Thoải Mãn Chưa Cô Nương?

Chương 1: Chương 1: Introduce




“ Tôi hả, tôi là Hạ Dĩ Ân, tôi là một con nhỏ hết sức bình thường từ gia cảnh cho đến khuôn mặt và tất nhiên kèm theo đó là trình độ học vấn”

“ Tôi thích những chuyến phiêu lưu, ý mà ở đây là cùng 2 nhỏ Ngọc Anh và Ngọc Ánh đi la cà khắp khu phố nơi tôi được sinh ra ý.”

“ Bố mẹ tôi làm gì hả? Haiz, cái này khó nói vậy ta? Bố mẹ mình đều ở nhà, họ có một quán bánh gạo cay nhỏ nhỏ ở đầu phố. Chỉ vậy thôi”

“ Nhà tôi có những ai hả? À thì có bố này, mẹ này và anh trai này. Anh trai tôi rất học giỏi đấy nhé, lại đẹp trai nữa, chả bù cho tôi gì cả.”

“ Tôi hả? Tôi là học sinh lớp 11B6 trường THPT Nguyễn Bỉnh Khiêm, trường tôi rất đẹp, có nhiều phượng vỹ này, có nhiều hoa thơm thơm với cả nhiều bạn bè và thầy cô tốt bụng nữa.”

“ Tên tôi giống con trai à? Haiz, vì lúc nhỏ tôi sinh ra không có nét, tóc thì ít, lông mày thì lác đác vài cộng, mũi gãy và cả làn da nâu xí hoắc nên bố đặt tên cho tôi vậy. Thấy giống bên Trung hả, haha, nhưng thực ra mẹ tôi lúc đó mê điếu đổ mấy lão nương trong phim nên chế tên tôi thành vậy.”

“ Thì thì... sáng phần lớn tôi đều nhịn đói vì tật ngủ nướng, lên trường bữa nhớ thì sang canteen mua bánh mỳ, sữa hông thì ục ục vậy thôi”

“ Tôi có muốn thay đổi gì không hả? Haha, tôi muốn gia đình mình bớt cực nhọc hơn. Tôi xấu cũng được, miễn tôi học giỏi thêm chút chút nữa.”

“ Tôi muốn quay lại quá khứ, để làm gì hả? Hihi, để được anh trai cõng trên lưng một lần nữa. Vì... gần đến Trung Thu rồi, tôi cần có anh để phá cỗ cùng. anh sẽ đèo tôi đi khắp khu phố cùng các anh chị đàn anh. Thích lắm đấy. Mấy người nhà giàu các cậu làm gì mà biết được cơ.”

...................................................................................................................................NỮ CHÍNH.......................................................................................................................................................................

“ Có cái gì để nói về tôi đâu. Tôi con một giám đốc công ty nhỏ ấy mà. Tôi cao 1m73, người cũng sáng sủa, học lực thì ok, tôi có thể chơi được bóng rỗ, bóng chuyền, bơi lội và quần vợt.”

“ Có chứ, tôi được học võ taekwondo lúc lên lớp 7. Nó chỉ nhằm để phòng thân thôi.”

“ Tôi học trường Chuyên Quang Trung. Tôi chuyên Toán.”

“ À, quên mất, xin chào, tôi tên Đặng Tuấn Nhật Vỹ. Tôi 16 tuổi.”

“ Không, quá khứ và hiện tại chả khác gì với tôi mấy. Hiện thực sống đi.”

“ Thay đổi hả? Thay đổi có làm tôi bớt đẹp trai không? Haha tôi nói giởn ấy. Ý là tôi không cần thay đổi.”

“ Tôi chúa ghét Kpop và mấy thể loại phim tình cảm ướt át. Tuy nhiên, người ta cứ áp đặt bảo tôi giống Lee Jong Suk của họ. Tôi phát phiền lên”

“ Tôi chưa thích ai cả, tôi cũng không có nhiều bạn, chỉ có Hoàng Huy là bạn thân.”

“ Ước mơ tôi nhiều lắm, nhưng tôi không muốn tiết lộ đâu”

“ Nếu một bạn nữ tỏ tình với tôi hả? Tôi nghĩ mình nên từ chối. Vì sao hả? Vì bạn ấy không nên thích một con người như tôi. Tôi xấu tính lắm nhé!”

“ Tôi sinh ngày 25/09, hình như cung Thiên Bình đấy!”

..................................................................................................................................NAM CHÍNH.....................................................................................................................................................................

Một ngày mới lại bắt đầu trên đất QK, nó cùng chị em sinh đôi nhà Ngọc chạy xe đạp đi dạo trước khi nắng mai lên. Tiếng chuông xe đạp cùng tiếng nói tiếng cười hòa vào nhau tạo thành những giọng điệu yêu đời của cuộc sống.

Hôm nay, cả 3 chúng nó cùng mang 3 bộ đồ thể thao cùng kiểu nhưng duy chỉ khác màu. Nó chọn cho mình một bộ mình hồng phấn nhẹ tôn lên vẻ nữ tính. Ánh, Anh, tuy là chị em sinh đôi nhưng Ánh lại chọn màu đen còn cô em lại cho tông màu đối nghịch- màu trắng.

Xe đang đi trên đường, Anh chỉ tay vào căn nhà đang xây dở. 4 con mắt còn lại ngước nhìn theo cánh tay Anh.

- Oa, nhà đẹp hai bà ơi. Ước gì tui được ở trong đó dù chỉ một lần. Nhà gì mà có hồ bơi, xích đu và cả cái sân thượng to đùng. Chỉ muốn được hít một ít gió lạ trên đó thôi.- Nó nhắm mắt lại mơ về viễn cảnh mình là chủ căn nhà đó

- Gió lạ kìa em. Có khi con bé Dĩ Ân chết chỉ trong một phút khi ở căn nhà đó mất.- Ánh nháy mắt Anh

- Hahaha,- Chị em sinh đôi cười trêu đùa nó

- Kệ tui, hai bà lúc trước bảo tui cứ mơ đi mà. Nay tui mơ. Hai bà lại nói vậy. Mất cả hứng.- Nó ỉu xìu đạp xe đi tiếp

Trên đường đi, họ cùng nhau chơi đố bài hát. Ai có lượt thua nhiều nhất sẽ bao 2 người còn lại một bữa chè. Tất nhiên, chị em nhà Ánh và Anh nếu không muốn thua phải phối hợp với nhau bằng suy nghĩ.

- Này, bà thua rồi. Chiều nay, 5h quán cô Nga.Chị em tui nhất quyết sẽ đến mặc sống chết.- Anh

Nó bĩu môi, đã thắng mà còn làm bộ. Chị em nhà này, hâm nặng rồi

-----

Và rồi, kì nghỉ hè năm nay cũng kết thúc. Ba đứa chúng nó trở lại trường để tiếp tục tiếp thu các kiến thức mới từ thầy cô.

Hôm nay là ngày 25.08. thầy hiệu trưởng trường nó chỉnh tề trong bộ vest mới may. Thầy tuy đã già nhưng có giọng nói hay cực ấy, nghe nói bố mẹ thầy là người Bắc. Lúc nhỏ thầy theo cha tức là ba thầy vào đây để tránh chiến tranh.

- Nào, các em. Kì nghỉ hè của các em như thế nào?- Thầy hiệu trưởng đứng trên cục mỉm cười đầy mãn nghiệp trước thế hệ học sinh của thầy.

- Rất vui ạ,- Cả trường đồng thanh

- Vậy được. Thầy sẽ thông báo cho các em một số tin mới trong 3 qua. Đầu tiên, đó là tin vui. Trường mình không có học sinh nào bị ốm đau cũng như vi phạm luật an toàn giao thông. Tin thứ hai, khóa 12 năm trước, tức là lưới đã ra trường năm ngoái có số học sinh đỗ học tăng hơn năm ngoài 10%.blablbla- Thầy đọc dài quá.

- Tin cuối, các em nán lại đi.- Thầy HT

Lũ học sinh nhốn nháo mệt mỏi dưới thời tiết nắng nóng oi bức, một số bạn có triệu chứng sắp ngất vì tội không ăn sớm mai(trong đó có nó)

- Tin cuối là, lớp 11B6 có một học sinh chuyển về từ trường chuyên Quang Trung. Là một bạn nam đấy nhé.- Thầy HT ra hiệu cho học sinh giải tán trước vẻ tò mò của học sinh.

Ánh, Anh và nó dắt tay nhau lên lớp,thản nhiên trò chuyện.

- Ahiha, ước mơ có 1 bạn nam chuyển lớp tới lớp mình cũng thành hiên thực.- Anh

- Chắc phải mọt sách đây. Ham hố gì.- Ánh

- À, đúng đấy, chắc bạn ý cũng như chúng ta thôi. Cơ mà... tôi thích.- Nó nhí nhố nói toạc ra

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.