Thốn Mang

Chương 4: Q.8 - Chương 4: Trúc Cơ






Bích Lan sơn, hơn mười dặm phương viên (diện tích), cho dù hơn vạn người sống trên đó cũng là chuyện đơn giản.

Nhóm người Lý Dương tiến nhập vào Bích Lan sơn cũng đã hai ba ngày, Điền Cương Lỵ Lỵ, Hầu Tĩnh, Hầu Sơn đám người đối với Bích Lan sơn cũng đã quen thuộc, đồng dạng cũng đã biết một chút sự tình của Ma giới, cả đám đều có một loại ý thức nguy kỵ, dù sao người trong Ma giới so với bọn họ công lực cũng mạnh hơn rất nhiều.

Cho nên, bọn họ đều bắt đầu chăm chú tu luyện, đương nhiên là có vài người là ngoại lệ, tỷ như tiểu Kiệt Khắc, luôn nghiên cứu đan dược, mà Hầu Tĩnh cũng vẫn nghiên cứu ‘ Thiên Diễn bí quyển’.

Xuyên qua thác nước, bên trong đại sảnh của sơn phủ.

Lý Dương đang ngồi trên ghế đá uống rượu, nhưng hắn không lúc nào là không tu luyện, bất quá, nguyên thần của Lý Dương quá mạnh mẽ, hắn một bên tu luyện còn một bên uống rượu một chút cũng không lo lắng bản thân sẽ tẩu hỏa nhập ma.

“Lý Dương huynh đệ, có một sự tình muốn cùng ngươi bàn bạc một chút.” Hầu Tĩnh đi tới bên cạnh Lý Dương, nói với Lý Dương.

“Oh? Nói đi.”

“Ta nghĩ là nên đem Bích Lan sơn trong vòng phương viên hơn mười dặm cải tạo một chút.” Hầu Tĩnh đề nghị nói.

Lý Dương nhíu mày : ”Cải tạo? cải tạo như thế nào?”

Hầu Tĩnh cười đáp : ”Ma giới ngươi cũng đã biết, giằng co tàn sát tranh đấu. Nói không chừng, một lúc nào đó địch nhân liền đánh giết tới cửa, căn cơ của chúng ta như thế nào để bảo hộ tốt đây? Cho nên ta muốn bố trí một đại trận xung quanh đây, bình thường trận pháp căn cơ không đủ người, căn bản làm không được.”

Hầu Tĩnh đối với “Thiên Diễn Tứ Quyển” tứ quyển nghiên cứu đã có thành quả, quyển thứ ba cảm ngộ được không ít. Hắn cũng biết trong Ma giới nguy hiểm, cho nên muốn vì Bích Lan sơn bố trí trận pháp, ít nhất cũng sẽ an toàn hơn.

Lý Dương nghe xong, con mắt sáng ngời, vội vàng đáp ứng nói : ”Chuyện tốt, hừm, việc này ngươi toàn bộ đảm nhiệm, có việc gì cần hỗ trợ cứ nói hết. Bích Lan sơn nhân mã tùy ý ngươi điều động. ”

“Được. Ta lập tức đi làm.” Hầu Tĩnh sắc mặt vui vẻ.

Trong Ma giới. Đối với trận pháp cũng có người nghiên cứu nhưng không nhiều lắm. Bình thường cao thủ đối với trận pháp cơ hồ một chút cũng chẳng biết, căn bản không giống người trong tiên giới có nghiên cứu đối với trận pháp. Người trong Ma giới tất cả đều có thân thể cường hãn, cận thân chiến đấu lợi hại. Một khi chung quanh Bích Lan sơn thành lập trận pháp, người bình thường thật sự muốn xông vào cũng không vào được.

Hầu Tĩnh sau khi đi ra ngoài, lập tức bắt đầu ra lệnh cho gần ngàn nhân mã Bích Lan sơn bắt đầu bố trí bày đại trận.

Hầu Tĩnh vừa đi ra ngoài không lâu.

“Lý Dương.” Thanh âm Hạng Vũ sang sảng vang lên trong đại sảnh. Mà thân ảnh cao lớn của hắn cũng xuất hiện trong đại sảnh.

Lý Dương nhìn thấy Hạng Vũ, lập tức đứng dậy, đi tới nghênh đón. Lý Dương sau khi đoạt được Bích Lan sơn, Hạng Vũ liền tự đi tìm một chỗ bí ẩn bắt đầu tu luyện, hai ba ngày nay vẫn không thấy cái bóng Hạng Vũ. Cho tới hôm nay mới nhìn thấy.

“Bá Vương. Ngươi hôm nay đến là….” Lý Dương nghi hoặc nói.

Hạng Vũ nói : ”Nôn nóng gặp đệ tử, nói ra lại hổ thẹn. Bổn Bá Vương thu Điền Cương làm đồ đệ đã thời gian dài như vậy nhưng thật sự còn không có chánh thực gặp mặt.”

Hạng Vũ bởi vì công lực của mình quá thấp, cho nên vội vàng khôi phục ngay cả Điền Cương cũng không có nhận biết lẫn nhau, bây giờ tu luyện qua hai ba ngày, công lực đạt tới Ma tướng cấp bậc. Hạng Vũ liền chuẩn bị nhận đồ đệ Điền Cương của mình.

Lý Dương lập tức truyền âm cho Điền Cương đang trong phòng tu luyện. Điền Cương lập tức đi ra, vừa tiến vào đại sảnh, liền thấy được Hạng Vũ.

“Vị này là ?” Điền Cương nhìn Hạng Vũ nghi hoặc hỏi?

Ngày đó đoạt được Bích Lan sơn, sau khi Lý Dương cùng Hạng Vũ xuyên qua thác nước, Hạng Vũ trực tiếp đi tìm một địa phương tu luyện, mà Lý Dương lại đem Điền Cương đám người thả ra, cho nên Điền Cương một mặt cũng là chưa thấy qua Hạng Vũ.

“Đồ đệ ngoan. Ngay cả sư tôn cũng không nhận ra.” Hạng Vũ thần thức truyền âm vào trong đầu Điền Cương.

Điền Cương nhất thời sửng sốt.

“Sư tôn, là ngươi?” Điền Cương con mắt trợn trừng tròn xoe, có vẻ khó có thể tin được. Hắn chưa một lần gặp mặt Hạng Vũ, Hạng Vũ từng cùng hắn có mấy lần thần thức truyền âm, cho nên Điền Cương cảm giác được rất rõ ràng cổ thần thức này đúng là từ sư tôn mình truyền tới.

Lập tức Điền Cương thanh tỉnh lại. Rất nhanh quỳ xuống “đồ nhi bái kiến sư tôn.”

Hạng Vũ đối với Điền Cương rất là hài lòng, đồ đệ bảo bối của mình cơ thể chính là Tiên Thiên Thổ Đức, thời gian trên địa cầu đã đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong, nếu không bởi địa cầu hạn chế, phỏng chừng đã đạt tới Độ Kiếp kỳ rồi. Điền Cương mặc dù không có những kỳ ngộ như Lý Dương, nhưng dựa vào sự kinh khủng của Tiên Thiên Thổ Đức chi thân, liền đạt tới bước này.

“Ách…”

Dựa theo quy củ, bình thường sư tôn sẽ cho đệ tử một số quà vật lần đầu ra mắt, nhưng một người như Hạng Vũ là nhất cùng nhị bạch (tức là rất nghèo.), một chút bảo bối cũng không có, không khỏi có chút bối rối khó xử.

Lý Dương mỉm cười, nhìn ra điểm khó xử của Hạng Vũ, trong lòng vừa động, trong tay liền xuất hiện một bình ngọc trong suốt. Trong bình ngọc trong suốt này đựng tinh huyết của Jehovah, một giọt tinh huyết này đủ để có thể là cho Điền Cương đạt tới Thiên ma trung kỳ.

“Bá Vương.” Lý Dương liền đưa ra bình ngọc.

Hạng Vũ vừa nhìn thấy lập tức con mắt sáng ngời, cũng không nói nhảm, trực tiếp nhận lấy bình ngọc trong suốt. Lý Dương cũng đã biết tính cách của Hạng Vũ, rất dứt khoát, ngược lại Hạng Vũ sẽ ghi tạc trong lòng. Huống chi Chiến Thần Ngõa trên người mình là do Hạng Vũ đưa cho.

“Điền Cương, vi sư hiện tại bên người cũng không có bảo bối gì, trước tiên lấy của Lý Dương cái này cấp cho ngươi .” Hạng Vũ đem bình ngọc đưa cho Điền Cương.

“Cái này là.” Điền Cương cảm thụ được tinh huyết này năng lượng cường đại, nhưng không biết là nên làm gì.

“Hô hô ~~”

Hai đạo hắc quang chợt lóe, Kiệt Thụy cùng Kiệt Tây đột nhiên xuất hiện trong đại sảnh, ngơ ngác nhìn bình ngọc trong suốt trên tay Điền Cương. Khí tức quen thuộc làm cho hai người muốn quỳ lậy. Kiệt Thụy, Kiệt Tây cũng không biết tinh huyết Jehovah bọn họ đều là Huyết ngục nhất tộc. Bọn họ chỉ là hậu bối mà thôi.

“Cái này không phải là tinh huyết của tổ tông Cain sao?” Kiệt Thụy, Kiệt Tây phát run. ” Không đúng, tinh huyết của tổ tông như thế nào lại phát ra kim quang. Bất quá, khí tức của nó đối với chúng ta rất quen thuộc, phi thường quen thuộc.”Kiệt Thụy, Kiệt Tây thì thào tự nói.

Kiệt Thụy, Kiệt Tây cũng bởi cảm ứng được khí tức quen thuộc mới chạy tới phòng khách này.

“Các ngươi hai tên tiểu tử ngốc, cái này mới là tinh huyết của tổ tông các ngươi.” Lý Dương cười nói, mặt khác đem một bình ngọc đưa cho hai huynh đệ.

Quang hoa huyết hồng sắc làm cho Kiệt Thụy, Kiệt Tây cảm thấy rất thân thiết, phảng phất giống như trở về nhà.

“Tinh huyết của tổ tông!” Kiệt Thụy, Kiệt Tây trợn mắt há hốc mồm. Bất qúa, bọn họ cảm nhận được năng lượng cùng với khí tức cường đại trong đó, cũng giường như cũng tin tưởng. Đột nhiên hai người đều nhìn về hướng Lý Dương, ”Sư tôn, cái này …”

“Hai tiểu tử các ngươi đừng hỏi. Đợi một lát nữa vi sư tự mình sẽ giúp các ngươi, để cho các ngươi hấp thu trọn vẹn tinh huyết năng lượng .” Lý Dương ngay cả năng lượng của Âm Dương ma đế cũng đã hấp thu, đem toàn bộ năng lượng này chia làm hai phần phân biệt cho Kiệt Thụy và Kiệt Tây hấp thu, cũng là chuyện vô cùng đơn giản.

“Cám ơn sư tôn!” Kiệt Thụy, Kiệt Tây nhất thời mừng rỡ, lập tức quỳ xuống nói.

Lý Dương đột nhiên nhớ tới một chuyện, vừa lộn tay, trên tay liền xuất hiện hai thanh chủy thủ nói : ” Hai thanh chủy thủ này chính là hạ đẳng ma khí, bất quá đều là đặc hữu với Huyết Ngục nhất tộc, trong chúng ta chỉ có hai người các ngươi mới có thể luyện hóa. Hai người các ngươi liền chia ra luyện hóa đi, hai người tên tiểu tử các ngươi thật là có lợi, có một thanh trong đó vốn là của tiểu Kiệt Khắc, đáng tiếc hắn không cách nào luyện hóa được.”

Nói xong, liền đem hai thanh thánh khí chùy thủ đưa cho Kiệt Thụy, Kiệt Tây.

Kiệt Thụy, Kiệt Tây run rẩy tiếp nhận thánh khí chủy thủ, bọn họ thận chí không biết hai thanh chùy thủ này chính là thánh khí của giáo đình và hắc ám nghị hội. Dù sao bọn họ năm đó về mặt địa vị còn chưa có tư cách nhìn thấy thánh khí.

“Cám ơn sư tôn.”

Kiệt Thụy, Kiệt Tây mới biết đây là hạ phẩm ma khí đã kích động như thế, nếu như bọn họ mà biết được hai thanh chùy thủ này chính là thánh khí của giáo đình và hắc ám nghị hội, không biết có thể vứt bỏ thanh chùy thủ hay không.

“Mau mau nhận chủ đi.”

Lý Dương nhìn Kiệt Thụy, Kiệt Tây hai gã đồ đệ của mình. Kiệt Thụy và Kiệt Tây mất đi huyết tộc gia tộc, là lễ vật Stiven cấp cho Lý Dương, nếu không phải là đi theo Lý Dương, có lẽ vẫn còn là nhân vật cấp tay chân trong huyết tộc thập tam thị tộc.

Kiệt Thụy, Kiệt Tây gật đầu, lập tức con mắt hơi nhắm lại.

Hai giọt tinh huyết phân biệt từ trong ngực Kiệt Thụy, Kiệt Tây bay ra, phát ra huyết hồng sắc quang mang nhàn nhạt, rất nhạt, nhưng miễn cưỡng còn thấy được. Hai giọt tinh huyết phân biệt rơi vào chùy thủ.

Hai thanh chùy thủ lập tức sáng rực lên……..

“Sí Dương chùy!” Kiệt Tây con mắt sáng ngời, không kìm chế được nói. Chùy thủ của hắn thân đao toàn một màu màu vàng, chuôi đao một màu huyết hồng. Nguyên lai là thánh khí của giáo đình.

“Huyền Âm chùy!” Kiệt Thụy cũng hưng phấn nói. Chùy thủ của hắn thân đao một màu huyết hồng, chuôi đao màu vàng. Nguyên lai là thánh khí của hắc ám nghị hội.

“Hô hô ~~”

Tay cầm chùy thủ, Kiệt Thụy cùng Kiệt Tây hai người liền hóa thành tàn ảnh, không tự kiềm chế trong đại sảnh thi triển tốc độ của huyết ngục nhất tộc bọn họ, trong đại sảnh chỉ nhìn thấy từng đạo tàn ảnh cùng với lãnh quang của chùy thủ quét qua.

“Cám ơn sư tôn!” tàn ảnh tiêu biến, Kiệt Thụy cùng Kiệt Tây lập tức quỳ xuống hướng Lý Dương nói.

“Đứng lên đi, bây giờ ta bắt đầu trợ giúp hai người các ngươi hấp thụ một chút tinh huyết năng lượng này.” Lý Dương nói xong, một ngụm đem tinh huyết uống vào miệng, song thủ toàn bộ đặt trên vai Kiệt Thụy, Kiệt Tây.

Một cỗ năng lượng cường đại không ngừng từ thân thể Lý Dương được đưa vào trong cơ thể Kiệt Tây, Kiệt Thụy .Thân thể Kiệt Thụy, Kiệt Tây quá yêu ớt, căn bản không có cách nào tiếp nhận năng lượng không lồ này, chỉ có thể thông qua Lý Dương làm trạm trung chuyển, phân biệt đem năng lượng đưa vào trong cơ thể hai người.

“Nhanh. Tiểu tử, động tác cũng rất nhanh. Điền Cương, ngươi cũng hấp thu đi.” Hạng Vũ ha ha cười. Cũng để cho Điền Cương hấp thụ tinh huyết.

“Vâng, sư tôn!” Điền Cương lập tức uống một ngụm tinh huyết.

“Hưu hưu ~~” nhất thời từng đạo kim sắc quang hoa từ trên người Điền Cương phiêu đãng bay ra, sau đó lại tiến vào trong cơ thể Điền Cương, thậm chí trực tiếp dung nhập vào thân thể Điền Cương.

Hạng Vũ tâm thần cảnh giới đã đạt tới Ma quân tiền kỳ, tâm thần cường đại như thế, thật sự trợ giúp Điền Cương khống chế hướng đi của tinh huyết năng lượng, từng đạo năng lượng rất dứt khoát (rất nhanh) trực tiếp dung nhập vào trong thân thể của Điền Cương, căn bản không cần trải qua rèn luyện tâm tạng (trái tim).

Không hổ là Tiên Thiên Thổ Đức chi thân, khi Lý Dương tu luyện, chỉ có thể thông qua Thất Diệu tinh cực cùng với tâm tạng mới có thể hấp thu. Nhưng Điền Cương thì sao? Điền Cương cả thân thể lại có khả năng trực tiếp hấp thu năng lượng, tốc độ cực nhanh, vượt xa Lý Dương.

Tiên Thiên Thổ Đức chi thân. Thân thể của Điền Cương quả nhiên là bảo bối, thân thể của hắn tuy luyện tốc độ cực nhanh, vượt xa thường nhân.

Từng đạo kim sắc quang hoa chậm rãi biến mất xung quanh thân thể Điền Cương.

Lý Dương nhất tâm nhị dụng, đồng thời chú ý một màn này.

“Năng lượng Thiên ma trung kỳ, lại như thế có thể hấp thu hoàn toàn.” Lý Dương một trận sợ hãi than. Điền Cương mặc dù cơ sở ban đầu xa xa không bằng mình, nhưng dựa vào Tiên Thiên Thổ Đức chi thân thật sự đã hấp thu tinh huyết năng lượng này.

Qua một hồi lâu, Kiệt Thụy, Kiệt Tây bị huyết hồng sắc quang mang bao phủ cũng đã hoàn toàn hấp thu năng lượng, trong cơ thể hai người không sai biệt lắm so với Thiên ma tiền kỳ.

Hạng Vũ nghiêm túc nói: ”Điền Cương. Nhanh tìm một đại phương an tâm tu luyện, ngươi mặc dù công lực cao, nhưng tâm thần tu vi không theo kịp, ngươi sớm một chút củng cố cơ sở. Vi sư đem ‘Ma Thần Lục Tuyệt’ truyền cho ngươi, ngươi nên nghiên cứu cho tốt, sớm một chút đề cao tâm thần tu vi.”

“Vâng.”

Điền Cương cũng cảm thấy chính mình khống chế năng lượng trong cơ thể có chút lực bất tòng tâm.

Bất quá, Hạng Vũ không một chút lo lắng, Tiên Thiên Thổ Đức chi thân đối với đại địa tự nhiên hiểu biết hết sức dễ dàng, tâm thần đương nhiên đề cao rất nhanh, nếu không Điền Cương cũng không có khả năng hai mươi năm tâm thần đã đạt tới tu vi Độ Kiếp kỳ. Bất quá, tu vi tâm thần Độ Kiếp kỳ dùng khống chế công lực Thiên ma trung kỳ, tuyệt đối là không đủ.

“Sư tôn, đệ tử đi trước củng cố tu vi.” Điền Cương khom người nói.

Hạng Vũ gật đầu. Điền Cương cùng Lý Dương chào một tiếng, liền rời khỏi đại sảnh, tìm một chỗ bắt đầu chuyên tâm tu luyện.

“Lý Dương, bổn Bá Vương cũng an tâm đi tu luyện. Phỏng chừng bàng luyện phải một tháng thời gian.” Hạng Vũ lên tiếng nói cùng Lý Dương, cũng an tâm đi tu luyện.

Kiệt Thụy, Kiệt Tây cũng khom người cáo lui, đi củng cố tu vi.

Thời gian một ngày đi qua.

Bích Thủy đàm, bên cạnh thác nước, tuyết rơi đầy trời, Lý Dương nằm trên tuyết, vừa uống rượu vừa ngắm tuyết rơi.

“Lý Dương huynh đệ.”

Hầu Sơn, Hổ Đại, Hổ Nhị, ba người đi tới chỗ Lý Dương.

“À, có chuyện gì thế?” Lý Dương muống một ngụm lớn liệt tửu hỏi?

“Ba huynh đệ chúng ta bất quá vừa mới giải trừ xong đạo thứ nhất trận pháp phong ấn, công lực liền thăng tới Đại Thành kỳ. Chúng ta có cảm ứng ba tháng sau sẽ Độ Kiếp.”Hầu Sơn ba người nhìn Lý Dương bất đắc dĩ nói.

Bọn họ chính là ở trong sa mạc Châu Phi tu luyện mấy ngàn năm. Tu luyện mấy ngàn năm không phải là Thiên ma, thậm chí đạt tới Ma tướng cấp bậc cao thủ rồi, hơn nữa bọn họ còn tu luyện trong môi trường ma sát khí, công lực càng thêm cao. Bất quá, bởi vì bọn họ bị địa cầu hạn chế, cho nên công lực bị ba đạo trận pháp cấm chế phong ấn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.