Thốn Mang

Chương 4: Q.6 - Chương 4: Tiên Giới Chi Bí






Thời gian như nước chảy,cứ bất tri bất giác chảy qua.Lý Dương hàng ngày tại mật thất của mình khổ tu , lúc nào nhàn nhã thì lên đỉnh Thiên vân sơn xuy tấu.

Nhưng điều Lý Dương lấy làm kì quái là Luyện Tâm Khúc đối với tâm cảnh của mình hoàn toàn không tiến bộ nhanh chút nào. So với Ma Thần Lục Quyết cảm ngộ ra thì còn có chỗ không bằng. Hơn nữa đối với Kiếm Chi Bi Chi Sát mà nói Lý Dương cũng chẳng lĩnh ngộ được tí gì.

Một ngày nay ,Lý Dương ngồi trên đỉnh Thiên Vân Sơn thổi sáo, Lý Dương lúc này không kìm hãm được tự mình lại nhớ đến kỉ niệm với Khương Tuyết. Hồng Trần Luyện Tâm Khúc có tác dụng khi bắt đầu thổi thì đưa người thổi vào cực độ hoài niệm với người mình yêu.

Lý Dương dường như quên mất là mình đang làm gì chỉ đắm chìm trong tự niệm ( hoài niệm), đối với việc xuy địch thì chỉ là hành động vô thức thôi.

Tiếng địch phiêu lãng khắp nơi, từng lớp từng lớp tràn lên như sóng gợn. Trung tâm là Lý Dương chậm rãi lan dần ra . Tràn ngập trong phạm vi gần 1 trượng , các làn sóng từ trong suốt chậm rãi thành hữu sắc, màu sắc chuyển biến thành màu đỏ đậm.

Lý Dương phảng phất như bị làn sóng đỏ nhàn nhạt vờn quanh , với những làn sóng này nếu dùng mắt thường thì có thể nhìn thấy rõ ràng nhưng nếu sử dụng linh thức hay thần thức thì chẳng nhìn thấy gì,

cho nên hạng vũ cũng hoàn toàn chẳng hề nhận ra.

Đột nhiên tiếng sáo tan biến , các làn sóng gợn trên người Lý Dương cũng tiêu biến theo.

Lý Dương tĩnh lại rồi từ từ mở mắt, vừa rồi hắn chìm đắm trong suy tưởng nhưng tiếng sáo đột nhiên không thể hoà hợp với dòng hoài niệm của hắn. Làm cho Lý Dương không thể thổi thêm được nữa.

Lý Dương có điểm nghi hoặc. Một mình hắn đã tu luyện Hồng Trần Luyện Tâm Khúc nữa năm nay. Đối với luyện tâm khúc có thể gọi là viêm mãn một nửa. Nhưng tại sao cứ đến đoạn này thì hắn không thê xuy tấu thêm được nữa.

“Ai… nghĩa phụ từng nói qua phải đắm chìm trong cực độ tự niệm, cho nên ta đã đắm chìm cực độ rồi nhưng tại sao vẫn đến đoạn này ta không thể đi xuống, không biết làm thế nào cho phải?” Lý Dương trong lòng buồn rầu.

“Lý Dương ngươi không nên buồn rầu, tạm thời ngươi không nên tự niệm nữa, trực tiếp xuy tấu dựa theo khúc phổ mà thổi, thử xem hiệu quả như thế nào.” Hạng Vũ đề nghị.

Lý Dương nghĩ một lúc rồi cũng âm thầm đồng ý.

Mặc dù Tiêu Diêu tán nhân có nói qua khi tấu khúc phổ này phải hoài niệm tột cùng, nhưng khi hắn hoài niệm tột cùng thì lại không thể tấu khúc phổ này cho hết được.

Lý Dương từ từ thong thả nhắm mắt lại , tay cầm Bích Thủy địch đưa lên bắt đầu thổi . Lúc này âm thanh uyển chuyển nhưng không như trước cho nên xung quanh người hắn không có sinh ra cái gì là sóng gợn hay là màu sắc gì cả.

Lý Dương thổi khúc phổ này bây giờ lại rất thuận lợi.

Hạng Vũ nghe lại tựa hồ đối với khúc phổ này không sai biệt lắm.Nhưng Hạng vũ cũng phát hiện ra hình như thiếu cái gì đó .

Rất thuận lợi ,Lý Dương không có chút trở ngại gì cứ tiếp tục thổi xuống dưới. Những chỗ khó khăn bây giờ cũng không có chút ảnh hưởng.

Đột nhiên tâm thần Lý Dương cảm thấy 1 cơn chấn động. Tựa hồ khúc phổ này hoàn toàn cùng tâm cảnh của hắn có điểm bất đồng. Thậm chí còn làm hắn như có cảm giác tẩu hỏa nhập ma.

“ Ngưng lại… Lý Dương , tên tiểu tử ngu ngốc này, không được thổi thêm nữa.”

Hạng Vũ đột nhiên có cảm giác không đúng.Lập tức ra lệnh cho Lý Dương ngừng ngay lại .

Nhưng Lý Dương bây giờ một mực không nghe , hắn đã thất bại nhiều lần, vô luận thế nào lần này hắn cũng muốn thổi hết được khúc này.

Nhắm mắt ngồi trên đỉnh tuyết phong Lý Dương cảm thấy một luồng kình khí bay tán loạn, tiếng sáo tiếp tục hoài niêm.

Lý Dương cứ thế xuy tấu tiếp. Tâm thần hắn càng ngày càng chấn động mạnh ,thậm chí cả máu huyết sôi lên hắn cũng cảm giác được .

“ Ngừng ngay lại, Nếu không cái tên tiểu tử ngốc nhà ngươi sẽ tẩu hỏa nhập ma mất” Hạng Vũ biết không thể nói được với hắn, đang chuẩn bị dùng thần thức khống chế hắn.

Tiếng địch đột nhiên nhanh hẳn lên , trên mặt Lý Dương thoáng có nét ửng hồng.

“Phụt”

Lý Dương ngừng lại . Một ngụm máu tươi đã phún ra. Lý Dương đình chỉ không xuy tấu nữa, nhả ra một ngụm máu tươi, cảm giác tâm thần chấn động cũng bắt đầu chậm rãi hồi phục.

“Thất bại!!” Lý Dương ân hận ,một quyền nện xuống tuyết

“Tốc . tốc”

Lý Dương đột nhiên cảm giác một quyền vừa rồi quá nặng , tầng tầng lớp lớp các băng tầng ở dưới bắt đầu lung lay chảy xuống chân núi.

Tuyết băng! Lý Dương lúc này chân ngự đao mang bay ra khỏi ngọn núi mấy chục thước.

Đỉnh tuyết phong đột nhiên hỏng mất , băng tuyết đổ ào ào xuống chân núi. May mắn Thiên Vân Sơn núi non trùng điệp, căn bản là không có người ở. Đối với người tu chân mà nói băng tuyết cũng không có ý nghĩa gì. Vì vậy Lý Dương hắn cũng không lo lắng làm cho ai bị thương cả.

“Ha ha… Không có nghĩ một quyền vừa rồi có thể làm nên một trường tuyết băng lở như thế này” Lý Dưong cười ,vừa mới rồi thất bại khiến cho hắn bực mình ngược lại lại làm cả một vùng tuyết băng tan thành mây khói.

“Lý Dương ngươi thật sự không biết lợi hại là gì. Người tu hành vô luận là tu yêu giả hay tu ma giả , tu tiên giả bất kể là kẻ nào một khi đã tẩu hỏa nhập ma đều không dám tiếp tục thêm nữa.Tên tiểu tử nhà ngươi tự phụ mình có tâm cảnh cường đại, tâm cảnh siêu việt ,công lực cảnh giới mạnh mẽ cứ muốn đi xuống tiếp.”

“Hừ. May mắn mà Hồng Trần Luyện Tâm Khúc còn không có hoàn thành , mới chỉ có như thế này. Nếu thêm một chút nữa chắc tên tiểu tử nhà ngươi còn hộc máu không ít như vậy đâu.” Bá vương khiển trách.

Lý Dương cũng tự biết vừa rồi mình qúa cố chấp.

“Bá vương , ta chỉ thử xem mà thôi, cam đoan sẽ không có lần sau “

Hạng vũ cười “Tên tiểu tử nhà ngươi đừng có nhiều lời nữa, bổn bá vương cũng chuyên tâm tu luyện Ma Thần Lục Quyết đây,tiểu tử ngươi cũng tu luyện tiếp đi.”

Hạng Vũ hàng ngày cũng xuất nguyên thần ra ngoài để tu luyện Ma Thần Lục Quyết cho khỏi buồn chán.

Lý Dương gật đầu cười cười. Tay bắt thủ ấn quát lạnh lên tiếng “ Độn” .Thân thể cũng trực tiếp xuyên qua rừng núi tiến vào bên trong lòng núi đi vào mật thất tiếp tục tu luyện.

Thục Sơn kiếm phái.

Bên trong mật thất của môn phái , mật thất này cũng chỉ có 2 người được ra vào là đại trưởng lão và chưởng môn được vào. Có tiến vào trong mật thất mới biết bên trong này chẳng có cái gì bất quá chỉ có hai cái bồ đoàn mà thôi.

Lúc này trong gian mật thất , Kim Kiếm tôn giả cùng Trần Kiếm Phong đều ở trong đó.

Từng đạo kim sắc quang hoa từ Kim Kiếm tôn giả phát ra, Kim Kiếm tôn giả hai bàn tay giống như đúc bằng vàng.

Chỉ thấy Kim Kiếm tôn giả trong nháy mắt hai tay kết thành mấy trăm thủ ảnh. Phảng phất như tượng Quan Âm nghìn tay ở nhân gian vậy. Cơ hồ trong vòng một lần hít thở Kim Kiếm tôn giả phát ra ba trăm đạo thủ ấn quyết.

Bỗng dưng Kim Kiếm sắc mặt đỏ lên , tốc độ ra tay còn nhanh hơn nữa. Phút chốc trong mỗi lần hít thở đã thành 600 đạo thủ ấn rồi.

“Sất!!”

Một tiếng quát lạnh, tất cả các đạo thủ ấn liền phảng phát như phóng ra, trong nháy mắt hình thành vòng tròn kim quang . Vòng tròn này liền nhập vào hình bát quái trên tường.

“Đại trưởng lão chịu khổ rồi!”

Trần Kiếm Phong hướng tới Kim Kiếm tôn giả nói.

Kim Kiếm tôn giả không nói gì thêm. Lập tức ngồi xuống bắt đầu khôi phục lại năng lượng.

Vừa rồi tiêu hao rất nhiều năng lượng, Kim Kiếm tôn giả rất khó chịu nhưng phải thừa nhận chuyện này .

Mặc dù đã có một món tiên khí phụ trợ , mặt khác trên tiên giới cũng có một tiên khí khác tương ứng.

Cho dù như thế có cả hai tiên khí , Kim Kiếm tôn giả cũng tiêu hao không biết bao nhiêu năng lượng trong cơ thể.

Đột nhiên trên cái tiên khí hình bát quái xuất hiện một nhân ảnh.

“Kim Kiếm, Kiếm Phong ,hai người các ngươi có sự tình gì trọng yếu mà tìm ta.”

Nhân ảnh này chính là tiền bối của Thục Sơn kíêm phái trên tiên gới Nam Cung Lam.

Nam Cung Lam là đại la kim tiên hậu kì cao thủ, mặc dù ở tại Thục Sơn kiếm phái trên tiên giới chỉ là lớp hậu hối nhưng ở Côn Lôn tiên cảnh thì hắn tuyệt bối là tiền bối , có bối phận rất cao.

Nam Cung Lam lúc này thấy kì quái. Vì dù sao bình thường chỉ có tiên giới truyền tin tức xuống cho hạ giới ,còn đệ tử ở hạ giới muốn truyền lên tiên giới quả thật là rất nan giải. Như Kim Kiếm tôn giả công lực tuyệt cao mà cũng chỉ miễn cưởng có thể làm được. Nam Cung Lam này thân phận chính là sự phụ của Kim Kiếm tôn giả.

“Sư tôn, có sự tình vô cùng quan trong cần bẩm báo, người còn nhớ Tiêu Diêu tán nhân không?” Mặc dù Kim Kiếm tôn giả chưa hồi phục nhưng vẫn vội vã báo cáo.

Nam Cung Lam gật đầu. Khi hắn còn tu luyện ở hạ giới thì Tiêu Diêu chân nhân đã một kiếm tiêu diệt cả một môn phái , danh chấn thiên hạ. Đương nhiên là hắn nhớ rất rõ ràng.

“ Làm sao vậy, chẳng lẽ Tiêu Diêu chân nhân hắn không chết đã vượt qua tám lần thiên kiếp tán tiên?” Nam Cung Lam có điểm kinh ngạc

Hậu bối đệ tử chỉ có thể nghe về Tiêu Diêu chân nhân qua truyền thuyết mà thôi. Cũng chẳng có ai biết đích thực Tiêu Diêu chân nhân lợi hại bao nhiêu. Nhưng những người đồng bối với hắn thì chẳng ai lạ gì đại danh Kiếm Chi Bi sát, thực lực vô cùng khủng khiếp, cả Côn Lôn tiên cảnh này lúc đó chẳng ai là không biết đến.

Kim Kiếm tôn giả nói ngay “Vâng, hơn nữa đệ tử đã cảm nhận đựoc uy lực của Kiếm Chi bi sát.”

“Có phải rất lợi hai” Nam Cung Lam cười nói.

Kim Kiếm tôn giả gật đầu nói : “Đúng vậy Kiếm Chi Bi Sát phi thường lợi hại. Chung quanh gần vạn tu chân giả có cả đồ nhi và Ngọc Minh chân nhân , tất cả đều tâm thần kích động , trong đầu ai cũng mơ hồ không rõ rang, cũng không biết phải phản ứng như thế nào. Hắn một mình một kiếm giết liền một hơi mười hai tán tiên.

Dựa theo đây đệ tử phỏng đóan mặc dù hắn mới vượt qua tám lần thiên kiếp nhưng thực lực quả thật không thua gì Đại la kim tiên” Kim Kiếm tôn giả ngừng lại hắn tin rằng sư tôn hắn hiểu ý của mình.

Nam Cung Lam gật đầu nói: “ Hừ , hắn đối phó với các ngươi có thể là chưa dở toàn bộ thực lực ra. Lúc trước độ kiếp thất bại, mộtmình hắn có thể tiêu diệt cả một đại tông phái, hơn nữa trong tông phái kia có cả Đại thành kì cao thủ. Tiêu Diêu tán nhân đích thực có thực lực vượt xa vẻ bề ngoài của hắn”

Trần Kiếm Phong nói : “Vậy mấy năm sau thần kiếm xuát thế, liệu hắn đối với chúng ta có thể làm ảnh hưởng không?”

Nam Cung Lam cười nói : “Ngươi đừng lo lắng, thần kiếm Tử Điện tại phàm nhân giới, Thục Sơn kiếm phái chúng ta đương nhiên phải đọat được. Hơn nữa Thượng Thanh cung cũng không muốn để người khác lấy được bảo bối. Tuy nhiên không cần phải vội vàng, phân thân của Thiên Nhàn tiên đế vẫn còn ở tại Côn Lôn tiên cảnh, hắn chưa đi, chúng ta cũng chưa thể động thủ. Nếu không lỡ chọc giận Thiên Nhàn tiên đế tuyệt đối là nguy hiểm.

“ Được rồi Tiêu Diêu chân đúng là có tồn tại,đúng là một chuyện khó lường, hắn bản thân lại có thực lực đại la kim tiên. Mà thông đạo từ tiên giới xuống phàm nhân giới chỉ có thể tối đa cho Đại la kim tiên đi qua. Thục Sơn kiếm phái chúng ta lần này cũng chỉ phái đại la kim tiên xuống. Tiêu Diêu tán nhân đối với chúng ta đúng là một chướng ngại lớn.” Nam Cung Lam cảm thán ,tựa hồ hắn cũng phảng phất có chút khó nghĩ.

Theo đạo lý đại la kim tiên ở phàm nhân giới tuyệt đối là vô địch. Nhưng không thể phán đoán thực lực của Tiêu Diêu chân nhân qua vẻ bề ngoài được. Ví dụ như Lý Dương bản thân chưa đến độ kiếp kì cao thủ nhưng thực lực cũng không thể dự đóan được.

Tương lai Thượng Thanh cung cùng Thục Sơn kiếm phái tranh đọan Tử Điện thần kiếm ,một khi Tiêu Diêu chân nhân nhúng tay vào thì thật là một chuyện xấu.

“ Hừ, được rồi ta sẽ bẩm báo chuyện này với cấp trên các ngươi bất tất phải lo lắng.”

Trên bát quái tiên khí thân ảnh cũng tự nhiên tiêu biến đi.

“Đại trưởng lão , Tinh Cực tông với chúng ta kết làm đồng minh. Ngay cả tiên giới trưởng lão với Tầm Hoan chân nhân quan hệ cũng rất tốt.Như vậy đối với Tiêu Diêu chân nhân chúng ta nên có thái độ thế nào cho vừa phải?” Trần Kiếm Phong nhìn Kim Kiếm tôn giả hỏi.

Kim Kiếm tôn giả cười nói : “Hừ, Tiêu Diêu tán nhân tốt xấu gì cũng có quan hệ với Thục Sơn kiếm phái ,đây đúng là nỗi khổ của Thượng Thanh cung. Bất quá nếu chúng ta và Tiêu Diêu chân nhân trở mặt thì vì Tử Điện thần kiếm . Hừ hừ… thôi đành như bát tiên quá hải tự dựa vào mình mà làm thôi.”

Kim Kiếm tôn giả nói không sai. Thương Thanh cung cũng vì sự việc này mà đang đau đầu.

Ngọc Minh chân nhân cùng Phụng Tân cung chủ cũng đang ở trong mật thất.

“ Sự thúc tổ , sự tình không ổn, Tiêu Diêu tán nhân là nghĩa phụ của tiểu tử Lý Dương ở trong Tinh Cực tông. Hình như hắn với Kim Kiếm tôn giả đang là bằng hữu. Nếu Thục Sơn phái cùng hắn liên thủ…. Sự tình quá thật khó nói được.” Ngọc Minh chân nhân hướng đến bát quái kính điện cung kính nói với một bạch y lão giả.

Bạch y lão giả cười nhạt nói : “Bất tất phải lo lắng, vì Tử Điện thần kiếm, Thượng Thanh cung chúng ta đã chuẩn bị rất sẵn sàng. Cùng lắm là đem cả cái Côn Lôn tiên cảnh này ra hủy diệt hết. Đối với tiên giới mà nói thì Tử Điện thần kiếm này còn vượt qua giá trị của phàm nhân giới và Côn Lôn tiên cảnh nhiều.”

Thần khí này là khái niệm gì?

Cho dù tiên đế , ma đế cũng đều rất quan tâm đến nó. Thần khí là từ hỗn độn sơ khai mà hình thành, số lượng rất khó có thể nhìn thấy thêm. Trừ khi Bàn cổ cùng Hồng Quân đạo nhân luyện chế ra thêm không thì không thể có.

Thần kiếm Tử Điện mặc dù gọi là thần khí thực ra thì chỉ đựơc tính là bán thần khí thôi. Thần khí Xích Tiêu trong lục giới mới tính là thần khí đích thực. Thần khí xích tiêu là do sáu kiện thần khí hợp thành.

Một là Bạch Hồng

Hai là Tử Điện

Ba là Tích Phong

Bôn là Lưu Tinh

Năm là Thanh Minh

Sáu là Bách Lý

Sau cái này hợp lại thì mới ra một kiện thần khí Xích Tiêu.

Bất quá đối với kiện bán thần khí này cũng đáng để Thục Sơn với Thượng Thanh cung tranh đấu dành cho được .

Nói cho cùng nếu có được Tử Điện thần kiếm thì bất luận môn phái nào đều coi đó là chấn sơn chi bảo. Hạng vũ năm xưa cũng chỉ vì một kiện trung phẩm ma khí mà đã hưng phấn như vậy. Đừng nói đến một kiện thượng phẩm thần khí vô cùng quý giá này. Chỉ cần cái chuôi của thần khí Tử Điện thôi cũng đủ làm cho Côn Lôn tiên cảnh điên cuồng rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.