- Hội trưởng, làm vậy vs cô bé có phải hơi quá đáng ko?- Chúng ta chỉ có một lựa chọn duy nhất
- Nhưng....
- Biết quá nhiều ko phải là sự lựa chọn khôn ngoan đâu Kaito. À còn nữa triệu tập toàn bộ bậc thầy về Luv cho cô bé. Cứ chờ mà xem cô bé nhất định sẽ làm cậu phải ngạc nhiên đó
.........................................................................
- Híc...híc.....
Nhỏ tỉnh dậy sau 1 giấc ngủ tưởng chừng như vô tận. Toàn thân nhỏ đau nhức đến nỗi ko thể nhấc lên nổi nữa. Nhưng đau về da thịt ko thấm được vào đâu so vs nỗi đau từ trong tim. Nhỏ vừa tỉnh đã nhớ đến những lời nói của bọn họ.Hoá ra bọn họ tốt vs nhỏ chỉ vì cái sức mạnh đáng ghét này. Nếu ko có nó có phải mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn ko?
- Tách...tách....
Đã bao nhiêu lần, vạn lần nghìn lần nhỏ tự nói vs bản thân mình 2 chữ”mạnh mẽ” nhưng tại sao vẫn yếu đuối để những giọt nước mắt rơi xuống như vậy. Nhỏ khóc vì cái gì cơ chứ? Khóc vì phản bội hay là khóc vì cậu ta? Gía như lúc đầu cậu ta đừng quan tâm đến nhỏ, đừng giúp đỡ nhỏ nhiều như vậy có phải giờ sẽ bớt đau rồi ko?
- Cạch....
Cửa phòng nhỏ đột nhiên bật mở. Anhs sáng từ ngoài hắt vào, khiến nhỏ theo phản xạ vội lấy tay che mắt
- Em tỉnh rồi hả?
Trong làn nước mắt nhỏ chỉ kịp nhìn thấy một dáng người nhỏ nhắn tay cầm 1 khay đựng gì đó bước vào phòng
- Nào cô bé, đừng như vậy chứ. Khóc ko tốt phụ nữ đâu
Cô gái ấy vừa nói vừa cầm khăn lau nhẹ những giọt nước mắt còn vương lại trên mặt. Nhỏ chưa kịp phản ứng trước hành động, chỉ cảm thấy một cảm giác mềm mại và dễ chịu trên mặt mình
Nước mắt được lau khô nhưng nỗi đau vẫn ko thể xoá nhoà. Nhỏ ko nói câu nào chỉ nín lặng. Đau vì bị phản bội, đau quá ko thốt lên được thành lời. Niềm tin đánh đổi bằng sự phản bội, nỗi đau đánh đổi bằng những giọt nước mắt, sự im lặng chính là hành động cuối cùng
- Chị hiểu chuyện của em Ayako. Khóc đi em, có lẽ nó sẽ khiến em thoải mái hơn
Nhỏ lắc đầu
Cô ôm chặt nhỏ vào lòng mình, vỗ nhẹ vai an ủi như chính người em gái ruột của mình
- Cuộc sống ko phải chỉ trải đầy hoa hồng em gái ạ. Nhưng chấp nhận nỗi đau mà đứng lên hay vì thất bại mà bỏ cuộc là do quyết định của mỗi người. Em gái hãy nhớ mọi người luôn ở bên em
Chị ấy nói rất nhiều nhưng chính nhỏ cũng ko thể nhớ nổi. Nhỏ chỉ im lặng và khóc. Nhỏ ôm chặt lấy chị, tưởng chừng như khoảnh khắc này sẽ tan biến mãi mãi
...........................
- Em gái, em muốn ăn gì ko? Chị mang rất nhiều đồ ăn cho em này_ Chị nói rồi chỉ tay vào khay thức ăn
---- Lắc đầu----
- Chị hiểu được cảm giác của em vì chị cũng đã từng như vậy. Nhưng chính PTX đã đưa chị quay lại và sống tiếp.
- Gì cơ ạ?_ Nhỏ đang im lặng tự dưng giật mình
Ko phải từ trước đến nay PTX vẫn được coi là hắc hội trong SAO hay sao chứ? Sao tự dưng lại giúp chị ấy như vậy nhỉ? Ko phải là họ lợi dụng 1 người tốt như chị ấy chứ?
Thấy nhỏ trầm ngâm nghĩ ngợi, chị bật cười xua tay:
- Ko phải như em nghĩ đâu. Chuyện dài lắm chị cũng chẳng muốn kể lại nữa. À quên chưa giới thiệu chị là Hastumi Miko, là hội viên của PTX rất vui được gặp em
- Em phải cảm ơn chị ms đúng_ Nhỏ ngượng ngùng_ Giờ nghĩ lại thấy mình cũng hơi có lỗi khi để chị ngồi nói mà ko tiếp chuyện như vậy
- Ko có gì
- Chị_ Nhỏ gọi_ Nhưng về việc chị bảo hội PTX đã giúp đỡ chị là sao vậy ạ?
Miko chỉ sực giật mình trước câu hỏi của nhỏ rồi chợt cúi gằm mặt, đôi mắt có chút gì đó buồn man mác
Nhỏ thấy hình như mình đã quá vô duyên khi hỏi những việc ko cần thiết, vội đáp lại gấp gáp
- Chị nếu chị ko muốn nói cũng ko sao. Đáng nhẽ ra em ko nên hỏi ms đúng
- Ko sao_ Chị cười gượng rồi nói_ Em có biết về 5 viên pha lê cầu vồng ko?
- Pha lê cầu vồng?_ Nhỏ đưa ta dưới cầm nghĩ ngợi_ Em ko biết
- 9 viên pha lê cầu vồng được tách ra từ 1 viên đá pha lê tím. Mọi người truyền lại rằng viên đá đấy chính là chìa khoá duy nhất để mở lối vào của Hang động sương mù. Trong hang động đó cất giữ một thanh bảo kiếm đã bị phong ấn bởi 1 thầy tù từ nghìn năm trước. Truyền thuyết kể lại rằng ai có được thanh kiếm đó thì sẽ vô địch thiên hạ. Vì thế mọi người đều đổ xô đi tìm 9 viên cầu vồng và điều đó cũng là mục tiêu của nhiều bang hội trong SAO
Miko chợt quay đi nhìn ra ngoài cửa sổ, vẻ nghĩ ngợi sâu xa:
- Khi chị bắt đầu vào trong game này, chị đã được 1 hội tên là Blue Cat thu nạp làm thành viên. Trải qua nhiệm vụ và chiến đấu, chị ms phát hiện ra mình sở hữu 1 trong những viên pha lê cầu vồng- Luv dạng tấn công hệ băng. Và thế là họ lợi dụng lòng tin của chị vs ý định giết chị để lấy đi viên pha lê cầu vồng đó. Ngày hôm đó, do quá hoảng loạn chị đã vô tình giải phóng sức mạnh của mình, toàn bộ mọi người trong hội đều chết vì bị nhiều thanh băng đâm phải. Khi đó, chị chỉ biết chạy và chạy, cuối cùng chị đã gặp Kaito và được cậu ấy dẫn về hội PTX. Lúc đầu chị cũng như em vậy, cũng cảm thấy mất lòng tin ở tất cả mọi thứ nhưng mọi người đã giúp đỡ chị rất nhiều. Và họ đã làm nên chị của ngày hôm nay
- Nhưng chị ơi 9 viên pha lê cầu vồng là sao ạ?_ Nhỏ hỏi
- Đầu tiên là 5 viên cầu vồng theo dạng của Luv: dạng chiến đấu, chữa trị, phòng thủ, ma pháp và tri thức. Ngoài ra trong Luv dạng chiến đấu còn chia làm 4 loại nhỏ: Thuỷ, hoả, băng, mộc. Mỗi loại tạo ra 1 viên pha lê cầu vồng trong người chơi tạo nên 9 mảnh huyền thoại
- Nhưng là ngẫu nhiên sao ạ?... Ý em là nó ngẫu nhiên xuất hiện trong người chơi sao ạ?
- Đó phải là 1 người được chọn bảo thanh kiếm bị phong ấn, hoàn toàn ko phải là ngẫu nhiên. Sky đã truy đuổi em như vậy ắt họ đã đoán được em là chủ nhân của 1 viên pha lê cầu vồng. Nên từ giờ em cần phải cẩn thận hơn. Được chứ?
- Dạ
- Được rôi- Chị phải xuống có chút việc. Em ăn rồi nghỉ ngơi đi nhé
Miko nói xong rồi đi ra ngoài, đóng nhẹ cánh cửa lại
Nhỏ cảm thấy trong lòng thoải mái hơn nhiều. Thầm cảm ơn vì chị Miko đã xuất hiện và khuyên nhủ nhỏ. Có lẽ PTX ko xấu như mọi người đồn đại. Được rồi,từ h nhỏ quyết tâm sẽ trở thành 1 game thủ xuất sắc và minh oan cho PTX. Nhưng trước tiên phải ăn cái đã....
...........................
- Cảm ơn cô Hastumi
- Aida, Kaito? Cảm ơn là chưa đủ đâu, lôi cả việc quá khứ của tôi ra vậy có hơi.....
- Cô muốn gì?
- Đơn giản chỉ là 1 câu hỏi. Cô bé đáng yêu đó là ai vậy?
- Ko phải cô biết rồi sao, thành viên của Sky......
- Kaito cậu biết tôi đang hỏi gì mà
- Người khôn ngoan là người biết dừng đúng lúc. Cô chắc hẳn phải biết điều này
- Rồi,rồi. Cậu yên tâm đi tôi nhất định sé chăm sóc cô bé thật tốt
- Cảm ơn cô.......