CHƯƠNG 2: MỘT BUỔI CHIỀU CHỦ NHẬT NÀO ĐÓ, TINH THẦN RẤT TỐT (2).
Hà Tống đẩy cậu ngã lên ghế salon, quỳ gối giữa hai chân cậu, tàn bạo nói:
“Còn nói không phải tiểu tao hóa?! Chính là muốn tự tìm ngược!”
Nói xong, đỡ phân thân nhắm ngay vào hậu huyệt đang chảy nước, một hơi đâm đến tận gốc.
Đâm mạnh đến mức Phương Tử Cách thét ra một tiếng dài.
“Ah ————————! ! !”
Dương vật thô to dài hơn 20cm, ương ngạnh đĩnh đĩnh vào mông của cậu, cây gậy dường như muốn đâm thủng cậu.
Sau đó, cây gậy nóng bỏng kia chuyển động bên trong huyệt của cậu, lúc thì đâm đâm lên bụng, ruột, rất khủng khiếp.
“Thật sâu… Lão công… Quá sâu… Đâm… Bụng muốn nổ tung …”
Cậu nói năng lộn xộn, Hà Tống nghe thấy lại rất vui vẻ.
“Rất dài rất thô? Không phải cưng rất yêu thích sao?”
Nhàm chán mà chọt ra chọt vào một hồi, Hà Tống bắt đầu tăng thêm tốc độ đâm xuyên, *** huyệt ấm áp ướt át căng mịn nhanh chóng bao vây lấy phân thân của hắn, thoải mái làm cho hắn không ngừng phát ra tiếng than nhẹ từ cuống họng.
Phương Tử Cách từ lúc bị hắn chen vào trong nháy mắt liền nhịn không được nước mắt, một bên khóc thút thít một bên lay động dưới thân thể hắn.
Cậu đã bị dạy dỗ đến mức chỉ cần côn thịt đàn ông chen vào liền cắn chặt không buông, không chỉ là đâm vào điểm mẫn cảm kia mới mang lại khoái cảm, mà chỉ cần cái mông này bị côn thịt lấp kín liền sảng khoái muốn chết.
“A… A… A… A… !”
Côn thịt làm cậu đến cực kỳ thoải mái, đặc biệt là mỗi một lần sát qua điểm G lại giống như như dòng điện xông thẳng lên xương sống.
Hà Tống nhìn cậu sảng khoái, lại mắng cậu *** đãng, liều mạng mà làm làm.
Đem hai chân cậu đặt ở trước ngực, *** huyệt toàn bộ bại lộ ở trước mắt, Hà Tống rút ra toàn bộ côn thịt rồi lại đâm vào đến tận gốc, đâm đến mức Phương Tử Cách rít gào liên tục.
“Đâm chết rồi… !Lão công! Quá mạnh… Cũng bị đâm chết rồi… !”
“Chính là muốn đâm chết cưng!”
“A… ! Lão công! Lão công! Đừng cắm! Đừng cắm! Quá dài! Đừng cắm nữa!”
Nhưng mà cậu khóc gọi chỉ sẽ làm cho Hà Tống càng thêm hưng phấn, huống hồ cậu khóc càng lợi hại, hậu huyệt lại càng hút chặt lấy cây gậy không tha.
Hà Tống không thèm quản cậu, chỉ lo phát tiết của bản thân, túi trứng lạch bà lạch bạch mà đánh vào cái mông của cậu, cái hậu huyệt phấn nộn kia không quá mấy lần đâm xuyên đã trở nên sưng hồng.
Tần suất quá nhanh quá mạnh, Phương Tử Cách ngoại trừ ưm a *** đãng gọi ra còn lại không thể nói được một từ hoàn chỉnh.
Côn thịt đáng sợ kia mang lại cho cậu khoái cảm tột cùng, phân thân của bản thân vẫn không đụng đến kia cũng bị đâm đến run rẫy bắn ra.
“Tiểu tao hóa, được yêu sao khoái cảm lại còn nhiều hơn lão công đang yêu, hả?”
Cậu bắn xong có chút mất đi ý chí , Hà Tống kia nhìn cậu đang thoả mãn. Bấm vào hai vú của cậu bắt đầu phát lực:
“Kẹp chặt cho tôi!”
“Đau! Núm vú đau quá! Lão công! Núm vú đau quá à… !”
Cậu tê rần, hậu huyệt liền đột nhiên co rút lại, làm cho Hà Tống vô cùng sảng khoái. Hai tay đang nắm núm vú mạnh mẽ mà ngắt lấy.
Phương Tử Cách nắm cổ tay hắn lại không dùng lực được, căn bản không thể ngăn cản được hắn. Hai vú bị hắn mạnh mẽ nhéo lên, đau đến mức cậu lệ rơi đầy mặt.
Sau cơn đau thế nhưng lại là tê dại kỳ lạ, cậu không hề phát hiện phân thân vừa mới bắn xong của cậu lại bán cứng lên.
Hà Tống càng đâm càng sảng khoái, rốt cục động thân một cái, bắn vào bên trong hậu huyệt của Phương Tử Cách.
Hắn thừa dịp còn chưa nhuyễn xuống đâm thêm mấy lần, rồi mới thỏa mãn mà rút ra, đứng lên lấy côn thịt vuốt ve khuôn mặt Phương Tử Cách:
“Liếm khô sạch sẽ cho lão công.”
Phương Tử Cách đã bị đâm đến bối rối, há miệng liền liếm, đem toàn bộ dịch thể phía trên ăn hết vào miệng.
Hà Tống rất hài lòng, quay người cầm lấy điện thoại di động lên, nhìn cậu “tách tách tách tách” chụp ảnh.
Vùi ở một góc ghế salon cũ kỹ, hai mắt Phương Tử Cách vô thần, toàn thân vô lực, nức nở hai đầu nhũ trước ngực đã bị chà đạp trở nên sưng tấy.
Hai chân không đóng lại được dường như mở lớn hớn, dịch thể, *** thủy thuận theo *** huyệt mở lớn vừa mới bị làm xong chảy ra ngoài, làm dơ một mảng ghế salon.
Hà Tống chụp toàn bộ cảnh tượng này của cậu vào điện thoại di động, đối với hậu huyệt còn đặc biệt chụp thêm vài bức, đưa cho cậu xem.
“Đẹp không?”
Phương Tử Cách mắc cỡ nhắm mắt lại không nhìn, cố tình Hà Tống lại không buông tha cho cậu, ra lệnh cưỡng chế cậu bày ra các loại tư thế xấu hổ rồi tiếp tục chụp.
Bắt cậu cầm lấy hai chân của chính mình, hoặc là nghiêng người nhấc một chân lên, sau đó lại nằm úp sấp mân mê cái mông: Dùng các loại góc độ biểu diễn bộ dạng của cậu sau khi bị làm xong.
Chụp một hồi, Hà Tống lại cứng lên.
Cầm lấy eo cậu từ phía sau bắt đầu thao cậu, một bên cầm điện thoại quay video.
Phương Tử Cách từ trong màn ảnh nhìn thấy gương mặt đầy *** đãng khi bị thao lộng của mình, nằm úp sấp trên ghế salon không dám nhìn. Hà Tống thấy cậu trốn tránh ống kính, ngược lại đem điện thoại di động đưa đến dưới thân:
“Nhìn lão công yêu cưng như thế nào đi.”
2.
3 (H)