- Cậu thấy chưa, quả nhiên là lão đại thương tôi nhất, chỉ muốn dùng điện thoại của tôi chứ không thèm dùng của cậu đâu!
Hạ Thương Chu khoe khoang liếc mắt nhìn Lục Bản Lai, dương dương tự đắc, vừa mở khóa màn hình vừa đưa đến trước mặt Lâm Gia Ca.
Lâm Gia Ca không nói gì.
Anh cầm điện thoại di động, bấm một dãy số, đi ra ngoài hành lang nói chuyện, dáng vẻ rất trịnh trọng.
Hạ Thương Chu không để ý đến Lâm Gia Ca nữa, cầm khăn tắm vào nhà vệ sinh.
Lâm Gia Ca vừa nghe cửa nhà vệ sinh đóng lại, liền hạ điện thoại xuống tai, mở wechat của Hạ Thương Chu.
Gần đây nhất Hạ Thương Chu vừa nói chuyện với [Dao Hề thích ăn Ice Cream], Lâm Gia Ca không cần phải tìm lâu, liền bấm vào, sau đó liền đọc được những lời nói quen tai.
Thì ra, những chuyện mà cô bé tròn như bánh bao kia nói đêm nay chính là nguyên văn những gì Hạ Thương Chu từng chat với cô ấy.
Vậy còn chưa tính là gì, Hạ Thương Chu lại dám đem chuyện thuần khiến hơn Tiểu Long Nữ để so sánh anh.
Cái quái gì vậy? Môn ngữ văn của tên này là do giáo viên thể dục dạy à?
Còn nữa, cô bé tròn như bánh bao kia còn đáp lại: [Tiểu Long Nữ cũng bị Doãn Chí Bình vấy bẩn mà?]
- - -
Lúc Hạ Thương Chu tắm xong ra khỏi nhà vệ sinh, Lâm Gia Ca vờ như không có chuyện gì, quay về chỗ máy tính, muốn xem phim.
Hạ Thương Chu chạy đến trước mặt Lâm Gia Ca, chỉ điện thoại của mình để trên bàn:
- Lão đại, tôi lấy lại điện thoại được chưa?
Lâm Gia Ca gật đầu, ừ một tiếng.
Chờ đến khi Lục Bản Lai tắm xong quay ra, Lâm Gia Ca vẫn đang chăm chú xem phim đột nhiên quay lại vẫy hai người:
- Các cậu lại đây!
Lục Bản Lai và Hạ Thương Chu lập tức lao qua.
Lâm Gia Ca chỉ vào bốn chữ “Vàng Son Lộng Lẫy” trên màn hình hỏi:
- Đã từng nghe nói qua chưa?
Hạ Thương Chu: Nghe nói qua ra, đây là nhà hàng đắt đỏ nhất Bắc Kinh, có người nói nơi này chỉ có thể dùng một chữ để hình dung: “TIỀN“.
Lâm Gia Ca nhấp chuột một cái, đổi hình khác, chỉ vào một loạt những nhân viên phục vụ hỏi:
- Đẹp không?
Lục Bản Lai: Đẹp! tôi từng nghe nói Vàng Son Lộng Lẫy tuyển nhân viên phục vụ cũng toàn là mỹ nữ có nhan sắc, thì ra là thật!
Lâm Gia Ca lại bấm qua một hình khác, là những món ăn muôn màu muôn vẻ:
- Có muốn ăn không?
Lục Bản Lai và Hạ Thương Chu đồng thanh: MUỐN!
Lâm Gia Ca không bấm qua hình khác nữa mà lấy bóp tiền ra, móc một tấm thẻ VIP của Vàng song lộng lẫy ra:
- Gọi papa đi!
Lục Bản Lai và Hạ Thương Chu không chút do dự: PAPA!
Lâm Gia Ca gật gật đầu, sau đó đứng lên, vỗ vỗ vai Lục Bản Lai:
- Đi, dẫn cậu đi cảm nhận thiên đường của nhân gian cho biết mùi!
Lục Bản Lai hưng phấn:
- Dạ papa!!
Sau đó liền nhanh chóng đi thay quần áo.
Hạ Thương Chu: Papa, còn con?
Lâm Gia Ca như không nghe thấy Hạ Thương Chu nói gì hết, mở tủ lấy quần áo mặc vào, sau đó lấy bóp tiền trên bàn, đi về phía cửa phòng.
Lúc Lục Bản Lai thay đồ xong cũng đi đến cửa, Hạ Thương Chu tội nghiệp lại mở miệng:
- Papa, còn con thì sao?