Thợ Làm Bánh Số 12 Phố Mộc Lan
Trans: Ying Ying
–
Chương 05: Tước gia
Tước gia là một giống thỏ khá hiếm, được Y Bạch mua khi vừa đến Hải thị. Hiện tại đã là năm thứ 3 cùng Y Bạch lăn lộn bên nhau.
Khi đó Y Bạch mới tới Hải thị, trong người chỉ có một đôi tay làm nghề, nhưng cậu lại không nghĩ tới việc đi làm công, lúc ấy chỉ muốn đem tiền dành dụm thuê một cửa tiệm cho mình. Vô tình một ngày, trong lúc tản bộ ngang qua góc đường một cửa hàng thú cưng, từ cửa kính có thể nhìn thấy một lồng thỏ lớn, đám thỏ màu xám đen, màu nâu trắng lỗ tai cụp đang nhao nhao trong lồng, nhưng chỉ có một mình baby Tước gia là đoan chính ngồi xổm tựa như hạc đứng trong bầy gà [*].
[*] nổi trội, đặc biệt.
Đầu tiên, Tước gia cao hơn so với chúng nó, lại không hề chen chúc nhốn nháo mà chỉ ngồi chồm hổm đúng tiêu chuẩn tao nhã, sau là vì lỗ tai của Tước gia không giống thỏ, ngắn ngủn lại dựng đứng trên đầu, màu lông trắng xám giao nhau trông rất đẹp mắt, toàn thân toát ra một loại khí chất ngạo kiều, quan trọng nhất chính là Y Bạch cảm thấy Tước gia khá giống mình.... Hoàn toàn khác biệt với mọi người xung quanh.
Đến tận bây giờ Y Bạch vẫn nhớ rất rõ ràng, cảm giác đầu tiên khi ôm Tước gia vào lòng, nho nhỏ, nhẹ nhàng lại ấm áp, chỉ một tay là đã có thể đem nó nhấc lên. Bàn tay dán chặt quanh bụng, cảm nhận được nhịp tim đều đặn của nó, đây là một sinh mạng nhỏ đang được mình ôm trong lòng.
Cậu lập tức quyết định, sau này mình sẽ cùng con thỏ này lăn lộn bên nhau.
Kỳ thực lúc ấy chỉ là xúc động tiêu tiền, tuy rằng Y Bạch đã có sẵn một phòng ở, nhưng vấn đề hiện tại là cậu còn không thể nuôi sống chính mình.
Khá bất ngờ là Tước gia vào nhà mới lại vô cùng thả lỏng, có lẽ nó cảm thấy bây giờ không cần tiếp tục chen chúc ồn ào với đám thỏ kia nữa, nó có ổ cỏ riêng, chén ăn riêng, nước ấm cùng nhà xí riêng, quả thật là rất hài lòng. Nga, đương nhiên rồi, còn có một nhân loại sẽ thường xuyên dọn vệ sinh, cho nó ăn loại cỏ nó yêu thích, đúng là vô cùng sảng khoái.
Suy nghĩ trở về hiện tại, không biết từ lúc nào Tước gia đã nhào tới bên chân mình, chân sau đứng thẳng cật lực lay lay chân Y Bạch, thỉnh thoảng còn lấy đầu cọ cọ vào người cậu, Y Bạch đã quá quen với thái độ này của Tước gia, mang theo nó vào phòng khách, mở hộc tủ lấy ra một hộp thức ăn cho thỏ, đổ thức ăn vào chén màu hồng phấn của nó.
Miệng lải nhải: “Biết ai đối tốt với em rồi sao, hôm nay sao lại đói đến như thế, ăn từ từ...”
Tước gia vùi đầu chiến đấu với thức ăn, đối với nhân loại đang lải nhải này bịt tai không nghe thấy.
Y Bạch bị ngược đãi đã thành quen, cam chịu quét dọn ổ thỏ.
Cơm tối một người ăn làm rất đơn giản, chỉ cần đem dưa chuột cùng cà rốt rửa sạch, gọt bỏ vỏ, nấu chín rau giá, rau cải cùng ngó sen, đánh một quả trứng gà rồi chiên thật đều.
Tiếp đến là nấu mì, đem mì nấu chín khoảng 8 phần, sau đó trụng mì qua nước lạnh rồi để sang một bên cho ráo.
Trộn đều tỏi với nước tương mè, đem mì đã ráo bỏ vào tô, đặt một ít rau giá, rau cải đã nấu chín lên một bên, đem cà rốt cùng dưa chuột đã cắt sợi đặt lên bên còn lại, trứng chiên cũng đặt chồng lên rau giá, tiếp đến là rưới đều nước tương lên rau củ, trang trí thêm vài lát ngó sen trắng, cuối cùng là rắc một ít đậu phộng ghiền lên bề mặt, rất nhanh bữa tối đã hoàn thành.
Có cái gì tuyệt bằng ăn một tô mì lạnh giữa trời hè nóng bức?
Có.
Phải rưới thêm một ít giấm chua lên mì để tăng tính khai vị.
Y Bạch lấy từ trong tủ lạnh ra mấy bình đồ chua tự làm, dùng đũa sạch gắp một ít đồ chua bỏ vào chén sứ nhỏ, bên cạnh là tô mì lạnh được trang trí đẹp mắt, bày lên bàn ăn trông thật hoàn mỹ.
Sau khi Tước gia thô bạo giải quyết cơm tối của mình, nó nằm nhoài ra một bên lồng, ngửa đầu uống nước trong bình.
Y Bạch bật CD nghe nhạc, giọng ca Damien Rice vừa vặn cất lên, rất thích hợp với bầu không khí yên bình lúc này.
Trộn đều tô mì lạnh, suy nghĩ của Y Bạch lại lần nữa bay đến đơn hàng cupcake chiều này, rõ ràng trên người nam nhân kia là mùi nước hoa nam mát lạnh hòa lẫn cùng hương quả quýt.
Anh ta tên gì nhỉ?
Hình như gọi là Tư Việt... Tỉ mỉ nhớ lại cuộc trò chuyện ngắn ngủi của hai người, anh ấy nói nhà có một người bạn nhỏ rất thích ăn đồ ngọt....
Ồ, anh ta đã có con rồi a....
Chẳng biết vì sao trong lòng lại có chút mất mát.
Dừng suy nghĩ của mình lại, Y Bạch hơi kinh ngạc, nhất định là bình thường bị Nhạc Nhạc đầu độc quá sâu rồi, lúc nào cậu cũng nghe cô nói với Tiểu Luân cái gì tiểu công rồi tiểu thụ linh tinh.
Ăn cơm ăn cơm!
Cùng lúc đó.......
Dưới bầu trời Hải thị yên tĩnh, trong phòng làm việc của tòa nhà Gia Phong lại là một cảnh tượng khác....
Tác giả có lời muốn nói: Lai lịch của Tước gia!! Tước gia chính là một bạn thỏ cực kỳ manh nhưng cũng rất cao lãnh (*^__^*) hì hì.....