Thốn Mang

Chương 31: Q.6 - Chương 31: Lý Dương chết rồi (thượng)






Một màn huyết vụ che phủ cả cảnh vật

Thời khắc này,tại thần kiếm Tử Điện hết thảy đều bị che phủ bởi màu đỏ của máu, trong khi đó đã phát sinh sự việc khiến cho người ta không thể hiểu rõ sự tình.

“xuy xuy”

Tử sắc điện xà cũng loé lên, Màu huyết hồng che phủ trạng vật cũng dần dần thu nhỏ phạm vi, thần kiếm tử điện vốn là màu tím dọc suốt thân kiếm bây giờ cũng dần chuyển thành màu đỏ máu.

Tiêu diêu tán nhân khoanh chân ngồi, con mắt nhắm lại, chỉ là trên người không ngừng nhấp nhoáng xuất hiện các loại quang mang, cho thấy Tiêu diêu tán nhân chính là đang vận dùng loại công pháp đặc thù. Đột nhiên, chân mày có chút nhíu lại tựa như đang gặp sự việc khó khăn. (luyện công hay chữa thương gì đó khó khăn ý mà).

Trước đây cái này theo ta phải là luyện chế tiên kiếm đến thời khắc tối hậu, thông thường thì đều tương đối dễ dàng, cho dù hấp thu tinh hoa phi kiếm cũng sẽ rất đơn giản. thế nhưng lần này thì khác, lần này đối phương lại là thần kiếm, một thanh thần kiếm

Hạ phẩm tiên kiếm hấp thu thần kiếm Tử Điện

Có khả năng sao?

Tiêu Diêu tán nhân trên người quang mang không ngừng loé sáng ,càng lúc càng dồn dập, đột nhiên sắc mặt trắng bệch, tuyệt đối trắng bệch, trắng đến khó coi.

Trắng như bột mì ở ngòai thế tục. Trắng một cách tuyệt đối.

Lúc này, bên ngoài nham động chỉ có Lý Dương cùng Kim Kiếm tôn giả, tứ đại yêu thú đã chạy từ lâu, hiển nhiên bọn họ cũng đã tuyệt vọng với mộng tưởng bảo vật. Kim Kiếm tôn giả tại vì sư tôn hắn Nam Cung Lam, Lý Dương cũng vì nghĩa phụ của mình mà cuống lên

“Nghĩa phụ”

Lý Dương trong lòng quýnh lên:

“Nghĩa phụ, rốt cuộc sảy ra chuyện gì? Như thế nào sắc mặt lại khó coi như vậy?”

Đột nhiên

“Liều mạng, cho dù tiêu hao một viên hạnh linh đan cũng phải thử xem!”

Tiêu Diêu tán nhân trong lòng liền có quyết định

Tiêu Diêu tán nhân lần này có thể nói là thất bại, trước đây đã từng thử qua vô vàn phương pháp luyện chế, vậy mà đều thất bại, thần kiếm Tử Điện không dễ dàng hấp thu thối luyện như vậy. Tuy nhiên, Tiêu Diêu tán nhân cũng vẫn chuẩn bị một viên hạnh linh đan lúc cần thiết sẽ dùng đến, nếu hấp thu được thần kiếm Tử Điện thì một viên linh đan cũng không tính là gì.

Ngay tức khắc

Sắc mặt Tiêu Dao tán nhân đã đỏ trở lại, đỏ một cách quỷ dị. Đỏ đến mức khiến người ta phải run sợ, mà thần kiếm Tử Điện cũng phát xuất ra những quang mang hồng sắc, tựa hồ như hai màu hồng đó đang giao thoa với nhau vậy.

“Phụt”

Tiêu Diêu tán nhân miệng hé ra, một đạo huyết dịch hoá thành sương mù bắn về phía thần kiếm Tử Điện, chính là huyết dịch của Tiêu Diêu tán nhân, tinh huyết, bổn mệnh tinh huyết .

Tinh huyết là bổn mệnh của tiên nhân,thông thường tiên nhân cũng chỉ dám sử dụng môt hai giọt vậy mà Tiêu Diêu tán nhân lại chỉ trong một lần đã phun ra cả một ngụm lớn ,lượng tinh huyết này nhanh chóng bắn tới dung hợp trên bề mặt của Tử Điện thần kiếm.

Bổn mệnh tinh huyết một khi tiêu hao quá nhiều thì ngay cả trái tim tiên nhân – nguyên anh cũng mất đi năng lượng.

Đột nhiên, thần kiếm Tử Điện quang mang loé lên mạnh mẽ, Tiêu Diêu tán nhân sắc mặt lập tức tối sầm xuống, trong nháy mắt phảng phất như lão già thêm chục tuổi, tóc cũng biến thành khô héo dựng đứng lên, sinh mệnh lực tựa hồ trong nháy mắt tiêu thất

“Nghĩa phụ”

Lý Dương thân hình chợt loé, vọt tới bên Tiêu Diêu tán nhân. Lý Dương mặc dù nóng vội nhưng cũng rất nhanh chóng trầm ổn trở lại, dù sao nghĩa phụ hắn cũng có hạnh linh đan.

Tiêu diêu tán hắn đã chết chưa? mất nhiều bổn mạng tinh huyết như vậy, không chừng bây giờ toàn thân không có chút công lực nào cũng nên” Nam Cung Lam lắc đầu đạo, nhìn thoáng qua Tiêu Diêu tán nhân tựa hồ như không có công lực, hắn cũng hiểu ra ngay.

Mặc kệ như thế nào, lúc này Tiêu Diêu tán nhân đã mất đi lực chiến đấu, cũng tức là mất đi lực cạnh tranh, đối với Nam Cung Lam là chuyện tốt.

“Tiêu Diêu tán nhân người cũng muốn đoạt thần kiếm, hừ, nằm mơ” Tằng Phong liếc mắt nhìn Tiêu Diêu tán nhân, cười lạnh một tiếng “Hữu Di, Tuyết Bàn Thiên Niên ti!”

Hữu di trong đầu nghe được tiếng truyền âm của Tằng Phong, liền tức khắc xuất ra hai sơi tuyết tơ dài màu trắng từ trên tay bay ra, bao vây thần kiếm Tử Điện,.“Vút!” một tiếng, hai sợi tuyết tơ liền quấn lấy thần kiếm Tử Điện.

“Thu”

Tằng Phong cùng Hữu Di hét lớn, đạo đạo quang mang từ tuyết tơ loé ra.

“Thiên Niên Tuyết Bàn Ti, hừ, cắt cho ta”

Nam Cung Lam cười lạnh một tiếng –Bình Dục kiếm điển!

Kiếm quang thu liễm đến cực trí, không có quang mang năng lượng, tiên kiếm Thái Vấn phảng phất như một thanh trường kiếm thông thường, nhưng tốc độ cực kì nhanh, Tằng phong, Hữu di hai người nhất thời không có phản ứng, liền đó, tiên kiếm Thái Vấn liền biến mất

Theo đó “bồng bồng” hai tiếng, hai Tuyết Ti lai lịch bất phàm bị chặt đứt

“Bình Dục” kiếm điển thiên chính là đệ tứ thiên của Cửu Thiên Kiếm Điển, đối với Thiên Niên Tuyết Bàn Ti này Nam Cung Lam cũng hiểu rất rõ uy lực của nó, ngay cả tiên nhân không phải ai cũng chặt được.

“May là mang theo tiên kiếm Thái Vấn, nếu không hai sợ Tuyết Bàn Ti ngàn năm cũng khó chặt đứt, xem ra lần này Thượng Thanh cung bỏ ra nhiều vốn thật”. Chặt đứt được Tuyết Ti ngàn năm, Nam Cung Lam trong lòng thở phào một tiếng.

“Nam Cung Lam, người dám chặt đứt Tuyết Ti ngàn năm của ta” Tằng Phong rống lên một tiếng, nhìn Tuyết Ti ngàn năm bị huỷ mà trong lòng rung động một trận .

Nam Cung Lam nhìn Tằng Phong, Hữu Di, khinh thường nói:

“Tằng Phong, người có phải là kẻ ngu không? Bây giờ Tiêu Diêu tán nhân công lực mất hoàn toàn, thần kiếm Tử Điện không phải của ta, thì là của vợ chồng ngươi. Tình cảnh này, đã đến mức không một bên chết không thôi. Chặt đứt tuyết tơ ngàn năm thì sao? giết ngươi cũng là sự bình thường”

Chính xác, giờ phút này, trong tình huống này, không phải là người tử thì ta vong, Nam Cung Lam cho dù giết Tằng Phong cũng là bình thường, đừng nói chặt đứt hai sợi Tuyết Ti ngàn năm kia.

“Hay, hay, nói rất hay”

Tằng Phong hít sâu một hơi, trong mă xuất ra một tia hàn quang.

“Không phải người tử thì chính là ta vong”

Tằng Phong tại trong lòng thấp giọng nói.

Đáng tiếc cho Tằng Phong, Hữu Di cùng Nam Cung Lam trong lúc đang tranh đấu thì Tiêu Diêu tán nhân đã ăn một viên linh đan. Chỉ vì vừa rồi tập trung vào trận đấu, ba người đều không phát hiện Tiêu Diêu tán nhân đã nuốt một khỏa linh đan.

“Thần kiếm Tử Điện này rốt cuộc làm sao vậy?”

Bây giờ thần kiếm Tử Điện tựa xoay tròn trên trời, kiếm thể nguyên bản là tử sắc, trải qua phương pháp luyện chế đặc thù đã biến thành huyết hồng sắc giống với màu đỏ bổn mạng tinh huyết của Tiêu Diêu tán nhân.

Nam Cung Lam cùng Tằng Phong, Hữu Di cứ như vậy mà nhìn thần kiếm Tử Điện

Nhưng bọn chúng cũng chẳng có phương pháp nào mà thu lấy.

“Tận sức cướp đọat!”

Nam Cung Lam thử cầm qua, kết quả là chính mình bị năng lượng cường đại của thần kiếm Tử Điện phản chấn, hộc máu tại chỗ, công lực tiêu hao hơn nửa .

Dùng phương pháp đặc thù thu lấy?

Điều đó bạch mi lão giả cùng với Tiêu Diêu tán nhân cũng thử qua nhưng cũng không hiệu quả. Hơn nữa, bây giờ Nam Cung Lam cùng với Tằng Phong, Hữu Di cũng không có cách nào thu lấy.

“Hừm? Tiêu Diêu tán nhân này sao lại bắt đâu khôi phục rồi.”

Nam Cung Lam liếc mắt thấy sắc mặt Tiêu Diêu tán nhân dần dần hồng hào trở lại, tựa như chậm rãi khôi phục rồi. Tiêu Diêu tán nhân một khi thực lực khôi phục đối với hắn không phải là hảo sự, nhưng ít nhất cũng không tính là chuyện xấu.

Tiêu Diêu tán nhân bất luận sống hay chết, đối với Nam Cung Lam cũng không quan trọng.

Tằng Phong hốt nhiên hướng mắt nhìn Tiêu Diêu tán nhân, nhìn thoáng qua Lý Dương đang bên cạnh Tiêu Diêu tán nhân.

“Tiêu Diêu tán nhân khôi phục công lực thực nhanh, hắn cùng với nghĩa tử hắn hại chết tằng tôn Ngạn nhi của ta, hừ, bất luận liên quan thế nào cũng thừa dịp hắn trọng thương mà giết hắn, một khi Tiêu Diêu tán nhân đã chết, Lý Dương đó cũng mặc cho ta chà đạp .

Tằng Phong lập tức nổi lên sát ý, tiên khí có lực công kích cực kỳ cường đại do hắn mang từ Tiên giới xuống đã từ từ rung động lên, điều Tằng Phong muốn chính là – nhất kích tất sát.

“Nghĩa phụ, thương tổn của người như thế nào rồi?”

Lý Dương ở bên cạnh Tiêu Diêu tán nhân dò hỏi, hắn mặc dù biết nghĩa phụ ăn hạnh linh đan, nhưng công hiệu của hạnh linh đan chỉ là nghe người ta nói, Lý Dương vẫn có điểm lo lắng.

Đừng lo lắng, thương thế ít nhất hồi phục chín phần, công hiệu của hạnh linh đan này quả nhiên không sai” Tiêu Diêu tán nhân truyền âm cho Lý Dương nói.

Tiêu Diêu tán nhân đột nhiên có điểm hưng phấn truyền âm với Lý Dương:

“Lý Dương, ta muốn nói cho ngươi một tin tốt”

Lý Dương sững sờ

Tin tôt. Tin tức gì tốt?

“Thần kiếm Tử Điện đã bị ta luyện hoá rồi”

Nghe Tiêu Diêu tán nhân truyền âm nói, Lý Dương cảm giác như trong não mình có tiếng sấm nổ ầm ầm bên trong.

“Thần kiếm, nó, nó, nó đã bị nghĩa phụ người…”

Lý Dương nhìn Tiêu Diêu tán nhân, con mắt tròn xoe, ngạc nhiên vô cùng. Cũng may là Lý Dương quay lưng về hướng ba vị Đại La kim tiên nếu không hẳn bọn Nam Cung Lam và Hữu Di đã phát hiện ra vẻ chấn kinh này rồi.

Tiêu Diêu tán nhân quay về Lý Dương gật đầu, truyền âm nói:

“Haha. Nguyên là ta chuẩn bị dùng tiên kiếm Luyện Tâm luyện hoá thần kiếm Tử Điện. Đáng tiếc, tiên kiếm chỉ là hạ phẩm tiên khí, so với thần kiếm Tử Điện thì phẩm cấp cách biệt quá lớn, căn bản không thể luyện hoá. Cuối cùng trong lúc cấp bách nghĩa phụ liền biến tiên kiếm Luyện Tâm hóa thành trạng thái sương hồng huyết sắc, tiếp đó lại đem chín phần tinh huyết bản mệnh của ta dung hợp vào trong, muốn lần này phải luyện hóa thành công. Kết quả là...tinh hoa của tiên kiếm Luyện Tâm đã dung nhập vào trong thần kiếm Tử Điện, nhưng kế hoạch ban đầu của ta đã thất bại.”

Lý Dương liền tức khắc bị mê hoặc hỏi:

“Nghĩa phụ, vốn kế hoạch thất bại, sao người còn nói thần kiếm Tử Điện bị người luyện hoá?”

Tiêu Diêu tán nhân cười tiếp tục nói:

“Ta nguyên là định dùng biện pháp luyện chế tiên kiếm. Dựa theo biện pháp trước đây, dùng tiên kiếm Luyện Tâm hấp thu phi kiếm khác hoặc tinh hoa của các nguyên liệu quý giá vào bản thể, không ngừng đề cao cấp bậc của Luyện Tâm. Lần này ta mặc dù thất bại, thế nhưng tinh hoa của thanh Luyện Tâm lại dung nhập vào bên trong thần kiếm Tử Điện. Nói cách khác, tinh hoa Luyện Tâm đều bị thần kiếm Tử Điện nuốt mất.

Lý Dương vẫn chưa hiểu như thế nào.

“Có điều tinh huyết của ta bị nó nuốt mất, nhưng mà nó nguyên vốn không có chủ nhân, vừa nãy lại hấp thu bổn mệnh tinh huyết của ta, cũng coi như là lấy máu nhận chủ” Tiêu Diêu tán nhân cười hì hì truyền âm nói.

Lý Dương liền tức khắc nở nụ cười.

Hắn cũng hiều được, trước đây luyện chế, Tiêu diêu tán nhân dùng tiên kiếm Luyện Tâm làm bản thể. Còn lần này luyện chế thì thần kiếm Tử Điện trở thành chủ thể, ngược lại tiên kiếm Luyện Tâm thì bị thôn phệ. Đồng thời lại hấp thu luôn bổn mệnh tinh huyết của Tiêu Diêu tán nhân trong đó….

Lấy máu nhận chủ!

Trong lúc này Tằng Phong phát ra một sát chiêu mạnh mẽ, mục tiêu chính là Tiêu Diêu tán nhân đang bị đại tổn công lực.

“Vèo”

Một đạo hắc sắc quang mang chợt loé rồi biến mất, Tiêu Diêu tán nhân nhãn tình sáng rực, khoé miệng nở một tia cười lạnh. Chỉ thấy trên không trung thần kiếm Tử Điện xoay tròn cũng đồng thời chợt loé liền biến mất.

Thần khí Xích Tiêu là thần khí có tốc độ cao nhất trong lúc giới. Thần khí Xích Tiêu chia làm sáu khẩu thần kiếm. Một thanh trong đó tốc độc cũng vô cùng kinh khủng, cho dù là thần khí thông thường cũng không thể so bì. Mà vũ khí Tằng Phong đánh lén chỉ là tiên khí.

“Bùm”

“A!”

Hai thanh âm vang lên cùng lúc, thanh âm thứ nhất là tiếng va chạm của Tử Điện với tiên khí của Tằng Phong. Thanh âm thứ hai là âm thanh của Tử Điện thần kiếm đánh thẳng vào nguyên thần của Tằng Phong. Nguyên thân của Tằng Phong cũng không có cơ hội mà xuất ra ngoài.

“Thần kiếm Tử Điện, tốc độ thật sự quá nhanh “

Cho đến khi chết, trên mặt Tằng Phong cũng vẫn còn hiện lên tia cười lạnh khi đánh lén. Đến lúc bị thần kiếm Tử Điện xuyên qua, hắn cũng vẫn không kịp có phản ứng, chỉ có từ sâu trong đáy mắt hắn ánh lên nét sợ hãi.

“Hừm, muốn đánh lén ta, thật sự là không muốn sống rồi. Ngươi ngay cả thi thể cũng không toàn thây”

Tiêu Diêu tán nhân vốn đang ngồi khoanh chân bỗng chậm rãi đứng lên, thần kiếm Tử Điện xoay tròn trên đỉnh đầu

Trên Tử Điện, huyết hồng sắc trên thân kiếm xuất hiện nhiều hơn, trông giống như màu của tiên kiếm Luyện Tâm .

“Ngươi đã luyện hoá thần kiếm Tử Điện?”

Nam Cung Lam tỉnh ngộ, sững sờ nhìn Tiêu Diêu tán nhân đang cầm thần kiếm Tử Điện trên tay, Nam Cung Lam biết chính mình căn bản không phải là địch thủ, chỉ riêng tốc độ của thần kiếm Tử Diện, Nam Cung Lam cũng không thể có phản ứng kịp.

Hữu Di sắc mặt trắng bệch nhìn Tằng Phong ngã xuống bên cạnh.

Hai người làm vợ chồng gần ngàn năm, tình cảm đương nhiên không ít, hai người tại tiên giới cũng như một. Hữu Di không thể tưởng tượng Tằng Phong chết đi, mình phải làm gì bây giờ?

“Ngay cả thi thể cũng không toàn thây” thanh âm của Tiêu Diêu tán nhân vang lên.

Hữu Di đứng trước thi thể Tằng Phong, nhìn hung thủ giết chết Tằng Phong – Tiêu Diêu tán nhân – trong mắt lạnh như băng

“Tránh ra, nếu không ta không câu nệ ngươi là nữ tử mà không giết giết đâu. Cho người hồn phi phách tán luôn.”

Tiêu Diêu tán nhân lãnh khốc nói, “Ngươi nên đi đi, còn có thể tại tiên giới sống cuộc sống an ổn, nếu không…” thần kiếm Tử Điện đang xoay quanh trên đầu Tiêu Diêu tán nhân bỗng nhiên kêu lên một tiếng, trên thân kiếm phát ra huyết quang .

“Thần kiếm Tử Điện- bán thần khí” Hữu Di thở dài một hơi, “Tiêu Diêu tán nhân, bây giờ ngươi có thần kiếm Tử Điện, ta tuyệt đối không phải là đối thủ của ngươi, người giết ta đi, nếu ngươi không giết ta, ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi phá huỷ thân thể phu quân ta”

Hữu Di giờ phút đây không còn chút quyến luyến nào với cuộc sống, hiển nhiên nàng chỉ muốn chết.

”Hừm”

Tiêu diêu tán nhân hừm lạnh một tiếng, lãnh khốc như lão làm sao để ý đến người khác, thần kiếm Tử Điện lập tức chém xuống.

“Phu quân”

Hữu Di thấp giọng lẩm bẩm, trong mắt xuất hiện tia vui mừng, đối mặt với tử vong, nàng ngược lại, lại vui mừng, giờ phút này thần kiếm tử điện đã đâm tới .

“Ong”

Đột nhiên, thần kiếm Tử Điện ngừng lại trước mặt Hữu Di. Tiêu Diêu tán nhân liếc mắt nhìn Hữu Di, ánh mắt hiện lên tia phức tạp, lập tức quay đầu đi ra khỏi sơn môn.

“Lý Dương, chúng ta đi”

Lý Dương nhìn Hữu Di đang ôm lấy thi thể Tằng Phong nói không ra tiếng, cũng đi ra. Lý Dương vừa rồi phát hiện, sát na (một khoảng thời gian vô cùng ngắn) tối hậu nghĩa phụ của hắn đang chuẩn bị giết Hữu Di thì đột nhiên rùng mình một cái.

Nhìn thấy nghĩa phụ liếc mắt, Lý Dương không nói gì thêm, liền đi theo nghĩa phụ xuống núi. Hữu Di vẫn ôm thi thể Tằng Phong, đi theo phía sau mọi người, trong mắt không có lấy một chút rung động.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.