Thôn Phệ Tinh Không

Chương 41: Q.10 - Chương 41: Bảo Vật Lưu Trong Điện Phủ






Ma âm trận trận, nếu không gặp phải huyễn hoặc của ma âm, chỉ nghe âm nhạc của nó, vẫn là một cảm giác vô cùng tuyệt vời.

Cầu thang lơ lửng trong hư không, bậc bậc kéo dài ra.

Ma Sát Tộc La Phong hóa thành một luồng hào quang, lóe lên những bậc thang, chẳng mấy chốc đã đi tới bậc thang thứ xxx. Đây là bậc cuối cùng trong giai đoạn đầu tiên một bậc thang.

Còn bây giờ trước mặt La Phong, chính là một tòa điện phủ cao ước chừng một cây số, trên tường đầy các loại điêu khắc tinh diệu. Cửa điện phủ có hai cánh cổng kim sắc khổng lồ.

Cánh cổng đang mở rộng.

“Điện phủ! "

La Phong nhìn cảnh cửa kim sắc tràn ngập uy áp kinh người trước mắt. Đối diện với cánh cổng cao đạt vài trăm thước, mình trông tựa như một con kiến nhỏ bé.

“Tới rồi. " La Phong bay thẳng vào trong tòa điện phủ.

Trong điện phủ tràn ngập mây mù. Trên lớp mây mù lơ lửng một tấm bia đá. Trên tấm bia đá tự động hiện lên những thần bí văn tự. Một lát sau đã hiện lên mọi văn tự, nội dung những văn tự thần bí …

“Ngươi đã đi tới nơi này, ngươi cũng có tư cách thu được danh hiệu 'Sơ Tuyển Giả ', tìm được phần thưởng của Sơ Tuyển Giả. "

Văn tự vừa mới hiện lên xong.

La Phong đang nhìn quanh, muốn tìm bảo vật, thì đột nhiên …

“Có thể đi tới nơi này, một là nhận đủ truyền thừa trong xxx bậc thang trong giai đoạn đầu tiên, hai là ngươi cưỡng ép ngạnh kháng với ma âm mà đến nơi này. "

Một thanh âm thần bí phức tạp vang vọng cả đại điện. Loại ngôn ngữ này chưa bao giờ nghe qua, La Phong nhưng lại hiểu hết những lời này.

La Phong nghe xong trong lòng cả kinh.

Ma Sơn đã tồn tại vô số năm rồi. Tồn tại vĩ đại đó hẳn cũng sớm tính đến việc này mới đúng.

“Có thể chống cự với ma âm, ngươi thấp nhất cũng phải là vũ trụ tôn giả! Đường đường là một vũ trụ tôn giả, đã xưng bá một phương trong vũ trụ rồi, lại cũng thèm muốn món đồ mà ta lưu lại. Ha ha... ngươi đã tự mình đi một chuyến, vậy cầm món đồ nho nhỏ này đi đi. " Thanh âm nói xong, trong mây mù tự động lơ lửng hiện ra hai luồng khí lưu.

Một dòng khí vàng rực.

Một khí lưu màu xám.

Ma Sát Tộc La Phong đứng bên trong điện phủ, ngẩng đầu hướng mắt nhìn ra hai luồng khí lưu lơ lửng xa xa, trong lòng cười thầm: " Phỏng chừng tồn tại vĩ đại này hẳn có lưu lại một vài cảnh giới trong cung điện truyền thừa này. Phỏng chừng đã phát hiện ra ta không nhận đủ xxx tầng truyền thừa mà đã xông lên, nên nhận định ta là cưỡng ép kháng cự với ma âm. "

“Nhưng, hắn quả thật lợi hại. "

“Dựa theo mấy lí do vừa nói, có thể kháng cự với ma âm, thấp nhất cũng phải là tôn giả vũ trụ. " La Phong thầm than.

Tôn giả chia làm Không Gian tôn giả, Thời Gian tôn giả.

Trong vũ trụ mênh mông, họ thật sự là nhân vật bá chủ một phương rồi. Có thể sáng lập ra quốc gia vũ trụ, thống lĩnh vô số tinh hệ, vô số dân chúng. Cho dù một tộc quần đỉnh cao – thì Vũ Trụ Quốc Chủ trong tộc nhân loại cũng là một nhân vật cực đỉnh. Nếu trong một vài tộc quần nhỏ yếu trong vũ trụ, tôn giả e rằng chính là vũ lực đỉnh cao nhất rồi.

“Xem ra! "

“Hắn lưu lại Ma Âm Truyền Thừa, hẳn là mạnh hơn vũ trụ tôn giả một chút. " Ánh mắt La Phong nhìn chằm chằm vào hai luồng khí lưu.

Trong mây mù, một dòng khí vàng rực và một dòng khí lưu màu xám không ngừng bay tới.

Ầm!

Ầm!

Khí lưu màu xám nổ tung, lộ ra bên trong một cái khay đá màu xám kỳ dị đang lơ lửng. Khay đá dài ước ba thước, rộng ước nửa thước, đồng thời trên khay đá có những hoa văn vô cùng phức tạp. Những hoa văn phức tạp giữa tấm khay đá lại hình thành hình một con chim.

Dòng khí vàng rực nổ tung, xuất hiện một trái cây trong suốt, toàn thân kim sắc.

Thoạt nhìn hơi cùng loại với cây dưa hồng mà trên địa cầu La Phong từng ăn. Nhưng trái cây lơ lửng đó mặc dù có màu vàng kim, nhưng trông gần như trong suốt, thoáng có thể nhìn thấu cả thịt quả bên trong. Hơn nữa chung quanh còn vờn quanh một dòng khí vàng rực.

Một khay đá.

Một trái cây!

Đây là bảo vật lưu lại trong cung điện truyền thừa.

“Lạc Phu Diêu Bàn! " Ba Ba Tháp kinh hô.” Tên gia hỏa lưu lại trong cung điện truyền thừa thật là hào phóng, bảo vật lưu lại cho giai đoạn đầu tiên lại là Lạc Phu Diêu Bàn à! "

“Lạc Phu Diêu Bàn là cái gì? " La Phong vội truy vấn.

“Lạc Phu Diêu Bàn, hơi cùng loại với Ám Vân Thoa của ngươi. " Ba Ba Tháp nói: " Thuộc loại binh khí phi hành dưới chân. "

“Binh khí niệm lực phi hành? " La Phong nghi hoặc.

Đối với La Phong bây giờ, binh khí niệm lực trong vũ trụ đều được xem là đồ rẻ tiền. Binh khí bậc năm, đối với Giới Chủ có lẽ rất quí giá, nhưng với La Phong thì hắn cũng không quá để ý. Nhưng La Phong chưa bao giờ thấy loại khay đá giống như thiên nhiên hình thành trước mắt này, mà cũng chưa có nghe nói bao giờ.

“Lạc Phu Diêu Bàn quý lắm à? " La Phong hỏi.

“Nói giỡn! " Ba Ba Tháp vội nói: " La Phong, những binh khí niệm lực từ bậc một tới bậc năm, đều là cho người dưới cấp Bất Hủ sử dụng! Thần linh Bất Hủ, không muốn dùng những binh khí ấy. Cho dù là Diễn Thần Ách, một trong chín đại Thần Binh... Trừ phi họ là những thần linh Bất Hủ không có kỹ năng. Nếu người có chút kĩ năng đều sẽ đổi một thứ đồ tốt hơn. "

La Phong gật đầu, hắn biết điểm này.

“Có rất nhiều loại binh khí để Thần linh Bất Hủ sử dụng. "

“Còn Lạc Phu Diêu bàn này xem như một loại binh khí phi hành rất xuất sắc dành cho thần linh Bất Hủ sử dụng, vô cùng trân quý. Để có nó, ngoại trừ rất ít là Bất Hủ cấp phong Hầu, còn phần lớn là Bất Hủ cấp phong Vương. "

Ba Ba Tháp vội nói: " Nó, là một loại khay đá hình thành từ thiên nhiên, trong vũ trụ tự nhiên hình thành, uy lực kinh người! "

La Phong sửng sốt.

“Rất ít Bất Hủ cấp phong Hầu có nó. Còn sư phụ ta thì sao? " La Phong hỏi.

“Sư phụ nào cơ? " Ba Ba Tháp hỏi: " Nếu là Chân Diễn Vương, đương nhiên có thể có loại bảo vật này. Còn chủ nhân ta, còn kém một chút. Chủ nhân ta năm đó sử dụng binh khí phi hành kém hơn cái này. Dù sao Lạc Phu Diêu Bàn giá từ 100 tới 200 vạn đơn vị hỗn nguyên? Gian, hơn nữa rất ít người bán! "

La Phong hít sâu một hơi.

Tỉnh táo, mình phải tỉnh táo.

100 vạn tới 200 vạn đơn vị hỗn nguyên?

“Ghê, ghê thật! " La Phong cảm giác mình thật là nghèo. Trăm vạn đơn vị hỗn nguyên, đó là khái niệm gì? Năm đó La Phong từng tham gia hội đấu giá, lúc trước đấu giá một tinh vực loại nhỏ, ‘Tháp Nạp Tinh Vực’, đấu giá cả tinh vực cũng mới được 1000 đơn vị hỗn nguyên. Đương nhiên đó là một tinh vực loại nhỏ.

Còn Bạo Long Sơn Tinh Vực, là tinh vực cỡ lớn, số lượng tinh hệ gấp hai mươi lần Tháp Nạp Tinh Vực! Vì tinh hệ đều ở gần nhau, rất thích hợp cho việc cai trị, giá trị có thể tăng vọt mấy chục lần, nhưng giá cũng ở khoảng tầm 30 - 100 vạn đơn vị hỗn nguyên thôi.

Bình thường 50 vạn đơn vị hỗn nguyên, đã có thể mua được Hắc Long Sơn tinh vực. 100 vạn đơn vị hỗn nguyên … tuyệt đối là đỉnh cao.

“Một cái khay đá này mà đắt hơn cả Hắc Long Sơn tinh vực sao? " La Phong hít sâu một hơi.

“Nếu ngươi đưa khay đá này cho thần linh Bất Hủ ở ‘thánh địa Hắc Long Sơn’, thần linh Bất Hủ đó khẳng định vô cùng nguyện ý trao đổi với ngươi. " Ba Ba Tháp nói: " Dù nói như thế nào đi nữa, Hắc Long Sơn đế quốc cũng chỉ là một gia sản của thần linh Bất Hủ mà thôi. "

La Phong gật gật đầu.

Mình phải điều chỉnh góc độ suy nghĩ. Khác với trên địa cầu, rất nhiều quốc gia trong vũ trụ đều là tài sản tư nhân! Như, Càn Vu vũ trụ quốc, đều là tài sản tư nhân của Càn Vu vũ trụ Quốc Chủ. Nếu nói, có một loại bảo vật có thể giúp cho Càn Vu Quốc Chủ tăng thực lực lên tới mức ' Hỗn Độn thành chủ ', phỏng chừng Càn Vu Quốc Chủ sẽ rất nguyện ý kích động mà dùng Càn Vu vũ trụ quốc đổi lấy bảo vật đó.

“Trái cây đó là gì? " La Phong lại hỏi.

“Thứ này thì ta thật sự không biết. Ta và n sư phụ gươi trên sáu ngàn vạn năm nhìn thấy, nghe thấy rất nhiều. Loại trái cây kim sắc này thì ta chưa bao giờ thấy. Ta chỉ biết là... loại trái cây đặc thù màu hoàng kim này. " Ba Ba Tháp nói: " Hiển nhiên phải là loại rất phi thường. "

Trong điện phủ.

La Phong nhìn ra phía trước, trong lớp mây mù đang có hai bảo vật đang trôi lơ lửng. Tuy vừa trao đổi với Ba Ba Tháp khá dài, nhưng trên thực tế cũng chỉ là trong nháy mắt.

Lúc này!

Tấm bia đá lơ lửng trong mây mù một lần nữa hiện lên những văn tự: " Phần thưởng Sơ Tuyển Giả. Phần thưởng đầu tiên là Lạc Phu Diêu bàn. Là binh khí phi hành của tinh thần niệm sư. Trong vũ trụ khi nguy hiểm, sẽ giúp cho xác suất sinh tồn cao hơn. Dạng thứ hai là Kim Hồn Quả. Trái cây thần kỳ này ba ngàn kỷ nguyên mới kết một lần, có kỳ hiệu thay đổi linh hồn, làm linh hồn thích hợp với việc nhận truyền thừa hơn! Giai đoạn đầu tiên và giai đoạn thứ hai, đều có bảo vật thay đổi linh hồn. Song đến nay vẫn không hề có sinh mạng nào có thể nhận đầy đủ truyền thừa. "

La Phong giật mình.

Lúc này tay duỗi ra, cánh tay tự động dài hẳn ra, bắt thẳng lấy hai bảo vật. Nhanh chóng thu Lạc Phu Diêu Bàn, và 'Kim Hồn Quả' vào không gian giới chỉ.

“Kim Hồn Quả, nguyên lai có kỳ hiệu thay đổi linh hồn. " La Phong thầm gật đầu.

“Đúng vậy! "

“Nếu ta là người vĩ đại lưu lại truyền thừa đó, ta cũng sẽ lưu lại một vài bảo vật, tận lực phụ trợ cho người có thể nhận đầy đủ truyền thừa. " La Phong thầm nói: " Đáng tiếc, cho dù có tồn tại vĩ đại phụ trợ, trong hơn mười vạn sinh mạng tới nơi này, cơ hồ đều là thần linh Bất Hủ, nhưng lại không một ai có thể thành công. "

Ma Sát Tộc La Phong, chiếm được hai kiện bảo vật xong lập tức nhanh chóng ly khai điện phủ, sau đó bay xuống phía dưới.

Vèo!

Bay thẳng xuống, từ chỗ điện phủ xa tít tắp, một mạch bay về bậc thang thứ xxxx, đứng bên cạnh bản tôn địa cầu, rồi đưa không gian giới chỉ cho bản tôn người địa cầu, sau đó nó hư không tiêu thất tiến vào Thể Nội Thế Giới của La Phong.

La Phong đứng trên bậc thang thứ xxxx, ngẩng đầu hướng mắt nhìn điện phủ, lộ ra nụ cười hài lòng.

“Ha ha... "

“Lần này rõ là đại vận. " La Phong lộ ra vẻ hơi vui.” Vũ trụ vô cùng mênh mông vô cùng thần bí, rất nhiều kỳ ngộ, nhưng phải lấy được kỳ ngộ mới xem là thành công. Ta xem như lấy được kỳ ngộ rồi. "

Hắn lật tay lên.

Trong tay La Phong xuất hiện một trái cây toàn thân kim sắc. Trái cây gần như trong suốt, chung quanh trái cây còn có một dòng khí vàng rực mắt thường có thể thấy được.

Kim Hồn Quả, ba ngàn kỷ nguyên mới kết một quả.

“Dựa theo tin tức trong điện phủ, Kim Hồn Quả có thể thay đổi linh hồn, giúp linh hồn thích hơn nữa để nhận truyền thừa. " La Phong không hề do dự, đút luôn Kim Hồn Quả vào mồm. Khi vừa mới căn vỡ vỏ Kim Hồn Quả, nhất thời thịt quả bên trong đã như một dòng khí lưu nhanh chóng tràn vào trong cơ thể La Phong.

Xoẹt xoẹt xoẹt...

Kể cả vỏ quả kim sắc cũng hóa thành khí lưu, tràn vào trong cơ thể La Phong.

La Phong chỉ cảm thấy một luồng mát rượi tràn vào trong cơ thể, sau đó dòng khí lưu nhanh chóng tràn vào nguyên hạch La Phong, thẩm thấu vào linh hồn đã ngưng kết thành tinh thể. Dòng khí vàng rực nhàn nhạt không ngừng dung nhập, thì linh hồn La Phong cũng nhanh chóng phát sinh một vài dị biến, cả linh hồn vốn có màu máu, bây giờ trở nên hơi có kim sắc.

“Thoải mái quá! "

“Cảm giác đau đớn vừa rồi đã hoàn toàn biến mất, không còn chút mệt mỏi nào. Ngược lại cảm giác thấy tinh thần tốt hơn gấp trăm lần. " La Phong rõ ràng cảm giác được sự lột xác của linh hồn.” Đến cả cảm giác cố hết sức cũng đã biến mất. "

La mắt Phong càng ngày càng sáng lên.

“Ha ha ha ha... "

“Ta có thể nhận nhiều truyền thừa hơn rồi! " La Phong vui sướng vạn phần.

“La Phong, về việc luyện hóa Lạc Phu Diêu Bàn, ta phải nhắc nhở ngươi một chút. " Thanh âm Ba Ba Tháp lại vang lên trong thức hải La Phong.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.