Một đoàn thân ảnh màu đem giống như một cơn gió phiêu đãng phía trên Bích Lan Sơn, tốc độ cực nhanh, mà qũy tích cũng là khiến cho không ai có thể nắm rõ.
- Sư huynh!
Lily đứng ở cửa vào Bích Lan Sơn đột nhiên hô lên.
Thân ảnh màu đen này dừng lại, chính là Lý Dương. Lý Dương mấy hôm nay không ngừng nghiên cứu Xuyên Vân Toa Vụ, dù sao thì Xuyên Vân Toa Vụ đối với Lý Dương mà nói, có tác dụng rất lớn trong chiến đấu cận thân.
- Lily, có việc gì vậy?
Lý Dương mỉm cười nói.
Lily gật đầu, xòe bàn tay phải ra, chỉ thấy trên tay Lily có một khối đá màu xanh, văn hoa phía bên ngoài tảng đá rất có quy tắc, thành văn hoa hình gợn sóng, nhứng văn hoa này màu sắc lại là màu đen.
- Làm sao vậy, đây không phải chỉ là một khối đá bình thường sao?
Lý Dương cười nói.
Lily lắc đầu nói:
- Sư huynh, đây không phải là khối đá bình thường, đây là Thiên Linh Thạch, Thiên Linh Thạch cực kỳ trân quý, dùng để luyện khí. Chỉ cần cao thủ có chút thủ đoạn, liền có thể ra pháp khí cao cấp nhất, thậm chi là có thể luyện chế ra hạ phẩm ma khí cũng không chừng. Có thể nói, có Thiên Linh Thạch, là có thể có vũ khí tốt.
- A, thứ đồ vật nhỏ thế này cũng có thể có giá như vậy?
Lý Dương tò mò lấy Thiên Linh Thạch đó, một đạo đao mang màu lam đậm trong cơ thể phóng vào đao mang.
- Ti ti...
Phảng phất giống như đao chém vào tảng đá, phát ra thanh âm chói tai, hơn nữa Thiên Linh Thạch này cũng chỉ xuất hiện một vết nứt nông ở bên ngoài mà thôi, căn bàm không tính là thương tổn gì lớn.
“Cứng rắn đến như vậy?”
“Chính mình mặc dù không có vận dụng đến đao phách, chỉ mới vận dụng đao mang mà thôi. Nhưng bản thân mình hôm nay đã đạt tới cảnh giới màu lam đậm, dù chỉ là đao mang, uy lực cũng là vô cùng lớn. Đao mang cũng không cánh nào bắn thủng tảng đá”, Lý Dương như thế nào lại không sợ hãi chứ.
- Lily à. Ma giới này khoáng sản vô số, tự nhiên là có rất nhiều khoáng thạch cực kỳ trân quý, ngươi đem khoáng thạch này cho ta xem làm gì?
Lý Dương không để ý đến nói.
Lily lắc đầu nói:
- Sư huynh, ngươi nhớ lại đi, Bích Lan Sơn chúng ta đã phái ra một lượng lớn thám tử tiến vào đám thủ hạ của huynh đệ Uyên Ương Đao Ma và Huyết Phủ Dụ Xích.
Lý Dương khẽ gật đầu:
- Đây là tự nhiên, Ma giới ngươi giết ta ta giết ngươi, huynh đệ Uyên Ương Đao Ma và Huyết Phủ dụ Xích là do không có nắm chắc đối phó được với ta, cho nên từ trước tới nay cùng chúng ta chung sống hòa bình. Nhưng mà chúng ta làm sao có thể không đề phòng. Hơn nữa một khi tất cả chuẩn bị ổn thỏa, chính là lúc để tiêu diệt bọn họ.
Lý Dương phái ra một lượng lớn thám tử, bất quá chỉ là chuẩn bị cho tương lai tấn công hai nhà mà thôi.
- Sư huynh, Thiên Linh Thạch này là xuất hiện từ trong lãnh địa của Huyết Phủ Dụ Xích.
Lily nói khẽ.
- Một khối Thiên Linh Thạch thôi mà, xuất hiện trong lãnh địa của Huyết Phủ Dụ Xích thì sao chứ?
Lý Dương không thèm để ý chút nào.
Lily lại lắc đầu nói:
- Không phải một khối, mà là một đống, là một khoáng mạch Thiên Linh Thạch rất lớn. Trong lãnh địa của Huyết Phủ Dụ Xích có khoáng mạch Thiên Linh Thạch cực lớn. Tin tức đó là do thám tử truyền đến, thám tử của chúng ta đã từng trông thấy khoáng mạch.
- Cái gì? Khoáng mạch Thiên Linh Thạch!
Lý Dương kinh hô.
Lý Dương tự nhiên là hiểu được khoáng mạch Thiên Linh Thạch này đại biểu cho cái gì? Là một số tài phú hãi nhân.
Ma giới chiến tranh không ngừng, liên quan gần nhất với chiến tranh chính là vũ khí. Khoáng sản tốt, đó là tối trân quý tối quan trọng. Thiên Linh Thạch này là khoáng sản tuyệt đối cao cấp. Ở Ma giới, nó tương đương với dầu mỏ ở địa cầu vậy.
- Đúng không?
Lý Dương hơi nheo mắt lại.
Lily hết sức chắc chắn gật đầu nói:
- Đúng vậy, thập phần xác định. Thám tử của chúng ta đúng là đã từng nhìn thấy. Hơn nữa, căn cứ vào các phân tích của chúng ta đối với phản ứng của Huyết Phủ dụ Xích, cũng cho thấy Huyết Phủ Dụ Xích này vừa kiếm được một lượng tài bảo thật lớn.
- Tốt lắm, chuyện này ta biết rồi, muội nghỉ nhơi trước đi.
Lý Dương hơi nhắm mắt lại, trong đầu bắt đầu suy nghĩ. Mà Lily nhìn thân ảnh của Lý Dương, trong lòng cũng cảm thấy một sự sợ hãi khó hiểu.
Đúng, là sợ hãi.
Không biết tại sao, thao thời gian trôi đi, Lily phát hiện ra khí tức trên người Lý Dương càng ngày càng khiến cho người ta sợ hãi. Quá khứ Lý Dương băng lãnh chỉ là phát tán ra hàn khí mà thôi, mà bây giờ Lý Dương lại là có một loại áp lực khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi, cảm giắc này không biết vì sao lại xuất hiện.
Nhưng mà… Lý Dương chính mình cũng không có chú ý, chỉ là cảm thấy chính mình đối với “Ma Thần Lục Tuyệt” lĩnh ngộ càng lúc càng nhanh, thậm chí đến tốc độ tu luyện cũng càng ngày càng nhanh.
Tất cả mọi phương diện đều phát triển tốt, nhưng lại không biết rõ nguyên nhân.
- Xuy xuy...
Ở sâu bên trong nguyên thần của Lý Dương, từng đạo điện mang màu đen không ngừng dung nhập vào trong nguyên thần, nguyên thần của Lý Dương đối với thiên đạo hiểu được cũng càng thêm dễ dàng, tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn rất nhiều.
Bất quá, Lý Dương cũng là không cánh nào phát hiện được ở một chỗ rất nhỏ, sâu trong nguyên thần phát sing biến hóa.
“Huyết Phủ Dụ Xích, Uyên Ương Ma Đao huynh đệ, hừ, vốn là đợi chuẩn bị một đoạn thời giam mới đối phó với các ngươi, bất quá lại xuất hiện khoáng mạch Thiên Linh Thạch, mọi việc đều giải quyết sớm một chút a.”Trên mặt Lý Dương hiện lên một tia lãnh ý.
Bây giờ Lý Dương là Ma Tướng hậu kỳ, chỉ dựa vào đao phách đã có thể dễ dàng đối phó với cao thủ Ma Soái hậu kỳ. Đương nhiên, điều kiện là đối phương thân pháp không theo kịp Lý Dương, không cánh nào ngăn trở đao phách. Bất quá Lý Dương cón có “Phá Sơn Liệt Không” còn có cả Bi Sát, cho nên không lo lắng chút nào việc đối phó với đối phương.
- Phổ Húc, lại đây.
Lý Dương ra lệnh một tiếng, Phổ Húc lập tức chạy tới trước mặt Lý Dương, rồi quỳ xuống nói:
- Bái kiến Mộc Dịch đại nhân!
Lý Dương cũng trực tiếp ra lệnh:
- Phổ Húc, ta lệnh cho ngươi phái người đến bọn Toại Hổ, Ly Lang, Điền Báo ba huuynh đệ lập tức đi đến Bích Lan Sơn, ta có chuyện quan trọng thương nghị cùng bọn họ, nhớ, nhanh hết sức, ba người bọn họ lập tức đến đây.
Toại Hổ, Lý Lang, Điền Báo ba người chính là ba đại cao thủ Ma Soái trung kỳ, là tam đại cao thủ cực mạnh trong đám thủ hạ của Lý Dương. Lý Dương triệu tập ba người này, tự nhiên phải là đại sự.
- Dạ, thuộc hạ nhất định trong vòng một ngày, sẽ đem tin tức truyền tới!
Phổ Húc vận công xuống, nhất thời hóa thành một đạo tàn ảnh, lóe lên rồi biến mất.
Lý Dương ngẩng đầu nhìn về phía nam Phiêu Tuyết sơn mạch, trên mặt mỉm cười có một tia khoái trá.
Một gã cao thủ cấp bậc Ma Tướng chạy vào đại sảnh Bích Lan Sơn, lập tức quỳ xuống cung kính nói:
- Báo... bái kiếm Mộc Dịch đại nhân!
Lý Dương đang nhắm mắt lẳng lặng nghiên cứu “Thiên Diễn đệ nhị bí quyển” chậm rãi mở mắt ra, ở trong mắt Lý Dương, gã Ma Tướng không chỉ trong lòng rung động, đến thân nhân như Lily bây giờ đối mặt với Lý Dương cũng cảm thấy nhè nhẹ sợ hãi, càng không kể đến tân Ma Tướng này.
- Có chuyện gì?
Lý Dương nhàn nhạt nói.
Tên Ma Tướng này không để ý gì đến cái trán đang đầy mồ hôi lạnh, nói:
- Mộc Dịch đại nhân, bên ngoài có một sứ giả do Uyên Ương Ma Đao phái tới bái kiến đại nhân.
“Uyên Ương Ma Đao hai tên tiểu tử phái sứ giả tới?” Lý Dương con mắt bừng sáng:
- Tốt, để hắn lên đây.
- Dạ!
Tên Ma Tướng lập tức cung người thối lui cực nhanh, sau đó một lúc, một đại hán áo xanh tiến vào đại sảnh. Vừa nhìn thấy Lý Dương, lập tức sợ hãi quỳ xuống:
- Tiểu nhân phụng lệnh hai vị đại vương, đến đưa thiếp mời cho Mộc Dịch chân nhân.
Bởi vì Lý Dương khai tông, trở thành tông chủ Tinh Cực Tông, người bình thường đều gọi Lý Dương là “Mộc Dịch chân nhân.”
- Hưu!
Lý Dương vẫy tay một cái, thiếp mời ở trên hai cánh tay đang giơ lên của đại hán liên tới trên tay Lý Dương. Thiếp mời này có màu đỏ, mặt trên có “Uyên ương đối thủy đồ”, nhìn mặt ngoài, Lý Dương cười cười:
- Như thế nào lại cảm thấy giống như hỉ thiếp trong thế tục nhỉ?
“Mộc Dịch chân nhân khải!”
Trên thiếp mời có năm chữ đại tự, nói lại, những chữ này viết rất không tệ. Mở thiếp mời, Lý Dương nhìn vào nội dung của thiếp mời.
“Mộc Dịch chân nhân, huynh đệ ta hai người gần đây có được một tin tức, là trong lãnh địa của Huyết Phủ Dụ Xích phát hiện ra một khoáng mạch Thiên Linh Thạch. Thiên Linh Thạch chính là khoáng thạch cao cấp, so với thiết nhận khoáng thạch ở Thiết Nhận Sơn mạch còn trân quý hơn nhiều.
Khoáng thạch Thiên Linh Thạch như vậy tự nhiên là huynh đệ chúng ta muốn thu lấy. Bất quá có đồ vật tốt tự nhiên không thể độc chiếm, cho nên hy vọng cùng liên thủ với chân nhân. Chúng ta giết tên Huyết Phủ Dụ Xích này, đến lúc đó khoáng mạch Thiên Linh Thạch chúng ta phân chia năm năm, không biết ý chân nhân ra sao?
Giữa trua ngày mai, ở chỗ giao giới của Phiêu Tuyết sơn mạch Bắc Vực và trung bộ trên “Nam Bình sơn”, hai huynh đệ chúng ta đại giá quang lâm, đến lúc đó chúng ta mặt đối mặt, lại cẩn thận thương nghị.
Lý Dương nhìn cái thiếp mời này, thầm than: “Uyên Ương Đao Ma huynh đệ này coi như thức thời, biết là chỉ bằng vào hai người bọn họ, căn bản không phải là đối thủ của Huyết Phủ Dụ Xích, lại mời đến ta. Bất quá, cũng đem tin tức về khoáng mạch Thiên Linh Thạch này cho ta biết, coi như là có chút khí phách.”
- Nói với hai vị Đại vương của ngươi, ngày mai, ta nhất định phó hội.
Trong tay Lý Dương xuất hiện một tia hỏa diễm, trong nháy mắt đã thiêu thiếp mời thành tro.
- Dạ, tiểu nhân cáo lui.
Đại hán áo xanh này lập tức lùi về phía sau rất nhanh rời khỏi đại sảnh Bích Lan Sơn.
Ra khỏi đại sảnh, đại hán áo xanh này mới phát hiện ra sau lưng mình đã đầy mồ hôi, “Trời ạ, Mộc Dịch chân nhân này như thế nào lại kinh khủng như vậy? Cố áp lực này thật sự quá kinh khủng.” Nghĩ vậy, đại hán áo xanh lập tức giá ngự mây trắng rất nhanh bay đi.
Ngày thứ hai.
Toại Hổ, Lý Lang, Điền Báo ba người liền đã tới Bích Lan Sơn, lúc này, ba người đã ở trong đại sảnh, đợi mệnh lệnh của Lý Dương.
- Bái kiến Mộc Dịch đại nhân!
Ba người Toại Hổ cùng quỳ xuống.
- Đứng lên đi.
Lý Dương gật đầu.
Ba người Toại Hổ nhìn nhau, đều khó che dấu được sự khiếp sợ trong lòng. Bọn họ pháy hiện ra cái gì? Bọn họ phát hiện ra uy áp ở trên người Lý Dương, đây không phải là khí thế, mà là một loại uy áp tự nhiên có ở người...
Phảng phất như một Ma Đế, dù hắn không phát ra khí thế gì, nhưng mà hắn chỉ đứng ở đó, đã khiến cho người ta cảm thấy một cỗ uy áp không thể hiểu được. Đó là một thứ uy áp tự nhiên có trên người cao thủ, đây là thân ở nơi cao, tự nhiên sinh ra uy áp.
Mà hôm nay Lý Dương đúng là khiến cho ba tên Ma Soái cảm thấy uy áp như vậy.
- Ba người các ngươi tạm thời chờ ở đây một lát, ta trước đi ra ngoài gặp Uyên Ương huynh đệ một lúc. Đợi nói chuyện với bọn họ xong, sẽ trở lại tìm các ngươi.
Uyên Ương Đao Ma hai huynh đệ này gặp mặt, tự nhiên kế hoạch của Lý Dương có thay đổi.
Có người muốn liên thủ với mình, Lý Dương sao lại không đồng ý chứ?
- Dạ!
Ba người Toại Hổ lập tức quỳ xuống ứng thanh nói, mà Lý Dương gật đầu nhè nhẹ, sau đó chân đạp Thanh Vân trường kiếm, hóa thành một đạo hắc ảnh, biến mất không thấy.
Nam Bình sơn.
Một cái bàn đá, ba cái đôn đá, chỉ vậy mà thôi, đến rượu cũng không có.
Uyên Ương Đao Ma huynh đệ ngồi trên hai cái đôn đá. Uyên Ương Đao Ma huynh đệ Khảm Hồng và Khảm Đồ, Khảm Hồng là lão đại, Khảm Đồ là lão nhị, hai người đều có Uyên Ương đao, hai người liên thủ, Uyên Ương song đao, uy lực cực kỳ lớn.
Phải biết rằng, hai người liên thủ không phải đơn giản là 1+1 như vậy, mà là bổ sung lẫn nhau, uy lực càng là gia tăng vài thành.
- Hô!
Lý Dương cước đạp Thanh Vân trường kiếm, đã bay đến đỉnh Nam Bình sơn, tốc độ cũng không tính là nhanh, hắn tịnh không biểu lộ ra tốc độ khủng bố của Thanh Vân.
Thấy thân ảnh của Lý Dương, Khảm Hồng và Khảm Đồ hai người cũng đứng lên, mỉm cười nhìn Lý Dương đang bay tới, có vẻ rất là có lễ độ. Khảm Hồng và Khảm Đồ thân người đều không cao, không sai biệt lắm khoảng một mét sáu, so với Lý Dương tự nhiên là thấp hơn rất nhiều.
- Mộc Dịch chân nhân!
Khảm Hồng cùng Khảm Đồ huynh đệ chắp tay nói, Lý Dương cũng đã xuống tới trước mặt hai người, đi tới trước thạch đôn, chắp tay chào:
- Lần này chính là lần đầu tiên Mộc Dịch gặp mặt hai vị Đại vương, sớm đã nghe đại danh Uyên Ương Đao Ma, hôm nay rốt cuộc đã nhìn thấy hai vị.
Nói xong, Lý Dương liền ngồi xuống.
Khảm Hồng nhìn Lý Dương, trong lòng cũng là cả kinh, vội truyền âm nói với Khảm Đồ:
- Đệ đệ, Mộc Dịch này công lực hẳn là cao hơn so với hai người chúng ta a.
Lý Dương tâm thần so với hai người bọn họ mạnh hơn, Khảm Hồng cùng Khảm Đồ tự nhiên là không thể thấy rõ hư thực của Lý Dương, Hơn nữa trên người còn có một cỗ uy áp tự nhiên, làm cho Khảm Hồng cùng Khảm Đồ hai người trong lòng cả kinh.
- Đại ca, cao cũng cao đến đâu chứ? Dưới Uyên Ương tuyệt trận của hai người chúng ta, Mộc Dịch này tuyệt không thể trốn được cái mạng. Huống chi, chúng ta bây giờ cũng không phải là liều mạng cùng hắn, mà là lợi dụng hắn giết Huyết Phủ Dụ Xích thôi mà.
Khảm Đồ truyền âm đến đại ca của mình.
Lý Dương nhìn Khảm Hồng cùng Khảm Đồ lạnh nhạt nói:
- Hai vị vì sao ngồi xuống lại không nói câu nào vậy?
Khảm Hồng nghe Lý Dương nói vậy, vội vàng nói:
- A, không, chỉ là hai huynh đệ chúng ta chỉ đang nghĩ xem nói như thế nào với Mộc Dịch chân nhân. Lần này, khoáng mạch Thiên Linh Thạch là ở nam vực của Phiêu Tuyết sơn mạch. Độ trân quý của Thiên Linh Thạch, chân nhân hẳn là đã biết?
- Không được rõ ràng lắm.
Lý Dương nói.
Khảm Đồ vội vàng nói:
- Chân nhân, Thiên Linh Thạch này chính là cao cấp khoáng thạch, luyện chế cao cấp pháp khí đó là phi thường dễ dàng, thậm chí một khi kĩ thuật luyện chế không tồi, có thể luyện chế ra hạ phẩm ma khí. Khoáng thạch này, tuyệt đối là tốt hơn so với thiết nhận khoáng ở Thiết Nhận Sơn mạch kia chục lần trăm lần.
- Tựa hồ nghe có vẻ rất tốt. Bất quá, Huyết Phủ Dụ Xích cũng không phải dễ dàng đối phó, chỉ một mình ta chính là không có nắm chắc.
Lý Dương làm ra vẻ rất giống đối với Huyết Phủ Dụ Xích kia không có nắm chắc.
Khảm Hồng cùng Khảm Đồ trong lòng mừng thầm.
Hai người họ liên thủ, một khi xuất ra tuyệt chiêu, đối phó với Huyết Phủ Dụ Xích cho dù là khó khăn, nhưng là còn có hy vọng. Lý Dương đối phó với Huyết Phủ Dụ Xích không có nắm chắc, kế hoạch này của Khảm Hồng cùng Khảm Đồ tự nhiên là càng thâm nắm chắc.
- Chân nhân không cần lo lắng, đến lúc đó, hai huynh đệ chúng ta cũng sẽ ra tay. Hừ, ba người liên thủ, Huyết Phủ Dụ Xích này chết chắc không chúy nghi ngờ.
Khảm Hồng chắc chắn nói.
- Ồ, có đạo lý, đã như vậy thì…
Lý Dương có chút trầm ngâm. Tâm trạng của hai huynh đệ Khảm Hồng cùng Khảm Đồ cũng là thấp thỏm.
Lý Dương trên mặt có một tia tiếu ý, nhìn Khảm Hồng cùng Khảm Đồ hai huynh đệ nói:
- Đã như vậy, ta đồng ý liên thủ với hai vị giết Huyết Phủ Dụ Xích này.