- Lý Dương huynh đệ, ha ha, ta suốt một đêm không có ngủ ngon, tưởng tượng đến có thể cùng ngươi đại chiến một hồi quả thật hưng phấn không thôi a, lại đây, chúng ta chọn địa phương đại chiến một hồi.
Đàm Đồ xích lỏa nửa người trên, lớn tiếng nói.
Một thân hắc y, Lý Dương cười cười nói:
- Không cần vội, Đàm Đồ huynh, chúng ta chiến đấu, lực phá hoại có thể tương đối lớn, Quy Uẩn đảo này nhỏ như vậy, nói không chừng lực lượng lớn quá sẽ đem Quy Uẩn đảo ra hủy diệt, lúc đó sẽ không ổn.
Đàm Đồ nghe xong, cũng nhanh chóng gật đầu:
- Cũng là Lý Dương huynh đệ nói chuẩn xác, đi thôi, chúng ta rời khỏi Quy Uẩn đảo, đến đáy sâu trong Bắc Minh hải đại chiến một hồi.
- Tùy ngươi.
Lý Dương gật đầu nói.
Lập tức Đàm Đồ liền hóa thành một đạo lưu quang, trực tiếp bay ra khỏi Quy Uẩn đảo, Lý Dương thân hình lóe lên, “Xuyên Vân Toa Vụ” đạt đến mức tận cùng, Lý Dương đã ở ngoài ngàn dặm, bất quá Đàm Đồ cũng là không kém. Bản thể Đàm Đồ chính là Côn Bằng, Côn Bằng trời sanh tốc độ cực nhanh, nhoáng lên cũng quá ngàn dặm xa.
Hai người nhắm thẳng xuống phía dưới phóng đi, càng xuống, áp suất càng lớn, hơn nữa nước biển Bắc Minh hải này cũng tương đối kỳ quái, càng xuống, giọt nước cũng lớn theo, thậm chí xuống tới đáy biển, giọt nước càng to lớn, một giọt nước giống giống như một cự thạch vậy.
- Ha ha, thống khoái, Lý Dương huynh đệ, tốc độ ngươi quả nhiên rất nhanh. Tại Bắc Minh hải này, ta còn chưa có gặp được mấy người có thể so tốc độ với ta.
Đàm Đồ ha ha cười to, đôi mắt hai người đột nhiên sáng ngời, đồng thời bắn về phía một tiều thạch thật lớn dưới đáy biển.
Dưới đáy biển, tiều thạch rất kỳ quái. Từ giữa tách ra, vừa vặn hai nửa, không nhiều không ít chia ra rất chuẩn xác làm cho Lý Dương và Đàm Đồ đều kinh ngạc, cái này tuyệt đối là kỳ tích tự nhiên.
Lý Dương đứng trên đầu bắc biên tiều thạch, Đàm Đồ đứng đầu nam biên tiều thạch, hai người lẳng lặng đứng nhìn nhau.
Khí thế không ngừng mạnh lên hướng đối phương áp bách.
Dụng khí thế công kích, cao thủ chiến đấu đều thường xuyên sử dụng.
Thứ nhất, có thể ảnh hưởng trạng thái đối phương, thứ hai cũng có thể dọ thám một ít chi tiết đối phương.
Lý Dương tinh thần tu vi đạt tới Ma Đế trung kỳ, nguyên thần càng vững như bàn thạch, khí thế tương kháng, Đàm Đồ bị áp bách không có chút phản kích lực.
- Mẹ nó!
Đàm Đồ không chịu được, lúc này quyết định bắt đầu công kích cận nhân.
- Hưu!
Đàm Đồ thân thể hóa thành một đạo tia chớp, cơ hồ tới ngay bên cạnh Lý Dương.
Tốc độ Lý Dương so với tốc độ Lý Dương cũng là không kém hơn, đồng thời một tiếng rít bén nhọn nhắm vào đầu Lý Dương mà đến.
Thần khí Huyền Luân Chùy.
Lập tức, Đàm Đồ vận dụng thần khí, hắn biết Lý Dương từng giết qua hai vị Yêu Đế, tự nhiên không dám lơi là.
Lý Dương hữu cước vừa động, liền biến mất, đồng thời “Ba” một tiếng hữu cước Lý Dương hung hăng đạp thẳng trên Huyền Luân Chùy, Chiến Thần Ngõa cũng là thần khí, hơn nữa hữu công kích chấn phúc, lại có phản lực công hiệu.
Lý Dương tá trợ phản lực, mượn điểm san hô dưới chân, thân hình giống như mủi tên nhọn đột nhiên biến hóa thành một đạo hồ tuyến, bắn thẳng về phía Đàm Đồ, nói thì chậm, trên thực tế chỉ là trong nháy mắt, Lý Dương đã tới trước mắt Đàm Đồ.
- Tốt!
Đàm Đồ chỉ kịp hét lớn một tiếng, xa xa nhanh chóng tách ra, đồng thời Huyền Luân Chùy trên tay hắn biến hóa.
Huyền Luân Chùy vì sao lại gọi là Huyền Luân Chùy? Bởi vì nó có một công kích hình thái khác, vốn chỉ là hình hài Huyền Luân Chùy, giờ phút này cũng là biến thành bộ dáng Luân (giống như vũ khí Kim Luân Pháp Vương), chuẩn xác mà nói, là hình cánh quạt, cả mỗi nan quạt là một Tiểu Tiêm Chùy, trên Tiểu Tiêm Chùy có một ngọn lửa nhỏ, màu lam - Cửu Muội Chân hỏa.
- Cái này là cha ta tự mình cải tạo, Lý Dương huynh đệ, thưởng thức tư vị nha.
Đàm Đồ ha ha cười, huy vũ Huyền Luân Chùy trên tay đánh thẳng về Lý Dương, trên Huyền Luân Chùy, tổng cộng có chín Tiểu Tiêm Chùy, Tiểu Tiêm Chùy bén nhọn cực kỳ, một chùy này đánh trúng trên người tối thiểu phải xuất hiện mấy lỗ thủng. Hơn nữa… Huyền Luân Chùy uy lực kinh khủng còn hơn thế.
- Côn Bằng Yêu Đế quả nhiên bất phàm, xem ra ta cũng nên xuất chiêu.
Lý Dương ha ha cười, hai tay Ngũ thải quang mang chợt lóe lên, Hám Địa quyền sáo liền xuất hiện trên tay, giờ phút này, Lý Dương hai tay mang quyền sáo thần khí cấp bậc, trên chân đạp Chiến Thần Ngõa.
- Lưỡng đại thần khí! ngươi so với ta còn lợi hại hơn a.
Đàm Đồ ngơ ngác nhìn Lý Dương, Một người có tới hai kiện thần khí, việc này quả rất khó tưởng tượng, bình thường Yêu Đế tiền kì cao thủ đều là sử dụng thượng phẩm quỷ khí, chỉ có một ít siêu cấp cao thủ mới có thần khí, Yêu giới Đại Thánh cấp bậc người này mới có thể có hai kiện thần khí.
Dù sao luyện chế thần khí quá mức khó khăn.
Thứ nhất là tài liệu, nhìn Lý Dương như vậy ai nghĩ hắn có nhiều Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch như vậy?
Phải biết rằng cho dù đến Hỗn Độn sơn khai thác, nhiều nhất chỉ cỡ bàn tay mà thôi, Lý Dương từ Hỗn Độn sơn hạch tâm không gian trung mang ra, chủ yếu là thần thức Nữ Oa căn bản không thể phát hiện hạch tâm không gian bên trong, cho nên cũng không rõ ràng lắm.
Cho dù rõ ràng, dựa vào ánh mắt Nữ Oa, tự nhiên biết Lý Dương bất phàm, cũng sẽ không nhúng tay vào việc này.
Dù sao nếu không phải Lý Dương, ngoại nhân cũng vô pháp phá được kim sắc thiểm điện và lam sắc thiểm điện để lấy được Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch.
Thứ hai, đó là lửa.
Bình thường Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch phải là Nhị Nghi Tịnh hỏa mới có thể luyện chế.
Nhị Nghi Tịnh hỏa, bình thường hỏa trong cơ thể Đại Tôn là Nhị Nghi Tịnh hỏa, còn có một loại người đạt tới Yêu, Ma Đế cấp bậc tiên thiên Hỏa Đức thân cao thủ, bọn họ cũng có Nhị Nghi Tịnh hỏa.
Nhưng nói tóm lại, người có Nhị Nghi Tịnh hỏa rất ít, cho nên muốn luyện chế thần khí cũng cực kỳ gian nan.
Xám sắc chân hỏa trong cơ thể Lý Dương, đều là hấp thu “Lôi Viêm Chi Tâm” tạo thành.
Người ngoài trong khi tu luyện, trong cơ thể chân hỏa căn bản không cần trải qua giai đoạn xám sắc chân hỏa, trong lịch sử cũng không có nghe nói ai từng có xám sắc chân hỏa.
Nhìn Lý Dương có hai kiện thần khí, lúc này Đàm Đồ tự nhiên kinh hãi.
- Ha ha, thống khoái, xem Huyền Luân Chùy của ta lợi hại, hay là thần khí của ngươi lợi hại.
Huyền Luân Chùy trên tay Đàm Đồ huy vũ, từng đạo quang mang bén nhọn bắn về phía Lý Dương, đó là kình khí dung hợp Cửu Muội Chân hỏa công kích.
- Hát!
Lý Dương tay phải nhanh như chớp vươn ra, không thèm để ý đối phương công kích, mạnh mẽ chộp trúng Huyền Luân Chùy, quang mang chín Tiểu Tiêm Chùy đột nhiên lóe lên, liên tục chín lần công kích vào tay phải Lý Dương.
Lòng bàn tay Lý Dương tê rần, cho dù Hám Địa quyền sáo làm tiêu tán đại bộ phận công kích, nhưng tay phải cũng cảm thấy tê rần.
Tay trái Lý Dương đồng thời giống như cương trảo, hung hăng chộp trúng Huyền Luân Chùy, hai tay đồng thời tóm được, Huyền Luân Chùy công kích hoàn toàn bị Hám Địa quyền sáo phá tan.
- Oanh!
Cùng một lúc, Lý Dương đột nhiên đá ra, trong mắt Đàm Đồ quang mang chợt lóe, tay phải đột nhiên vươn ra ngăn trở Lý Dương công kích, cho nên Lý Dương kính thối trực tiếp làm gãy cánh tay Đàm Đồ, đồng thời đạp thẳng vào ngực Đàm Đồ, đánh bay Đàm Đồ ra ngoài, máu tươi lúc này phun ra, tràn ngập trong nước biển.
- Mẹ nó, có hai kiện thần khí đúng là điên cuồng.
Đàm Đồ đứng lên, phẫn nộ lớn tiếng mắng.
Tốc độ hắn rất nhanh, tay hắn bị Lý Dương đáng trúng, bởi vì Lý Dương có Chiến Thần Ngõa, trực tiếp đánh gãy xương tay, đồng thời đánh bay hắn ra ngoài, nếu Đàm Đồ cũng có hai kiện thần khí, cũng có thể giảm bớt công kích này.
Nhìn Chiến Thần Ngõa dưới chân Lý Dương, rồi nhìn quyền sáo trên tay Lý Dương.
Đàm Đồ sửng sốt hồi lâu, mới chậm rãi nói:
- Lý Dương huynh đệ, ta nhớ kỹ… ngươi lợi hại nhất chính là đao phách công kích mà.
Lý Dương một trận kinh ngạc, không biết Đàm Đồ này vì sao lại hỏi điều này, nhưng cũng gật gật đầu.
- Híc, đao phách công kích cực mạnh còn chưa có xuất ra, ta không tin đánh không lại ngươi.
Đàm Đồ thấp giọng hừ hừ nói, đồng thời giống như cuồng bạo dã ngưu, không do dự xông thẳng tới Lý Dương.
- Cửu Tâm Liên Chùy!
Đàm Đồ trong mắt hiện lên một tia ánh sáng, trong tay Huyền Luân Chùy đột nhiên quang mang chợt lóe, chín đạo công kích cơ hồ đồng thời công kích về phía ngực Lý Dương.
Lý Dương nhớ rõ ràng, vừa rồi cũng là chiêu đó đã làm tay phải mình tê dại, phải biết rằng khi đó tay phải có mang quyền sáo thần khí cấp bậc, hoà tan đại bộ phận lực công kích nhưng ngực mình lại không có gì bảo vệ quỷ khí, thần khí gì.
Lý Dương trên mặt nở nụ cười tự tin, bình thản nắm tay thành quyền, trực tiếp một quyền ầm ầm nện thẳng vào Huyền Luân Chùy.
Quả nhiên, chín đạo quang mang chợt lóe, liên tục chín đạo công kích liên tiếp tập trung lại cùng trên nắm tay, tay phải Lý Dương tê rần, trong lúc nhất thời khí lực cũng giảm đi rất nhiều, Đàm Đồ âm mưu hiện ra nụ cười trên mặt, tâm ý vừa động.
Huyền Luân Chùy tái biến - chín đạo Tiểu Tiêm Chùy phát ra quang mang, sau đó từ tả sang hữu liên tục phát ra chín đạo quang mang, lập tức chín đạo quang mang dung hợp làm một, chín đạo Tiểu Tiêm Chùy cũng đột nhiên hợp chín làm một, biến thành một đạo kim sắc tiêm chùy.
- Buông tay!
Lý Dương chỉ cảm thấy tay phải đau đớn kịch liệt, không tự kìm hãm được liền buông ra, Đàm Đồ trên tay chỉ có một bả tiêm chùy, kim sắc tiêm chùy.
- Hừ!
Lý Dương một tiếng hừ lạnh, mặc cho tiêm chùy công kích lên người mình vừa chạm vào Lý Dương thân thể, đột nhiên ánh lam sắc trong thân thể Lý Dương chợt lóe, một cổ tinh thần công kích cường đại đột nhiên oanh kích lên tinh thần Đàm Đồ.
Tinh thần công kích! Đàm Đồ nói sai rồi, hắn tưởng rằng Lý Dương ngoại trừ hai đại thần khí công kích, cũng chỉ có đao phách công kích, cho nên Lý Dương dùng tinh thần công kích, hắn cũng là không biết.
Ma Đế trung kỳ, Lý Dương tinh thần tu vi so với Đàm Đồ phải cao hơn, hơn nữa một người thì cố tình công kích, còn một người không có gì chuẩn bị, cũng giống như một vạn người ở quân doanh chưa kịp chuẩn bị thì đã bị mười vạn người đánh lén mà không phòng ngự. Tuyệt đối áp đảo về một bên.
Đàm Đồ sắc mặt nhất thời trắng bệch, Lý Dương cũng hờ hững, thân hình chợt lóe, liền tới bắc biên tiều thạch lúc trước, Lý Dương liền an tĩnh đứng ở đó.
Lý Dương rất rõ ràng, chính mình vừa rồi cũng không có toàn lực tinh thần công kích, trình độ tinh thần công kích này nhiều nhất làm cho tinh thần Đàm Đồ chấn động một lúc mà thôi, quả thật một lát sau, Đàm Đồ liền hoàn toàn khôi phục, hắn nhìn về phía Lý Dương ánh mắt vẫn còn khẩn trương.
- Lý Dương huynh đệ, vừa rồi rốt cuộc làm sao vậy? Tinh thần ta sao lại hỗn loạn, tựu như tinh thần công kích mà phụ thân nói. Nghe nói Đông Phương Minh Đế Thái Úc có tinh thần công kích, chẳng lẻ hắn lại ở đây?
Đàm Đồ nghi hoặc nhìn khắp nơi chung quanh.
Lý Dương không nhịn được nở nụ cười.
Đàm Đồ đột nhiên hướng về Lý Dương, nói:
- Lý Dương, ngươi ngàn vạn lần đừng nói, ngươi chính mình cũng hiểu được tinh thần công kích!
Bộ dáng Đàm Đồ không thể tin tưởng.
Lý Dương cũng không giấu diếm, mỉm cười gật đầu.
Tinh thần công kích rất mờ ảo, kể cả ngươi biết đối phương dùng tinh thần công kích, cũng chỉ có thể bị người ta đánh mà thôi.
- Lão thiên à, ngươi, ngươi, ngươi …
Đàm Đồ chỉ vào Lý Dương, một câu nói cũng không nên lời.
Hắn ghen tị.
Đàm Đồ thô hào rốt cục cũng bắt đầu ghen tị người khác, ghen tị Lý Dương.
- Còn muốn đánh không?
Lý Dương hỏi lại.
- Đánh cái mông à.
Đàm Đồ đột nhiên thở dài một hơi, nhìn Lý Dương, giống như nhìn quái vật:
- Ngoài hai kiện thần khí, ngươi còn có đao phách công kích, ngươi ngoại trừ có đao phách lợi hại công kích, còn có tinh thần công kích, Đông Phương Minh Đế kiêu ngạo nhất chính là dùng tinh thần công kích, thế nhưng ngươi cũng biết được.
Đàm Đồ lắc đầu hai cái:
- Tinh thần công kích và đao phách công kích liên hợp xuất ra không có thể chống được, tinh thần công kích vừa ra, phỏng chừng Yêu Đế trung kỳ cao thủ sẽ phải dừng lại trong chốc lát, về điểm này cũng đủ cho ngươi dụng đao phách giết hắn.
- Ha ha ha ha…
Lý Dương lưỡng đại tuyệt kỷ, đao phách công kích, tinh thần công kích, hai cái dung hợp, thật sự cực kỳ kinh khủng.
- Ta từ nay về sau sẽ không đánh với ngươi nữa, ha ha, bất quá Lý Dương ngươi sẽ là huynh đệ tốt của ta, ngươi sẽ không đối phó ta, chúng ta nên liên thủ đối phó ngoại nhân, ha ha, ta nói đúng không, từ nay về sau ai dám cười bọn ta.
Đàm Đồ trong chốc lát vừa cười to vừa ôm Lý Dương, quả nhiên là một người thô hào.
Lý Dương sắc mặt đột nhiên biến đổi.
Thần thức hắn phát hiện hơn mười ngàn dặm bên ngoài có hai đạo thân ảnh cực nhanh đang tới, Lý Dương thần thức cũng không phải đều phúc tản ra, bởi vì vừa rồi chiến đấu cho nên hơi chút tản ra, chỉ bao trùm Quy Uẩn đảo mà thôi.
- Không kịp rồi.
Lý Dương cười khổ, đối phương tốc độ thật sự quá kinh khủng, hơn mười ngàn dặm thế nhưng trong nháy mắt đã tới.
- Gặp người khác ư? Phỏng chừng các ngươi không có cơ hội.
Một nam một nữ đột nhiên xuất hiện trước Lý Dương và Đàm Đồ, nam mặc áo trắng, nữ mặc hắc y, hai người trên người đều tỏa ra sát khí mạnh mẽ.
- Dương Thạch, Âm Khiết!
Đàm Đồ đột nhiên kinh hô, hắn biết là không hay, Dương Thạch và Âm Khiết đều là Yêu Đế hậu kỳ cao thủ, ngay cả cha Côn Bằng Yêu Đế nhiều năm như vậy cũng không có tiêu diệt hai người.
- Giết người thường mạng, cho nên hắc y tiểu tử ngươi cũng chịu chết đi.
Dương Thạch cười lạnh nói, đồng thời một bạch sắc kính khuông liền phiêu phù bay lên.