Thốn Mang

Chương 44: Q.8 - Chương 44: Đã muộn một bước






Bên trong thánh điện của Phệ Tâm Trùng nhất tộc.

Lưu Ly toàn thân màu hồng phấn đang uể oải nằm nghiêng trên chiếc giường ấm áp của mình, trên khuôn mặt xinh đẹp đến động lòng người xuất hiện một tia đắc ý “Tốt, thật quá tốt, tất cả đều đúng như ta dự liệu!”

- Thánh chủ, thuộc hạ chủ yếu của Lý Dương đều đang nhanh chóng đến phía trên của Băng Lăng Hoa sơn cốc, còn nhân mã của Kha Phong Ma Vương cũng sẽ nhanh chóng tới, ta và Hắc Kiếm phải bảo vệ mọi người trong Bích Lan Sơn àh?

Mông diện mỹ nữ toàn thân là bạch y cung kính nói với Lưu Ly.

Lưu Ly hơi lắc đầu:

- Không cần, bọn họ nếu đã cùng nhau tới, một mình ta liền có thể hoàn toàn khống chế đại cục. Hai người bọn ngươi không cần ra tay, hết thẩy giao lại, để ta khống chế, lần này chính là cơ hội cùng Lý Dương tạo lập mối quan hệ tốt ah!

Trên mặt Lưu Ly chính là kiểu cao hứng khi mưu kế được thoả mãn.

Chính cô ta đã đem Lý Dương đưa vào trong Băng Lăng Hoa sơn cốc, Băng Lăng Hoa Hồn và Xích Huyết Linh Quả tuy trân quý, nhưng đối với cao thủ cấp Ma Đế hậu kỳ căn bản một chút tác dụng cũng không có, cho dù đối với cao thủ cấp bậc Ma Quân, tác dụng cũng không lớn lắm. Chỉ đối với cao thủ dưới cấp bậc Ma Quân mới có lực hấp dẫn lớn.

Tất cả đúng như dự liệu của cô ta. Kha Phong Ma Vương quả nhiên đến rồi.

“Lý Dương hắn đương nhiên mới đột phá, ân, hiện giờ có chút khó nói rồi, nếu hôm nay lực công kích của hắn tương đương Kha Phong Ma Vương, có chút khó quyết định rồi, bất quá ban đầu, Kha Phong Ma Vương- kẻ hiếu chiến vô số cao thủ Ma giới cũng không phải nhân vật tầm thường, có thể chiến thắng Lý Dương. Đương nhiên Lý Dương không sử dụng đến năng lượng khủng bố kia.” Lưu Ly thầm nghĩ trong lòng.

Lúc này trong Băng Lăng Hoa sơn cốc.

Lý Dương và Jake đang không ngừng chờ đợi. Trời đã tối rồi, nhưng Băng Long Hoả Phượng sẽ kiên trì cả ngày, chỉ đợi đến lúc trời sáng của ngày thứ hai, mới xem như kết thúc.

- Xích Huyết Linh Quả này không ngừng phát ra quang mang, còn kịch liệt vô cùng, hiển nhiên đã tới lúc quan trọng. Qua đêm nay, hẳn là đại công cáo thành rồi.

Lý Dương nhìn Xích Huyết Linh Quả và Băng Lăng Hoa Hồn trước mắt, khống chế chặt tâm tình đang kích động và bức bối.

- Sư huynh, đừng lo lắng, vẫn con một đêm nữa.

Jake cười hi hi nói.

Lý Dương hơi gật đầu. Ngửa đầu nhìn, trên không trung Băng Long Hoả Phượng vẫn như cũ biểu hiện mị lực của chúng.

- Tuyết, đợi ta, nhanh thôi, nhanh thôi.

Lý Dương thấp giọng thì thào.

Bầu trời Băng Lăng Hoa sơn cốc.

Phiêu Tuyết Sơn Mạch, cơ hồ tất cả cao thủ cấp bậc Ma Tướng trở lên đều không ngừng tìm kiếm Băng Lăng Hoa Hồn và Xích Huyết Linh Quả, nhưng dù bọn họ tìm thế nào cũng không tìm ra.

Bọn họ không biết trên bầu trời của Băng Lăng Hoa sơn cốc có một huyễn thuật cấm chế, khiến cho người nhìn lên trên bầu trời thấy nó giống y như đỉnh núi bình thường, thậm chí bọn Lily đứng ngay trên huyễn thuật cấm chế cũng vậy. Bọn Lily cho rằng bọn họ đang đứng trên đỉnh núi mà thôi.

- Rốt cuộc là ở đâu? Tại sao tìm không thấy?

Đám người Lily chính là đang đứng trên đỉnh núi, tỏ rõ vẻ cực lo lắng.

Bọn họ không biết đỉnh núi dưới chân chỉ là huyễn thuật mà thôi, nhưng cho dù bọn họ có biết cũng vô dụng, huyễn thuật cấm chế do cao thủ Ma Đế hậu kỳ bố trí, bọn họ căn bản không có khả năng nhận biết.

- Các ngươi, qua bên kia tỉ mỉ tìm.

Cát Hân ra lệnh cho tiểu đội cao thủ cấp bậc Ma Tướng, Cát Hân có vẻ có chút lo lắng, vì Lý Dương, cô ta tuyệt đối dụng tâm tìm kiếm Băng Lăng Hoa Hồn. Có lẽ chỉ khi nào Lý Dương tìm được Khương Tuyết, cô ta mới có thể giải thoát.

- Tìm ở xung quanh, mấy người các ngươi, đừng đi xa quá.

Lâm Chiêu cũng chỉ huy.

Lâm Chiêu nhìn vào mắt Cát Hân, chua xót trong lòng. Trên mặt thì không có chút biến hoá, từ cái lần Cát Hân nói với hắn như vậy, hắn đã quyết định bản thân sau này không làm phiền Cát Hân nữa.

- Lâm Chiêu sư huynh, người đối với sự tình lần này chắc hẳn hiểu biết rõ ràng, người nói xem chỗ nào là có khả năng nhất?

Lily hỏi Lâm Chiêu.

Lâm Chiêu nghĩ một lúc. Nhưng lắc đầu:

- Không biết, tất cả những gi ta biết cũng chỉ là đọc từ trong sách ra mà thôi. Không thể nào thay được sự thật. Cũng không biết Lý Dương đại ca đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện.

Lily cũng vội la lên:

- Đúng ah, sư huynh cũng thật là. Việc trọng yếu như vậy xảy ra. Huynh ấy không biết chạy đi đâu rồi.

Nhưng cô ta vẫn còn an tâm, dù sao đám người bọn họ cũng đều lưu lại một thanh ngọc giản ở Bích Lan Sơn, cùng bọn họ nguyên thần tương liên, một khi ai đó chết đi, ngọc giản tương ứng cũng vỡ vụn.

Ngọc giản đối ứng của Lý Dương vẫn rất tốt, nói rõ chưa có xuất hiện tình huống nào cả.

- Hưu...!

Tiếng rít khi phá không chợt vang lên, tốc độ nhanh quá, hơn nữa cũng không lãng phí công lực ích phong, nên mới sản sinh ra tiếng rít kịch liệt như thế.

Đám người Lily cũng đứng giữa không trung nhìn lại, chỉ thấy giữa không trung xuất hiện vài chục đạo thân ảnh, tốc độ cực nhanh, lập tức đám người Lily đều biến sắc, tốc độ như thế, tịnh không phải loại cao thủ thông thường.

Kha Phong Ma Vương lăng không đứng thẳng, phía sau là bốn hắc y nhân và Phong Thiện Di, còn sau nữa là ba mươi hồng y nhân.

- Không tốt, ba mươi hồng y nhân đều là hảo thủ Ma Soái hậu kỳ!

Công lực của Lâm Chiêu là Ma Vương tiền kỳ, nháy mắt đã phát hiện ra thực lực của ba mươi cao thủ hồng y nhân.

- Thật sao?

Sắc mặt Lily đại biến.

Chỉ cần nhìn thế trận của những người này, Lily liền phán đoán được, hắc y nhân hẳn là mạnh mẽ hơn hồng y nhân, hồng y nhân đều là Ma Soái hậu kỳ, vậy còn hắc y nhân? hơn nữa Phong Thiện Di kia Lily cũng biết - Ma Vương tiền kỳ.

- Loại như ngươi nhìn thấy Kha Phong Ma Vương bệ hạ còn không quỳ xuống!

Phong Thiện Di lạnh lùng quát, từ khi em hắn chết, hắn rất căm thù người của Phiêu Tuyết Sơn Mạch.

Mấy ngàn cao thủ cấp bậc Ma Tướng, Toại Hổ, Ly Lang, Điền Báo là cao thủ cấp bậc Ma Soái quỳ một chân nói:

- Thuộc hạ bái kiến Ma Vương bệ hạ.

Bất kể như thế nào, Phiêu Tuyết Sơn Mạch cũng là lãnh địa của Kha Phong Ma Vương, đám người này tự nhiên phải nghe theo mệnh lệnh của Kha Phong Ma Vương, còn đám người Lily cũng chỉ có thể quỳ một chân, chính là như khẩu bất đối tâm, đối diện với loại thực lực cường đại như vậy, bọn họ còn có thể như thế nào?

- Phiêu Tuyết Sơn Mộc Dịch ở đâu?

Thanh âm trầm trầm của Kha Phong Ma Vương vang lên.

Lily tiến lên, cung kính nói:

- Ma Vương bệ hạ, sư huynh hắn không ở đây, hôm nay chính là thuộc hạ quản lý mọi việc lớn nhỏ ở Phiêu Tuyết Sơn.

Kha Phong Ma Vương lạnh lùng liếc mắt nhìn Lily một cái, sát khí của loại máu tanh thật cường đại dĩ nhiên khiến Lily run sợ một trận:

- Rất tốt, ta hỏi ngươi, các ngươi nhiều người như vậy ở đây, phải chăng đang tìm Băng Lăng Hoa Hồn và Xích Huyết Linh Quả.

Kha Phong Ma Vương căn bản không chút cố kỵ, ánh mắt quét xuống, ở đây chỉ có một Ma Vương tiền kỳ cao thủ. Bọn người khác căn bản không đáng lo âu. Huống chi đám người đó căn bản không dám phản kháng lại Kha Phong Ma Vương, dù sao Phiêu Tuyết Sơn Mạch là lãnh địa của Kha Phong Ma Vương.

- Thuộc hạ đúng là đang tìm Băng Lăng Hoa Hồn và Xích Huyết Linh Quả.

Trong lòng Lily lo âu, cứ như sự thật mà nói.

Trên mặt Kha Phong Ma Vương hiện lên tia tiếu dung:

- Rất tốt, từ nay trở đi, các ngươi tiếp tục tìm kiếm Băng Lăng Hoa Hồn và Xích Huyết Linh Quả, sau khi tìm thấy, lập tức bẩm báo cho ta, ta sẽ nhất định tưởng thưởng hậu hĩ cho các ngươi, nếu như không báo. Hừ!

Trong mắt Kha Phong Ma Vương loé lên một tia lãnh quang.

Gồm cả Lâm Chiêu cũng cảm thấy run sợ một trận “Quả nhiên không hổ là khiêu chiến giả đỉnh đỉnh đại danh, sát khí quả nhiên mạnh.”

Khiêu chiến giả, là Ma giới sở hữu loại người, loại người này chuyên môn khiêu chiến cường giả, bọn họ không ngừng tranh đấu, sinh tử tranh đấu, trong sinh tử tranh đấu, không ngừng lĩnh ngộ, không ngừng hoàn thiện phương pháp công kích của bản thân.

Kha Phong Ma Vương là một người tương đối có tiếng trong đám khiêu chiến giả. Âm hiểm, xảo trá, háo sát, khủng bố!

Kha Phong Ma Vương am hiểu nhất là cận chiến. Dùng chuỷ thủ để chiến đấu, thông thường đều là người có tốc độ khủng bố, tốc độ của Kha Phong Ma Vương cực nhanh, đã đạt tới mức độ cực khủng bố. Cho dù Lý Dương có muốn so sánh, phỏng chừng cũng có chênh lệch.

- Huyết Tích, các ngươi cùng ta ở đây bình tĩnh đợi. Đợi đến khi Băng Long Hoả Phượng từ trên không trung bay xuống, các ngươi chỉ cần theo đuôi chúng, liền có thể nhẹ nhàng phát hiện Băng Lăng Hoa Hồn và Xích Huyết Linh Quả rồi.

Kha Phong Ma Vương nói xong, liền ngồi xuống tĩnh toạ.

Một thân hắc y “Huyết Tích“ theo lời ngồi xuống. Cạnh bên hắn, ba hắc y nhân cũng ngồi xuống theo.

Huyết hồn tiểu tổ - tứ đại chiến tướng, chính là ban đầu khi Kha Phong Ma Vương du đãng Ma giới, không ngừng khiêu chiến. Sau khi đánh bại đối thủ, thì không sát tử đối phương, mà cùng đối phương lập “linh hồn khế ước“, thu làm thuộc hạ. Huyết hồn tiểu tổ là như thế kiến lập.

Mà vết thương trên mặt Kha Phong Ma Vương chính là do Huyết Tích lưu lại. Tuy Huyết Tích chỉ thấp hơn một tầng so với Kha Phong Ma Vương, nhưng thủ đoạn công kích của Huyết Tích thập phần quái dị, cực kỳ khủng bố.

Kha Phong Ma Vương, Huyết Tích bốn hắc y nhân, Phong Thiện Di đều nhắm mắt tĩnh toạ, còn ba mươi hồng y nhân lạnh lùng nhìn xung quanh, khiến cho nhân mã của Lily, không một người nào dám tiến tới.

- Lily tỷ, hiện tại làm thế nào?

Cát Hân nóng nảy.

Lily cũng là không tự nhiên:

- Làm thế nào? Không có cách nào? Hiện tại sư huynh không có ở đây, đám cao thủ này căn bản không ai có thể coi là địch thủ, Kha Phong Ma Vương chính là Ma Vương hậu kỳ cao thủ, cho dù sư huynh ở đây, phỏng chừng cũng địch không lại. Chúng ta chỉ có thể đi một bước lại nhìn một bước thôi.

- Không, mặc kệ thế nào, ta cũng muốn vì tiểu thúc tìm được Băng Lăng Hoa Hồn và Xích Huyết Linh Quả.

Cát Hân rất là kiên định.

Lily lạnh lùng thoáng nhìn Cát Hân, truyền âm nói:

- Cát Hân, ngươi nghe ta nói, ta ra lệnh cho ngươi, không được làm chuyện ngu ngốc. Ngươi chết rồi, bố mẹ ngươi thế nào?

Cát Hân trong lòng chấn động, tức thì không nói gì cả.

Mỗi giây mỗi phút thời gian trôi qua, cuối cùng… Trời sáng rồi!

- Trời sáng rồi!

Lý Dương và Jake trong sơn cốc ngẩng đầu lên nhìn.

- Trời sáng rồi!

Từ Kha Phong Ma Vương đang ngồi tĩnh toạ trên đỉnh sơn cốc có cấm chế cho đến đám người Lily đều ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Băng Long Hoả Phượng vẫn xoay tròn như cũ, qua một lúc lâu, đột nhiên...

Băng Long ngửa đầu lên liền là một tiếng long ngâm kinh thiên động địa, Hoả Phượng triển khai đôi cánh to lớn, cũng là một tiếng phượng gáy, vang vọng cửu thiên, Băng Long dài hơn trăm trượng từ trên chín tầng trời, trực tiếp phá không hạ xuống, còn Hoả Phượng cũng dùng hai cánh theo bay xuống, mục tiêu chính là đỉnh núi mà đám người Kha Phong Ma Vương, Lily đang ngồi.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Tất cả mọi người đều ngơ ngẩn. Tại sao Băng Long Hoả Phượng nhằm hướng đỉnh núi mà bay xuống? Lẽ nào Băng Long Hoả Phượng muốn đánh vào núi.

- Mau tránh ra!

Kha Phong Ma Vương lên tiếng ra lệnh, tất cả mọi người trong chớp mắt đều bay khỏi đỉnh núi, Băng Long Hoả Phượng phảng phất như xuyên qua không khí, trực tiếp xuyên qua đỉnh núi đó, căn bản không có gì ngăn cản, cứ như thế mà tiêu thất.

Kha Phong Ma Vương ngơ ngẩn, ngây ngốc nhìn Băng Long Hoả Phượng xuyên qua đỉnh núi.

- Băng Lăng Hoa Hồn và Xích Huyết Linh Quả chính là dưới đỉnh núi này, phá ra, đem đỉnh núi này phá ra!

Lúc này Kha Phong Ma Vương hạ lệnh một tiếng, tiếp theo liền dẫn đầu nhằm đỉnh núi mà vọt tới, tay phải mang theo một lực lượng cường đại, hung hăng muốn đập nát quả núi.

- Oanh!

Đỉnh núi thoáng chấn động, thanh âm vang vọn khắp Phiêu Tuyết Sơn Mạch, đáng tiếc đỉnh núi đến một hòn đá cũng không có vỡ nát.

- Oanh!…Oanh!…Oanh!…Oanh!…Oanh!…

Thủ hạ dưới trướng Kha Phong Ma Vương lien tiếp xuất thủ, mỗi người là một thực lực cường đại khiến người khác kinh hãi, một quyền đánh xuống, đều mang theo thực lực phá sơn, nhưng đỉnh núi này ngay cả một tảng đá cũng không có vỡ.

“Là huyễn thuật cấm chế, mẹ kiếp!“ trong nháy mắt Kha Phong Ma Vương đã phán đoán ra, một quyền của mình đến một tảng đá cũng không vỡ ra, Phiêu Tuyết Sơn Mạch vẫn chưa có loại địa chất này.

Còn trong sơn cốc, Lý Dương và Jake lại là vẻ mặt tươi cười.

Chỉ nhìn thấy Băng Long không ngừng thu nhỏ lại, sau đó chui vào trong Băng Lăng Hoa Hồn, dung nhập vào trong rồi hoàn toàn biến mất. Còn Hoả Phượng, cũng giống như vậy, nó bay vào trong Xích Huyết Linh Quả, thẩm thấu vào bên trong, hoàn toàn dung nhập rồi.

- Ông ông...

Từng vầng sáng không ngừng chấn động tại mặt ngoài của Băng Lăng Hoa Hồn và Xích Huyết Linh Quả.

- Sư huynh, có thể hái rồi, còn không động thủ?

Jake nhắc nhở, Lý Dương hô dài một hơi, khống chế các cảm giác kích động trong long, lúc này bắt đầu hái hết sức cần thận.

Bên trong Thánh điện.

Lưu Ly mỉm cười:

- Huyễn thuật cấm chế của ta là của Ma Đế hậu kỳ, tên tiểu gia hoả chỉ biết tay đấm chân đá làm sao có thể phá được.Bất quá nếu như không phá, kể hoạch của ta làm sao thực hiện được. Đủ rồi, giúp ngươi một tay vậy.

Lưu Ly tâm ý vừa động, huyễn thuật cấm chế lập tức tiêu đi hơn cửu thành lực lượng.

- Oanh...

Phía trên sơn cốc, Kha Phong Ma Vương hung ác nện xuống thêm một quyền:

- Mẹ kiếp, là của ta, ai cũng không được đoạt đi, phá cho ta! Phá! Phá!

Lần này đỉnh núi dĩ nhiên run rẩy một chút.

- Oanh!…Oanh!…Oanh!…Oanh!…

Kha Phong Ma Vương điên cuồng dùng nắm tay nện xuống, đỉnh núi dĩ nhiên run rẩy ngày càng ác liệt.

- Bồng!

Đỉnh núi vỡ thành mảnh nhỏ, lập tức biến mất.

Kha Phong Ma Vương nhất thời mừng rỡ:

- Ha ha, cuối cùng phá xong rồi, Băng Lăng Hoa Hồn và Xích Huyết Linh Quả là của ta rồi.

Nói xong liền trực tiếp lao xuống dưới.

Trong lòng sơn cốc, Băng Lăng Hoa vô số, còn tại trung tâm của Băng Lăng Hoa Hồn và Xích Huyết Linh Quả thật chói mắt, đột nhiên Kha Phong Ma Vương biến sắc, hắn nhìn thấy hai người đang vạch Băng Lăng Hoa Hồn, còn Lý Dương vừa lúc hái xong Xích Huyết Linh Quả. Chỉ thấy, Lý Dương nhẹ nhàng thu tay về, Băng Lăng Hoa Hồn và Xích Huyết Linh Quả bị hái đã hoàn toàn biến mất.

- Dừng tay!

Kha Phong Ma Vương gào to một tiếng.

Đã muộn một bước.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.