Thốn Mang

Chương 28: Q.6 - Chương 28: Cước đạp Thanh Vân






Đây là một thạch thất thanh u. Thạch thất không có giường cũng không có bàn, chỉ là trống rỗng. Bất quá bên trong thạch thất này có một đám mây xanh, đám mây này cũng không giống với những đám mây bình thường. Đám mây bình thường chính là vụ khí tụ lại mà thành, nhưng đám mây này lại như thực thể. Cứ như vậy treo lơ lửng giữa thạch thất.

“Vân sàng? Chỉ đến tiên đế mới có thể ngưng kết vân sàng. Chẳng lẽ chủ nhân nơi này là cao thủ cấp bậc tiên đế hoặc đại tôn?” Âm thanh khiếp sợ của Hạng Vũ vang lên trong đầu Lí Dương.

“Vân sàng? Cái này nghĩa là gì?” Lí Dương ngẩn người.

“A, Xi Vưu đại tôn tại thượng. Chủ nhân nơi này rốt cuộc là ai vậy? Lại có thể đạt đến cảnh giới đem vân sàng luyện chế thành thanh vân, cái này, cái này… Phải mất thời gian rất dài, nhưng tại sao hắn đem thanh vân tùy ý bỏ lại đây như vậy chứ? Cho dù là tiên đế cũng không nỡ bỏ thanh vân đi! Cước đạp thanh vân. Tiêu diêu cửu thiên, trời ạ!” Hạng Vũ cũng không trả lời Lí Dương, chỉ là không ngừng khiếp sợ.

Vân sàng, chỉ đơn thuần là vân sàng cũng có thể đại biểu cho việc chủ nhân thạch thất là tiên đế, nhưng vân sàng là thanh vân lại là bất đồng.

Vân sàng bình thường chỉ là do đám mây tập kết lại mà thôi. Nhưng nếu đem vân sàng luyện chế thành thanh vân thì cần phải có thời gian dài cùng tiên nguyên lực tinh thuần để luyện chế.

Vô luận là ma đế hoặc tiên đế, bọn họ đều có giá ngự bảo vật của chính mình. Ma đế ngồi trên vân sang khi tu luyện đến ‘Hắc Vân’ cảnh giới liền có thể trở thành công cụ phi hành tốt nhất. Mà tiên đế là tu luyện là ‘Thanh Vân’ cảnh giới.

Nhưng đem vân sàng tu luyện thành Thanh Vân, cho dù là tiên đế hâu kì cao thủ cũng phải mất trăm ngàn năm thời gian, ai có thể đem Thanh Vân của mình tùy ý bỏ lại chứ?

“Cái này chính là Thanh Vân. Cuối cùng là vị tiên đế nào đã bỏ lại mà không mang theo bên người chứ?” Đầu Hạng Vũ như muốn nổ tung.

Cước đạp Thanh Vân, Tiêu diêu cửu thiên.

Đây là một câu nói được truyền trong tiên giới,từ đây cũng có thể thấy được tốc độ của Thanh Vân nhanh như thế nào. Có lẽ cũng chỉ có sáu thanh thần kiếm của thần khí Xích Tiêu mới có thể nhanh hơn nó. Đương nhiên, là khi sáu thanh thần kiếm dung hợp thành một thì thần khí Xích Tiêu là thần khí có tốc độ nhanh nhất lục giới.

Hạng Vũ cũng không biết gì về việc tiên đế Thiên Nhàn hóa thành sáu đạo phân thân ở tại các nơi trong phàm nhân giới. Thiên Nhàn ngồi trên vân sang gần một trăm triệu năm thời gian. Vân sàng này luyện chế thành Thanh Vân đương nhiên là việc dễ dàng.

Khi Tiên đế Thiên Nhàn chia ra thành sáu đại phân thân, mỗi phân thân đều luyện chế ra Thanh Vân. Thanh vân này đối với Thiên Nhàn mà nói cũng không là gì. Huống chi ngoại trừ đại tôn các giới, không ai có thể bức hắn đến mức phải chạy trốn. Vốn bổn tôn thì có một ‘Thanh Vân’. Sau này huyễn hóa thành sáu đại phân thân, sáu đại phân thân này tạo ra sáu ‘Thanh Vân’ cho nên túy ý bỏ lại, không thèm mang đi cũng chẳng cần phải tính toán gì.

“Thật đáng tiếc…” Hạng Vũ đột nhiên thở dài một tiếng.

Lí Dương lúc này như lão hòa thượng không suy nghĩ được gì, không biết Hạng Vũ rốt cuộc đang nghĩ gì.

“Đáng tiếc cái gì?” Lí Dương dò hỏi.

Hạng Vũ cười khổ nói: “Lý Dương, ngươi cũng biết là Thanh Vân này chính là do tiên đế luyện thành. Hơn nữa chỉ cần luyện hóa xong, tốc độ cực nhanh, thậm chí siêu việt hơn thượng phẩm tiên khí. May ra chỉ có sáu thanh thần khí của thần kiếm Xích Tiêu mới có thể vượt qua nó”.

“Nhanh như vậy sao?” Hai mắt Lí Dương sáng ngời.

Tốc độ. Đây chính là điều Lí Dương coi trọng phi thường. Đối với ‘Xuyên Vân Tỏa Vụ’ Lí Dương cũng đã dành rất nhiều tâm tư để nghiên cứu. Nếu Thanh Vân này có thể nhanh như vậy thì thật sự là một chuyện tuyệt vời.

“Cước đạp Thanh Vân, Tiêu diêu cửu thiên! Đây chính là một câu truyền ngôn ở tiên giới. Bất quá cũng chỉ có tiên đế mới có thể cước đạp thanh vân. Không phải ai muốn đều có thể đạp!” Hạng Vũ nói.

Lý Dương trừng mắt, Tiêu diêu cửu thiên?

Tiêu diêu bao lâu? Cửu thiên cao bao nhiêu?

Mắc dù đây chỉ là hư từ nhưng Lý Dương từ đó cũng cảm nhận được tốc độ của Thanh Vân.

“Bá vương, nếu tiên đế đã thi triển bí pháp đưa ta đến nơi này, ta có lấy Thanh Vân của hắn thì chắc là hắn cũng không có ý kiến phải không!” Lý Dương trong lòng vui sướng, lúc này đang chuẩn bị luyện hóa Thanh Vân này trước rồi mới nói. Đây chính là tiền vốn để chạy trốn.

“Lý Dương, Thanh Vân này luyện hóa đơn giản, đáng tiếc nếu là Hắc Vân ngươi có thể luyện hóa. Nhưng đây là Thanh Vân, chỉ có người tu tiên hoặc tiên nhân mới có thể luyện hóa. Thanh Vân bài xích ma sát lực, ma nguyên lực cùng yêu nguyên lực các chủng loại năng lượng”.

Hạng Vũ thở dài nói. Hạng Vũ muốn giúp nhưng cũng vô lực, Thanh Vân này là do Thiên Nhạn tiên đế sư dụng tinh thuần tiên nguyên lực luyện chế ức năm mới được, nếu không có đồng nguyên năng lượng thì sao có thể luyện hóa?

Lý Dương một trận ngạc nhiên.

“Không biết ta dùng năng lượng đao mang thì có thể không?” Lý Dương đột nhiên nói.

Đao phách của Lý Dương mặc kệ là hấp thu năng lượng gì đều có thể rèn luyện, đã từng hấp thu ma sát lực rèn luyện, hấp thu tiên thiên chân khí bình thường nhất để rèn luyện, cũng đã từng hấp thu năng lượng huyết tộc để rèn luyện, đao mang sau khi trở nên cực kì tinh túy, cùng với tiên nguyên lực thì bất đồng, cũng bất đồng với ma nguyên lực.

“Nói không chừng!” Nhất thời trong lòng Hạng Vũ chấn động, hắn là biết nguyên lý của phi đao nhập đạo, đó là thông qua ‘Chu Thiên Càn Khôn Viên Cầu’ dựa vào hỗn độn chi đạo, sau đó tiến hành cực đoan tinh túy mà không ngừng luyện hóa, giống như cương thiết đã qua trăm lần tôi luyện.

Bất kẻ là năng lượng gì, vô luận là chân nguyên lực, ma sát lực hay là thiên địa linh khí, hoặc là năng lượng dị tộc đều có thể luyện chế thành đao mang.

Đao mang là một loại năng lượng, nhưng ruốt cuộc là loại năng lượng gì Hạng Vũ cũng không biết.

“Lý Dương,nhanh thử xem có thể luyện hóa hay không!” Hạng Vũ lập tức thúc giục nói. Nếu Lý Dương có thể thật sự luyện hóa thì thật tốt, dù sao đó cũng là Thanh Vân.

Lúc này Lý Dương cũng đi đến trước Thanh Vân.

Tựa hồ Lý Dương đụng phải cái gi, đột nhiên…

“Không sai,có thể xuyên qua Ngũ Lôi Thiên Phạt đại trận thì cũng có chút thực lực. Ngươi có thực lực như vậy, thấy thần kiếm mà không tiến vào tranh đoạt, tâm tính quả không tệ, không phải hạng người tham lam. Những thứ trong mật thất của ta cho ngươi hết vậy, ha ha… Trên Thanh Vân có một ngọc giản, trong đó có một chút việc nói với ngươi!” Thanh âm của tiên đế Thiên Nhàn Tử vang lên.

Thanh âm vang lên trong thạch thất. Lý Dương cũng không biết âm thanh này đến từ đâu.

“Ha ha, Lý Dương, xem ra chủ nhân thạch thất vốn tạo ra một cấm chế. Ngươi ở trong hang động mà không có cướp kiếm coi như cũng là một phúc phận, đây chính là quan hệ nhân quả, quả thật là kì diệu. Quên đi, Lý Dương, trước tiên hãy thu lấy Thanh Vân rồi hãy nói!”

Lý Dương gật đầu.

Thân thể nhảy lên Thanh Vân. Ở trên Thanh Vân, Lý Dương lập tức phát hiện được một ngọc giản.

Lúc này Lý Dương khoanh chân ngồi xuống, cầm ngọc giản tập trung tinh thần vào đó.

“Cái gì? Còn có sáu thanh tiên kiếm cùng với một Tiểu Càn Không đại?” Tâm thần Lý Dương vừa tiến vào ngọc giản liền dễ dàng biết được tin tức này. Ngọc giản này nói chính là cách sử dụng tiên kiếm Xích Tiêu tự chế. (Chính phẩm là thần kiếm Xích Tiêu). Trong đó cũng nói qua cách sử dụng Tiểu Càn Khôn.

Tiên kiếm Xích Tiêu là phản chế từ thần kiếm Xích Tiêu mà thành, là trung phẩm tiên khí, chia làm sáu thanh hạ phẩm tiên kiếm. Đó là tiên kiếm Bạch Hồng, Tử Điện, Ích Phong, Bách Lý, Thanh Minh, Lưu Tinh. Dung hợp sáu thanh tiên kiếm sẽ thành tiên khí Xích Tiêu, tốc độ cực nhanh. So với thượng phẩm tiên khí còn nhanh hơn một chút.

Tiểu Càn Khôn đại là một không gian to lớn, thậm chí có thể chứa được một ngọn núi nhỏ. Ngoại trừ công năng tàng trữ còn có thể thu người vào trong, sau đó dùng chân hỏa trong cơ thể luyện hóa giết chết đối phương.

“Tiên khí Xích Tiêu? Tiểu Càn Khôn đại? Xi Vưu đại tôn tại thượng, vị tiên đế này là ai chứ, lại có thể phản chế thần khí Xích Tiêu, cùng thần khí Càn Khôn đại? Năm đó Càn Khôn Đại vừa xuất, hơn một ngàn cao thủ ma giới bị hút vào trong. Sau đó bị trực tiếp luyện hóa. Tiểu Càn Khôn Đại này lại cũng có công năng như thế! Thần khí Xích Tiêu là thần khí đứng đầu về tốc độ, mà thần kiếm Tử Điện cũng chỉ là một trong sáu thanh thần kiếm tốc độ cũng đã rất nhanh rồi, cấp bậc trung phẩm tiên khí lại có tốc độ nhanh hơn thượng phẩm tiên kiếm một chút” Hạng Vũ chấn kinh.

“Đúng rồi. Tiểu Càn Khôn Đại này cùng sáu thanh tiên kiếm đâu?”

Lý Dương lúc này mới nhìn kĩ mặt đất thạch thất, vừa rồi đại khái đã nhìn một lần nhưng vẫn không thấy gì.

“Chính nó!”

Lý Dương lúc này hai mắt sáng ngời, thân hình chợt lóe. Từ trên Thanh Vân phi đến một góc của thạch thất. Màu sắc của Tiểu Càn Khôn đại cùng với màu của đất cũng không sai biệt lắm, tùy tiện nằm trên mặt đất, không quan sát kĩ thì cũng nhìn không ra. Bên cạnh Tiểu Càn Khôn Đại là sáu thanh tiên kiếm.

“Cái này cũng có thể chứa một ngọn núi sao?” Lý Dương có điểm khó có thể tin, nhưng thật ra cũng không trách được hắn, tiên khí trữ vật này quả thật quá mức hiếm thấy. Ngay ở tiên giới cũng khó có thể tìm được, mà ở phàm nhân giới càng không cần nói. Nói về luyện đan, luyện khí, ma giới còn xa mới bắt kịp tiên giới. Bất quá luận về thân thể công kích hay thân pháp thì tiên giới lại không đuổi kịp ma giới.

Lý Dương cầm Tiểu Càn Khôn đại, vẻ mặt khó có thể tin.

“Ha ha, Lý Dương, ngươi không thể không tin. Chắc ngươi cũng biết sự lợi hại của thần khí Càn Khôn đại chứ? Núi sao? Hừ, chỉ cần công lực đủ cao, đừng nói núi cao hay biển rộng gì đó cũng rất dễ dàng thu vào, ngay cả thiên địa cũng có thể thu lấy!” Hạng Vũ cười to nói.

Hạng Vũ cũng biết rõ uy lực của thần khí Càn Khôn Đại trong truyền thuyết, đại chiến ức năm trước Hạng Vũ còn chưa xuất thế nhưng cũng đã được nghe nói. Chủng loại thần khí Càn Khôn đại này đã nổi tiếng từ lâu.

“Còn đứng đó làm gì? Không mau luyện hóa đi!” Hạng Vũ thúc giục nói.

Lý Dương vẫn còn trong cơn kích động.

Một kiện trung phẩm tiên khí Xích Tiêu so với thượng phẩm tiên khí thì tốc độ còn nhanh hơn, đương nhiên phương diện công kích cũng yếu hơn một chút.

Một kiện trung phẩm tiên khí Tiểu Càn Khôn đại lại có thể chứa cả một ngọn núi, thậm chí có thể thu người vào đó, dùng chân nguyên hỏa sát tử.

“Không, trung phẩm tiên khí Xích Tiêu này tạm thời thu giữ, không luyện hóa, tiên khí Xích Tiêu tuy tốc độ nhanh nhưng phỏng chừng so với đao mang của ta cũng chẳng hơn kém bao nhiêu, vì thế ta chỉ cần luyện hóa Thanh Vân là được” Lý Dương lúc này có ý nghĩ như thế.

Lúc này, từng đạo từng đạo năng lượng của Lý Dương quán nhập vào Tiểu Càn Khôn đại. Tiểu Càn Khôn đại bây giờ vẫn chưa nhận chủ, như vậy Lý Dương nhận chủ cũng rất đơn giản, trực tiếp lấy máu nhận chủ rồi cho vào đan điền luyện hóa.

“Xuất!”

Chỉ thấy Tiểu Càn Khôn đại từ thân thể Lý Dương hiện ra, đến trên tay Lý Dương.

“Thu!”

Cái miệng lớn của Tiểu Càn Khôn đại nhất thời một cỗ hấp lực tự nhiên sinh ra, Lý Dương vận dụng công lực. Sáu thanh tiên kiếm liền phi vào Tiểu Càn Khôn đại. Nhưng Tiểu Càn Khôn đại cũng không lớn ra thêm, mà sáu thanh kiếm cũng không thấy đâu, rốt cuộc làm sao để mà lọt vào bên trong?

“Bá vương, ngươi biết nguyên lí của Tiểu Càn Khôn đại này chứ?” Lý Dương hướng tới Hạng Vũ hỏi. Hạng Vũ tốt xấu gì thì cũng tu luyện tại ma giới rất lâu, kiến thức so với Lý Dương tự nhiên là nhiều hơn.

“Về chuyện này bổn bá vương cũng chỉ nghe nói qua, về phần nguyên lí cũng là không biết!” Hạng Vũ bất đắc dĩ nói.

Một hạt cát, một thế giới, không phải là điều hiểu được dễ dàng.

Lý Dương nhìn Tiểu Càn Khôn đại trên tay, dương dương đắc ý. Tiểu Càn Khôn đại này đích xác là rất tiện dụng. Chẳng những có thể chứa đựng vật thể mà còn có thể thu người vào đó, thậm chí dùng chân hỏa trong cơ thể luyện hóa đối phương.

Trữ vật cùng công kích là một thể, Tiểu Càn Khôn đại này đúng là thật tốt.

“Thu!”

Tâm ý Lý Dương vừa động, Tiểu Càn Khôn đại vừa mới ở lòng bàn tay nhất thời biến mất. Nhưng khi tâm ý vừa động, Tiểu Càn Khôn đại lại xuất hiện trên tay.

“Quả nhiên thật tốt. Được rồi, trước tiên phải luyện hóa Thanh Vân đã rồi mới nói, không biết dùng đao mang có thể luyện hóa hay không, nếu như không thể ta sẽ chỉ luyện hóa tiên khí Xích Tiêu này thôi!” Lý Dương thầm nghĩ.

Tiên khí, ma khí, yêu khí đều bất đồng, nhưng trên bản chất thì không sai biệt lắm, trừ một số ẩn chứa những đặc tính đặc trưng. Ma khí bình thường sau khi được tiên nhân luyện chế sẽ thành tiên khí, mà tiên khí bình thường ma giới cao thủ luyện chế cũng sẽ thành ma khí.

Còn Hắc Diệm Linh châu thuộc về một loại ma khí có ẩn chứa đặc tính. Mặc dù đưa tiên nhân cũng có thể sử dụng được nhưng hiệu quả không bằng một phần mười ma giới cao thủ. Tiên ma khí ẩn chứa đặc tính tương đối hiếm thấy, bình thường đều là được thiên địa sinh ra, luyện chế tương đối khó khăn.

Cho nên Lý Dương đối với luyện chế tiên khí Xích Tiêu cũng thập phần nắm chắc.

“Hô!”

Thân thể Lý Dương lại bay lên Thanh Vân.

Từng đạo đao mang bắt đầu từ người Lý Dương thoát ra, chậm rãi đưa vào Thanh Vân. Dựa theo đạo lý, nếu ma sát lực tiến vào trong đó sẽ bị Thanh Vân cản trở, không cách nào có thể nhận chủ.

“Thành!”

Lý Dương nhất thời vui vẻ. Chỉ thấy đao mang đã hoàn toàn quán nhập vào Thanh Vân, trên Thanh Vân cũng lóe lên đạo đạo đao mang.

“Lấy máu nhận chủ!”

Lấy máu nhận chủ được xem là phương pháp ổn thỏa nhất, khi máu này dung nhập vào trong đó thì Thanh Vân sẽ xem như hòa làm một với Lý Dương.

“Lý Dương, sau này đến ma giới, nếu để Thanh Vân này xuất hiện, không phải làm cho cao thủ ma giới hoài nghi sao?” Hạng Vũ có điểm buồn phiền nói.

Lý Dương lại cười: “Bá vương yên tâm. Thanh Vân này hòa làm một thể với ta, ta cũng có thể khống chế nó thành các bộ dạng khác!” Vốn Thanh Vân có thể biến thành lớn, có thể nhỏ đi, cũng có thể biến thành các loại bộ dạng khác.

"Hô hô…"

Dựa theo ý nghĩ của Lý Dương, chỉ thấy Thanh Vân chậm rãi biến hóa…

Biến hóa thành… Tiên kiếm.

Hình dáng là tiên kiếm. Có chuôi kiếm, có sống kiếm, bề ngoài thoạt nhìn rất giồng tiên kiếm, nhưng trên bản chất tài liệu tạo thành lại là Thanh Vân.

“Bá vương, ngươi nói ta đạp tiên kiếm Thanh Vân sẽ có người để ý không?” Lý Dương cười rất đắc ý “Thậm chí ta còn có thể biến hóa màu sắc của nó!” Đao mang trong cơ thể Lý Dương xuấ hiện, đao mang bao vây lấy Thanh Vân đang trong hình dáng tiên kiếm.

Thoạt nhìn, Lý Dương phảng phất như đang đạp lên đao mang thật lớn. Trên thực chất vẫn đang là Thanh Vân, tốc độ vẫn nhanh như trước!

Đột nhiên,Lý Dương nhất thời kinh ngạc,trợn to mắt nhìn về phía trước…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.