Thôn Phệ Tinh Không

Chương 47: Q.17 - Chương 47: Bảo Vật Của Thiên Lang






Trên vương tọa lạnh giá, Thiên Lang nhìn xuống La Phong, trong mắt hơi có ý mỉm cười, phát ra thanh âm vang vọng cả đại điện nguy nga:

- Nhân loại, ta mời ngươi tới, ngươi chắc cũng đã đoán ra. Ta muốn mua máy cảm ứng tài khoản vô danh Vũ Trụ Giả Định của ngươi. Ngươi có thể hiểu được việc bị giam giữ tại Băng Ngục vô hạn tuế nguyệt, ta rất muốn tiếp xúc với ngoại giới như thế nào.

- Ngươi là yêu tộc, ta là nhân tộc!

La Phong nhìn Thiên Lang.

- Thiên Lang, ngươi nên biết, hai đại tộc chúng ta đối địch nhau, Vũ Trụ Giả Định sẽ bài xích ý thức cường giả yêu tộc các ngươi. Cho dù ngươi tìm được máy cảm ứng tài vô danh, cũng căn bản không thể vào Vũ Trụ Giả Định được.

Tộc quần khác nhau, linh hồn ý thức cũng khác nhau về mặt căn bản.

Vũ Trụ Giả Định, chính là Vũ Trụ Giả Định của nhân loại.

Yêu tộc, trùng tộc, tộc cơ giới, nhiều ngoại tộc khác, rất nhiều tộc đều muốn mượn ‘Vũ Trụ Giả Định’ để truyền tin tức. Nhưng phàm là tộc quần có quan hệ đối địch với nhân loại, rất nhiều người căn bản không thể nối vào mạng Vũ Trụ Giả Định! Những ngoại tộc không có quan hệ đối địch, tuy có thể mượn Vũ Trụ Giả Định, nhưng quyền hạn cũng sẽ bị hạn chế, bị kiểm soát.

Như ‘Ngân Mâu’ là sinh mạng đặc thù, quyền hạn sẽ bị hạn chế, nhưng vẫn có thể sử dụng.

- Ta hiểu.

Cặp mắt xanh lè của Thiên Lang nhìn La Phong.

- Nhưng ngươi cũng nên biết, ta mặc dù không thể, nhưng tôi tớ ta có biện pháp. Trong các tôi tớ của ta, vẫn có hai tên thuộc loại tộc quần hữu hảo với nhân loại, họ có tư cách tiến vào Vũ Trụ Giả Định.

- Máy cảm ứng của ngươi lúc trước đâu rồi?

La Phong hỏi.

Địch nhân ngoại tộc giảo hoạt nghĩ đủ mọi biện pháp, lợi dụng Vũ Trụ Giả Định của nhân loại. Dù sao Vũ Trụ Giả Định thật sự quá hữu dụng. Do đó bình thường sẽ tìm máy cảm ứng tài khoản vô danh.

- Lộ tẩy một chút, bị hệ thống Vũ Trụ Giả Định phát hiện, truất mất quyền rồi.

Thiên Lang nói.

- Chẳng trách.

La Phong cười chế diễu.

Cho dù nghĩ mọi biện pháp trộm, hoặc khống chế nô lệ nhân loại, hoặc khống chế nô lệ ngoại tộc trong Hồng Minh, nhưng hệ thống Vũ Trụ Giả Định giám sát cực kỳ chặt. Khi phát hiện đầu dây mối nhợ, cho dù dấu kỹ tới đâu, nhưng một khi bị phát hiện, thì nô lệ bị khống chế sẽ không còn tư cách nối vào mạng Vũ Trụ Giả Định nữa, quyền hạn sử dụng máy cảm ứng cũng sẽ bị cắt, thậm chí còn tìm hiểu nguồn gốc, thông qua toạ độ nối vào mạng Vũ Trụ Giả Định, vây bắt luôn!

Do đó

Gián điệp ngoại tộc bị vây bắt giết chết vô số kể. Nhưng năm đại tộc quần đỉnh cao khác vẫn không ngại cực khổ, lần lượt thông qua ‘Vũ Trụ Giả Định’ âm thầm kiến tạo các loại mạng lưới tình báo.

- Ta cũng không có máy cảm ứng tài khoản vô danh.

La Phong lắc đầu.

- Lời nói dối như vậy ngươi cũng chỉ có thể lừa gạt những ngoại tộc khác. Yêu tộc ta và nhân tộc ngươi đấu nhau thời gian vô tận, làm sao mà không biết chứ?

Thiên Lang ngồi trên vương tọa đưa đôi mắt xanh lè nhìn chằm chằm vào La Phong

- Máy cảm ứng đơn giản, với trí năng ngươi mang bên mình hoàn toàn có thể dễ dàng chế tạo ra một cái mà. Quan trọng nhưng là máy cảm ứng có quyền hạn nối vào mạng không! Còn với thân phận của ngươi, hoàn toàn có thể dễ dàng xin quyền tài khoản vô danh trong Vũ Trụ Giả Định.

Thiên Lang nhìn xuống La Phong.

- Yên tâm, ta sẽ không làm khó ngươi.

- Ngươi cũng biết, trong Vũ Trụ Giả Định cũng có rất nhiều hệ thống tình báo gián điệp của các ngoại tộc khác, nhiều tới hằng hà sa số. Tuy nói rất nhiều tên đã bị phát hiện, bị hủy đi cả một đường dây tình báo, tổn thất thảm trọng, nhưng rất nhiều ngoại tộc vẫn không ngừng âm thầm kiến tạo những hệ thống tình báo.

Thiên Lang nhìn La Phong.

- Nhiều gián điệp như vậy, thêm ta nữa cũng chẳng có gì nhiều, đúng không?

La Phong đứng dưới điện hạ lắng nghe, rồi nhìn chằm chằm vào hắn:

- Ngươi muốn nối với yêu tộc? Để ra ngoài?

Thiên Lang nhìn xuống La Phong.

Nhìn nhau xa xa.

- Ha ha... Ta giấu cũng không ăn thua. Ngươi đương nhiên có thể đoán, ra đúng ta muốn ra ngoài.

Thiên Lang nói:

- Mặc dù những năm tháng vô hạn đã qua, mạng lưới tình báo mà ta biết lúc trước không biết còn hay không, nhưng ta vẫn muốn thử! Ta muốn ra ngoài!

- Ngươi nghĩ rằng ta sẽ giúp ngoại tộc sao?

La Phong.

- Không phải giúp, là giao dịch.

Thiên Lang nói:

- Tài khoản vô danh Vũ Trụ Giả Định nếu ở bên ngoài, muốn lấy được là quá dễ dàng! Do đó ngươi bán một tài khoản cho ta, căn bản không phải là tội danh gì cả! Ngươi cũng không giúp ta truyền tin tức gì. Ngươi vẻn vẹn chỉ cần bán một tài khoản, thế giới nhân loại mỗi ngày đều có vô số tài khoản bán đi. Nhất định có vài cái bị ngoại tộc âm thầm mua.

La Phong nhìn hắn.

Thiên Lang kỳ thật nói cũng đúng, mua bán tài khoản thật ra là việc rất thông thường.

- Đương nhiên ta sẽ không để ngươi thiệt thòi.

Thiên Lang nói:

- Ta nguyện dùng một món trọng bảo trao đổi với ngươi.

- Trọng bảo?

La Phong nhướng mày một cái nhìn Thiên Lang.

- Giá to nhỉ.

Móng vuốt Thiên Lang khẽ nhếch lên, trong móng vuốt nổi lên một cây thạch côn toàn thân màu đen, trên hai đầu thạch côn có điêu khắc rất đẹp, thoạt nhìn trông như một tác phẩm nghệ thuật chứ không phải là vũ khí. Nhưng cả cây thạch côn tự nhiên phát ra một khí tức thoáng tràn ngập cả đại điện.

- Một món trọng bảo, đổi! Lấy một máy cảm ứng vô danh.

Thiên Lang nhìn La Phong.

La Phong lại trầm mặc.

- Máy cảm ứng trong thế giới nhân loại muốn mua bao là có bấy nhiêu. Ngươi vẻn vẹn chỉ bán một máy cảm ứng thôi.

Thiên Lang nói:

- Ngươi và ta cùng bị giam trong Băng Ngục, ta cũng cầu chỉ muốn ly khai Băng Ngục. Huống chi ta dù sao cũng là một Bất Hủ cấp phong Vương! Cho dù ra ngoài, đối với nhân loại các ngươi cũng không có uy hiếp gì.

Đừng nói là Bất Hủ cấp phong Vương, dù cho là một Vũ Trụ Tôn Giả, khi so với hai đại tộc quần đỉnh cao nhân loại, yêu tộc, cũng căn bản không ảnh hưởng gì.

- Không bán!

La Phong lắc đầu.

- Một món trọng bảo ngươi không bán à?

Thiên Lang đứng bật lên, khí thế tăng vọt, trong đại điện, năm tên tôi tớ cũng căm tức nhìn La Phong.

La Phong nhìn Thiên Lang, chỉ lắc đầu:

- Không bán!

La Phong tuyệt không phải là tư tưởng quá xơ cứng. Vẻn vẹn chỉ bán một máy cảm ứng kỳ thật là việc rất nhỏ. Hơn nữa khi lang bạt trong vũ trụ, cho dù là ngoại tộc nhưng vì một vài tình thế đặc thù cũng tạm thời có thể hợp tác.

La Phong không chú ý mấy tới việc chỉ bán một máy cảm ứng, nhưng cũng phải xem giá là gì.

Một món trọng bảo?

Còn chưa đủ!

- Hai món! Ta đưa một món trọng bảo mà ta sử dụng cho ngươi luôn!

Thiên Lang phát ra tiếng gầm gừ, căm tức nhìn La Phong phía dưới.

- Hai món trọng bảo, muốn một máy cảm ứng vô danh bên ngoài rẻ vô cùng! Đây là giá cao nhất mà ta có khả năng chịu được. Nhân loại, ngươi nên thoả mãn rồi! Cho dù đi tới bí cảnh vũ trụ mạo hiểm, ai có thể dễ dàng tìm được hai món trọng bảo như vậy chứ?

La Phong nhìn Thiên Lang đang phẫn nộ, vẫn nói khẽ:

- Không bán!

- Không bán?

Thiên Lang chấn động.

- Ngươi... ngươi có biết đây là trọng bảo không vậy! Cả Băng Ngục tổng cộng có được bao nhiêu trọng bảo. Cho dù là ta và Ngân Mâu, mỗi người cũng chỉ có hai ba món trọng bảo mà thôi. Ta tổng cộng mới có ba món! Nhưng ta chỉ để lại một món quan trọng nhất, một món thích hợp nhất. Hai món ka thậm chí cả món mà ta đang sử dụng cũng đưa cho ngươi, ngươi lại không bán...

Thiên Lang gầm lên.

- Đừng có quá đáng. Giá như vậy là vừa rồi. Hai món trọng bảo, có thể thuê cả Vũ Trụ Tôn Giả nhân loại các ngươi đi giết cường giả nhân loại các ngươi rồi! Việc nào cũng có giá của nó! Cũng không phải bảo ngươi phản bội ly khai nhân tộc, cũng vẻn vẹn chỉ là mua bán một máy cảm ứng mà thôi! Ta hỏi lại ngươi một lần, ngươi rốt cuộc có bán máy cảm ứng hay không?

La Phong nhìn hắn, lắc đầu:

- Không bán!

Con ngươi xanh lè của Thiên Lang nhất thời đầy vẻ điên cuồng.

- Ầm!

Trong đại điện khí tức trở nên kịch liệt.

Thiên Lang trong nháy mắt biến mất khỏi vương tọa, còn La Phong dang hai cánh màu bạc, hóa thành lưu quang lóe lên, đồng thời trong lòng bàn tay hiện ra mấy quả cầu đen.

- Rống...

Thiên Lang trong nháy mắt xuất hiện ở vị trí mà La Phong đứng lúc trước, bốn vó khẽ cong, con ngươi xanh lè đầy hung ý nhìn chằm chằm vào La Phong.

La Phong đứng xa xa, tay cầm 52 quả cầu đen lơ lửng, cũng nhìn hắn, nói khẽ:

- Thiên Lang ngươi không phải thề với tất cả cường giả Băng Ngục, nói là không động thủ giết chóc sao?

- Hừ, vi phạm lời thề cũng phải xem có đáng giá hay không. Nhân loại ghê tởm nhà ngươi, cự tuyệt hy vọng ra ngoài của ta. Ngươi nói xem, ta có nên giết ngươi hay không?

Trong yết hầu Thiên Lang phát ra những tiếng gầm khẽ, răng nanh lộ cả ra ngoài. Ba vết đao quỷ dị trên trán hắn cũng đang nhúc nhích, nhìn như đóng đinh vào La Phong.

- À, đúng vậy, nhưng Thiên Lang ngươi cũng nên biết. Giết ta ngươi cũng có thể không lấy được quyền sử dụng tài khoản vô danh ấy đâu. Không có ta thông qua, cho dù ngươi tìm được máy cảm ứng trong nhẫn Thế Giới của ta, cũng không thể nối được.

La Phong nhìn 52 quả cầu đen trong lòng bàn tay.

- Huống chi, ngươi cũng không giết được ta!

- Đến cả ‘ Ngân Mâu’ cực giỏi quy luật Thời Gian cũng không giết được ta.

- Ngươi sở trường qui luật Không Gian, nói về tốc độ, ta nhanh hơn ngươi, ngươi làm sao giết được ta?

La Phong nhìn chằm chằm vào Thiên Lang.

Thiên Lang sát khí đằng đằng.

La Phong lạnh lùng nhìn hắn.

Hai người nhìn nhau xa xa.

- Hay, được được.

Thiên Lang trầm thấp nói:

- Thực lực ngươi cường đại như vậy, địa vị trong tộc nhân loại khẳng định cực cao, ra bên ngoài tìm được trọng bảo chắc dễ hơn trong Băng Ngục nhiều. Hai món trọng bảo, không làm ngươi động tâm, cũng không có gì khó hiểu. Được, ta sẽ đưa một kiện bảo vật quan trọng nhất của Thiên Lang ta cho ngươi. Ta đem bảo vật này đổi với ngươi!!!

- Hả?

La Phong thầm kinh hãi.

Thiên Lang còn có bảo vật quý hơn?

- Hai món trọng bảo không làm ngươi để tâm, vậy một món bảo vật này vậy.

Thiên Lang nhìn như đóng đinh vào La Phong.

- Hừ, ta có được nó cũng là nhờ cơ duyên, là đại vận! Bảo vật như vậy cho dù là các Vũ Trụ Tôn Giả cũng sẽ chiến đấu tranh đoạt, ta cũng là nhờ trong Băng Ngục đánh chết được một ngoại tộc thực lực nhỏ yếu mà ngẫu nhiên phát hiện bảo vật này.

- Bảo vật gì thế. Sao mù mờ vậy. Chẳng lẽ là chí bảo trong truyền thuyết?

La Phong cười chế diễu.

- Ta không tin.

- Đương nhiên không phải là chí bảo. Chí bảo trong truyền thuyết sẽ làm các Vũ Trụ Tôn Giả điên cuồng. Món của ta tuy không bằng chí bảo, nhưng cũng quí hơn trọng bảo.

Móng chân phải của Thiên Lang khẽ nâng lên, trên lớp đệm thịt chợt xuất hiện một món vật phẩm, đại khái là một thạch bài lục lăng lớn bằng bàn tay nhân loại.

Trên thạch bài có một con quái thú kỳ dị đứng thẳng ngẩng đầu gầm lên.

La Phong liếc mắt đã thấy hình con mãnh thú điêu khắc trên thạch bài, trong lòng khẽ run lên. Hắn đã thấy loại quái thú kỳ dị này rồi. Như quái thú đồ trên Cửu Vũ Hỗn Độn Bia, như thần thú, còn con quái thú kỳ dị đứng thẳng gầm lên này, đều làm cho La Phong có một cảm giác đặc thù.

- Đây là cái gì, một thẻ bài đá bình thường, lại không có khí tức cường đại gì. Nhiều nhất là tảng đá đặc thù một chút, cũng xem là bảo vật được à?

La Phong cười chế diễu.

- Ngươi đưa ý thức thẩm thấu vào là biết.

Thiên Lang nhìn chằm chằm vào La Phong.

- Đây là một tấm Thú Thần Truyền Thừa Lệnh do thế lực lớn đầu tiên trong vũ trụ Tổ Thần Giáo, đương nhiên quí hơn một món trọng bảo rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.