, nhường chổ cho phụ tá đem bánh đã được đóng gói cẩn thận đặt vào, lượn một vòng lên lại ghế lái, một tay kéo mở cửa xe một tay hướng “nhóm nhi đồng” trong cửa tiệm vẫy chào tạm biệt, nụ cười trên mặt dưới ánh nắng mặt trời càng thêm tỏa sáng.

Nhìn ông chủ nhỏ đánh xe một vòng rồi hòa vào dòng xe cộ ngoài đường, cô bé đầu nấm được gọi là Nhạc Nhạc thả xuống tâm trạng lo lắng, nháy mắt đã nâng cao tinh thần.

Ngoài miệng cũng không quên kéo dài âm thanh du dương: “Tiểu Bạch ca ca vẫn luôn như vậy, chân dài hai mét, mắt lại to tròn, da cũng trắng như tuyết, còn......”

Phụ tá Tiểu Luân đang bước ra uống nước lập tức lộ vẻ mặt nghiêm túc chỉnh đốn: “Khen con trai không nên khen da trắng như tuyết.....”

Nhạc Nhạc nhếch nhếch miệng, nhẹ nhàng buộc lại mấy sợi tóc nấm của mình, nội tâm cười mờ ám, ông chủ nhỏ nha chính là một mỹ thụ, sao bọn người phàm mấy người có thể thưởng thức được?

Chính là không biết lúc nào sẽ có một tuyệt hảo công đến trộm trái tim của Tiểu Bạch đây ~ hừ hừ ~

Mà lúc này, người bị YY “Tiểu Bạch ca ca” lại không hề biết gì, cậu vừa nghe khúc dương cầm do Joe Hisaishi [*] trình bày vừa thẳng đường lái đến công ty Trương tỷ.

[*] Joe Hisaishi là nhà soạn nhạc của hơn 100 tác phẩm soundtracks cho các bộ phim và các tác phẩm độc tấu khác, nằm trong những album được phát hành từ năm 1981 trở lại đây. Tác phẩm nhạc phim hoạt hình: Ponyo on the Cliff by the Sea (2008), Vùng đất linh hồn (2001), Lâu đài của Howl (2004), Công chúa sói Mononoke (1997), Hàng xóm của tôi là Totoro (1988), và Nausicaä của Thung lũng gió (1984), v.v

Tác giả có lời muốn nói:

Lần đầu viết văn, xem như luyện tập đi, kỳ thực xem tiểu thuyết đã trở thành một phần trong cuộc sống, vẫn luôn muốn tạo ra một bản văn riêng của mình, rốt cục đã quyết định viết, vẫn chưa thành thục xin mọi người thông cảm, còn có hoan nghênh bắt sâu bọ [*].

[*] Lỗi sai ý =)))



Hụ hụ tác giả lần đầu viết đã quất ngay văn mỹ thực hự x1!!!! Mà Ying cũng là lần đầu edit mỹ thực (¬_¬;) hựx10000 máu nên nếu có gì sai sót mong mọi người thông cảm cùng góp ý ạ (。╯3╰。). Sau ngày chủ nhật bị trúng thực đầy đau thương Ying đã não úng lựa chọn bộ này vì mối thù không được ăn bậy nữa ╥﹏╥ Edit tưởng tượng cho đỡ thèm....Thật sự là rất sad đó mấy man!!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.