“Tin mà anh Trái Đất tròn đăng, Thời Dao vs Tần Y Nhiên, ai thắng ai thua, thật là hợp ý với Dao Dao nha! Dùng hình của Thời Dao và Tần Y Nhiên ra để mọi người so sánh và cho ý kiến, hình Dao Dao thì xinh đẹp tuyệt trần, còn mặt mộc của Tần Y Nhiên thì không bằng một góc của Dao Dao, đúng là thủ đoạn của Trái Đất tròn có hơi độc ác, nhưng mình thích!! Ha ha ha!” - Hà Điền Điền vừa nói vừa cười lăn lộn trên giường, không ngậm miệng lại được.
Giang Nguyệt: “Không cần biết ra sao, cuối cùng mọi chuyện cũng đã được giải quyết xong, mình thật tò mò không biết bây giờ Tần Y Nhiên đang trong tình trạng thế nào rồi, có phải là đang khóc không? Cũng không biết làm sao nhìn tất cả mọi người trong trường và ký túc xá, nếu mình đoán không lầm, bây giờ chắc dũng khí mở mền ra khỏi phòng cô ta cũng không có.
Hà Điền Điền: “Cậu nói vậy mình cũng cảm thấy tò mò rồi đó, nhưng mà mình càng tò mò hơn việc…”
Nói xong, Hà Điền Điền nhìn về phía Dao Dao: “Dao Dao, cậu và Lâm hotboy cuối cùng là sao vậy hả?”
Hà Điền Điền nhắc đến chuyện này, Giang Nguyệt cũng òa lên: “Đúng vậy đó Dao Dao, bây giờ đã đến lúc thẳng thắn rồi, cậu nói cậu và anh ấy không có gian tình gì, đánh chết mình cũng không tin đâu!
Đúng lúc Lãnh Ôn vừa giặt đồ xong đi ra, nghe thấy như vậy liền lấy một quả táo đưa đến trước mặt Thời Dao: “Dao Dao, cậu nói xong, mình sẽ cho cậu quả táo này!”
Thời Dao nhìn chằm chằm quả táo, do dự một lúc lâu, vẫn không cưỡng lại được sức hấp dẫn của thức ăn, liền lựa chọn khai thật.
Nghe xong những gì Thời Dao nói, vẻ mặt của mọi người đều như đang nói “Cậu đang lừa gạt ai vậy?” một lúc lâu sau, Hà Điền Điền mới nói: “Dao Dao, không ngờ cậu lại có tiềm lực như vậy, đã có hôn ước với hot boy từ bé!”
Giang Nguyệt: “Coi như là có hôn ước từ bé đi, nhưng mà Dao Dao, cậu có lộn không vậy, cậu muốn hủy hôn? Phải là Lâm Gia Ca muốn hủy hôn với cậu mới đúng chứ?”
Thế giới này sao lại đáng sợ như vậy? Sao cô nói thật mà mọi người lại không tin chứ?
Thời Dao muốn lấy quả táo trong tay Lãnh Ôn, nhưng Lãnh Ôn lại không chịu đưa cho cô, cô không còn cách nào khác hơn là giơ tay thề độc: “Mình xin thề, tất cả những điều mình nói đều là thật, mình mà nói dối sẽ bị chết đói!”
Giang Nguyệt: “Đối với những người mê ăn uống như cậu ấy thì đây chính là lời thề nặng nhất rồi, xem ra là thật đó, Ôn Ôn, cậu đưa táo cho cậu ấy đi!”
Hà Điền Điền: “Thế giới này thật nhiệm màu a!”
Lãnh Ôn đưa táo cho Thời Dao.
Thời Dao vừa nhận được táo, chỉ mới cắn được một cái, ba người bạn cùng phòng liền ríu rít nói: “Má ơi, có hôn ước từ nhỏ, sao Dao Dao lại tốt số như vậy? Sao ông nội mình lại không hứa hôn cho mình từ nhỏ chứ huhu!”
Cắt! Tém tém lại! Nếu tôi là nam thần, tôi cũng chọn Thời Dao!
Thời Dao nghĩ nghĩ, lại cắn một miếng táo lớn, mãi cho đến 12 giờ khuya, ký túc xá mới yên tĩnh hoàn toàn.
Có lẽ đây là một ngày có quá nhiều sự thật được phơi bày, quá nhiều chuyện khiến người khác khó tiếp thu. Thời Dao không buồn ngủ chút nào, cô nhắm mắt lại một chút, không nhịn được cầm điện thoại di động lên, tìm số của Lâm Gia Ca, soạn một tin nhắn cho anh…