Tưởng Giới trạm có một vẻ ảm đạm hiếm thấy so với bình thường, vào những ngày gần đây. Thuốc Nổ đi dọc từng dãy hành lang cháy xém của nó, sờ vào những vết cặn và muội than còn mới nguyên, cảm giác như ngày đầu cậu tỉnh giấc khỏi Thủy Giới đã trôi xa trong miền ký ức.
Những máy móc của Tưởng Giới trạm bị hư hại đã được hồi phục lại, bằng một cách thần kỳ nào đó. Điều này hoàn toàn không phải do tác động của người Namuh, mà bởi vì bản chất của chính Tưởng Giới trạm. Nếu như năm hành tinh quay xung quanh nó là những tồn tại tưởng tượng, Tưởng Giới trạm đích xác là một thứ nằm trên ranh giới giữa thực tại và hư ảo.
Mọi chuyện xảy ra ở đây hoàn toàn không thể lý giải bằng những nguyên tắc khoa học thông thường như trên Tinh cầu Namuh. Andrey đi bên cạnh đang nhìn chằm chặp vào người cậu mà chép miệng:
“Thật không ngờ Peaky, sau khi kiểm tra não vực, lại cho phép cậu lặn hai lần liên tục vào trong Tưởng Giới. Phải biết là điều này rất hiếm khi xảy ra, dù cho quá trình lặn lần trước đó có ngắn tới mức nào chăng nữa. Thường thì mỗi khi tiến vào Tưởng Giới là đã mặc định chịu tổn thương não không ít thì nhiều rồi.”
Thuốc Nổ nêu lên suy đoán của mình:
“Có vẻ như nó liên quan tới việc tôi đã ngủ đông trên phi thuyền của người Lausiv ở Hỏa Giới, trong một thời gian rất dài. Khả năng chính việc này đã giúp não bộ của tôi hồi phục được phần nào.”
Andrey tấm tắc khen ngợi:
“Tôi vẫn khó mà tin được cậu lại có một chuyến hành trình kỳ thú tới mức đó lần trước. Biết vậy thì dù có chịu tổn thương, tôi cũng quyết trốn Peaky mà đi khai phá với cậu. Lỡ đâu may mắn, chúng ta đã trở thành những huyền thoại chinh phục Hỏa Giới rồi cũng nên.”
Thuốc Nổ mỉm cười méo xệch. Việc cậu phát hiện ra chỉ dẫn của người Lausiv hoàn toàn là một việc ngẫu nhiên, do bị Phạm Quang đẩy từ trên máy bay vận tải xuống mặt đất. Nếu làm lại một lần nữa, chưa hẳn cậu đã rơi trúng cái ốc đảo đó. Thậm chí, xác suất để Tưởng Giới bắt đầu tái hiện con Không Gian Hỏa Thú vào đúng y thời điểm họ lặn vào lần trước gần như bằng không.
Mà không có tọa độ của người Lausiv, việc quay về kim tự tháp kia, tóm tắt lại ba chữ, là bất khả thi. Giả sử lúc bắn phi thuyền lên bầu trời chỉ cần lệch góc một độ thôi, với một phép toán đơn giản, nơi cậu tới sẽ cách xa mục tiêu tới 3,5 năm ánh sáng. Chẳng có bộ định vị nào có thể quét được khoảng cách xa tới như vậy cả, kết thúc của cậu sẽ không gì khác, ngoài lạc trong vũ trụ vô tận mà thôi.
Hơn nữa, việc lần tới họ lặn vào trong Hỏa Giới, Hỏa Giới sẽ ra cái hình dạng như thế nào, vẫn còn chưa nói được đâu. Bởi thế, số lượng người đăng ký trước để lặn vào Hỏa Giới đã giảm tới mức kỷ lục trong rất nhiều thiên niên kỷ gần đây ở Namuh.
Thuốc Nổ hỏi Andrey:
“Có điều gì cần lưu ý khi lặn vào Kim Giới không?”
Andrey hơi xoa cằm:
“Lưu ý thì tất nhiên có rất nhiều, nhưng điểm quan trọng thì cũng chỉ có một số. Kim Giới là một thế giới đang có chiến tranh. Chúng ta sẽ xuất hiện dưới trận doanh của một phe phái gọi là Latem, một chủng tộc bậc 4 ở trong vũ trụ. Bọn họ là một chủng tộc có khả năng điều khiển kim loại nhưng lại cực kỳ căm ghét vũ khí tạo thành từ kim loại. Thay vào đó họ tôn thờ ma pháp.”
“Đối thủ của họ là một chủng tộc bậc 5 được gọi là Orcim. Chúng ta chưa bao giờ thấy được bản chất của họ như thế nào, chỉ thấy được vô số thứ vũ khí mà bọn họ đã đem ra chiến trường thôi. Chẳng biết được cuộc chiến tranh này đã kéo dài tới bao nhiêu lâu, chỉ biết tất cả các chu kỳ quay của Kim Giới từ trước đến nay, người Namuh đều lặn vào kỷ nguyên chiến tranh cả.”
Họ đã di chuyển tới được sảnh kính của Tưởng Giới trạm. Dọc theo hành lang, hàng đoàn người đang mang những cái can, được đánh dấu là chất dễ cháy, vận chuyển về phía khoang đáp phi thuyền. Thuốc Nổ nhìn hướng họ đi tới, suy luận rằng chúng là mồ hôi của đám Hỏa Thú, bị nhốt dưới tầng đáy Tưởng Giới trạm khi trước.
Nguồn tài nguyên này rất lớn nhưng nếu so với nhu cầu của cả Namuh thì không đáng bao nhiêu. Tuy nhiên, thịt muỗi cũng là thịt, Thuốc Nổ sẽ ngạc nhiên nếu ngược lại, Hiến Quốc không tận dụng những nguồn lợi sẵn có này, để bù đắp một phần năng lượng.
Andrey chỉ vào hình ảnh của Kim Giới bên ngoài khoang kính, tiếp tục nói:
“Tuy Tưởng Giới trạm chỉ hiển thị một hành tinh, nhưng thực tế, Kim Giới là tập hợp tới 7 cái hành tinh lần lượt được đánh số từ Nori-I tới Nori-VII. Khi lặn vào, cậu sẽ xuất hiện ngẫu nhiên tại một trong bảy hành tinh này. Trước đó, dù cậu là hệ gì, cậu nhất định sẽ được Tưởng Giới tặng cho một quả cầu phép.”
“Còn ma pháp thì sao?”
“Khác với Hệ Cường Hóa và Hệ Cơ Giới, Hệ Ma Pháp không bán sẵn ma pháp mà chỉ bán những cách vận hành quả cầu phép. Ma pháp cấp càng cao thì vận hành quả cầu phép càng khó khăn và phức tạp rắc rối. Nếu cậu không quen thuộc thì thà học nhiều ma pháp cấp thấp còn hơn là một ma pháp cấp cao.
Bỗng nhiên có một người của Giám Sát Giả đứng ra chắn đường Thuốc Nổ, anh ta vừa liếc giấy tờ trên tay vừa hỏi:
“Cậu là Trần Ngọc?”
“Đúng là tôi.”
Anh ta đưa cho cậu một chiếc áo trùm màu đen và một miếng kim loại nhỏ, đoạn nói:
“Đây là áo trùm và xếp loại của cậu. Đợt của cậu sắp tiến hành lặn rồi, nhanh tiến vào khoang đi.”
Anh ta chưa nói hết câu đã quay đầu rời đi. Thuốc Nổ cảm ơn một tiếng. Andrey tăng tốc:
“Hãy nhớ lấy, nếu cậu mang vũ khí nóng thì giấu đi. Trên chiến trường, cậu sẽ không thể đổi ma pháp liên tục, mà mỗi quả cầu chỉ dự trữ bốn loại ma pháp thôi. Tuy cậu không mua được cách vận hành nhưng khi tới Latem sẽ có người tặng cậu. Cũng vì thế, Kim Giới rất nguy hiểm nhưng vẫn có nhiều người liều mạng tiến vào. Hi vọng nhân phẩm cậu tốt thì sẽ kiếm được món hời từ đó. Chúc may mắn.”
Thuốc Nổ chưa kịp hiểu cho rõ ràng thì Andrey ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi phòng. Cánh cửa đóng sầm lại. Cậu lật giở tấm kim loại ra, thấy trên những cái vòng tròn tổng cộng 40 ngôi sao, chỉ có 5 ngôi sao được tô màu vàng, miệng không khỏi mỉm cười tự giễu. Thuốc Nổ nhanh chóng vào khoang để lặn xuống Kim Giới.
Dù sau bao nhiêu lần đi chăng nữa, cảm giác nước tràn vào khoang này đối với cậu vẫn có cái gì đó khó chịu. Cậu nhắm mắt, trước mặt hiện lên một màn hình ánh sáng:
[Kết nối với Tưởng Giới để xác nhận mức độ nhiệm vụ]
[Kết nối hoàn tất…Bắt đầu quá trình tải về]
[Tên nhiệm vụ: Kẻ sát thần. Được giao bởi: Zleck Vira. Phân loại nhiệm vụ: Chuỗi nhiệm vụ Cấp SS, đã xác nhận. Hệ số độ khó: 4. Tình trạng tiến hành: 95%. Mức thưởng nhận được: 5.700.000 Tưởng Tệ]
[Tên nhiệm vụ: Tiêu diệt Đại Hình Hỏa Thú. Được giao bởi: Nhiệm vụ ẩn. Phân loại nhiệm vụ: Nhiệm vụ đơn Cấp B-, đã xác nhận. Hệ số độ khó: 0,66. Tình trạng tiến hành: 0%]
[Tên nhiệm vụ: Khống chế Không Gian Hỏa Thú. Được giao bởi: Ztein Vtis. Phân loại nhiệm vụ: Nhiệm vụ đơn Cấp A+, dự đoán. Hệ số độ khó: 0,9. Tình trạng tiến hành: 0%]
[Tên nhiệm vụ: Nền văn minh ba Mặt Trời. Được giao bởi: Nhiệm vụ ẩn. Phân loại nhiệm vụ: Chuỗi nhiệm vụ Cấp S-, dự đoán. Hệ số độ khó: 1. Tình trạng tiến hành: 0%]
[Thời gian ở trong Tưởng Giới: 198 năm. Mức khấu trừ: 722,7 Tưởng Tệ]
[Đang kết toán nhiệm vụ]
[Nhiệm vụ Tiêu diệt Đại Hình Hỏa Thú bị hủy bỏ…Tình trạng tiến hành: 0%]
[Nhiệm vụ Khống chế Không Gian Hỏa Thú bị hủy bỏ… Tình trạng tiến hành: 0%]
[Nhiệm vụ Nền văn minh ba Mặt Trời bị hủy bỏ…Tình trạng tiến hành: 0%]
[Tổng số lượng Tưởng Tệ thu được: 5.699.277,3 Tưởng Tệ]
[Đang khấu trừ 60% theo kế hoạch tái thiết Namuh]
[Tổng số lượng Tưởng Tệ thu được cuối cùng: 2.279.710,92 Tưởng Tệ]
Màn hình chuyển sang chế độ mua bán của Tưởng Giới. Vì Hỏa Giới vốn không có năng lực đặc trưng – hoặc cũng có thể có mà người Namuh chưa phát hiện ra được – màn hình này vẫn chỉ thể hiện những món đồ mà cậu có thể mua được từ Thủy Giới lần trước.
Thuốc Nổ hoàn toàn choáng váng trước cơn mưa tiền rơi xuống đầu mình. Lần trước cậu thức tỉnh từ trong Thủy Giới, sở hữu được khoảng 200 Tưởng Tệ đã được xem là phú hào, có thể trang bị đầy đủ mà không vấn đề gì. Nếu Hỏa Giới không có biến cố, và cậu đến được doanh trại bình thường, chừng đó trang bị là đủ để cậu sống khỏe tới khi đăng xuất.
Lần này thì đùng một cái có được hơn hai triệu Tưởng Tệ. Với số tiền này, tuy vẫn còn xa mới mua được con robot NTDM – 3797 có giá tới 7 triệu Tưởng Tệ, cậu có thể mua vũ khí, xe tăng, máy bay, thậm chí là tàu vũ trụ xả láng.
Cậu cũng thật không ngờ, nhiệm vụ đi săn tìm bí mật của người Ángelos kia, tuy không phải là nhiệm vụ thế giới nhưng còn ghê gớm hơn cả nhiệm vụ thế giới. Từ khi cậu tới Namuh đến giờ, còn chưa ai nói với cậu có sự tồn tại của nhiệm vụ cấp SS cả. Nhiệm vụ mà Schwarznero Mavrosheise giao cho cậu, được Peaky đánh giá có khả năng cao là nhiệm vụ thế giới của Thủy Giới, nếu cậu nhớ không nhầm chỉ dừng lại ở cấp S.
Đồng thời, cậu cũng thấy được việc mất áo trùm có ảnh hưởng lớn như thế nào tới việc xác định đâu là nhiệm vụ của cậu. Cậu đã bỏ lỡ qua rất nhiều Tưởng Tệ tiềm năng trên đường đi.
Thực tế, có một rào cản rất lớn khiến nhiều nhiệm vụ ở Tưởng Giới khó có thể hoàn thành. Đó là việc Peaky chỉ có thể dự đoán đâu là nhiệm vụ chứ không thể mô tả chính xác được yêu cầu nhiệm vụ đó là cái gì. Điều này hoàn toàn dễ hiểu khi Tưởng Giới không phải là một trò chơi mở ra cho người Namuh giải trí mà Peaky thì lại càng không phải là nhà phát hành. Nó dịch được sóng não ra thành nhiệm vụ đã là khá lắm rồi.
Những nhiệm vụ tương đối rõ ràng kiểu đi săn tìm nơi thí nghiệm thì không nói, nếu gặp một nhiệm vụ lơ lửng chỉ có mỗi cái tên như kiểu Nền văn minh ba Mặt Trời như ở trên, Thuốc Nổ cũng chẳng biết là nên làm cái gì để tăng tiến độ nhiệm vụ. Có điều, dù sao có tình báo quan trọng vẫn tốt hơn là không có gì.
Thuốc Nổ còn chưa tận hưởng được cảm giác phú hào bao lâu, Peaky bỗng lên tiếng:
[Phát hiện năng lực Hệ Cường Hóa chưa được đăng ký trên cơ thể học viên]
[Bắt đầu quá trình tự động xếp loại]
Nếu có người bên ngoài quan sát lúc bấy giờ, sẽ thấy ở chính giữa trán của cậu có một con mắt tự động mở ra, phát sáng vàng rực rỡ, soi rọi cả mặt nước bên trong khoang kín. Một lúc sau, Peaky đã chiếu ra kết quả:
[Đã xếp loại hoàn tất. Đánh giá năng lực: Hệ Cường Hóa cấp 8]
[Tưởng Giới tự động kích hoạt quy tắc của Trật Tự Thệ Ước về nền văn minh bậc 8. Nền văn minh bậc 8 trở lên trong vũ trụ không được phép can thiệp vào tiến trình phát triển của các nền văn minh bậc 6 trở xuống.]
Thuốc Nổ còn đang tự hỏi cái quy tắc này có ý nghĩa là gì, lập tức, tất cả những ô mua bán trên màn hình của cậu đều tự động biến thành màu xám xịt. Chỉ còn một khoảng chính giữa bao gồm con robot NTDM – 3797 kia cùng với một vài thứ khác có giá khoảng 5-6 triệu Tưởng Tệ là còn có thể mua được.
“Không thể nào chứ!” – Thuốc Nổ đã suýt nữa văng tục một câu.
“Peaky, chuyện gì xảy ra vậy?”
[Tưởng Giới nhận định cậu là chủng tộc bậc 8 trong vũ trụ nên tự động áp dụng hạn chế này. Nó từ chối bán cho cậu công nghệ của những nền văn minh có cấp độ từ 6 trở xuống]
“Này này, cái hình xăm này là của chủng tộc Lausiv bậc 7 kia mà?”
Tới lúc nói câu này thì chính Thuốc Nổ cũng phải ngớ người. Đúng là Lausiv chỉ là một chủng tộc bậc 7, nhưng thứ này của cậu cũng chẳng phải là năng lực của một người Lausiv bình thường, mà là Tổ Nhãn của bọn họ. Thứ mà một nền văn minh cấp 7 tôn thờ như thần thánh vậy, thì chắc chắn không phải ở cấp 7 đi. Quả nhiên Peaky trả lời:
[Đánh giá năng lực không thể sai được. Hệ Cường Hóa này đã đạt tới đỉnh của nền văn minh bậc 8, bước một chân vào nền văn minh bậc 9]
Thuốc Nổ thật sự là khóc không ra nước mắt. Bây giờ, cậu cũng chỉ có thể mua được vũ khí khoa học kỹ thuật từ trong Thủy Giới. Chúng lại khóa lại hoàn toàn hết rồi, chỉ còn lại toàn những thứ ngoài tầm với. Còn mấy ô màu xám phía trên NTDM – 3797, cậu nghĩ cũng không cần nghĩ, nhất định là còn đắt hơn. Vậy thì, ngoài thêm được một cái Tổ Nhãn của người Lausiv, cậu gần như là mang nguyên dàn trang bị ở Hỏa Giới đi vào trong Kim Giới.
Cũng không phải cậu chê Tổ Nhãn của người Lausiv yếu ớt. Thứ sinh vật cộng sinh này là loài phức tạp, kỳ diệu và hữu dụng nhất mà Thuốc Nổ từng thấy tạo hóa sinh ra. Chỉ có điều, năng lực của nó có hay ho bao nhiêu, cũng chỉ là năng lực phụ trợ, chẳng dùng được để nổ chết kẻ thù.
Thuốc Nổ đành trông cậy vào mấy cái ma pháp tặng kèm mà Andrey nói tới vậy. Dù sao, cũng có không ít người Namuh sống sót, mặc cho lần lặn đầu tiên của họ lại là vào Kim Giới. Cậu không tin họ có thể làm được mà mình lại không làm được.
“Lặn thôi!”
Ánh sáng chói lòa bao phủ hoàn toàn Thuốc Nổ.
…
Khi Thuốc Nổ tỉnh lại cũng là lúc cậu đang nằm trên một nền sàn cực kỳ cứng nào đó. Mặt cậu ngửa lên bầu trời, bên trên là một mái vòm kính trong suốt. Thiên không đang rơi xuống một cơn mưa nặng hạt, màu sắc cực kỳ u ám. Sét ở đây đánh thành từng tia dài loằng ngoằng, bay qua bay lại như những con rắn một lúc lâu mới chấm dứt, chứ không phải chỉ thoáng qua như sét ở Liên Bang.
Thuốc Nổ nhìn thấy từng giọt nước mưa lan ra trên mặt kính hết sức kỳ dị. Chúng không phải trong suốt mà đặc quánh và có màu xám xịt. Khi cậu lắc lắc đầu, nheo mắt thì Tổ Nhãn Lausiv mới đem lại cho cậu cái nhìn rõ ràng.
“Sắt?”
Thay vì những liên kết của Hydro và Oxy, những gì Thuốc Nổ thấy được là từng mảng lập phương tâm khối rơi ù ù lên trên trần kính. Mỗi nguyên tử ở trong đó bao gồm 26 electron bay vù vù xung quanh.
“Những cơn mưa sắt!” – Thuốc Nổ lẩm bẩm.
Từ bên dưới có tiếng nói vang lên, đánh ra những âm thanh kim loại ma sát với nhau:
“Ma pháp sư thân mến. Chào mừng cậu tới với hành tinh Nori-V của nền văn minh Latem chúng tôi.”
Thuốc Nổ bây giờ mới nhận ra mình đang ở trong một thứ hình tròn lớn, cao khoảng ba mét, gồm có nhiều bậc thang xung quanh. Bên cạnh là một cái két sắt kích thước đồ sộ. Cậu vỗ vỗ lưng vài cái để giảm bớt cảm giác khó chịu, đứng thẳng dậy nhìn xuống. Kẻ vừa nói chuyện với cậu là một khối kim loại quái đản có hình dạng con người.
Thuốc Nổ có thể dễ dàng nhìn ra bên trong cơ thể hắn là hỗn loạn vô số kim loại như Sắt, Nhôm, Đồng, Kẽm, Thiếc,… có chỗ thì tạo thành hợp kim hẳn hoi, nhưng có chỗ thì đơn giản sắp xếp lung tung, lộn xộn. Phía ngoài cơ thể của hắn có nhiều loại oxit khác nhau nhưng chủ yếu là một lớp Alumin rất dày khiến cho phần kim loại bên trong không bị oxy hóa.
Thuốc Nổ còn đang ngẩn ngơ quan sát các cơ quan nội tạng vận hành như thế nào, tên này đã lên tiếng tiếp:
“Ồ, tôi thất lễ quá. Xin tự giới thiệu, tôi là Tjn Prw, tôi là một Cát Chắp của tinh cầu Nori-V.”
Thuốc Nổ đọc líu cả lưỡi cũng không thể phát âm lại nổi cái tên của người này. Cậu đáp:
“Xin hỏi, Cát Chắp là cái gì?”
Người trả lời Thuốc Nổ lại không phải là Tjn Prw mà là một kẻ đứng bên cạnh:
“Cát Chắp là một chức vụ vinh dự trong văn hóa của người Latem, có nghĩa là kẻ nắm giữ điềm lành. Latem cho rằng chính những người này đã triệu hồi chúng ta tới đây bằng khả năng kiểm soát vận mệnh của họ. Thật là nhảm nhí.”
Câu này được hắn nói ra bằng tiếng Namuh chứ không phải là tiếng Latem. Thuốc Nổ nhìn màu áo vàng của kẻ vừa mới trả lời, chân mày khẽ nhíu lại:
“Ngài Cát Chắp, xin hỏi, tôi là ai?”
Tên Chấp Chính Giả kia phát ra tiếng cười hục hặc. Tjn Prw vốn không hiểu văn hóa của Namuh nên chẳng có phản ứng gì, hắn chỉ từ tốn trả lời:
“Ngài là một sứ giả ma pháp được dân tộc Eguh của những thần tích cử tới để hỗ trợ chúng tôi chiến đấu với người Orcim.”
“Chỉ là bối cảnh câu chuyện vớ vẩn thôi, thế nào mà chẳng được, đừng làm tốn thời gian nữa, mau lếch xuống khỏi cái đài đó đi!”
Thuốc Nổ mặc kệ tên Chấp Chính Giả, liên lạc với Peaky:
“Peaky! Người Eguh là dân tộc nào?”
[Dân tộc không tồn tại trong dữ liệu của Namuh!]
Thuốc Nổ vừa tỏ ra nghiền ngẫm vừa bước xuống tế đàn. Tiếng lộp bộp nặng nề của cơn mưa sắt không làm cho không khí ẩm ướt, dễ chịu, mà khiến cho ai ai cũng có cảm giác nóng nực, bức bối.
Bên cạnh Thuốc Nổ, ngoài vài người Latem thì còn có khoảng hơn chục người Namuh đang đứng. Đồng thời với đó, cũng có một số người thuộc các chủng tộc khác, chắc chắn không phải là Latem, Thuốc Nổ gọi tên không ra được. Họ không tập hợp chung tại đây, mà nhanh chóng di chuyển về khu vực khác.
Trong đám người Namuh kể cả Thuốc Nổ, có tám người thuộc Học Viện, hai người thuộc Quân Đoàn, hai người thuộc Chấp Chính Giả và ba người khoác áo trùm trắng, kiểu dáng lần đầu tiên Thuốc Nổ được thấy từ khi tới Namuh đến giờ. Ba người này nhanh chóng thu hút sự chú ý của cậu, vì khác với vẻ bình tĩnh của đám còn lại, chân họ đang run như cầy sấy.
Tjn Prw vung tay, những mảnh kim loại trên sàn lập tức bay lên, xếp thành hình một Tinh hệ khá lớn gồm có một ngôi sao chính giữa và nửa tá hành tinh bay xung quanh.
Mục kích khả năng điều khiển kim loại của người Latem đúng là mang lại một cảm giác khác lạ. Có điều, với Tổ Nhãn Lausiv, Thuốc Nổ đã nhanh chóng nhìn ra được bản chất của nó. Người Latem có khả năng đặc biệt là định hướng dòng electron ở trong cơ thể, khiến cho toàn bộ cơ thể hoặc một bộ phận của nó có thể tạm thời biến thành nam châm.
Khả năng điều khiển kim loại đạt được, chính là nhờ họ rèn luyện làm quen với việc bật tắt liên tục các thỏi nam châm này, ở mức độ chi tiết, giúp cho vật liệu cần di chuyển bị từ trường dẫn dắt, đi trên quỹ tích họ mong muốn.
Nói như vậy, người Laten chỉ có thể điều khiển một số kim loại thuộc nhóm tương tác mạnh với nam châm như sắt thôi. Có điều, nhìn vào những cơn mưa sắt trên bầu trời thì thấy, cái gì ở hành tinh này thiếu, chứ sắt thì chắc chắn là không thiếu rồi.
Tjn Prw chỉ vào hành tinh gần mặt trời nhất lên tiếng:
“Đây chính là Nori-V nơi chúng ta đang đứng. “
Đoạn, ông ta chỉ vào những chấm nhỏ li ti đang di chuyển ở giữa hành tinh Nori-V và hành tinh ngay bên cạnh nó:
“Còn đây là vị trí hạm đội của người Orcim tấn công chúng ta. Ưu thế của họ là rất lớn. Tuy nhiên, vũ khí không gian của họ bị hạn chế không nhỏ bởi từ trường khủng bố của hành tinh Nori-V, nên họ chỉ dám tấn công, bằng cách đổ bộ quân lên giao chiến trên mặt đất với chúng ta mà thôi.”
Thuốc Nổ nhìn vào khoảng cách của Nori-V so với mặt trời, lập tức đặt câu hỏi:
“Khoảng cách này không phải gần quá hay sao. Nếu là ban đêm thì còn được, ban ngày chúng tôi sẽ phải trú ẩn ở nơi nào?”
Tjn Prw gạt gạt tay:
“Không đâu… Không đâu… Hành tinh này chỉ có một nửa phía đối diện kia là ban ngày thôi. Bên này của chúng tôi luôn luôn là ban đêm. Nửa tinh cầu phía đó về cơ bản là không thể sống được chứ đừng nói tới đánh nhau. Nhiệt độ trung bình luôn đạt tới 2.700 độ K, tầm đó. Người Orcim có họa điên mới dám đổ bộ về phía mặt trời.”
“Hóa ra là nửa bên này không bao giờ bị chiếu sáng” – Thuốc Nổ lẩm bẩm.
Nếu vậy thì cậu đã lý giải được những cơn mưa sắt kỳ lạ ở trên này rồi. Ở phía bán cầu kia, nhiệt độ quá nóng tới nỗi ngay cả kết cấu của nguyên tử sắt cũng bị phá vỡ rồi bốc hơi. Do sự đối lưu không khí, nên chúng bị chuyển dời tới bán cầu ở phía bên này. Nhiệt độ trở lại mức bình ổn, sắt ở trên cao gặp lạnh bắt đầu hóa lỏng, rồi rơi xuống tạo thành những cơn mưa sắt đặc trưng không lẫn vào đâu được.
Thuốc Nổ ngẩng đầu lên nhìn lại một lần nữa, không khỏi có cảm giác kỳ diệu tới đê mê. Nếu ở Liên Bang, cậu đâu có cơ hội được ngắm những hiện tượng vũ trụ phi thường thú vị tới mức này kia chứ.
Những lời bàn chiến thuật của Tjn Prw có vẻ không lọt được vào tai cậu một chút nào. Dù là đồng minh đi chăng nữa, người Latem cũng không chia sẻ cho Namuh những thông tin tình báo quan trọng nhất. Còn mấy thứ chung chung này thì cứ in đại ra một quyển sách kim loại nào đấy, phát mỗi người một cuốn là được rồi.
Tjn Prw kết thúc bài phát biểu dài dòng:
“Mọi người chuẩn bị đi, chúng ta sẽ tiến tới sân đấu tập. Tại đấy, thánh tích của Eguh sẽ ban cho quả cầu phép của các bạn bốn loại ma pháp ngẫu nhiên, xem như là thù lao chúng tôi trả cho chuyến hành trình này. Sau đó những chiến binh Latem sẽ kiểm tra thực chiến và đưa các bạn vào đơn vị phù hợp nhất với khả năng.”
Mọi người trong sảnh đều đã chán nản với lượng thông tin tình báo chẳng mấy hữu dụng của Tjn Prw, nghe tới đây đều hứng thú dâng trào. Rất nhiều người trong số họ tới Kim Giới chết chóc này chính là vì phần thưởng ban đầu quá hấp dẫn. Rổ ma pháp rất lớn, không hề thiếu những loại bậc cao. Nếu có được ma pháp xịn thì không khác nào trúng xổ số độc đắc vậy.
Thuốc Nổ bỗng quay đầu, nhìn đầy sát ý vào tên Chấp Chính Giả cười nhạo cậu nãy giờ. Hắn đang đưa khuôn mặt giễu cợt tự đắc nhìn lại cậu, mở miệng nói với Tjn Prw:
“Ngài Cát Chắp đáng kính. Có lẽ Ngài sẽ thấy hứng thú với những thứ vũ khí ở trong chiếc két sắt mà cậu ta mang theo đấy.”