Thốn Mang

Chương 8: Q.7 - Chương 8: Tự Thủ






Trong một trang viện thanh u phía đông thành Hắc Ma.

“Lý Dương đạo hữu, cái trang viện này thế nào?”

Hắc Mộc thượng nhân trên mặt nhẹ mình cười đưa Lý Dương vào bên trong trang viện.

Lý Dương mỉn cười

“Không sai, thật sự là ta rất cảm kích tâm ý của thượng nhân” Lý Dương nhìn xung quanh tỏ vẻ rất hài lòng.

Hắc Mộc thượng nhân tự nhiên nói :

” Ha ha, đạo hữu vừa lòng là được. Từ hôm nay trang viên này chính là của đạo hữu”

Hắc Mộc thượng nhân tiếp tục nói: “Được rồi, qua thời gian này Thủy Tinh cung sẽ mở cửa, đến lúc đó người tiến vào Thủy Tinh cung sẽ rất nhiều, không biết đạo hữu có ý muốn vào không?”

Thủy Tinh cung mở cửa, là sự kiện trọng đại ngàn năm mới có, phàm là người trong Hoàng Tuyền Chi Hải ai cũng biết. Hắc Mộc thượng nhân đương nhiên chẳng cần che dấu, hơn nữa thực lực của Lý Dương kinh người, nếu muốn đi tranh đọat Hồn Lệnh thì quả là chuyện không hay, Hăc Mộc thượng nhân cũng muốn dò ý tứ của Lý Dương.

Lý Dương nghiêm trang nói :

“ À, đương nhiên là cũng muón vào xem một chút, hơn nữa Hồn Lệnh vốn ở trong Thủy Tinh cung, phàm ai có được Hồn Lệnh chính là bá chủ của Hoàng Tuyền Chi hải, không biết ai sẽ may mắn có được nó đây?”

Lý Dương tỏ vẻ cảm thán.

Đột nhiên Lý Dương nhìn về phía Hắc Mộc thượng nhân nói :

“ Phải rồi, thượng nhân, thực lực của ngươi cũng rất cao. Hơn nữa lại là môn chủ Tu La môn. Thực lực và thế lực đều không kém, hi vọng của ngươi đối với Hồn Lệnh là rất lớn rồi!”

Hắc Mộc thượng nhân cũng khiêm nhường:

“Huyết Sát môn và Âm Sát môn thực lực đều không kém, không nói bọn chúng nữa. Như Lý Dương đạo hữu đây, thực lực chẳng những mạnh mẽ mà còn là truyền nhan của bá vương. Thân phận bực này một khi có được Hồn Lệnh thì có thể chỉ huy cả Hoàng Tuyền Chi Hải dễ dàng. Tu La môn ta nhất định sẽ chi trì cho đạo hữu”

Hắc Mộc thượng nhân ánh mắt chăm chú nhìn Lý Dương.

“Ta? “

Lý Dương sửng sốt, rồi cười to :

“ Ha ha , Thượng nhân thật sự là biết nói đùa, mặc dù nói có được Hồn Lệnh có thể ra lệnh cho cả hoàng Tuyền Chi Hải. Nhưng nếu ngươi không có thực lực, không có thế lực cường đại, cho dù có được Hồn Lệnh cũng chẳng ai thèm đếm xỉa tới”

Lý Dương đối với công dụng của Hồn Lệnh rất khinh thường, mặc dù Hồn Lệnh chính là tín vật của các đời Thủy Tinh cung chủ, hay cũng chính là tín vật của Ma cung cung chủ. Nhưng nếu bản thân không có thực lực hoặc thế lực cường đại thì cũng chẳng có tác dụng gì.

“Huống chi ta là người thích tiêu diêu tự tại. Hiệu lệnh cả Hoàng Tuyền Chi Hải? Đối với ta mà nói có điểm gì tốt đây?”

Lý Dương hỏi lại

Lý Dương trong lòng không khỏi cười thầm:

“ Hừ hừ, ba đại môn phái các ngươi tranh đoạt Hồn Lệnh, chẳng qua ngươi đến thăm dò ý tứ của ta mà mà thôi. Bất quá nếu có được cái Hồn Lệnh đó. ừm… ta cũng phải chơi đùa một chút cũng chẳng sao”

Giờ đây Lý Dương đột nhiên cảm thấy ánh mắt mang một cỗ cừu hận xuất hiên. Dùng linh thức tra xét qua một chút đã thấy được ở cửa vào trang việc có một vị trưởng lão của Tu La môn gọi là Hàn Vũ vừa liếc nhìn Lý Dương một cái.

Mặc dù đã rời đi, sát ý cũng cất dấu đi rồi, nhưng Lý Dương vẫn phát hiện ra.

Hàn Vũ và Hàn Phong chính là hai thân huynh đệ, Lý Dương giết Hàn Phong cho nên Hàn Vũ lúc này đối với Lý Dương hận thấu xương. Nguyên lai hắn muốn để cho sư tốc Hắc Mộc thượng nhân giết chết Lý Dương. Nhưng không có nghĩ được Hắc Mộc thượng nhân chẳng những không đối phó Lý Dương mà còn mang cho Lý Dương cái trang viện này. Cho nên trong lòng Hàn Vũ cảm thấy phẫn nộ vô cùng.

“Vị Tu La trưởng lão kia vẫn còn ghi nỗi hận với ta đây”

Lý Dương khóe miệng hơi mỉn cười, nhưng không nói ra.

“Ngòai cửa có mấy đạo đồng để cho Lý Dương đạo hữu sai khiến, Hăc Mộc ta có chuyện quan trọng cần đi trước”

Hắc Mộc thượng nhân vừa đi với nói chuyện phiếm với Lý Dương, sau hồi lâu nói chuyện , rốt cuộc đã trở về.

Lý Dương vội vàng từ biệt Hắc Mộc thượng nhân.

“Bổn bá vương cũng không rõ, Hắc Mộc tiểu tử kia thế nào lại tin tưởng ngươi? Chẳng lẽ bất kể cao thủ nào nói là đệ tử của bổn bá vương cũng chính là đệ tử của bổn bá vương sao?”

Hạng Vũ nghi hoặc nói :

”Hơn nữa bổn bá vương thấy Hắc Mộc kia cũng không giống kẻ ngu dốt”

Lý Dương ngồi trong sân, uống rượu một cách thích thú, lạnh nhạt nói :

“ Bá vương, thật ra Hắc Mộc kia vị tất tin tưởng ta, mà ta cũng không cần hắn tin tưởng”

“Hả?”

Hạng Vũ sửng sốt.

Lý Dương tiếp tục :

“ Ta một chiêu giết chết Hàn Phong trưởng lão hắn đã làm cho lão có chút úy kị ta, sau đó ta lại thi triển một chút tâm thần cường đại, bá vương ngươi cũng biết linh hồn tu vi và công lực bình thường không hơn kém nhau nhiều lắm. Linh hồn tu vi của ta cao chỉ là tính huống đặc thù mà thôi, nhưng cái tên Hắc Mộc kia thì hẳn cho là công lực ta cực cao rồi.”

Hạng Vũ nhất thời hiểu được.

“Ha ha, phải rồi Hắc Mộc vốn muốn giết nhưng đột nhiên phát hiện ra thực lực ngươi so với hắn hơn hẳn, cho nên Hắc Mộc nhất thời lùi bước. Có điều hắn đường đường là Tu La môn chủ, há có thể lùi bước được sao? Rồi sau đó ngươi nói là đệ tử của bổn bá vương, hắn lập tức mượn cơ hội hạ đài. Quay sang nói Hàn Phong đắc tội với ngươi, có tội đương nhiên phải xử, haha….phải phải, thì ra là thế”

Hạng Vũ rốt cuộc cũng hiểu rõ.

Lý Dương nói với Hắc Mộc thượng nhân mình là truyền nhân của Bá vương, chỉ để cho Tu La môn chủ có cơ hội xuống nước mà thôi.

“Bá vương, có một chuyện ngươi quên rồi, Thủy Tinh cung sắp mở cửa. Đến lúc đó Tu La môn, Huyết Sát môn ba đại cao thủ sẽ tranh đọat bảo vật. Tên Hắc Mộc kia đương nhiên không muốn đắc tội với cao thủ. Cho dù có thể đối phó với ta, nhưng nếu hắn bị thương thì mọi chuyện cũng không ổn”

Lý Dương thản nhiên nói.

Hạng Vũ nhất thời hiểu toàn bộ

Tam đại môn phái đối với Hồn Lệnh rất quyết tâm, hiện tại mà đắc tội với siêu cấp cao thủ nhất kích đánh chết Hàn Phong là cực kì ngu ngốc. Hắc Mộc thượng nhân cũng hiểu rõ điều này nên hắn mới cố hỏi Lý Dương chuyện của bá vương.

“À? Lý Dương này có một chuyện rất hay nhé”

Hạng Vũ đột nhiên ha ha cười nói.

“Chuyện gì vậy?”

Lý Dương sững sờ.

Hạng Vũ dùng thần thức của mình quan sát tính huống đồng thời cũng để cho Lý Dương nhìn thấy đựơc

Chỗ ở của Hắc Mộc thượng nhân trong Hắc Ma thành Tu La môn.

Giờ phúc này , thần thức Hạng Vũ đang bao trùm nơi này, nhưng Hắc Mộc thượng nhân cũng không cảm thấy được, dù sao linh hồn tu vi của hai bên chênh lệch quá nhiều.

“Sư tôn, tên Lý Dương giết đại ca ta , tại sao không giết hắn? Tại sao?”

Hàn Vũ đứng sau lưng Hắc Mộc thượng nhân lớn tiếng hỏi, có vẻ rất phẫn nộ.

Hắc Mộc thượng nhân quay người lại lạnh lùng nhìn về phía Hàn Vũ.

Trước ánh mắt của Hắc Mộc thượng nhân trong lòng Hàn Vũ nổi lên một trận hồi hộp, lửa giận vừa bùng phát đã vội tắt ngấm.

“Hàn vũ, đại ca Hàn Phong của ngươi đã chết, ta cũng biết ngươi rất khó chịu, nhưng..”

Hắc Mộc thượng nhân thanh âm lãnh khốc:

“ Hết thảy đều phải để đại cuộc làm trọng. Hồn Lệnh nếu không lấy được ta cũng không cần, nhưng Chiến Thần Ngoa bắt buộc phải chiếm lấy”

Lời vừa nói ra ngay cả Hạng Vũ và Lý Dương đều lấy làm kinh ngạc.

“Chiến Thần Ngoa? Bá vương , hắn cũng biết Chiến Thần Ngoa, vừa rồi trước mặt ta nói Hồn Lệnh trọng yếu như thế nào , bây giờ lại cùng đệ tử của hắn nói Chiến Thần Ngoa mới là trọng yếu.”

Lý Dương trong lòng thầm mắng Hắc Mộc thượng nhân. Hắc Mộc vừa rồi chẳng hề nhắc đến một chữ Chiến Thần Ngoa nào trước mặt hắn cả. Hiển nhiên Hắc Mộc không muốn hắn biết.

Hạng Vũ cũng bị mê hoặc.

Hàn Vũ hỏi Hắc Mộc thượng nhân :

“ Chiến Thần Ngoa? Sư tôn , vậy Chiến Thần Ngoa còn quan trọng hơn Hồn Lệnh sao?”

Hắc Mộc thượng nhân trong mắt phát ra tia cháy bỏng:

” Đương nhiên, Hồn Lệnh bất quá là tín vật, còn Chiến Thần Ngoa là thượng phẩm ma khí!” Hẳn nhiên Hắc Mộc không biết Chiến Thần Ngoa trải qua tiên ma đại chiến đã bị đại hao tổn trở thành trung phẩm ma khí rồi.

“Thượng phẩm ma khí ? “

Hạng Vũ mở lớn con mắt nói.

Hắc Mộc thương nhân nói đến Chiến Thần Ngoa nhất thời hưng phấn hẳn lên :

“ Chiến Thần Ngoa là thượng phẩm ma khí, tại ma giới cũng là ma khí có đẳng cấp cao nhất chính là vũ khí của bá vương. Hơn nữa Chiến Thần Ngõa gia tăng lực công kích của mình lên mười lần, giảm phảm lực của địch thủ đi 90%”

Gia tăng lực công kích mình lên mười lần.

Giảm phản lực của đối phương đi 90%.

Công phòng nhất thể. Cao thủ ma giới đều hiểu được, dùng thân thể công kích đối phương đồng thời thân thể mình cũng chịu một phản lực như vậy tác dụng ngược lại. Lực công kích càng lớn thì phản lực cũng càng lớn.

Một khi có Chiến Thần Ngoa, công kích tăng lên mười lần, phản lực giảm xuống 90%. Vũ khí đúng là siêu cấp vũ khí , đối với những kẻ chuyên dùng thối pháp công kích tuyệt đối là vũ khí trong mơ.

“Không có khả năng, không có khả năng!”

Thanh âm của Hạng VŨ vang lên trong đầu Lý Dương, ngay cả thần thức của Hạng Vũ cũng chấn động. Thần thức của Hạng Vũ cực cao, cho dù chấn động thì Hắc Mộc thượng nhân cũng không thể phát hiện ra.

“Bá vương, làm sao vây?” Lý Dương vội hỏi.

Hạng Vũ có vẻ khó tiếp nhận:

“ Không có khả năng, không có khả năng, công dụng của Chiến Thần Ngõa làm sao ngoại nhân biết được? Chiến Thần Ngoa tại ma giới ban đầu cũng chỉ là trung phẩm ma khí, sau đó được Xi Vưu đại tôn cải tạo mới thành thượng phẩm ma khí. Trong ma giới ngoại trừ Xi Vưu đại tôn ra cũng không ai biết thuộc tính của Chiến Thần Ngoa, Hắc Mộc tại sao lại biết?”

Hạng Vũ trong cơn hoảng loạn cũng xưng là “ta”.

“Cho dù ta tới phàm nhân giới cũng không nói cho ai biết thuộc tính của thượng phẩm ma khí, Hắc Mộc làm sao lại biết đây. A!”

Đột nhiên Hạng Vũ kêu lên một tiếng sợ hãi:

“Không, ngọai trừ Xi Vưu đại tôn chỉ có …còn có…nàng.Phải, nàng cũng biết, chẳng lẽ ta nói cho nàng biết tính năng của vũ khí , nàng lại nói cho người khác biết? Không, không có khả năng…”

Lý Dương vô cùng ngạc nhiên.

Hắn cảm thấy rõ ràng sự sợ hãi phẫn nộ của Hạng Vũ, tuy nhiên cũng khó mà tiếp nhất được.

Vũ khí lợi hại nhất của bản thân, thuộc tính lợi hại nhất của vũ khí đương nhiên sẽ không nói cho người khác biết. Dù sao nếu mình nói cho người khác biết, cũng tức là mình còn cách ngày tử vong không xa rồi.

Lý Dương tiếp tục quang sát tình hình của Hắc Mộc thượng nhân.

“Hàn Vũ, một khi có Chiến Thần Ngoa, đợi sư tôn đề cao thực lực lên. Đến lức đó đừng nói tiểu tử Lý Dương kia, mà ngay cả Xích Nhãn và Thanh Phong cũng đành để cho ta chà đạp thôi” Hắc Mộc thượng nhân kích động nói.

“Sư tôn, nếu Huyết Sát môn hoặc Âm Sát môn đọat được Hồn lệnh thì nên thế nào?”

Hàn Vũ hỏi

Hắc Mộc thượng nhân khinh thường nói :

” Hồn Lệnh chẳng có tác dụng gì, kẻ mạnh vi tôn mới là chân lý! Một khi ta có Chiến Thần Ngoa, thực lực ngạo thị cả Hoàng Tuyền Chai Hải, muốn giết ai thì giết. Cho dù người khác có Hồn lệnh ta giết hắn đoạt Hồn Lệnh thì không phải cũng có thể hiệu lệnh cho cả trăm vạn người tu ma sao”

Cường giả vi tôn, chỉ có thực lực chân chánh mới là quan trọng nhất, Hồn Lệnh chỉ là tín vật, căn bản không bằng Chiến Thần Ngõa, dù sao Chiến Thần Ngoa mới chân chính đề cao thực lực.

“Đồ nhi biết sai rồi”

Hạng Vũ nhất thời hiểu được liền khom lưng nói.

Hắc Mộc thượng nhân gật đầu cười :

“ Ừm. được rồi, Hàn phong bị giết ta sẽ không quên, đến lúc đó nhất định sẽ tìm Lý Dương tính sổ”

“Hắn nói hắn là truyền nhân của bá vương mà”

Hàn Vũ nói.

Hắc Mộc thượng nhân khinh thường nói :

“ Truyền nhân bá vương, hừm …hắn nói vậy thì sao? Vậy là truyền nhân của Xi Vưu đại tôn đó! Huống chi lúc trước sư tôn ta đã từng nói qua. Bá Vương khí phách ngút trời, tại phàm nhân giới không để ai vào trong mắt. Sư tôn năm chinh bắc chiến bao năm với bá vương, cũng không có nghe nói bá vương thu đồ đệ cái gì. Hơn nữa bá vương tự sát, điều này cơ hồ mọi người đều biết. Cho dù hắn là truyền nhân của bá vương thì sao? Dù sao thì bá vương đã chết rồi”

Lý Dương đang nghe lén.

Đột nhiên….

“Bẩm tiền bối, Âm Sát môn Thanh phong chân nhân cầu kiến” Một trong những đạo đồng được Hắc Mộc thượng nhân an bài cho Lý Dương sai khiến chạy tới khom người nói.

Thần thức Lý Dương lập tức quay về.

“Mời hắn vào đây”

Lý Dương lập tức nói, đồng thời trong lòng cười thầm:

“ Lần trước tại trà quá, xuất hiện hai đạo thần thức, phỏng chừng chính là của Thanh Phong chân nhân và Xích Nhãn trưởng lão, biết được thực lực của ta, chắc là bọn chúng không yên tâm nổi rồi. Tên Thanh Phong chẳng phải đã tới rồi sao?”

Hạng Vũ cũng im lặng, hiển nhiên vừa rồi Hắc Mộc thượng nhân biết rõ thuộc tính của Chiến Thần Ngoa, điều này làm Hạng Vũ không hiểu chút gì. Đồng thời cũng làm cho Hạng Vũ khó có thể tiếp nhận.

“Lý Dương đạo huynh, Thanh Phong nghe nói huynh là truyền nhân của bá vương, liền chạy tới đây bái phỏng”

Theo tiếng nói một vị trung niên văn sĩ đi vào trong sân, trên tay cầm một cây chiết phiến, dáng vẻ tươi cười , làm cho người ta cảm thấy thân thiết.

Lý Dương lúc này đứng lên, đang định nói.

Đột nhiên….

“Bẩm tiền bối. Huyết Sát môn Xích Nhãn trưởng lão cầu kiến” Đạo đồng lại chạy tới bẩm báo.

Lý Dương sửng sốt lập tức cả cười, vội vàng nói:

“ Mau mau mời vào”

Thanh Phong chân nhân trên mặt cũng thoáng hiện vẻ kinh ngạc nhưng lại ra vẻ tươi cười thân thiết ngay.

“Truyền nhân bá vương! Ha ha. Lão đầu ta bái phỏng truyền nhân của bá vương một chút “

Xích Nhãn trưởng lão, vẻ ngoài tầm bốn năm mươi tuổi, con mắt đỏ sậm, quần áo rất là tùy tiện, để phanh ngực lộ ra một đám lông ngực đen xì, trên người phát ra khí tức hoang dã .

“Hả, Thanh Phong ngươi cũng biết tinh tức nhanh đó!” Xích Nhãn trưởng lão liếc nhìn Thanh Phong một cái.

Đột nhiên…

“ Ha ha, Thanh Phong, Xích Nhãn hai vị hành động nhanh quá!”

Theo tiếng cười lớn, Hắc Mộc thượng nhân liền xuất hiện trong sân. Đạo đồng đó chính là người của Tu La môn, tự nhiên sẽ đem tất cả tình huống nói cho Hắc Mộc thượng nhân, khắp cả Hắc Ma thành cũng chỉ lớn như vậy thôi, với tốc độ của Hắc Mộc thượng nhân thì chỉ cần một lát là có thể đến được rồi.

Lý Dương nhìn thấy ba người thì liền lập tức mỉm cười.

Mới chỉ một hồi mà cả ba đại cao thủ ở Hoàng Tuyền hải đều đã đến bái phỏng hắn rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.