Thôi Miên Sư Đích Tính Phúc Sinh Hoạt

Chương 21: Chương 21




“A?”

Vương Tiện Lâm từ trước đến nay trước mặt người khác đều lạnh như băng, vì tướng mạo đẹp cùng khí chất như cao lĩnh chi hoa mà được nữ sinh truy phủng, lần đầu lộ ra biểu tình ngơ ngác, y hơi hơi giương miệng, tựa hồ không quá xác định được điều mình nghe được.

“Không thể hiểu nổi sao? Dù sao chức trách quan trọng nhất của chủ nhà chính là sử dụng mông làm cho khách trọ cảm thấy vừa lòng, bởi vậy điều tra bộ vị cũng bình thường thôi.”

“Này, như vậy…” Vương Tiện Lâm có chút do dự.

“Ngươi đang do dự cái gì?” Lý Vân Thiên nghiêm mặt, lớn tiếng quát.

Vương Tiện Lâm thân mình run lên, xoay người đưa lưng về phía Lý Vân Thiên, chậm rãi loan hạ thắt lưng.

Lý Vân Thiên ngồi trên giường, ánh mắt vừa vặn nhìn thẳng cái mông Vương Tiện Lâm.

Cái mông trắng nõn thực hẹp, hai cánh mông rất tròn, vì chủ nhân khẩn trương mà ngượng ngùng siết chặt.

“Mở chân ngươi ra.”

Vương Tiện Lâm chậm chạp mở hai chân, tay y chống trên đầu gối, còn run nhè nhẹ.

Lý Vân Thiên ấn thắt lưng Vương Tiện Lâm, “Phần eo hạ xuống, nhếch mông lên.”

Tư thế quá mức nhục nhã khiến cho Vương Tiện Lâm cơ hồ muốn chảy nước mắt, y quay đầu lại, ánh mắt hồng hồng cầu xin, “Lý tiên sinh…”

“Như vậy không ngoan a, ngươi hẳn nên nghe lời ta nói.” Lý Vân Thiên đặt tay trên mông Vương Tiện Lâm, chậm rãi trấn an y.

Vương Tiện Lâm hít sâu mấy hơi, vểnh mông mình lên.

“Mời… Mời kiểm tra… chiều sâu PI ‘YAN của ta…”

Lý Vân Thiên nhếch khóe miệng. Hắn lấy ra một cây thước dài nhỏ không góc cạnh, vì chiếu cố lòng tự trọng của người đáng thương trước mặt, cũng không bắt y liếm ướt, mà vẽ loạn dầu bôi trơn lên.

Đồng thời nâng tay lên, đổ dầu bôi trơn lên hậu huyệt Vương Tiện Lâm.

Cảm giác lạnh như băng trên cửa vào làm cho Vương Tiện Lâm kìm lòng không đậu rụt lại một chút.

“Đừng nhúc nhích.” Lý Vân Thiên nói.

Chỉ cần ra lệnh, bartender cho dù không thích ứng cũng sẽ cắn môi dưới ngoan ngoãn bảo trì tư thế, cảm giác phía sau chưa từng có người đụng vào bị ngón tay nhẹ nhàng mát xa.

Lý Vân Thiên ấn nhẹ vài cái, sau đó cắm thước đo vào.

“Ân…” Vương Tiện Lâm hừ.

Lý Vân Thiên điều chỉnh góc độ, sáp nhập đến khi không thể đẩy vào nữa.

“17 cm.” Lý Vân Thiên rút thước đo ra rồi nói, đồng thời ghi lại số liệu.

Vương Tiện Lâm quay đầu lại nhìn Lý Vân Thiên, trong ánh mắt hàm chứa ý hỏi.

“Đại khái không thể hoàn toàn cất chứa hạ thể của ta đi.” Lý Vân Thiên hiểu được y đang hỏi cái gì, khẽ lắc đầu bình luận.

Vương Tiện Lâm ánh mắt có chút ảm đạm.

“Không cần lo lắng, cho dù chiều sâu không đủ, nếu dung lượng của ngươi đủ lớn, đồng thời PI ‘YAN đủ chặt, thân là khách trọ cũng có thể sẽ vừa lòng.” Lý Vân Thiên vỗ vỗ mông y nhếch lên, an ủi nói, “Cho nên, hiện tại tiến hành kiểm tra hạng mục tiếp theo đi, xem dung lượng và độ nhẫn nại của ngươi thế nào.”

“Hiện tại quỳ rạp trên mặt đất, giống như bây giờ nhếch mông lên.”

Bartender đã bị vật thể tiến vào nên năng lực tiếp thu tựa hồ cường hơn một chút, chỉ do dự một chút liền làm theo.

Ánh mắt Lý Vân Thiên đảo quanh phòng Vương Tiện Lâm, sau đó tìm được mục tiêu.

Một két bia, nằm dưới gầm bàn.

“Lần đầu tiên mà khẩu vị có chút nặng, thế nhưng không có biện pháp, vì ngươi là bartender mà, bia so với những loại rượu khác cũng coi như ôn hòa đi.” Lý Vân Thiên cười nói.

Vương Tiện Lâm tựa hồ đoán được Lý Vân Thiên muốn làm gì, mặt mũi trắng bệch.

Lý Vân Thiên tìm được một cái chậu trong phòng, đổ hết mấy chai bia vào, lại lấy trong túi mang theo đến một ống trích, không có kim tiêm, trên thân còn vẽ vạch dung lượng.

“Không sai, xem phía sau của ngươi có thể đổ vào bao nhiêu bia… Thỉnh cố gắng nỗ lực lên, chứa được càng nhiều, ta sẽ càng vừa lòng a.” Lý Vân Thiên lộ ra nụ cười tàn khốc.

Vương Tiện Lâm môi run run một chút, nhắm mắt lại chờ đợi thống khổ sắp rơi xuống.

Bia lạnh như băng cơ hồ vừa rót vào trong cơ thể đã khiến bụng Vương Tiện Lâm đau quặn, bia lưu động trong nội tràng đồng thời thả ra lượng lớn khí thể, axit carbon dioxide càng thêm kích thích tràng đạo mấp máy.

Vương Tiện Lâm rướn cổ, mồ hôi lạnh từ khuôn mặt chảy xuống.

“Đã vào 200 ml… Kế hoạch của ta là đổ vào 1000 ml, làm tốt giác ngộ đi.”

Nghe được Lý Vân Thiên lời, Vương Tiện Lâm cơ hồ có cảm giác tâm bị đánh tan, chỉ là 200 ml đã khiến bụng y đau như dao cắt, y hoàn toàn không thể tưởng được đổ 1000 ml vào y sẽ như thế nào.

Lý Vân Thiên lại không để ý đến Vương Tiện Lâm phản ứng cứng ngắc, lại rót vào một xi lanh bia.

Cái bụng bằng phẳng của Vương Tiện Lâm tuy rằng không có bắp thịt, đường cong lưu sướng tựa như tác phẩm nghệ thuật, hiện tại nơi đó chậm rãi nổi lên. Lý Vân Thiên cúi đầu nhìn bụng dưới Vương Tiện Lâm biến hóa, tiếp tục tiêm bia vào.

Vương Tiện Lâm mồ hôi cùng nước mắt tích lạc trên sàn nhà, tay y gắt gao nắm chặt, cả người buộc chặt.

“Nếu thật sự chịu không nổi, liền nói với ta, ta tuyệt đối không cho phép ngươi tự phun ra.” Lý Vân Thiên nghiêm túc nói, động tác trong tay vẫn không ngừng.

“… 200 ml cuối cùng.”

Vương Tiện Lâm há to miệng hô hấp.

“Cảm giác thế nào?” Lý Vân Thiên ngồi xổm hỏi Vương Tiện Lâm đã cuộn mình trên sàn.

“Muốn đi… WC.” Vương Tiện Lâm đứt quãng nói, y bị lượng lớn khí thể không ngừng sinh ra trong cơ thể tra tấn phi thường thống khổ.

“Ngươi hiện tại lộ ra trọn vẹn, định cứ như vậy lao ra ngoài sao?” Lý Vân Thiên mang theo biểu tình vô tội, nhắc nhở y.

Vương Tiện Lâm biểu tình cứng đờ.

“Lõa thân lao ra, bị nhóm đồng sự của ngươi, các khách hàng nhìn thấy, hoặc lựa chọn ở trước mặt ta, bài tiết thứ trong cơ thể ra chậu này.” Lý Vân Thiên chỉ vào chậu bia.

Hai lựa chọn đều làm cho Vương Tiện Lâm thập phần khó tiếp nhận, y trên mặt đất lắc lắc đầu, vì dời lực chú ý, da đầu dùng sức cọ vách tường.

“Ngẩng đầu lên, nếu cọ phá da, ta sẽ mất hứng.” Lý Vân Thiên túm tóc Vương Tiện Lâm, nâng đầu y hướng về phía mình nói, “Nghĩ kỹ chưa, ngươi sắp nhịn không được đi? Là chọn dùng bộ vị bí ẩn tối nhục nhã đã bị ta nhìn hết, kiểm tra xong, bài tiết trước mặt ta, hay chuẩn bị lõa lổ trước công chúng?”

“Nơi này… Ở trong này…” Vương Tiện Lâm nói ra xong, nước mắt như vỡ đê ào ra.

Lý Vân Thiên nâng nửa thân trên Vương Tiện Lâm lên, để mông y trên chậu, đồng thời ác liệt thân thủ nhu ấn cái bụng trướng lên của Vương Tiện Lâm.

Bia sắc vàng nhạt phun ra tung tóe.

Từng cỗ chất lỏng cố gắng bài tiết khỏi cơ thể, Vương Tiện Lâm hai mắt đẫm lệ mơ hồ gục trên sàn nhà, cơ hồ không thể nhúc nhích.

“Trong cơ thể tựa hồ thực sạch sẽ, cho dù phóng thí cũng vì hơi bia nên không có mùi khác. Quả nhiên nam nhân cấm dục hệ ngay cả trong mông đều thực sạch sẽ a!” Lý Vân Thiên bình phán.

Lý Vân Thiên dùng khăn mặt lau khô bộ vị dính bia của Vương Tiện Lâm.

Sau đó động thân mà vào.

Cảm giác thúc đẩy khác thường khiến Vương Tiện Lâm ghé vào sàn nhà lạnh lẽo quay qua đầu, bởi vì mông vẫn duy trì tư thế cao kiều, y rành mạch thấy được bộ vị bị quán nhập chất lỏng đã tùng không ít đang hàm chứa một côn thịt thô to… Nam nhân trên người dùng sức thẳng tiến, rút ra, làm cho điểm mẫn cảm trong cơ thể Vương Tiện Lâm bị kích hoạt, cảm nhận được khoái cảm trước nay chưa từng có.

“Thực kích thích a, bên trong còn lưu lại ít bia, khiến chính ta cũng không tự giác hưng phấn lên.” Lý Vân Thiên nói.

Vương Tiện Lâm dại ra vẫn duy trì tư thế quay đầu nhìn bộ vị bị sáp nhập. Đối với một người hai giờ trước vẫn là xử nam lại khác phái luyến mà nói, tận mắt thấy bản thân cao cao nhếch mông, còn hàm chứa côn thịt của nam nhân khác, thật sự là một kích thích không nhỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.