Thôn Phệ Tinh Không

Chương 13: Q.13 - Chương 13: Bách Thiện Hiếu Vi Tiên






Vũ Trụ Giả Định khu Nguyên Thủy, trong trang viện của mình.

La Phong ngồi trước bàn viết, mở màn hình laptop, nhè nhẹ click, mở tin nhắn.

“Nhiệm Vụ Điểm Tích Lũy Cao Nhất vòng thứ tư của ngươi đã hoàn thành. Theo nhiều thành viên bình phán, mức hoàn thành nhiệm vụ vòng thứ tư của ngươi là 70%, nhận được 28 vạn điểm tích lũy. Như vậy toàn bộ vòng Điểm Tích Lũy Cao Nhất đã chấm dứt.”

La Phong nhíu mày.

Chỉ hoàn thành 70% thôi à? Khi làm nhiệm vụ vòng thứ tư lần này, đặc biệt là ' phán xét cha ', quả là có chút bá đạo, phán định cha không có tội này. Còn đệ tử gia tộc khác, La Phong cho rằng mình đã phán phạt tương đối công bình

“Xem lời bình nói như thế nào.”

La Phong tiếp tục quan khán tin nhắn.

“Lời bình: vòng nhiệm vụ cuối cùng là để La Phong ngươi phán xét 21 người trong tộc ngươi. Nhưng còn về phụ thân ngươi, ngươi lại không hề bắt, cũng chẳng thẩm vấn, căn bản không thể xem là thoàn thành toàn bộ nhiệm vụ vòng thứ tư. Hiển nhiên trong lòng ngươi, ngươi rất coi trọng cha ngươi, thậm chí cũng không muốn hỏi cha mình.

Phụ thân ngươi mặc dù cũng không hẳn có tội, nhưng cũng không tránh được trách nhiệm. Giam cầm trăm năm là nhẹ nhất. Ngươi lại phán là không có tội.

Giữa công và tư, ngươi vẫn còn thiên vị.

Độ hoàn thành nhiệm vụ lần này do đó chỉ có thể đạt tới 70%. Hy vọng ngươi hiểu rõ phân biệt giữa công và tư hơn nữa.”

Xem xong lời bình, tâm tình La Phong căn bản không có gì biến hóa. Cảnh giới tu tâm tầng thứ nhất là mà La Phong khá cực đoan. Cho dù là Hồng, Lôi Thần khuyên bảo, cũng rất khó ảnh hưởng tới La Phong. Bởi vậy có thể tưởng tượng được sự cố chấp, hoặc nói sự kiên định trong tín niệm.

Lạnh lùng đóng tin nhắn lại, mở ra một tin nhắn khác.

“Khoản thưởng phụ Nhiệm Vụ Điểm Tích Lũy Cao Nhất? “ La Phong mỉm cười xem.

Bốn vòng nhiệm vụ phải hoàn thành 100% cộng lại mới được có 100 vạn điểm tích lũy. Còn điểm tích lũy phụ thêm cao nhất lại là 100 vạn.

“Căn cứ từ vòng nhiệm vụ đầu tiên tới vòng thứ tư, tất cả những biểu hiện của ngươi, cho ngươi 60 vạn điểm tích lũy phụ thêm, hy vọng ngươi có thể tự xét lại.”

La Phong xem xong sực nghĩ.

Điểm tích lũy phụ thêm là 60 vạn?

Vậy mình lần này có tổng điểm tích lũy là: 8. 2 vạn ( vòng đầu tiên ), cộng thêm 18 vạn ( vòng thứ hai ), cộng với 30 vạn ( vòng thứ ba ), cộng 28 vạn ( vòng thứ tư ), cộng 60 vạn ( điểm tích lũy phụ thêm ), tổng cộng là 144. 2 vạn điểm tích lũy. Tính ra bằng 71.2% tổng số 200 vạn của cả nhiệm vụ Điểm Tích Lũy Cao Nhất này, chưa tới mức 80%.

Hiển nhiên thành tích chỉ có thể nói là bình thường.

“Đánh giá chung: vòng nhiệm vụ đầu tiên, ngươi đồ lục trăm vạn người, nhưng lại có thể giữ được thanh tỉnh, không giết oan một người nào, chứng minh trong lòng ngươi vô cùng hiếu sát nhưng lại rất tỉnh táo. Tuy ngươi vô cùng hiếu sát, nhưng ở vòng nhiệm vụ thứ hai, ngươi lựa chọn cứu 100 ức nhỏ yếu, xem như ngươi quan tâm tới người yếu.

Vòng thứ ba, chứng minh ngươi không sợ cường thế, dù gãy cũng không khom người, kiên định chấp hành nhiệm vụ, kiên định tín niệm.

Giết ngươi nhưng tỉnh táo, cảm thông người nhỏ yếu, không sợ cường thế.

Ba vòng đầu ngươi rất không tệ. Nếu vòng thứ tư làm tốt, điểm tích lũy phụ thêm kỳ thật có thể tới 90 vạn điểm tích lũy tiền thưởng.

Nhưng cũng phán xét 21 người, thì đối tượng nhiệm vụ đổi thành người trong nhà của ngươi, biến hóa của ngươi lại làm cho chúng ta giật mình. Đặc biệt là khi ngươi đối đãi với cha. Ngươi chẳng những không muốn thẩm vấn, đến cả việc giả vờ bắt giữ phụ thân ngươi cũng chẳng làm. Hiển nhiên ảnh hưởng của người trong nhà đối với ngươi là rất quan trọng, thậm chí chẳng phân biệt được công và tư, không tuân pháp quy.

Người, vốn là sinh mạng quần thể, thật ra cũng phải trọng thị người trong nhà.

Nhưng việc gì cũng đều có một mức độ thích hợp. Còn ngươi hiển nhiên ở phương diện này đã làm quá, xin ngươi thanh tỉnh một chút. “...

Nhiệm vụ cao nhất chính thức chấm dứt.

Về phần công ty Vũ Trụ Giả Định, từ nhiệm vụ này rốt cuộc xem mình như thế nào, La Phong cũng chẳng quan tâm.

“Quá đáng?”

“Nói ta trọng thị cha quá đáng? “ La Phong cười lạnh.

Nói giỡn, một đám ngu ngốc tự đại!

Dưới sự chỉ điểm của đại ca nhị ca, La Phong vẫn dốc lòng đọc một vài sách cổ Hoa Hạ Quốc. Càng đọc, tâm linh như được gột rửa, học được rất nhiều tư tưởng, cộng hưởng vào La Phong.

Từ xưa tới nay, văn hóa Hoa Hạ vẫn có một câu 'bách thiện hiếu vi tiên' (trăm việc thiện thì hiếu làm đầu)!

Hiếu, đã được đưa tới một mức chí cao.

Thậm chí, trong lịch sử Hoa Hạ Quốc, mặc dù lần lượt thay đổi nhiều triều đại, nhưng từ những triều đại thống trị mà nhận định, bất hiếu, ngỗ ngược với cha mẹ, đều là tử tội! Thậm chí có pháp lệnh triều đại còn phán định tội này phải chịu một vài cực hình như ' Lăng trì ’, ‘lục bì ‘, ‘tỏa cốt dương hôi'. Hiển nhiên 'hiếu' đã được đưa tới mức chí cao.

Ngược lại tới xã hội hiện đại, cho dù là thời đại Căn Cứ Thị, việc không phụng dưỡng cha mẹ, đánh cha mẹ cũng thường hay xuất hiện. Nhưng nếu không hiểu văn hóa Hoa Hạ, mọi người ngược lại không xem đây là tội ác quá lớn.

Nhưng La Phong lại tu tâm...

Từ bé đã ngoan ngoãn hiếu thuận với cha mẹ. Sau đó ' minh tâm kiến tính nhìn thẳng vào bản tâm; lại xem nhiều sách cổ lịch sử, lòng càng giác ngộ hơn.

Như thời đại Xuân Thu Chiến quốc, cũng xuất hiện nhi tử tố giác cha trộm dê. Ngược lại hành vi nhi tử bị nhận định là bất hiếu, bị trừng phạt nặng hơn!

Như nước Tần lịch sử Hoa Hạ Quốc, pháp luật nước Tần vô cùng nghiêm ngặt, quan trọng nhất là pháp quy, ngược lại không xem trọng việc ‘có hiếu’. Cả quốc gia đều thiếu hụt tình thân ấm áp cơ bản nhất, dân chúng quốc gia làm sao có thể trung thành chính thức chứ? Quốc gia sao có thể yên ổn được? Chỉ một đời đã hết!

Rất nhiều chuyện trong lịch sử nói về hiếu, nhưng đều nói rõ một điểm.

Hiếu!

Là nhân tố cơ bản nhất của tộc nhân loại. Giả thiết một người đến cả hiếu thuận cơ bản nhất cũng không làm được, không đối xử tốt với cha mẹ của mình, vậy người này còn có thể trung thành với chủ không? Trung thành với quốc gia không? Người như vậy, không phải bị tẩy não thì cũng không còn tồn tại tình cảm nữa rồi. Nhất định là một người ích kỉ cực đoan!

Cha mẹ mà không hiếu thuận, vậy trong lòng họ sẽ không chính thức coi trọng thị lịch sử, họ chỉ trọng thị mình! Cực đoan ích kỉ!

“Bách thiện hiếu vi tiên!”

“Cho dù cha sai sót, nhi tử cũng phải chịu! Đồng thời cũng sẽ khuyên cha sửa đổi, về phần trừng phạt, ít nhất nhi tử tuyệt đối cũng sẽ không làm như vậy. “ La Phong lặng lẽ nói: “ Công và tư? Công và tư tới đâu?”

“Có lẽ công ty Vũ Trụ Giả Định cần những thuộc hạ luôn luôn chấp hành lệnh của công ty một cách hoàn mỹ, không làm ngược lại! Cho dù liên quan tới thân nhân, cũng ít nhất mệnh lệnh công ty có thể sánh ngang thậm chí vượt qua tầm quan trọng của thân nhân. E rằng đó mới là mức mà công ty Vũ Trụ Giả Định yêu cầu.”

“Đáng tiếc!”

“Mệnh lệnh của Công ty Vũ Trụ Giả Định, không bằng một phần mười tầm quan trọng.”

“Quá đáng sao?”

“Ta cho rằng không hề quá đáng.”

La Phong thầm nhủ.

Ngày hôm sau...

Vũ Trụ Giả Định Cửu Tinh Loan trên đảo Hắc Long Sơn, La Phong và cha La Hồng Quốc, mẫu thân Cung Tâm Lan đang nói chuyện.

- Ba, mẹ.

La Phong châm trà cho cha mẹ.

- Hôm nay sao nhớ tới mà tới tìm chúng ta?

Cung Tâm Lan nhìn nhi tử, mắt cười tới híp lại.

La Phong cười, nói sang chuyện khác:

- Ba mẹ, các ngươi chơi trò chơi giả định, có phải có lập ra một cái gọi là nghiệp đoàn Niết Bàn không?

- Làm sao ngươi biết?

La Hồng Quốc nghe thế lập tức mắt tỏa sáng, vội nói:

- Thương Tuyết Thế Giới thật sự rất rộng lớn. Rõ là làm cho người ta hoa mắt. Cưỡi ma thú phi cầm phi hành trong thế giới băng tuyết vô tận. Chậc chậc... tàn sát trăm vạn đại quân, đấu tướng trước trận tiền, đều rất đỉnh.

Chữ đỉnh, là chữ mà cha hay nói trong đời thường.

- Ha ha.

La Phong nhìn bộ dáng hưng phấn của cha, không khỏi nở nụ cười. Cha có thể sống theo giấc mộng, mình cũng rất thỏa mãn rồi.

- Ba mẹ, ta cho các ngươi xem một vật.

La Phong nói.

Nói rồi lật tay lấy ra một bản tư liệu. Những tư liệu về nghiệp đoàn Niết Bàn giết người này do ngành tình báo cung cấp. Lúc đó La Phong hỏi, ngành tình báo bên kia cũng nhận định loại tư liệu này thuộc loại tư liệu tầng thấp nhất, rất bình thường, với địa vị La Phong hoàn toàn có thể có được.

- Thứ gì thế?

La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan nghi hoặc, lập tức nhận văn kiện, rồi hai người đều cúi đầu quan khán.

Nhất thời họ đều yên lặng.

La Phong ngồi lặng lẽ chờ.

Cha mẹ cũng đều dán mắt xem văn kiện, càng xem sắc mặt hai người càng xạm lại. Thậm chí cuối cùng La Hồng Quốc còn vỗ mạnh bàn đứng lên, đôi mắt đỏ lên, gầm khẽ:

- Khốn khiếp. Một đám sói khinh người. Ta xem họ là huynh đệ sinh tử, không ngờ lại lợi dụng ta như vậy. Tâm Lan, lúc trước ngươi khuyên ta không thể dễ dàng tin người, ta lúc đó cho rằng, trong trò chơi giả định còn nghĩ nhiều thế để làm gì. Uống rượu chén lớn, ăn thịt mồm to, đại đao chém người, vô cùng hào sảng thống khoái. Không ngờ họ, không ngờ...

- Ba.

La Phong nhìn bộ dáng cha, biết cha bị đả kích không nhỏ.

La Hồng Quốc lại ngồi xuống, trong mắt có chút đau đớn.

Cung Tâm Lan cũng an ủi bên cạnh.

- Chết nhiều người như vậy à...

Thanh âm La Hồng Quốc khẽ run run.

- Ba, chỉ có thể xem ngươi không biết người. Đám hại người chính thức là đám hỗn đản kia.

La Phong liền nói.

- Nhưng họ lại dựa vào thế của ta.

La Hồng Quốc lắc đầu.

- Lầm lẫn, nói đúng ra là dựa thế của con.

La Phong nói:

- Nếu không phải vì con, Hắc Long Sơn đế quốc, một vài ngành Càn Vu vũ trụ quốc sao có thể động tay động chân chứ.

La Hồng Quốc cảm thấy vô cùng khó chịu.

La Phong cũng hiểu rõ, đưa tư liệu cho cha mẹ xem khẳng định sẽ làm cha mẹ rất thương tâm. Nhưng là thương tâm thì thương tâm, vẫn phải để cha mẹ xem. Cha mẹ sai, nhi tử phải khuyên can.

- Ba mẹ.

La Phong nói sang chuyện khác, phân tán sự chú ý của cha mẹ.

- Ta sắp đi xa.

- Đi xa?

La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan nghi hoặc. Nhi tử không phải thường xuyên rời nhà sao?

- Lần này con đi lâu thật lâu. Tối thiểu cũng một ngàn năm.

La Phong trịnh trọng nói:

- Do đó những ngày sau, con không thể về địa cầu. Cho dù trong Vũ Trụ Giả Định... e rằng cũng rất lâu mới gặp được một lần.

- Đi đâu?

La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan liền nói.

- Hỗn Độn Thành.

La Phong nói.

Lần trước khi hắn đi Hỗn Độn Thành, cha mẹ cũng biết một vài tin tức đơn giản.

Sau khi Nhiệm Vụ Điểm Tích Lũy Cao Nhất xong xuôi, La Phong xin công ty Vũ Trụ Giả Định đi ‘Hỗn Độn Thành’. Với tư cách là đệ tử hạch tâm, cấp Vũ Trụ, cấp Vực Chủ, cấp Giới Chủ đều có quyền tiến vào Hỗn Độn Thành tu luyện... La Phong xin tự nhiên là được thông qua rất nhanh. Địch Luân lập tức thông qua Thần Quốc truyền tống đưa La Phong đến đại bản doanh vũ trụ của công ty Vũ Trụ Giả Định,. Sau đó La Phong theo phi thuyền của công ty Vũ Trụ Giả Định, theo những thần linh Bất Hủ, cùng vào ‘Vũ Trụ Sơ Khai’

-

Về phần Địch Luân và hộ vệ quân, họ đều không có cách nào đi theo. Dựa theo kế hoạch của La Phong, sau khi rời khỏi Hỗn Độn Thành, hắn phải là Giới Chủ đỉnh phong rồi. Đến lúc đó cũng không thể dẫn theo hộ vệ quân nữa. Nói cách khác, từ bây giờ, hộ vệ quân đã thoát ly khỏi mình rồi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.