Thốn Mang

Chương 10: Q.2 - Chương 10: Đoạn xuyên phân hải






Lý Dương xuất quan đúng vào lúc trời đã khuya.

“Hô !”

Một cơn gió nhẹ thổi qua, lúc trước trên mái của toà biệt thự hãy còn thông thoáng không người, lúc này đã có một người đứng ở đó.

Lý Dương thân mặc hắc y, ngạo nghễ đứng trên mái của toà biệt thự, tà áo bay bay !

May mắn là Lý Dương toàn thân mặc hắc y, trong bóng tối không có người phát hiện ra, đứng trên mái toà biệt thự nhãn tình Lý Dương trở nên xán nhược, nhìn toàn bộ cảnh Manhattan về đêm, cảnh về đêm so với ban ngày còn náo nhiệt hơn, vố số du khách đi lại trên đường lớn hẻm nhỏ.

Nhìn qua vô số những người bộ hành có già, có trẻ, có bình dân, có phú hào, đủ mọi dạng người lọt vào trong tầm mắt. Trong một thoáng hoảng hốt, Lý Dương có một cảm giác ảo tưởng, bản thân tựa như vị thần chí cao, còn dưới chân mọi người đều chỉ là sâu kiến.

Bất ngờ một tiếng than từ miệng Lý Dương phát ra.

“Có thể là những người phổ thông vô tri đó mới là tốt hơn, ta vì có được lực lượng mạnh mẽ mà thật sự hiểu được sự tàn khốc của địa hạ thế giới, nơi đây hoàn toàn là cường giả vi tôn, không có chút cảm tình trong đó. Thế giới ngũ đại hắc bang ? Giáo đình ? Hắc ám nghị hội ? Đó đều là những lực lượng cường đại hàng đầu, nếu ta mà không có bí pháp tu luyện của ma giới, thì trước mặt bọn họ hoàn toàn chỉ là xú trùng, muốn giết là giết, muốn bóp là bóp, nhưng hiện tại ta bắt đầu tu tập “Ma Dương điển” và “Ma thần lục tuyệt”, vậy thì đó lại là một hoàn cảnh khác !”

“Hừm, tập đoàn Thánh Lâm ? Không biết là giải thưởng của ta có khiến đời sống sinh hoạt các ngươi thêm đầy đủ hơn không ?” Trên mặt Lý Dương có một nụ cười nhỏ nhẹ, càng giao lưu nhiều với Hạng Vũ, hắn càng được tiếp xúc nhiều với các bí pháp của ma giới, Lý Dương càng lúc càng cảm thấy đối với phàm nhân giới có nhiều chỗ rất coi thường. Thậm chí thái độ đối đãi với tập đoàn Thánh Lâm, Lý Dương có chút cảm giác của mèo vờn chuột.

“Phải rồi, Bá Vương, người có bí pháp nào để hành hạ linh hồn không ?” Lý Dương hốt nhiên hỏi.

“Có, đương nhiên có, Ma giới cái khác không nhiều, nhưng bí pháp để hành hạ người thì lại có rất nhiều, đặc biệt là đối phó với nguyên anh linh hồn, ví như “U quỷ phệ hồn”, U quỷ phệ hồn này là dùng 999 lệ quỷ để cùng một nơi với hồn phách muốn hành hạ, để cho hồn phách đó bị sự cắn xé của hàng trăm lệ quỷ, khiến cho hắn cầu sinh không được cầu tử không xong ! Như vậy sau vô số năm thống khổ, lực lượng linh hồn sẽ từ từ yếu đi, cuối cùng là hồn phi phách tán, vĩnh thế bất đắc siêu sinh ! Đương nhiên, ngươi cũng có thể để linh hồn đó thâu nhập lực lượng, để hắn tiếp tục sống, không ngừng phải chịu sự thống khổ, khi nào ngươi muốn hắn chết thì hắn phải chết ! Ha ha, cái đó hãy còn đơn giản, lợi hại hơn một chút là “Bách diễm luyện hồn”, Bách diễm luyện hồn này là… …

Lý Dương nghe thấy mà không khỏi rùng mình, trời ạ, ma giới này quả nhiên là lợi hại.

“Vừa rồi ta nói ra 18 loại là những thứ ta thường dùng, tại ma giới mà không có chút thủ đoạn lợi hại thì cũng không được. Nếu như Lý Dương ngươi còn chưa mãn ý, không vấn đề gì ! Lão hữu của ta Si Hồn Đan nổi tiếng là một cao thủ hành hình của Ma giới, 72 loại phương pháp hành hạ của hắn cho dù tâm tính như Phật đà cũng không chống nổi !”

“Xem ra ta cũng cần phải học những bí pháp âm hiểm này, Lâm Thiên Vũ, ta nhất định vì ngươi mà học tập những bí pháp này !” Lý Dương nhè nhẹ cười, liền đó thân thể hốt nhiên như làn gió thoáng chốc biến mất khỏi mái của toà biệt thự.

Sáng sớm ngày thứ hai, Lão Kiệt Khắc khả ái của chúng ta lại như thường lệ ghé thăm biệt thự của Lý Dương.

“Mộc Dịch không biết thế nào rồi, tại sao lại cứ trốn trong phòng không chịu ra vậy ? Nếu như không phải ngày đó hắn có nói, ta còn nghĩ là hắn không có ở bên trong, bất quá cái cửa đó cũng kỳ quái, không ngờ ta dùng mọi cách mà vẫn không vào được !” Lão Kiệt Khắc vừa đi vừa lẩm bẩm. Lời Lý Dương nói khi đó chẳng qua là do Hạng Vũ dùng cấm chế khiến Lão Kiệt Khắc rơi vào trong huyễn cảnh, làm lão lầm tưởng là Lý Dương nói.

“Thật là đáng tiếc mà, hơn 100 ngày rồi, bao nhiêu là phí thi đấu bị lãng phí, Mộc Dịch hắn không ngờ hơn 100 ngày liền không thi đấu, bằng không Mộc Dịch đáng thương đáng ghét của ta chắc là đã tiến vào được võ đài đính cấp rồi, Lão Kiệt Khắc ta tối thiểu cũng kiếm hơn triệu USD rồi, tiền à, tất cả đều những đống USD đó !” Lão Kiệt Khắc rền rĩ thống khổ, lão ta mỗi ngày không có chuyện gì làm thì lại chạy đến biệt thự của Lý Dương để xem xem thành ra mỗi ngày kể như lão đã tập vận động thể dục giúp cho sức khoẻ.

“Hi, tiểu Jake, cháu khoẻ chứ !” Lão Kiệt Khắc vừa thấy thiếu niên trong biệt thự Lý Dương lập tức cười hi hi nói.

Thiếu niên này chính là đệ đệ trong cặp tỷ đệ lang nhân, người chị tên là Trần Lỵ, người em tên Trần Vũ, người chị tên tiếng anh kêu là Lily, người em kêu Kiệt Khắc (Jake), Lão Kiệt Khắc đối với tiểu Jake rất thích thú, hiện tại mỗi ngày đến nhà Lý Dương, nhìn tiểu Jake cũng là một niềm vui thú.

“Lão Kiệt Khắc, ông cũng khoẻ !” Tiểu Jake vẫn còn là một thiếu niên, những ngày này đã bình ổn lại, không còn vẻ bi thương trong quá khứ nữa.

“Tiểu Jake, chiều nay ta dẫn cháu đi Broadway… …ách !” Lão Kiệt Khắc đang nói với tiểu Jake, hốt nhiên dư quang trong mắt nhìn thấy một người đang ngồi trong phòng khách, không khỏi trừng mắt há mồm nhìn người đang ngồi ăn sáng… … Lý Dương.

“Ô ! Mộc Dịch thân ái của ta, người cuối cùng đã chịu ra rồi, lẽ nào thượng đế ông ấy cuối cùng đã chịu mở mắt ?” Lão Kiệt Khắc chớp hai con mắt, tựa hồ không dám tin mọi chuyện là thật.

Lão Kiệt Khắc véo mạnh vào chân mình một cái, bất ngờ kêu lên đau đớn, liền đó nhảy phắt tới : “Ô ! Thượng đế à, đây là thật rồi, Mộc Dịch, Mộc Dịch thân ái của ta, ngươi cuối cùng đã chịu li khai căn phòng đáng ghét đó rồi !” Lão Kiệt Khắc hai mắt quang mang loé lên, đó là quang mang khi Lão Kiệt Khắc nghĩ đến hàng đống USD sắp đến tay mình.

Lý Dương nhè nhẹ cười, nhìn Lão Kiệt Khắc nói : “Thực là xin lỗi, bất quá địa hạ quyền đàn một năm chỉ cần đánh trên 10 trận là được mà, khoảng thời gian trước ta đã đánh 20 trận rồi, đáng lý ra là không có chuyện gì chứ ?” Lý Dương khoảng thời gian trước khi bế quan đã phong cuồng làm các nhiệm vụ sát thủ, đồng thời cũng phong cuồng tham gia các trận đấu. Nhiệm vụ sát thủ đã làm gần chục cái, võ đài cũng đã đánh 20 trận.

Lão Kiệt Khắc vội vàng nói : “Không, không, đương nhiên là không có vấn đề. Chỉ là thời gian cũng là tiền bạc, Mộc Dịch thân ái của ta, khoảng thời gian này ngươi có biết đã không đánh bao nhiêu trận không ? Có biết là đã mất đi bao nhiều tiền không ? Bằng không giờ này ngươi đã tiến vào võ đài đính cấp rồi, phí thi đấu cũng đã trên trăm vạn USD rồi !”

“Được rồi, Lão Kiệt Khắc ! Lão đừng có lo, hiện tại lão cứ yên tâm đi an bài trận đấu, ta lúc nào cũng có thể tham gia thi đấu !” Lý Dương nhẹ nhàng cười nói.

Lão Kiệt Khắc lập tức sáng mắt, vội vàng đứng dậy quay người đi : “Mộc Dịch, vậy ta đi trước nhé, tiểu Jake, đi Broadway để lần tới nha, đừng có lo, lần tới ta nhất định dẫn cháu đi !” Lão Kiệt Khắc hiện tại đang muốn sắp xếp một số lượng lớn trận đấu cho Lý Dương, lão thực sự là chờ không nổi, dù gì thời gian cũng là tiền bạc mà.

Sau khi ăn sáng.

“Tiểu Jake, “Lang hoàng quyết” em tu luyện đến đâu rồi ?” Lý Dương cười nói.

Tiểu Jake đang ngồi trên ghế sofa ở phòng khác, khẽ nhăn mũi kiêu ngạo nói : “Em là thiên tài, chỉ hơn 100 ngày là đã đạt đến tầng thứ hai rồi, tỷ tỷ hãy còn ở tầng thứ nhất !”

Nhìn thấy dáng điệu hoạt bát hiện tại của tiểu Jake, Lý Dương cũng cảm thấy cao hứng, hắn cũng không muốn thấy một thiếu niên lại chìm đắm trong sự thù hận, bất quá tiểu Jake có thể nhanh chóng biến thành thoải mái như vậy, thứ nhất là vì tuổi hãy còn nhỏ, thứ hai là vì ngày đó cừu nhân sát hại mẫu thân nó đã bị Lý Dương giết chết.

“Buzz buzz… …”

Tiếng di động rung lên, Lý Dương lập tức tiếp lấy điện thoại.

“Mộc Dịch, trận đấu ta đã sắp xếp xong rồi, hôm nay 8 giờ tối !” Thanh âm Lão Kiệt Khắc không khỏi khiến Lý Dương ngẩn ra một lúc, khoảng thời gian mà Lão Kiệt Khắc li khai đã được bao lâu đâu ! Chỉ bằng thời gian ăn bữa sáng à, xem ra mỵ lực của đồng tiền quả thực là rất lớn.

“Lão Kiệt Khắc, lão giúp ta tìm vài Osin đi, bằng không Điền Cương cái đồ man ngưu đó (chỉ kẻ thô lỗ) khẳng định là sẽ gây hấn với ta !” Lý Dương nhìn thấy Lily bận rộn trong nhà bếp, lập tức nói vào điện thoại với Lão Kiệt Khắc.

“Ừm, không có vấn đề !” Lão Kiệt Khắc đáp ứng liền, lão vẫn luôn muốn Lý Dương tìm mấy người về giúp việc, nhưng Lý Dương vốn căn bản sinh hoạt không có quy củ, bình thường khi có một mình thì giờ giấc ăn uống cũng không xác định. Kỳ thật khi đạt đến Tiên Thiên cảnh giới, có thể nhịn ăn mười ngày nửa tháng, do vậy Lý Dương không kêu người cũng là bình thường, nhưng hiện tại đã có Lily và tiểu Jake, để một mình Lily bận rộn hắn cũng cảm thấy không đúng.

Nói Điền Cương là man ngưu cũng phải, hắn thân cao gần 2 mét, ở nước ngoài cũng thuộc loại đại hán, hơn nữa toàn thân phụ trọng đạt đến vài trăm cân, gần như rất ít khi nói chuyện, lãnh khốc vô bỉ, tuyệt đối là một cái đầu man ngưu. Trải qua một thời gian tiếp xúc, Lý Dương phát hiện con người Điền Cương hoàn toàn ân oán phân minh, điểm này đối với Lý Dương cũng là một ấn tượng tốt.

“Mộc Dịch !” Thanh âm Điền Cương vừa mới vang lên ngoài cửa lớn, người đã xuất hiện trước mặt Lý Dương. Hai mắt trừng trừng nhìn Lý Dương, một cổ sát khí từ từ bốc lên.

Lý Dương tức thì lặng người, nghi hoặc nhìn Điền Cương, Điền Cương người này đối với người ngoài rất ít khi nói chuyện, cũng là loại ân oán phân minh, án theo lý thuyết bản thân lần trước đã cứu hắn thì quan hệ giữa hai người phải là tốt lên một chút, nhưng sao hiện tại lại có bộ dạng như muốn giết người thế này ?

“Ngươi vì sao không thuê người giúp việc ?” Điền Cương sau một lúc kích động mới nói được.

Lý Dương lập tức minh bạch, xem ra Điền Cương dứt không khỏi Lily rồi : “Ha ha, xem ra ta thật đã khôn ngoan thấy được trước rồi, may vừa rồi mới nhờ Lão Kiệt Khắc thuê dùm vài người giúp việc ! Ừm, trước hãy để tiểu tử Điền Cương này lo lắng một chút !” Lý Dương khẽ xoay người lấy ra một quyển sổ tay, rồi đặt lên chân mình, tựa hồ như không phát hiện ra Điền Cương ở bên cạnh.

“Mộc Dịch !” Thanh âm Điền Cương đã nhỏ đi nhiều, vừa rồi hắn thấy Lý Dương tức thì bao nhiêu phiền muộn dồn nén hơn 100 ngày qua đều bạo phát ra, do vậy mới phẫn nộ như vậy. Hiện tại hắn đã nhớ ra Lý Dương là ân nhân cứu mạng của hắn, vì vậy mà âm thanh nhỏ lại.

Hơn 100 ngày này, Điền Cương hầu như mỗi ngày đều ghé đến nơi này, đương nhiên là hắn đến với danh nghĩa bằng hữu của Lý Dương, còn mục đích thực sự là tiếp cận Lily ! Mặc dù kẻ này đã nói với Lý Dương là hắn thích Lily, nhưng với Lily thì hắn nói không ra được câu nào. Hắn thấy Lily mỗi ngày phải làm công việc nhà, rất là thương xót, muốn thuê người để giúp việc ! Nhưng Lily lại không đồng ý, nói rằng đây là nhà của Mộc Dịch tiên sinh, Điền Cương không có quyền mời người đến.

“Ngươi hỏi ta vì sao không thuê người giúp việc ?” Lý Dương tựa như vừa mới nghe thấy lời của Điền Cương, ngẩng đầu nhìn Điền Cương, trên mặt hiện lên nụ cười nhẹ : “Vậy sao ngươi không kêu đi ?”

Điền Cương nghe thấy tức thì phiền muộn nói : “Ta làm sao lại không kêu chứ ? Nhưng mà Lily cô ấy nói đây là biệt thự của ngươi, ta không có quyền thay ngươi thuê người giúp việc !!!” Trong lời nói Điền Cương chứa đầy oán khí, nhưng thanh âm của hắn thì lại rất nhỏ, nhỏ đến mức Trần Lỵ ở trong biệt thự cũng không nghe thấy.

Lý Dương đã hiểu ra lập tức cười nói : “Đừng lo lắng, ta vừa mới nhờ Lão Kiệt Khắc thuê dùm rồi !” Lý Dương nói xong, ánh mắt từ quyển sổ tay trên chân dời lên màn hình máy tình, mở trang web của tổ chức trung gian sát thủ.

“Xin lỗi, vừa rồi là ta không đúng !” Nói rồi, không để ý xem phản ứng Lý Dương thế nào đã lập tức quay người đi về hướng nhà bếp.

“Ha ha, cái đầu man ngưu này mà cũng biết xin lỗi ?” Lý Dương ngớ ra rồi lập tức nhè nhẹ lắc đầu cười, mở trang web “nhiệm vụ 1 tỷ USD”, hơn một trăm ngày nay, hắn không có lên mạng, quá khứ hắn hầu như đều có lên mạng để xem.

“Hy vọng là chưa bị người khác hoàn thành !” Lý Dương trong lòng thầm hy vọng, ngay khi mở trang web ra Lý Dương tức thì vui mừng.

“Ha ha, quả nhiên, nhiệm vụ này đích xác là ***, những S cấp sát thủ không một ai có thể thành công ! Xem ra ta vẫn còn hy vọng, đáng tiếc quá, hơn một trăm ngày nay phải huấn luyện, bằng không ta tối thiểu cũng là A cấp sát thủ rồi !” Lý Dương than một tiếng.

Lập tức Lý Dương cẩn thận xem các S cấp sát thủ đã thất bại.

Không có một ngoại lệ, tất cả những S cấp sát thủ thất bại đều là bị cái tên lang nhân đã đạt đến đẳng cấp lang vương đó giết chết, thất cấp cao thủ quả nhiên bất phàm, bất quá số S cấp sát thủ nhận nhiệm vụ này trong một trăm ngày qua không bằng được nhân số trong tháng đầu, hơn một trăm ngày tổng cộng có ba người, xem ra hiện tại đám S cấp sát thủ cũng đã tỉnh ra. Đặc biệt là tháng cuối càng không có một cá nhân nào cả.

Bất ngờ, trang nhiệm vụ 1 tỷ USD sáng lên, màu sắc thay đổi, Lý Dương tức thì biết lại có S cấp sát thủ tiếp nhận nhiệm vụ.

Lý Dương lập xem thành tích của sát thủ nhận nhiệm vụ này.

S cấp sát thủ “Bính”.

Giới sát thủ chủ yếu phân thành ba tổ chức sát thủ lớn cùng một số độc hành hiệp. Sát thủ “Bính” là người số một trong các độc hành hiệp, đã từng hoàn thành hai S cấp nhiệm vụ, trong đó còn có một mục tiêu là lục cấp sát thủ, nhưng sát thủ “Bính” đều thành công.

“Nghiêm trọng rồi, sát thủ này quả nhiên lợi hại, không ngờ đã từng giết cả lục cấp cao thủ, vậy đẳng cấp hắn là gì ? Đối phó với thất cấp cao thủ có thành công không ?” Lý Dương trong lòng khẽ giật mình. Đối với thực lực của sát thủ “Bính” này cảm thấy lo lắng. Đó là 1 tỷ USD à !

“Khẳng định là lợi hại hơn tiểu tử Lý Dương ngươi ! Ngươi muốn giết lục cấp cao thủ, hiện tại thực lực còn chưa đủ !” Lời Hạng Vũ đả kích Lý Dương đến phát ngốc ra.

“Thực sự là không có chút hy vọng sao ? Nhưng nhục thể và chân khí của tôi đều đạt đến ngũ cấp cao thủ, hơn nữa còn có phi đao tuyệt kỹ, còn có “Ma thần lục tuyệt” !” Lý Dương có chút khó tiếp thụ, dù gì quá khứ đẳng cấp hắn tuy thấp, nhưng dựa vào phi đao vẫn có thể đột phá hạn chế về đẳng cấp.

Hạng Vũ lại tiếp tục đả kích : “Hừm hừm, lục cấp cao thủ tương đương cao thủ Kim Đan kỳ, thể nội lực lượng đã biến đổi, khoảng cách giữa lục cấp cao thủ và ngũ cấp cao thủ phi thường lớn. Nếu như ngươi đánh lén, kẻ địch không có phòng ngự, thì còn có chút hy vọng, còn nếu chính diện giao đấu, ngươi một chút hy vọng cũng không có ! Phòng ngự do cao thủ Kim Đan kỳ dùng chân nguyên lực hình thành, ngươi căn bản là phá không được ! Trừ phi phi đao của ngươi là pháp khí !”

“Còn “Ma thần lục tuyệt” thì sao ?” Lý Dương vẫn chưa mất lòng tin hỏi.

Hãng Vũ tự hào : “Hừm, bổn Bá Vương nói cho ngươi biết phi đao chỉ tính là loại binh khí có chút đặc biệt, không được tính là bí pháp gia tăng lực công kích, “Ma thần lục tuyệt” được coi là ma giới đính cấp bí pháp gia tăng công kích đương nhiên là hữu dụng ! “Ma thần lục tuyệt” có thể khiến cùng một mức năng lượng tạo thành lực công kích gấp mười, gấp trăm lần !”

“Vậy… …vậy tôi có “Ma thần lục tuyệt” vì sao lại không thể kích bại lục cấp cao thủ ?” Lý Dương vẫn không hiểu, hắn là ngũ cấp cao thủ, lực công kích gia tăng gấp mười lần đáng lẽ là kích bại được lục cấp cao thủ.

“Ha ha… …Đó là vì Lý Dương ngươi hiện tại mới tu luyện “Xuyên vân toạ vụ” và “Như phong tự bế”, một cái là thân pháp, một cái là phòng ngự, không có cái nào là công kích, vậy ngươi làm sao gia tăng lực công kích ?” Lời Hạng Vũ nói khiến Lý Dương trợn mắt há mồm.

Phải à, “Xuyên vân toạ vụ” và “Như phong tự bế” đều không phải là bí pháp công kích, làm sao mà gia tăng lực công kích ?

“Lẽ nào ta không có cách gì ? Phải rồi, không phải còn có lưỡng tuyệt sao ?” Lý Dương hốt nhiên nhớ ra mình vẫn còn lưỡng tuyệt chưa học !

Hạng Vũ tức thì cười lớn : “Thông minh, “Ma thần lục tuyệt” một tuyệt là thân pháp, một tuyệt là phòng thủ, còn lại tứ tuyệt đều là tấn công ! Trong đó “Hải nạp bách xuyên” và “Khai thiên tích địa” ta đều không có thành tựu gì, do vậy không thể truyền cho ngươi, nhưng lưỡng tuyệt kia là “Đoạn xuyên phân hải” và “Phá sơn liệt không” bổn Bá Vương lại thực sự có thành tựu, cũng đã truyền ngươi rồi. Chỉ cần ngươi học được một thứ trong đó, đương nhiên có thể đối phó với lục cấp cao thủ !”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.