Sau khi Lạp Nhân Mã đưa Ngạo Sư Tử về đến nhà, vẫn không nhịn được lại mở điện thoại lên, say sưa ngắm hình ảnh kia đến ngây người trong đó. Càng ngắm càng muốn lún sâu! Sắc đẹp này...xứng đáng để so sánh với tiên nữ trên trời. Thao tác nhanh lẹ lưu hình ảnh của người con gái kia vào máy mình. Bắt đầu từ giây phút này Lạp Nhân Mã...không! Phải nói là Hoàng Nhân Mã đã khắc ghi tận sâu trong tim và tâm trí của mình hình ảnh xinh đẹp lạ kì của người con gái kia, người con gái mà anh đã từng khinh bỉ, cười cợt_Liễu Ma Kết. Đương nhiên, Hoàng Nhân Mã vẫn chưa phát giác được người con gái xinh đẹp trong điện thoại của mình là ai. Cũng chỉ là suy nghĩ ngu ngốc đó là Liễu Nhược Sương mà thôi vì dù sao Ngạo Sư Tử cũng rất yêu cô ấy.
“Lạp Nhân Mã! Ôi! Con trai nuôi của tôi! Con về rồi!”
Hoàng Nhân Mã giật mình, quay lại nhìn người đàn bà quý phái đằng sau mình. Đôi mắt ánh lên nét vui mừng. Bước nhanh đến bà, bên môi còn rạng rỡ nụ cười thần thánh đánh gục ánh nắng mặt trời.
Vũ Hoà Nha nghe tin Nhân Mã sau ba năm về nước liền nhanh chóng thay đồ định rằng ra sân bay đón, không ngờ lại gặp nhau ở phóng Sư Tử. Tránh không khỏi kích động chạy lại ôm chầm Nhân Mã. Hoàng Nhân Mã cũng không nhiều lời, lập tức đáp trả cái ôm kia.
“Con về lại không thông báo với mẹ, mẹ ra rước con. Con làm mẹ buồn quá!”
“Mẹ! Không có gì đâu. Không phải con đã ở đây sao?! Mẹ đừng buồn nhé!”
“Ưm...”
Ngạo Sư Tử như một pho tượng Hy Lạp, mắt nhắm chặt, đôi mày nam tính nhíu sâu, miệng khô khốc nói lên ba chữ:“Liễu Ma Kết”
Bà Ngạo ngay lập tức chấn kinh, liền ngửi thấy mùi rượu trong căn phòng này. Giận giữ bước tới bên giường Ngạo Sư Tử, định cho anh một bạt tay vì tội uống rượu. Bà có dạy Sư Tử tập tành uống rượu sao?! Đã vậy còn thốt lên tên của tiện nhân Liễu Ma Kết. Lực đạo đôi bàn tay càng mạnh. Sau đó lại bị ông Ngạo ngăn lại. Hai người đều đồng loạt nhìn về phía Nhân Mã
Nhân Mã nhún vai vô lại nói:
“Con vừa xuống máy bay, định tới LEO để mua một chai rượu về hiếu kính, không ngờ lại gặp nó tèm nhem trong ấy nên con mang về!”
Ngạo Ngược xoa mi tâm!
Con trai ông...bao giờ đụng tới rượu?!
“Thôi cứ để nó ngủ đi, xử lí nó sau. Chúng ta cùng đi xuống đại sảnh trước. Mẹ có chuyện muốn nói với con!”
Ngạo phu nhân tức giận vô cùng nhưng vẫn giữ được lí trí. Nhẹ nhàng bảo mọi người xuống phòng khách.
Hoàng Nhân Mã gật đầu.
--------------------------------------------
Ba người ở dưới lầu, cười nói hết sức vui vẻ, Hoàng Nhân Mã không hề ngần ngại kể cho ông bà Ngạo nghe những chuyện vui buồn khi ở Thụy Điển. Ba con người cao quý ngồi tại phòng khách trang nghiêm, lộng lẫy, giơ tay nhấc chân đều mang đậm phong cách hòa nhã, cao sang, lấn át đi mọi ánh sáng phàm tục. Bà Ngạo hào hứng nói
“Sắp tới là sinh nhật Liễu Nhược Sương, con có muốn đi không?!”
“Dạ có chứ mẹ. Con sẽ đường đường chính chính đối đầu với Ngạo Sư Tử để giành lấy Nhược Sương!”Hoàng Nhân Mã hào sảng nói, sau đó còn thêm vô
“Con sẽ công khai họ của mình!”
Ông bà Ngạo cười lớn, Ngạo Ngược đập vai Nhân Mã nói
“Tốt lắm con trai! Lần này Sư nhi có một đối thủ mạnh rồi!”
“Vậy sau này, chúng ta phải gọi con là Hoàng đại thiếu gia rồi”
Quản gia đứng gần đó cũng lên tiếng, ông thật mừng cho vị thiếu gia này, từ nhỏ, nếu không nhờ có ông chủ đưa về, chắc bây giờ vị thiếu gia này đã phải làm ăn xin ngoài lề đường xó chợ rồi, nào có cơ hội được nhận lại gia tộc như ngày hôm nay?
Lạp Nhân Mã vui vẻ cười. Anh thật mong đến sinh nhật Liễu Nhược Sương. Mong nhìn được dáng vẻ thuần khiết ấy. Mong được nghe thấy giọng nói ngọt ngào ấy. Mong được cảm nhận đôi môi căng mọng ấy. Mong được có tất cả mọi thứ từ Liễu Nhược Sương.
“Sương nhi, đã nhiều năm như vậy, em còn nhớ anh không?! Anh thì rất nhớ em đấy. Nhìn thấy ảnh của em trong điện thoại Sư Tử, anh thật ghen tị. Em...càng ngày càng đẹp!”
“Mẹ à! Con ra trung tâm mua sắm ít đồ chuẩn bị đi sinh nhật” rồi giọng nhỏ đi một tí, trên mặt đã bắt đầu xuất hiện mấy vết hồng hồng “Con muốn đi mua quà cho Sương nhi!”
Bà Ngạo cười tươi roi rói, gật đầu. Lạp Nhân Mã xin phép rồi khoan thai bước ra khỏi biệt thự.
“Ông à! Hai đứa con trai của chúng ta đều lớn hết rồi!”
“Ừ! Tôi cũng thấy vậy bà ạ. Tụi nó đều trầm ổn và không còn xốc nổi như xưa”
“Nhưng ông...hồi nãy...Sư nhi nó..”
“Bà lo gì?! Không phải nó đã hủy hôn với con nhỏ kia và chỉ yêu Nhược Sương thôi sao! Chắc là do mệt mỏi nên nói nhầm tên thôi!”
Ngạo Ngược yêu thương vỗ vai Vũ Hòa Nha, khuôn mặt thăng trầm ánh lóe lên một chút ánh sáng phiền muộn
“Tôi cũng mong vậy!”
-------------------------------------------
Trung tâm mua sắm J_R
Hoàng Nhân Mã rảo bước vòng quanh khu mua sắm. Nhìn từ mặt hàng này đến mặt hàng khác, hòng kiếm được cho mình một món quà thật xinh đẹp để tặng cho Liễu Nhược Sương. Dáng vẻ tuấn tú, hòa nhã của Nhân Mã không biết đã cướp đi bao nhiêu ánh nhìn hâm mộ.
Tính ra, Hoàng Nhân Mã cũng rất đẹp trai, sắc đẹp của anh là sự trầm ổn, tri thức, không hào nhoáng như của Sư Tử cũng không nguy hiểm như của Song Tử, càng không phải lạnh lùng, thị huyết như Thiên Yết. Nó rất nhẹ nhàng, dịu dàng nhưng rất thâm sâu. Đôi mắt Hoàng Nhân Mã mang nét gì đó rất ôn nhu, khiến cho mọi người đều muốn đắm chìm trong sự ôn nhu ấy nhưng vẫn không làm mất đi sự vương giả, khí thái của một đấng nam nhi. Khí chất cao ngạo, quý phái, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều mang đầy vẻ thanh tao, phong tình vạn chủng. Tổng thể mĩ quan bên ngoài của Nhân Mã chỉ có thể đánh giá bằng hai chữ : tuyệt sắc
Tuy nhiên, gia thế của anh lại không được “khiêm tốn” cho lắm. Nói thẳng ra là rất “khủng bố” người nghe. Là vua của thế giới ngầm, nắm trong tay cả vạn băng nhóm rải rác trên khắp nơi trên thế giới. Ông hoàng của ngành giải trí, là kim chủ mà biết bao cô gái mơ ước được một lần trao thân. Tài sản có thể nói “nhiều hơn” chứ không có “nhiều nhất“. Ngoài ra, Nhân Mã còn là cháu trai duy nhất của Hoàng Hải_người thao túng toàn bộ thị trường Trung Đông, nổi tiếng với thủ đoạn tàn nhẫn, độc ác.
Quay trở lại một tí với Hoàng Nhân Mã. Anh đang rất phân vân giữa dây chuyền kiểu dáng vô cùng thanh lịch, tao nhã và nột chiếc nhẫn kiêu sa và quý phái. Đắn do một hồi cuối cùng cũng chọn chiếc nhẫn. Cụ thể Hoàng Nhân Mã chọn nhẫn là để tỏ tình với Liễu Nhược Sương. Đi được một đoạn bỗng dưng suy nghĩ lại
“Mình tặng nhẫn như vậy có thể Sương nhi sẽ không kịp thích ứng. Thôi, có thể dây chuyền sẽ tốt hơn!”
Nói rồi quay lại đổi chiếc nhẫn nhưng lại có một cô gái đã đến trước Nhân Mã, đôi mắt mê ly nhìn dây chuyền rất đăm chiêu và thích thú.
Nhân Mã bỗng chốc nhíu mày!
“Cô ơi! Lấy tôi cái này nhé!”
Liễu Ma Kết vui vẻ nhìn cô nhân viên, giọng nói ngọt ngào sâu lắng đi sâu vào lòng người. Bên môi còn có một nụ cười xinh đẹp đầy mê hoặc, cám dỗ mọi ánh nhìn. Nụ cười tựa như thiên tiên, lấn át đi mọi vật tăm tối, lấn át đi tiếng ồn ào náo nhiệt, lấn át đi...nhịp đập của con tim!
Hoàng Nhân Mã không dám tin vào mắt mình, sự xinh đẹp của cô gái trước mắt thật chói lòa, bỗng dưng hình ảnh của cô gái trong điện thoại Ngạo Sư Tử lập tức ùa về...Liễu Nhược Sương?!
“Sương nhi?!”
Liễu Ma Kết liền nhíu mày. Khuôn mặt tràn đầy bất mãn, quay đầu lại nhìn người đã kêu hai chữ “Sương nhi” kia thì lập tức chấn kinh...
Đẹp trai quá!
Đây chính là hình mẫu mà Liễu Ma Kết luôn hướng tới. Ôn nhu và nhẹ nhàng!
Thứ lỗi cho cô, qua hai kiếp làm người, Liễu Ma Kết vẫn luôn mong có một thứ trong cuộc đời mình thật đơn giản. Vì thế, những thứ Liễu Ma Kết muốn hướng tới sau khi thức dậy đều thật giản dị và nhẹ nhàng. Và đương nhiên, người đàn ông trước mặt cô thật đúng là mẫu người lý tưởng đó. Có điều...
Những người có tư sắc trong thế giới này đều là những người không quyền thì có tiền. Vì thế, tên này...không nên dây dưa lâu.
Suy nghĩ đó vừa ập đến, Liễu Ma Kết ngay tức khắc quay người. Nét mặt đầy vẻ không vui.
Hoàng Nhân Mã sốt ruột, nghĩ rằng “Nhược Sương” không nhận ra mình, chạy nhanh tới nắm lấy cổ tay “Liễu Nhược Sương”, ngay lập tức có một cảm giác vô cùng xa lạ thâm nhập vào cốt tủy của chính mình. Ánh mắt nhu tình, kích động mở lời
“Nhược Sương, em quên anh rồi sao?”
Ah~~~Lại là một nam phụ si ngốc đi theo nữ chính đây mà. Có điều, nam phụ này đẹp trai ghê. Nếu sau này bị nữ chủ đá thì chắc chắn Liễu Ma Kết cô sẽ nhanh tay hốt về ah~
Tuy nhiên, những lời trong lòng cô chỉ có cô biết, Hoàng Nhân Mã vô cùng chờ mong câu trả lời thì liền bị tạt một gáo nước lạnh
“Tôi tên Liễu Ma Kết!”
Liễu Ma Kết?!
Cô gái này là Liễu Ma Kết?!
Cô gái trong điện thoại cũng là Liễu Ma Kết sao?!
Chợt nghĩ ra được thứ gì đó, Hoàng Nhân Mã lập tức chấn kinh. Tay bất giác buông ra, cảm giác xa lạ khi nãy đột nhiên biến mất.
Liễu Ma Kết thoáng chốc nhíu mày, mắt hạnh hơi híp lại thành một đường cong tà mị, nhìn chằm chằm vào Hoàng Nhân Mã
“Anh tên gì?!”
“...Lạp...Nhân Mã!”
_by_°•Jin•°_