Thời Đại Cấm

Chương 110: Chương 110: Cứu trị (2)




Quay trở lại phía bên trên bàn mổ, chỉ thấy Lưu Chính Minh đang đứng nhìn Hoàng trấn chủ nằm thẳng cẳng trước mặt, miệng bên trong sùi bọt mép, hai mắt trắng dã.

Lưu Chính Minh chép miệng, lắc đầu:

“Lúc trước còn hùng hùng hổ hổ lắm, vậy bây giờ đã lăn quay cu đơ ra rồi. Bất quá có vẻ cũng khó mà trách được hắn, dù sao chịu lấy kinh mạch một lần nữa tẩy lại so ghép xương khắc cốt còn muốn thống khổ.”

Tất nhiên là những thứ mà Tề lão phân tích được thì hắn đương nhiên cũng có thể phân tích được, vậy nên mới vừa rồi Lưu Chính Minh mới thử dùng chính mình linh lực thanh lọc lấy kinh mạch Hoàng trấn chủ.

“Bất quá loại độc này thật sự là đáng ngạc nhiên, ta đều tẩy thế mà không đi được? Hơn những thế còn có dấu hiệu ăn mòn ngược lại linh lực của ta? Phải biết rằng linh lực này là từ Hỗn Chân công tu luyện mà ra, cho dù Hỗn Chân công đến giờ cũng mới chỉ là Hoàng cấp thượng phẩm bất quá chất lượng thì không phải bàn cãi, chẳng lẽ cái được gọi là Nộ Khí Hoả Kiếp này đáng sợ đến thế sao?”

Lưu Chính Minh nhíu mày suy nghĩ.

“Giám Định!”

“ Tên: Nộ Khí Hoả Kiếp.

Mô tả: Do Hoả Nộ Kiếp Chi Linh tu luyện được mà ra, cũng có thể được sinh linh nào tu luyện lấy công pháp thiên sinh của Hoả Nộ Kiếp Linh tu luyện mà thành.

Công dụng: Có thể để cho Hoả Nộ Kiếp Linh khống chế lấy đối thủ cảnh giới thấp hơn mình, đồng thời là độc dược cực nguy hiểm đối với đối thủ cao hơn hoặc bằng cảnh giới. Có thể kích động đối phương khi bị trúng độc phẫn nộ.

Chú ý: Là một loại năng lượng nhìn qua tuy rằng là ảnh hưởng đến nhục thân, bất quá kỳ thực là một loại thủ đoạn nhằm vào tinh thần cùng linh hồn. Ý chí hoặc tâm thần đủ vững mạnh coi như bị dính cũng chỉ nổ nhục thân, không có chịu khống chế. Thực lực đủ mạnh cũng có thể tự mình bức ra.

Tình trạng: Cực độ suy yếu.”

“Tình trạng suy yếu sao?” Lưu Chính Minh tự hỏi, hai tay bắt đầu cử động, hai con ruồi đang bay gần đấy ngay lập tức bị tóm lấy.

“Vô cùng xin lỗi, ta đành phải lấy các ngươi ra làm thử nghiệm. Bất quá cứ yên tâm đi, nếu thành công thì đây đối các ngươi khẳng định là một trận tạo hoá.”

Lưu Chính Minh nghĩ thầm trong lòng, cùng lúc đó, tâm niệm nhất động, hai đạo linh lực nhiễm lấy Nộ Khí Hoả Kiếp cũng bắt đầu thâm nhập vào bên trong hai con ruồi, nhanh chóng khiến toàn thân chúng đều ửng đỏ. Đoàn xích khí tựa hồ như muốn thoát khỏi khống chế của hắn, bất quá lại bị Lưu Chính Minh đè tiếp một vòng bảo hộ [ Kết Lực], chỉ có thể thành thực cuộn tròn lại trong linh lực của hắn.

Đây cũng không phải là lần đầu tiên Lưu Chính Minh thực hiện việc chuyển đổi năng lượng bên trong thân thể một sinh linh khác thế này, hắn trước đó làm cũng rất nhiều lần từ lúc còn ở Hắc Vụ sâm lâm, khi mà hệ thống dạy hắn chút giải phẩu để tìm hiểu điểm yếu điểm mạnh của một số loại Đấu Thú nhất định, kèm với việc khống chế lấy năng lượng thể. Dù sao kinh mạch nhưng là rất nhỏ, một lỗi sai là đủ để đoạn mạch rồi.

Và tất nhiên, với tu cách là tu sĩ, tốc độ của hắn so người thường nhanh hơn rất nhiều, số lượng Đấu Thú bị hắn thực nghiệm kiểu này không trăm cũng là chín chục.

Hắn lúc mà thử dò xét Lâm Vũ trấn cùng Ngũ Long trại cũng phát hiện ra rằng là gần như ai cũng có loại khí này trong người, ở Lâm Vũ trấn cũng chỉ có người của Đỗ gia. Loại khí này tuỳ thuộc vào tu vi của người đó, càng cao càng nhiều. Lúc đó hắn cũng định thử bắt cóc lấy một tên về giám định thử, hoặc là rút lấy một ít khí từ trong người bọn hắn, bất quá cuối cùng từ bỏ vì sợ đánh rắn động cỏ. Dù sao bắt cóc là có thể, bất quá chỉ có lôi chất độc ra thì mới có giám định được mà tốn ít HTĐ nhất.

Còn hiện tại? Với gần trăm loại trận pháp khác biệt như này thì Lưu Chính Minh cũng khó mà tin rằng có kẻ nào có thể dùng thần niệm chọc thủng mà hắn lại không biết được, bất quá coi như biết được cũng không sao, bởi vì bây giờ hắn nhưng là chuẩn bị đầy đủ rồi.

Nhìn lấy chỉ mới rót có một tí đạo xích khí kia vào hai con ruồi, mà cả hai con đã nhanh chóng nộ khí xung thiên đánh nhau túi bụi, Lưu Chính Minh nghĩ thầm:

“Vậy ra đây sẽ là trường hợp của những sinh vật do một cách nào đấy nhiễm phải loại khí này mà không chịu điều khiển, kết hợp yếu tố tự thân tinh thần không vững vàng thì vô cùng dễ thất thủ tâm thần, đánh mất lý trí, chỉ biết lao vào đồ sát.”

Cũng thí nghiệm xong xuôi mấy lần, mỗi lần Lưu Chính Minh lại điều chỉnh nồng độ Nộ Khí bên trong linh lực, cũng vì đấy mà làm tính toán, hắn mới thả hai con ruồi đấy ra, rút hết Nộ khí bên trong bọn chúng, chỉ còn lại duy nhất linh khí hao tổn. Đối điểm này, hắn cũng không có thu hồi ý tứ, dù sao lượng linh khí đấy thật phải nói không có chút nào bõ bèn đối với hắn.

Bất quá lại xuất hiện một điều làm cho Lưu Chính Minh có chút ngạc nhiên.

“Không phải đâu? Hai con ruồi này thế mà hấp thu lượng Linh khí còn sót lại về sau đều đạt đến Bậc một tam trọng địa đỉnh phong rồi? Làm sao có thể? Ta vốn đoán là với huyết mạch cấp bậc của bọn hắn thì lên được nhị trọng cũng là ơn trời phước đất rồi chứ, chẳng có lẽ....”

Lưu Chính Minh nhìn lại một đoàn xích khí lúc này đang không ngừng uốn éo, trong lòng âm thầm suy đoán:

“Một trong các triệu chứng của việc nhiễm phải loại khí này chính là kinh mạch bị nới rộng, cũng vì thể mà dẫn đến dẫn bạo toàn thân kinh mạch. Bất quá điều này đối với một số sinh linh tiên thiên kinh mạch chật hẹp lại chính là một loại đề cao tư chất bảo bối a. Nếu bất kể tác dụng phụ thì còn tuyệt hơn nữa. Thảo nào a...”

“Giữ lại! Sau đó để nghiên cứu sau!” Lưu Chính Minh quyết định.

Sau đó, hắn quay sang Hoàng trấn chủ, nói:

“Cũng để ngươi chịu khổ! Thôi, bây giờ ta mới làm thật.”

Hoàng trấn chủ nếu như vẫn còn tỉnh khẳng định là một ngụm máu phu ba bước, khẳng định sẽ nói: Vậy ngươi coi ta là gì? Vật thí nghiệm a? Sĩ bất khả nhục a! Bất quá hiện tại hắn đã ngất đi rồi nên cũng không náo được nhiệt gì.

Nhưng mà câu này cũng không có oan, dù sao Lưu Chính Minh đúng là cầm hắn làm vật thí nghiệm, dù sao có rất nhiều vấn đề Lưu Chính Minh cần phải nghiên cứu từng hiện tượng một, mà thân mang đại nạn Hoàng Thành Tư không thể nghi ngờ là một đối tượng tốt.

Bỗng, hắn nghe bên tai một âm thanh:

“Điều kiện đã đầy đủ, khai mở nhiệm vụ ẩn!”

“Nhiệm vụ ẩn? Chỉ là ta bắt đầu trị liệu thật sự cũng đủ kích phát nhiệm vụ ẩn?”

“Nhiệm vụ ẩn: Đương đầu!

Mô tả: Mở điều kiện xét lấy đối tượng ảnh hưởng thuộc thời kỳ Thượng Cổ, cứu chữa thành công Hoàng Thành Tư, trấn chủ Lâm Vũ trấn, Thanh Lục Quận, Định Quốc, Sàng Hải Châu, Phi Vũ đại lục, hạ thuộc Hoàng Thiên Tiên Vực.

Cấp bậc: Vĩnh Truyền.

Ban thưởng: [ Y Thánh ] danh xưng.

Trừng phạt: Khoá lại kiến thức liên quan đến y thuật, hoàn toàn không thể sử dụng trừ khi tiếp xúc với Pháp Tắc vị diện khác.

Thời hạn: Một canh giờ.”

“Cmn!” Lưu Chính Minh cơ hồ là trố cả mắt nhìn lấy thông tin bên trên bảng nhiệm vụ. Trừng phạt cũng quá nặng a? Hắn đương nhiên là biết khoá lại chính là gì, chính là tựa như xoá cùng phong ấn kí ức đồng dạng, hắn hoàn toàn không thể sử dụng lấy kí ức đã biết, những điều học thêm mà phàm là phần nào liên quan đến phần bị khoá là cũng tự động bị khoá cùng, phải nói là quyết tuyệt.

“Bất quá, Vĩnh truyền cấp bậc? Chưa từng nghe qua a, lại còn thời đại Thượng Cổ? Của cái gì? Sàng Hải Châu? Phi Vũ đại lục? Lại còn [ Y Thánh ] danh xưng?”

“Danh xưng: Y Thánh.

Mô tả: Y đạo trị chúng sinh, hữu bệnh hoá vô bệnh, vô bệnh muốn hoá tinh, âm dương muốn theo lệnh, cực tử tức cực sinh, châm hoành thiên đoạt mệnh, vô minh lại thanh minh!

Đặc hiệu: Đối Y đạo lĩnh ngộ tư chất gấp 200%.

Kỹ năng danh xưng: Thanh tẩy.”

“Kỹ năng danh xưng: Thanh tẩy

Mô tả: Cân bằng trạng thái vạn vật, gạt bỏ những vật mang theo xu hướng rối loạn một cách toàn diện vượt qua cấp bậc kiến thức.

Mô tả kỹ lưỡng: Ẩn chứa một tia Siêu thoát.

Cấp bậc:?

Chú ý: Tác dụng phụ thuộc vào đối Y đạo lý giải.”

Lưu Chính Minh nhìn kỹ lại phần giới thiệu, trong lòng sóng to ngàn vạn. Bên trong ẩn chứa một tia Siêu Thoát? Đồ tốt a! Siêu thoát là một tồn tại nằm ngoài khái niệm mà cho dù chỉ có một tia cũng đủ để Thánh Nhân vì đó mà tâm động! Đây chính là một loại biểu tượng cho tính tuyệt đối, tuyệt hoàn tuyệt, gần như có thể nói là vượt qua bao hàm cấp bậc giữa tương cùng tuyệt.

“Không những thế nhiệm vụ lại còn không phải là không thể làm được.” Lưu Chính Minh trong lòng nghĩ thầm:” Tuy rằng một canh giờ để thực hiện toàn bộ các thao tác thì có vẻ rất khó bất quá thời gian thôi diễn chính là cái mà ta không thiếu, thành thử công đoạn có thể bớt đi được rất nhiều. Bất quá nói đi cùng nói lại, nhiệm vụ này tại sao lại bị đánh giá là Vĩnh Truyền cấp bậc đâu?”

“Tuy ta không biết Vĩnh Truyền là phân chia như nào nhưng khẳng định là vô cùng khó khăn, thập tử vô sinh cũng là khó nói, làm sao chỉ cứu chữa mà cũng bị phải đâu? Vậy thì vấn đề khả năng cao sẽ nằm ở trong từ Thượng Cổ, Thanh Tẩy kĩ năng?”

Bất quá đương nhiên là Lưu Chính Minh dù biết rằng khẳng định là sẽ có gì đó diễn ra bất quá hắn mục tiêu nhưng mà là Siêu Thoát cảnh tồn tại trở lên, nếu như không nỗ lực, không cố gắng đối diện nguy hiểm thì làm thế nào mà có thể tiến bộ? Vậy nên đương nhiên là hắn sẽ chọn lựa nhiệm vụ này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.