Thốn Mang

Chương 34: Q.12 - Chương 34: Tạp




Lý Thạc nhớ lại cái cảnh Lý Dương hủy diệt Thượng Thanh cung và giết chết cao thủ cấp Tiên Đế một cách nhẹ nhàng vừa rồi, trong lòng thầm nghĩ “Có lẽ…đại ca thật sự có thể đối chiến cùng với Nguyên Thủy.” Lý Thạc quay đầu lại chăm chú nhìn Lý Dương, hắn có một loại cảm giác, đại ca đã vượt mình quá xa, chẳng phải là người mà kẻ làm đệ đệ này có thể so sánh được nữa rồi.

- Đại ca, huynh thật sự nắm chắn?

Lý Thạc hỏi lại một lần nữa.

Lý Dương nhìn Lý Thạc rồi trịnh trọng gật đầu.

Nhìn thấy vẻ mặt của Lý Dương, Lý Thạc đã tin tưởng rồi, đại ca của hắn liệu có phải là nói dối không, kẻ làm đệ đệ như hắn vẫn có thể phán đoán ra được.

- Tốt rồi! Đại ca…

Lý Thạc thở ra một hơi rồi nói tếp:

- Huynh phải cẩn thận đó!

Lý Dương mỉm cười, sau đó hắn quay lại nhìn Vương Sơn và Sử Trọng, Vương Sươn và Sử Trọng cũng hiểu Lý Dương muốn dùng Tụ Lí Càn Khôn để thu lấy bọn họ, bọn họ lập tức điểm đầu, ống tay áo vung ra, sau nháy mắt đã trực tiếp thu ba người Lý Thạc vào trong Tụ Lý Càn Khôn.

Mấy người Lý Thạc đã được thu vào trong Tụ Lí Càn Khôn, Lý Dương cũng đã yên tâm hơn nhiều rồi.

Ngẩng đầu nhìn lên chín tầng trời, sắc mặt Lý Dương dần trở lên lạnh lùng, trong mắt hắn bắt đầu lóe lên sát cơ, ngay sau đó hắn lập tức dùng Thuấn Di rời khỏi Nguyên Châu và bay lên trời, hướng thẳng về hướng hành cung của Nguyên Thủy Thiên Tôn mà bay tới.

Trên chín tầng trời, tại hành cung của Nguyên Thủy.

Hành cung của Nguyên Thủy được cấu thành từ ba mươi sáu ngọn núi, ba mươi sáu ngọn núi này hoặc cao hoặc thấp, thậm chí có ngọn núi còn có thác nước bên trên, vừa khéo lại chảy ngay xuống đỉnh phong phía dưới, nước chảy róc rách, tiên cầm phi thú không ngừng bay lượn giữa ba mươi sáu ngọn nói, các vị Tiên nhân cũng đang ở trong đó mà uống trà đàm đạo với nhau.

Tại trung ương vủa ba mươi sáu ngọn nói này có một tòa cung điện hoa lệ, đó chính là nơi mà bình thường Nguyên Thủy hay ở.

Cung điện này tổng cộng có chín tầng, được dùng ngọc xây thành từ ngọc, chính là “Cửu Huyền Thương Khung cung”. Từ xa nhìn lại, nơi đó tán phát ra thất thải quang mang vô cùng chói mắt, bên trong ba mươi sáu ngọn núi xung quanh cũng đang có rất nhiều Tiên nhân tụ tập, những Tiên nhân này đều là đến để nghe Nguyên Thủy giảng đạo.

Bên ngoài ba mươi sáu ngọn núi đó, đột nhiên một thân ảnh vận hắc y xuất hiện, chính là Lý Dương đang đằng đằng sát khí.

“Đúng, thu thái gia gia vào chính là Thanh Ngọc Đồng Tử.” Lý Dương dùng thần thức quét qua một lượt liền phát hiện ra không ít Tiên nhân trong ba mươi sáu ngọn nói, nhưng tại “Cửu Huyền Thương Khung cung” ở chính giữa không ngờ lại đột nhiên xuất hiện một đồng tử, đồng tử này công lực cực cao, đã đạt đến Tiên Đế hậu kì.

Đại Danh của Thanh Ngọc Đồng Tử, khi Lý Dương và mấy người bọn Hạng Vũ nói chuyện cũng đã được nghe nói qua, Thanh Ngọc Đồng Tử chính là thị tùng tùy thân của Nguyên Thủy, đã đi theo Nguyên Thủy không biết bao nhiêu năm rồi, xét từ một góc độ nào đó mà nói, số lần Thanh Ngọc Đồng Tử nghe Nguyên Thủy giảng đạo còn nhiều hơn cả bọn thập nhị Chân tiên, đệ tử của Nguyên Thủy.

- Thanh Ngọc, mau thả Lý Tầm Hoan của Tinh Cực Tông ra.

Lý Dương đột nhiên quát lớn một tiếng, tiếng quát đó vang động khắp hành cung, lúc này Lý Dương dùng ngũ hành bản nguyên năng lượng bao phủ lấy toàn thân, hóa thành một ngôi sao băng ngũ sắc mà mau chóng trực tiếp bay về phía Cửu Huyền Thương Khung cung. Tốc độ của Lý Dương thật sự quá nhanh, không khí xung quanh không ngừng rít lên những tiếng chói tai.

- Oành...

Một tiếng vang lên, cả Cửu Huyền Thương Khung cung liền chấn động kịch liệt. Những Tiên nhân trên ba mươi sáu ngọn núi nhất thời đều ngây ngốc nhìn về phía Cửu Huyền Thương Khung cung, nhưng bọn họ lại không dám đi tới.

Trong Cửu Huyền Thương Khung cung, tất cả ngoại nhân đều không thể tiến vào.

Thanh Ngọc Đồng Tử ngồi yên đả tọa, vừa nghe thấy tiếng hét lớn bên ngoài, hắn lập tức bật dậy mà lạnh lùng bay thẳng ra bằng tốc độ nhanh nhất. Tiếp đó quát hỏi:

- Trong Cửu Huyền Thương Khung cung này, sư tôn còn chưa khai đàn giảng đạo, ngươi dám lao vào bên trong sao?

Bình thường Cửu Huyền Thương Khung cung căn bản không cho người khác tiến vào, chỉ có Thanh Ngọc Đồng Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn mới có thể vào trong.

Cho dù là Nam Cực Tiên Ông, đệ tử của Nguyên Thủy cũng cần phải thông báo rồi mới có thể tiến vào, đây cũng là lý do vì sao lúc này trong Cửu Huyền Thương Khung cung chỉ có duy nhất một mình Thanh Ngọc Đồng Tử.

- Oành!

Luồng năng lượng đáng sợ như một cơn lốc vậy, nó quét qua tầng lầu các thứ sáu, nơi Thanh Ngọc Đồng Tử đang đứng, may mà Cửu Huyền Thương Khung cung có cấm chế bảo hộ của Nguyên Thủy, hơn nữa, Lý Dương không cố ý phá hoại, cung điện chỉ rung động một cái chứ không hoàn toàn sụp đổ.

Nhìn thấy hắc y nhân trước mắt, Thanh Ngọc Đồng Tử nhíu mày lại, không ngờ hắn lại không nhìn thấu được người này.

- Ngươi là ai? Có biết đây là nơi nào không?

Thanh Ngọc Đồng Tử tức giận trách hỏi.

Lý Dương cười lạnh nói:

- Ta là Lý Dương, đây là Cửu Huyền Thương Khung cung, cái này ta biết, hôm nay ta đến chính là vì bảo ngươi thả Lý Tầm Hoan chân nhân của Tinh Cực Tông ra.

Lý Dương biết rất rõ, Tiêu Diêu tán nhân, còn có những người khác trong Tinh Cực Tông đều ở trong Tụ Lý Càn Khôn của Lý Tầm Hoan, chỉ cần cứu được Lý Tầm Hoan ra là ổn rồi.

- Lý Dương? Chưa từng nghe nói qua.

Thanh Ngọc Đồng Tử nghi hoặc nói.

Cuộc đại chiến và Nguyên Thủy Thiên Tôn và Lý Dương làm lão cảm thấy rất mất mặt, tuy việc này đã được tuyên truyền ra khắp Tiên giới những lại chẳng có một ai dám truyền tin này tới Cửu Huyền Thương Khung cung, Thanh Ngọc Đồng Tử này chưa từng ra khỏi Cửu Huyền Thương Khung cung nên tự nhiên là không biết việc này.

- Không cần biết ngươi nghe nói qua hay chưa, mau thả Tầm Hoan chân nhân ra.

Lý Dương đã không còn nhẫn nại được nữa.

Thanh Ngọc cười lạnh nói:

- Cần gì biết ngươi là Lý Dương hay là Uông Dương, tại Cửu Huyền Thương Khung cung này làm gì đến lượt ngươi giương oai, không phải ngươi muốn tìm Lý Tầm Hoan sao? Ta cho ngươi vào Lưu Ly bình mà đoàn tụ với hắn nhé!

Dứt lời, một chiếc ngọc bình thanh sắc lóe lên và xuất hiện trong tay Thanh Ngọc Đồng Tử.

Lý Dương cả kinh.

“Lưu Ly bình, Lưu Ly bình không phải sớm đã bị thôn phệ rồi sao?” Lý Dương nhìn Lưu Ly bình trong tay Thanh Ngọc Đồng Tử, trong lòng vô cùng nghi hoặc.

Thanh Ngọc Đồng Tử nhìn thấy biểu tình của Lý Dương thì kiêu ngạo cười nói:

- Hừ, Lưu Ly bình trước kia đã bị Phệ Tâm trùng thôn phệ rồi, bất quá vô số năm nay sư tôn người vẫn luôn đi tìm các loại bảo bối trân quý mà cố gắng luyện chế, bỏ ra vô số thời gian, cuối cùng đã lại luyện ra được một Lưu Ly bình khác.

Lý Dương khinh thường cười nói:

- Theo ta được biết thì Lưu Ly bình trước kia là do thiên địa sinh ra, Nguyên Thủy hắn tự mình luyện chế, làm sao so nổi với tạo hóa?

Thần thức của Lý Dương vừa quét qua đã liền phát giác Lưu Ly bình này cũng chỉ xấp xỉ với túi Càn Khôn mà thôi.

Lưu Ly bình năm xưa vô cùng phi thường, không những bản thân lợi hại, hơn nữa còn có cả Tam Quang thần thủy bên trong, Lý Dương không biết rằng, Nguyên Thủy Thiên Tôn vẫn luôn khổ tâm luyện chế, cuối cùng lão phát hiện ra mình chẳng thể nào bằng được thiên địa tạo hóa, do đó bèn đưa cho Thanh Ngọc Đồng Tử.

Bất quá Nguyên Thủy Thiên Tôn là một người cao ngạo như vậy, đương nhiên không thể nói rằng mình luyện chế thất bại.

Trong lòng Lý Dương chợt xoay chuyển, hắn cười lạnh nói:

- Có Lưu Ly bình thì sao chứ?

Nói đoạn hắn phi thân bay đến, lập tức ngũ hành bản nguyên năng lượng bắt đầu xung kích, khí tức đáng sợ đó bao phủ lấy toàn bộ Cửu Huyền Thương Khung cung, vô cùng kinh người.

Thanh Ngọc Đồng Tử gặp loạn bất kinh, hắn vung Lưu Ly bình lên và hét lớn một tiếng:

- Thu!

Lý Dương liền cảm thấy một cỗ hấp lực cường đại từ Lưu Ly bình tỏa ra đang bao bọc lấy mình, chỉ cần sử dụng ngũ hành bản nguyên năng lượng là sẽ hoàn toàn có thể ngăn cản hấp lấp lực của Lưu Ly bình, nhưng Lý Dương lại không làm vậy.

- Xoẹt…

Một luồng khí lưu tràn ra, Lý Dương liền bị hút vào trong Lưu Ly bình.

Thanh Ngọc Đồng Tử đắc ý vỗ vỗ hai cái vào Lưu Ly bình rồi hừ lạnh một tiếng nói:

- Lý Dương, không biết tên gia hỏa này từ đâu chui ra, không ngờ lại dám khoa trương như vậy, cuối cùng chẳng phải loáng cái đã bị hút vào Lưu Ly bình rồi sao? Bảo bối mà sư tôn ban cho quả nhiên lợi hại!

Nhưng lúc này phía ngoài Cửu Huyền Thương Khung cung đột nhiên vang lên những tiếng động.

- Thanh Ngọc sư huynh, vừa rồi tựa hồ có người lao vào đây, có cần chúng ta tới giúp đỡ không?

Một vị Tiên nhân truyền âm tới. Những người tới nghe Nguyên Thủy Thiên Tôn giảng đạo này đối với Thanh Ngọc Đồng Tử đều rất là cung kính.

Thanh Ngọc Đồng Tử chậm rãi bước đến bên cửa Cửu Huyền Thương Khung cung.

Lúc này bên ngoài Cửu Huyền Thương Khung cung đang có tới mấy trăm Tiên nhân tụ tập, dẫn đầu là một lão đầu tử áo vàng đầu tóc bạc trắng, lời vừa rồi chính là do lão nói ra.

Trong Lưu Ly bình.

Vừa tiến nhập vào Lưu Ly bình Lý Dương đã liền cảm thấy một luồng áp lực cực lớn, cực lớn. Nhưng đối với cao thủ cấp bậc Tiên Đế mà nói thì nó lại chẳng có chút tác dụng nào, thần thức của Lý Dương vừa quét qua đã liền phát hiện ra Lý Tầm Hoan.

Thân hình lóe lên, sau nháy mắt hắn đã trực tiếp tới được chỗ Lý Tầm Hoan.

Lý Tầm Hoan đang ngồi tĩnh tọa, lão đã ở trong Lưu Ly bình một quãng thời gian rồi, khi vừa mới bị hút vào lão cùng đã từng muốn sử dụng đao phách đạm kim sắc để phá tan Lưu Ly bình, nhưng thử qua mấy lần lão liền biết là vô dụng.

- Thái gia gia!

Khuôn mặt Lý Dương tràn ngập vẻ vui mừng, tiếp đó đột nhiên xuất hiện bên cạnh Lý Tầm Hoan.

- Lý Dương, con cũng bị hút vào đây?

Lý Tầm Hoan cả kinh nói.

- Không, là con tự chui vào!

Lý Dương vừa cười vừa nói. Lúc này hắn đã phát hiện ra sự biến hóa, nguyên thần vốn đạt đến Tiên Đế tiền kì của Lý Tầm Hoan nay đã được đề thăng lên thành Tiên Đế hậu kì, thảo nào Cát Húc nói Lý Tầm Hoan là Tiên Đế hậu kì cao thủ.

- Con tự chui vào?

Trên mặt Lý Tầm Hoan lộ ra vẻ nghi hoặc.

Lý Dương điểm đầu nói:

- Thái gia gia, nghĩa phụ con Tiêu Diêu tán nhân và mọi người của Tinh Cực Tông vẫn tốt chứ?

Trong lòng Lý Dương có chút lo lắng hỏi.

- Yên tâm, bọn họ vẫn tốt, lần này may mà có Tiêu Diêu tán nhân giúp đỡ, nếu không nói không chừng Tinh Cực Tông đã xong rồi. Thượng Thanh cung đó cũng thật quá đáng.

Nói đến Thượng Thanh cung, Lý Tầm Hoan hiển nhiên cũng rất tức giận.

Trong mắt Lý Dương lóe lên hàn quang nói:

- Từ nay Tiên giới đã chẳng còn Thượng Thanh cung nữa rồi.

Lý Tầm Hoan nghe thấy lời của Lý Dương thì lập tức hiểu được ý của hắn, trong lòng lão không khỏi chấn kinh mà nhìn Lý Dương. Lý Tầm Hoan lão khác hẳn với Lý Dương, rất hiếm khi lão đi giết người, đây cũng là nguyên nhân mà vì sao “Tiểu Lý Phi Đao” của lão lại được gọi là “Nhân Nghĩa Chi Đao”!

- Thái gia gia, không nói nữa, chúng ta ra ngoài thôi!

Trong mắt Lý Dương lóe lên một tia thần quang.

Trận trận long ngâm vang lên, năm con cự long có các màu sắc khác nhau từ trong thể nội Lý Dương bay ra, xoay tròn xung quanh, tiếp đó tập hợp lại và cùng lao ra, ngũ hành bản nguyên năng lượng hoàn toàn bộc phát ra, tiếp đó một loạt tiếng nổ vang lên, dưới sự chấn kinh của Lý Tầm Hoan, Lưu Ly bình đã hóa thành bụi phấn.

****

Bên ngoài Cửu Huyền Thương Khung cung đang có rất nhiều người hỏi han.

Thanh Ngọc Đồng Tử đưa Lưu Ly bình trong tay lên rồi thờ ơ nói:

- Không biết từ đâu chui ra một kẻ tên là Lý Dương, lại còn rất khoa trương, bất quá đã bị ta thu vào trong này rồi!

- Lý Dương?

Một tiếng kinh hô vang lên từ trong đám Tiên nhân.

- Thanh Ngọc sư huynh, có chuyện gian trá, Lý Dương là siêu cấp cao thủ có thể cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn bất phân thắng bại, nghe nói là Đại Tôn mới của Ma giới, sao hắn có thể bị thu vào được!

Tiên nhân áo vàng tóc trắng đó vội vàng nói.

- Cùng sư tôn ta bất phân thắng phụ, Đại Tôn mới của Ma giới?

Thanh Ngọc lộ ra vẻ khó mà tin nổi, tiếp đó cứ nhìn chăm chăm vào cái Lưu Ly bình trên tay.

- Thật mà, là thật đó, Thanh Ngọc sư huynh, mau bẩm báo với Nguyên Thủy Thiên Tôn đi!

Đám Tiên nhân này vội vàng giục.

Thanh Ngọc Đồng Tử vừa muốn nói gì đó, đột nhiên…

- Oành!

Một tiếng vang lên, năm con cự long màu sắc khác nhau đột nhiên từ trong Lưu Ly bình lao ra, vị Tiên nhân áo vàng tóc trắng đó không kịp tránh né, bị con cự long có bản nguyên năng lượng thổ tính chụp trúng, nguyên thần lập tức vỡ tan, hồn bay phách tán đương trường, máu tươi bắn ra tứ phía, cả cảnh cửa Cửu Huyền Thương Khung cung bị nhuộm đỏ lên.

- Các vị đạo hữu mau chạy mà giữ mạng thôi!

Những Tiên nhân ở phía xa vội vã kêy lên, những Tiên nhân may mắn còn sống sót xung quanh lập tức hét lên rồi mau chóng bỏ chạy.

Khi biết đến đó là Lý Dương, đám Tiên nhân này đã chẳng còn ai dám ở lại nữa rồi, dù sao nếu bọn họ đánh nhau với Lý Dương thì cũng chỉ là lấy trứng chọi đá, mất mạng mà chẳng được ích lợi gì.

Năm con cự long công kích ra khắp bốn phương tám hướng, mỗi con cự long dài đến cả trăm trượng, thần long bái vĩ, long vĩ hung hăng đập thẳng vào Cửu Huyền Thương Khung cung, một tiếng “lẹt kẹt” vang lên, giường như đã sắp không trụ nổi nữa.

Bản nguyên năng lượng thật sự quá đáng sợ, cả không gian đều chấn động, những Tiên nhân ở gần đều bị cự long giết chết, tất cả chẳng có tí sức kháng cự nào, máu tươi tung tóe ra khắp không gian, nhất thời Cửu Huyền Thương Khung cung hoàn toàn ngập trong máu.

“Lý Dương? Đại Tôn?” Trên mặt Thanh Ngọc Đồng Tử lộ ra vẻ chấn kinh.

Năm con cự long bay ra từ trong ngọc bình, tự nhiên người bị công kích đầu tiên là Thanh Ngọc Đồng Tử.

Thanh Ngọc Đồng Tử đang nắm Lưu Ly bình trên tay nên đã trực tiếp phải chịu sự công kích của ba con cự long, con cự long kim tính dùng đuôi quất mạnh vào hắn một cái khiến nhục thể vỡ nát, con cự long thủy tính thì đánh tan nguyên anh của Thanh Ngọc khiến cho hồn phi phách tán, còn còn cự long hỏa tính cuối cùng thì thiêu cho nhục thể của Thanh Ngọc hoàn toàn biến mất.

Trong nháy mắt, ba đạo năng lượng bản nguyên công kích tới, Thanh Ngọc đã liền biến mất như chưa từng xuất hiện.

Trận trận long ngâm vang lên khắp trong phạm vi hành cung của Nguyên Thủy Thiên Tôn, còn Lý Dương và Lý Tầm Hoan thì đang đứng nơi cửa.

“Nguyên Thủ, lần Tiên Ma đại chiến trước ngươi đã thua ta, không ngờ ngươi lại dùng Hỗn Nguyên Thái Cực Giới để ngăn trở ta và Tuyết ở cùng nhau, lần này lại còn bắt người thân của ta, Nguyên Thủy, ngươi ép người quá lắm!” Trong mắt Lý Dương bừng bừng nộ hỏa, thanh âm vang động khắp nơi.

Đối với Nguyên Thủy Thiên Tôn, trong lòng Lý Dương đã phẫn hận tới cùng cực.

“Ngươi ép ta như vậy, lần này ta sẽ phá tan hang ổ của ngươi để báo cái thù rồi nói tiếp!” Trong mắt Lý Dương tràn ngập nộ hỏa, hắn chẳng để ý cái gì khác nữa, hắn sợ Nguyên Thủy sao?

Đương nhiên không sợ.

Như vậy còn phải bận tâm gì nữa?

Đập!

Tiếng long ngâm liên tiếp vang lên, năm con cự lòng bay ra bốn phía, long trảo cào vào đỉnh phong, long vĩ quất vào cung điện, Lý Dương thấp giọng hống lên một tiếng, lập tức trong vòng phạm vi ức vạn dặm, năng lượng trong không gian lập tức trở nên cuồng bạo mà đổ về phía hành cung của Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Phảng phất như trời long đất lở.

Những đỉnh núi bị phá tan thành vô số mảnh đá vụn, thác nước đứt gãy, cung điện sụp đổ, thất thải quang mang trong Cửu Huyền Thương Khung cung cũng trở nên mờ nhạt, toàn bộ cung điện đều đã sụp đổ, năm con cự long bay lượng một vòng xung quanh, Cửu Huyền Thương Khung cung đã hóa thành một đống đổ nát.

Lý Tầm Hoan nhìn thấy Lý Dương phá tan hành cung của Nguyên Thủy thì nhất thời sợ hãi mà không kịp phản ứng gì, nhưng lúc này cuối cùng lão đã tỉnh táo trở lại, lão nhìn Lý Dương với vẻ chấn kinh.

- Thái gia gia, chúng ta đi thôi!

Lý Dương không nói gì thêm nữa, đưa tay hắn nắm lấy Lý Tầm Hoan, hai người loáng cái đã tiêu thất khỏi không gian, chỉ lưu lại một khu phế tích phía sau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.