Nghe Ngưu Ma Vương nói, Lý Dương trong lòng thở phào nhẹ nhỏm, lần này đến Yêu giới muốn tìm được Tu Linh thảo cứu Linh Linh, chẳng những có thể cứu Linh Linh, nhưng lại có thể tìm được Tam Sanh Thạch, Lý Dương đương nhiên phải cố gắng.
Nếu không thể tìm được Tam Sanh Thạch ở Minh giới, phải đi Quỷ giới tìm kiếm Đại Đế kia mà mượn Tam Sanh Thạch, há chẳng nguy hiểm gấp trăm gấp ngàn lần sao, dù sao Quỷ giới thuộc về trận doanh của địch nhân.
- Một năm, suốt một năm chúng ta sẽ làm gì ở Yêu giới đây?
Điền Cương vừa cầm một cái đùi thịt, ngoạm từng miếng lớn ăn, vừa nói.
- Ha ha, Yêu giới có nhiều địa phương du ngoạn đẹp phi thường, rảnh rỗi lão ngưu ta sẽ dẫn bọn ngươi đi du ngoạn, đặc biệt là Thanh Khâu sơn ở bên kia, có nhiều chỗ chơi lắm. Ha ha, chưa nói tới... nơi ở của hồ tộc nữa, mỹ nữ hồ tộc rất đẹp đó...
Nói rồi mắt Ngưu Ma Vương liền phát ra quang mang.
Lý Dương và Điền Cương nhìn nhau, không khỏi cười, xem ra Ngưu Ma Vương đúng là một gã háo sắc.
- Một năm này, nói không chừng còn phải phiền toái Ngưu Ma Vương đại ca nhiều, cạn chén.
Lý Dương giơ chén rượu nói với Ngưu Ma Vương.
- Được!
Ngưu Ma Vương nhãn sáng ngời, lúc này cùng Lý Dương chạm chén, sau đó dốc sạch một chén rượu khổng lồ vào miệng, Lý Dương cũng dốc sạch vào miệng, nếu không phải bình thường hắn quen uống rượu chén lớn như thế, căn bản không thể uống một hơi mà hết được.
- Tốt, sảng khoái, uống nhanh không thua gì tên hầu tử kia.
Ngưu Ma Vương lúc này vỗ tay nói.
- Hầu tử? Hầu tử là ai?
Lý Dương hỏi lại, trong lòng hắn nhớ tới một người, đó là một trong hỗn độn ngũ hành chi linh trong truyền thuyết, hỗn độn kim linh Tôn Ngộ Không. Dựa theo Xi Vưu nói, trong Ngũ Hành Chi Linh, kim đứng đầu, hơn nữa chí dương chí cương, lực công kích cũng cực mạnh, cũng là đối thủ Xi Vưu chờ mong nhất.
- Đương nhiên là Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không nổi danh nhất trong thất Đại Thánh ở Yêu giới chúng ta. Hắc hắc, hầu tử này là huynh đệ thật tốt của lão ngưu ta, đáng tiếc, ngàn năm gần đây, hắn lại thay đổi.
Nói đến đây, Ngưu Ma Vương tỏ vẻ giận dữ.
- Thay đổi? Sư bá, Tôn Ngộ Không làm sao mà thay đổi được?
Điền Cương rất tò mò về Tôn Ngộ Không, lúc này hỏi.
Ngưu Ma Vương đứng mạnh lên, ngửa đầu uống sạch một chén liệt tửu, tức giận nói:
- Ai biết hầu tử đáng chết này rốt cuộc có chuyện gì? Năm đó ta và hắn rảnh rỗi liền chén thù chén tạc. Bây giờ hả, tử hầu đáng chết này luôn bế quan, không như lúc trước luôn có khí phách, nhớ khi trước, hầu tử một mình khiêu chiến cả tam Đại Thánh tạo thành giai thoại ở Yêu giới.
Nói tới đây, Ngưu Ma Vương tựa hồ nhớ lại tràng cảnh năm đó.
- Huynh đệ ta trời sanh kiêu ngạo bất tuân, cho dù bái sư Chuẩn Đề đạo nhân, học phật tông chân pháp, nhưng vẫn ngông cuồng khí phách khó lường như trước. Chỉ vì một lời không hợp, một mình khiêu chiến tam Đại Thánh, đánh đến hôn thiên ám, đem Sư Đà lĩnh (núi) lúc trước phương viên hơn mười ngàn dặm đập nát bét.
Ngưu Ma Vương ánh mắt lộ ra một tia hưng phấn.
Tu luyện giả có bản thể là trâu đã hảo chiến, đặc biệt là khi thấy máu tươi hoặc màu đỏ, lại càng thêm điên cuồng, chiến ý mạnh đặc biệt, cơ hồ mỗi bảy ngày một lần Ma Vân thảo nguyên đều cử hành một trận đấu, cơ hồ đại bộ phận mọi người đều tham gia, bất chấp tất cả lao vào đánh nhau, điều này làm cho chiến ý của Ngưu tộc dưới tay Ngưu Ma Vương ngày càng mạnh, lực chiến đấu cũng càng thêm kinh khủng.
Khi nói đến tràng đại chiến kia, những hồi ức của Ngưu Ma Vương bỗng trở nên hưng phấn.
- Một người khiêu chiến tam Đại Thánh khác? Yêu giới thất Đại Thánh không phải đều là Yêu Đế hậu kỳ sao, hẳn là chênh lệch không lớn, Tôn Ngộ Không này thật quá lợi hại, một người không chênh lệch lớn lại dám khiêu chiến ba người khác.
Điền Cương hơi khó tin.
Lý Dương cũng biết Đại Thánh này chính là hỗn độn kim linh, tự nhiên có chỗ đặc thù.
- Nói bậy, ai nói chênh lệch không lớn!
Ngưu Ma Vương đột nhiên trừng hai mắt.
Ngưu Ma Vương trừng mắt trâu, làm cho Điền Cương toàn thân máy động, đúng là khí thế kinh người.
- Đạt tới Yêu Đế hậu kỳ xong, muốn đạt tới Đại Tôn, cơ hồ không có khả năng. Mặc dù bảy người cùng là Yêu Đế hậu kỳ, nhưng có người gần với Đại Tôn, có người còn xa mới tới Đại Tôn, chênh lệch lớn lắm chứ.
Ngưu Ma Vương nói thập phần khẳng định.
Lý Dương cũng gật đầu nói:
- Đúng, khi ở Ma giới, ta nhớ rõ Âm Dương Ma Đế dễ dàng ngăn chặn Li Lộc Ma Đế, cùng là Ma Đế hậu kỳ, cũng chênh lệch lớn như thế.
Ngưu Ma Vương cười nói:
- Lý Dương lão đệ đúng đó, Âm Dương Ma Đế là ai? Hắn được sinh ra trong huyết ngục, có thần thông khó lường, tự nhiên công lực vượt xa Li Lộc Ma Đế, ở Yêu giới chúng ta cũng giống như vậy.
- Nói về vũ lực ở Yêu giới, mạnh nhất phải là huynh đệ của lão ngưu ta Tôn Ngộ Không.
Ngưu Ma Vương không hoài nghi gì về điểm ấy.
Lý Dương cười thầm.
Căn bản không cần nói, Tôn Ngộ Không phóng nhãn ra lục giới, ngoại trừ Đại Tôn căn bản không có ai là địch thủ, cực kỳ cường hãn. Tự nhiên Yêu giới đệ nhất Đại Thánh phải là Tôn Ngộ Không.
- Về phần Yêu giới đệ nhị Đại Thánh, thì hơi khó nói, bất quá, không phải lão ngưu ta huyênh hoang, phỏng chừng có lẽ chính là lão ngưu ta đó.
Ngưu Ma Vương “ngượng ngùng” cười, nói với hai người Lý Dương và Điền Cương, Lý Dương và Điền Cương nhất thời cười lớn lên.
Ngưu Ma Vương không hề đỏ mặt.
- Cười cái gì mà cười? Mặc dù lão ngưu ta chưa đánh với Bằng Ma Vương, bất quá xem một trận chiến giữa hắn và hầu tử, lão ngưu ta cũng có thể đoán được, Bằng Ma Vương giỏi lắm không phân cao thấp với lão ngưu ta mà thôi. Hừ, trong Yêu giới, nói đến lực lượng, ai dám so cùng lão ngưu ta!
Ngưu Ma Vương cuồng ngạo nói.
- Đại Lực Ngưu Ma Vương không có thể nói lung tung như vậy, nhưng với hầu tử kia chỉ dựa vào lực lượng phỏng chừng cũng không phải là đối thủ của lão ngưu ta.
Ngưu Ma Vương ngưu khí tận trời.
Mặc dù nói như thế, trên thực tế cũng thực là như vậy, nói về lực lượng, cả Yêu giới thất Đại Thánh, tuyệt đối không có ai là đối thủ của Ngưu Ma Vương.
- Thế vì sao Ngưu Ma Vương đại ca tự nhận không bằng Tôn Ngộ Không? Lực lượng ngươi không phải mạnh hơn hắn sao?
Lý Dương hỏi lại.
Ngưu Ma Vương lắc đầu phẫn phẫn nói:
- Con bà hắn, Tôn Ngộ Không hầu tử này căn bản không thể dùng lẽ thường mà nói, về lực lượng thì hắn yếu hơn ta một bậc, nhưng về tốc độ thì hắn vượt xa qua lão ngưu ta, hơn nữa Tôn Ngộ Không này thân thể càng vô cùng cường hãn, đến cả Ngưu Xoa này của ta cũng không gây thương tổn cho hầu tử này.
Lý Dương gật đầu.
Tôn Ngộ Không chính là hỗn độn kim linh, nếu lợi dụng đạt đến mức tận cùng cảnh giới của kim thuộc tính năng lượng, sẽ tự nhiên dung nhập kim khí vào trong cơ thể, làm cho thân thể càng thêm cường hãn, kim là chí dương chí cương. Thân thể Tôn Ngộ Không cường hãn như thế cũng có đạo lí.
- Hầu tử này tốc độ quá nhanh, lão ngưu ta căn bản không so được, nếu lão ngưu ta mà có tốc độ vượt qua hắn. Hừ…
Ngưu Ma Vương nói không cam lòng.
Điền Cương nhãn tình sáng lên nói:
- A, chẳng lẽ tốc độ Tôn Ngộ Không Tề Thiên Đại Thánh là người nhanh nhất trong Yêu giới thất Đại Thánh?
Ngưu Ma Vương liền nói ngay:
- Không phải, tốc độ nhanh nhất chính là một tên biến thái khác, tại hỗn độn sơ khai đã xuất hiện một con kim sí đại bằng, cũng là một trong Yêu giới thất Đại Thánh Bằng Ma Vương, Bằng Ma Vương này có thân phận rất lớn, từng làm tọa kỵ cho Hồng Quân đạo nhân!
- Tọa kỵ của Hồng Quân đạo nhân?
Lý Dương và Điền Cương mở to hai mắt nhìn, trong lòng vô cùng hoảng sợ.
Hồng Quân đạo nhân là thân phận gì chứ? Bàn Cổ nhất khí hóa Tam Thanh, thân thể hóa Xi Vưu. Trên cả thế giới, chỉ có một người hiểu được hỗn độn đại la thiên đạo là Hồng Quân đạo nhân thôi, nên gần như cả Đại Tôn trong lục giới khi gặp Hồng Quân đạo nhân, đều cung kính gọi một tiếng “sư Phụ”.
Đó là tuyệt đối phải kính ngưỡng, là người chí cao vô thượng.
Còn Bằng Ma Vương này lại là tọa kỵ cho Hồng Quân đạo nhân, là kim sí đại bằng sinh ra từ hỗn độn sơ khai.
Lý Dương không biết vì sao, cũng nghĩ về hình ảnh Xuyên Vân Toa Vụ trong Ma Thần Lục Tuyệt, trong đó có một con kim sí đại bằng phi hành, nói không chừng kim sí đại bằng kia chính là Bằng Ma Vương này!
- Trời, tọa kỵ cho Hồng Quân đạo nhân, thân phận rất lớn, rất kinh khủng.
Điền Cương mở to hai mắt, hoảng sợ nói.
Ngưu Ma Vương cũng cười:
- Đúng vậy, do đó Bằng Ma Vương này là tên kiêu ngạo nhất trong Yêu giới thất Đại Thánh, bất quá hắn cũng có tư cách cao ngạo. Ngươi không thể tưởng tượng được đâu, tốc độ của hắn thật sự quá nhanh, kim sí đại bằng vỗ cánh một lần là bay xa hơn mười ngàn dặm, vỗ vài cái, đã không còn thấy bóng dáng đâu, tốc độ quá mức kinh khủng. Đến cả tốc độ hầu tử cũng cản không nổi Bằng Ma Vương.
- Có tốc độ nhanh thì làm gì, công kích mạnh mới hay!
Điền Cương bất bình nói.
Ngưu Ma Vương cười nói:
- Bằng Ma Vương chẳng những tốc độ nhanh, hơn nữa hữu hai đại thần khí, một là phòng ngự thần khí. Một là công kích thần khí.
- Phòng ngự thần khí?
Lý Dương ngẩn ngơ, từ trước tới nay đây là lần đầu tiên Lý Dương nghe nói có phòng ngự thần khí, trong ký ức của Lý Dương, thượng phẩm ma khí phòng ngự chiến giáp đã là khó tưởng tượng rồi, đừng nói thần khí cấp bậc. Thần khí của hắn tựa hồ đều là thần khí công kích, thần khí phòng ngự thật sự quá hiếm.
- Nghe nói đây là đồ mà Hồng Quân đạo nhân lúc sắp đi du ngoạn đã luyện chế cho Bằng Ma Vương, tên là “Kim Quang Càn Khôn Tráo”, vòng bảo vệ này xuất ra, chỉ có Đại Tôn mới có thể phá, cho dù là hầu tử ra tay cũng không có biện pháp công phá phòng ngự của Kim Quang Càn Khôn Tráo.
Ngưu Ma Vương có vẻ khá là hâm mộ.
Lý Dương và Điền Cương cũng hâm mộ.
Trời, phòng ngự thần khí, bảo bối phòng ngự cấp bậc thần khí, hơn nữa là do Hồng Quân đạo nhân tự mình luyện chế, có thể yếu sao? Chắc chắn mạnh hơn cả thần khí do Đại Tôn luyện chế, nếu không cũng không có khả năng làm cho Tôn Ngộ Không không thể phá.
Dù sao thần khí Kim Cô Bổng của Tôn Ngộ Không được xưng là “vô kiên bất tồi” (không gì không phá được)
- Bằng Ma Vương này đúng là tốt số, có phòng ngự thần khí Kim Quang Càn Khôn Tráo, còn có công kích thần khí Hỗn Độn Phá Kim Thương, hai đại thần khí đều rất khó lường, hơn nữa Bằng Ma Vương thực lực bản thân cũng rất cường đại, do đó có thể không phân cao thấp với lão ngưu ta, vô luận như thế nào, lão ngưu ta cũng không phá được phòng ngự của hắn. Nếu không có phòng ngự thần khí, hắn sao có thể là đối thủ của lão ngưu ta chứ!
Ngưu Ma Vương có vẻ hơi tức giận.
Đây là số mệnh.
Bằng Ma Vương sau lưng có Hồng Quân đạo nhân, cho dù Đại Tôn lục giới có thực lực giết chết được Bằng Ma Vương, nhưng ai dám? Dù sao Bằng Ma Vương là tọa kỵ của Hồng Quân đạo nhân mà.
- Trong Yêu giới cao ngạo nhất là Bằng Ma Vương, kiêu ngạo nhất là người ở Sư Đà lĩnh, người Sư Đà lĩnh sở dĩ kiêu ngạo, do dựa hơi ba vị Đại Thánh phía sau, lúc trước huynh đệ của ta cũng vì thấy người Sư Đà lĩnh quá kiêu ngạo, mới một người khiêu chiến tam Đại Thánh.
Lý Dương nghe xong, nghi hoặc nói:
- Người Sư Đà lĩnh? Bọn họ phía sau có tam Đại Thánh, tam Đại Thánh nào?
Ngưu Ma Vương giải thích nói:
- tam Đại Thánh phân biệt là: Di Sơn Đại Thánh Sư Đà Vương, Khu Thần Đại Thánh Dã Tượng Vương, còn vị cuối cùng chính là Hồn Thiên Đại Thánh Bằng Ma Vương. tam Đại Thánh này chính là ba huynh đệ kết bái, ba người liên thủ, tự nhiên trong Yêu giới tung hoành vô địch, nên rất kiêu ngạo.
Lý Dương và Điền Cương nghe xong chớp chớp mắt.
Thật sự là quá kinh khủng, ba vị Đại Thánh kết bái huynh đệ, trong đó Bằng Ma Vương với thân phận lợi hại thế, chẳng trách kiêu ngạo như vậy.
- Di Sơn Đại Thánh Sư Đà Vương với Khu Thần Đại Thánh Dã Tượng Vương sống ở Sư Đà lĩnh, Bằng Ma Vương sống ở tại Kim Huyền đảo, Bằng Ma Vương là đại thánh duy nhất trong thất Đại Thánh ở Yêu giới có chỗ ở trên không trung.
Ngưu Ma Vương nói với hai người Lý Dương Điền Cương.
Chỗ ở của thất Đại Thánh Yêu giới, phần lớn là ở lục địa hoặc là đáy biển, cũng chỉ có Bằng Ma Vương có chỗ ở này trôi nổi trên không trung, chính là Kim Huyền đảo.
- Sư bá, Bằng Ma Vương lợi hại như thế sao, lúc trước Tôn Ngộ Không một người đại chiến ba người, làm sao có thể đánh lại được?
Điền Cương nghi hoặc hỏi.
Ngưu Ma Vương cười nói:
- Nói đùa, thực lực của hầu tử ngươi không tưởng tượng được đâu, một cây bổng hắn của hắn đánh cho thiên băng địa liệt, Sư Đà lĩnh đều bị đánh nát, tam Đại Thánh cho dù liên thủ cũng không cách nào áp chế được hầu tử, hơn nữa mỗi lần gặp nguy cơ, chỉ có Bằng Ma Vương dùng Kim Quang Càn Khôn Tráo đỡ lấy công kích của hầu tử, mới miễn cưỡng đánh ngang tay được.
Nghe Ngưu Ma Vương nói xong, trong đầu Lý Dương không khỏi tưởng tượng một tràng cảnh oanh liệt.
Ba vị siêu cường cao thủ vây công Tôn Ngộ Không, Tôn Ngộ Không tay cầm Kim Cô Bổng, tùy ý cuồng tạp, đánh cho ba vị Đại Thánh chỉ có thể miễn cưỡng ứng phó, một khi bị Tôn Ngộ Không tìm được, Bằng Ma Vương liền lập tức dùng Kim Quang Càn Khôn Tráo bạo kháng, như thế mới có thể miễn cưỡng ngang tay mà thôi.
“Hừ, trận chiến ấy ngươi không biết đâu, Kim Dương Bình của Sư Đà Vương, Dã Tượng Vương với “ Trường Hồng Tác “ cũng không làm gì được hầu tử, ngược lại còn bị mất phu nhân còn tổn thất nhân sự, sau này người ở Sư Đà lĩnh gặp phải người ở Hoa Quả sơn cũng có quy củ hơn."
Ngưu Ma Vương hiển nhiên cực kỳ kính nể.
- Hai người các ngươi nghe rõ chưa, hầu tử có thể đối phó ba người bọn họ, nhưng đừng tưởng rằng tam Đại Thánh kia dễ trêu vào, nếu chọc giận bọn họ, hừ, kể cả lão ngưu ta cũng không thể nào cứu được các ngươi, dù sao bọn họ là ba người, cũng chỉ có tên hầu tử biến thái kia mới có thể đối phó bọn họ.
Ngưu Ma Vương nhắc nhở.
- Nhất định, chúng ta đương nhiên sẽ không vô duyên vô cớ mà chọc bọn hắn.
Lý Dương và Điền Cương cười.
Ngưu Ma Vương gật đầu cười nói:
- À, lão ngưu ta tin tưởng rằng các ngươi, người Sư Đà lĩnh đúng là không dám kiêu ngạo với Hoa Quả sơn, nhưng đối với những tộc nhỏ hơn thì rất kiêu ngạo, nghe nói gần đây bọn họ muốn tiêu diệt sạch cả Thiết Quắc nhất tộc.
Lý Dương rùng mình “Thiết Quắc nhất tộc? Thiết Oa Chân Nhân không phải là Thiết Quắc nhất tộc sao? Lúc trước mình ở Côn Luân tiên cảnh, Thiết Oa Chân Nhân liền đã vượt qua tán yêu thiên kiếp thứ tám, bây giờ qua ngàn năm, hẳn là đã qua tán yêu thiên kiếp thứ chín rồi, nói không chừng đã tới Yêu giới.”