"Điều kiện như thế nào?" La Phong hai mắt lóe sáng.
"Khi nhà thám hiểm vũ trụ phát hiện một hành tinh cầu, hoặc phát hiện ra một hành tinh mà về mặt pháp luật không có lãnh chúa thì có ba lựa chọn" Ba Ba Tháp nói "Lựa chọn thứ nhất là báo cho đế quốc, được đế quốc trọng thưởng. Đế quốc Hắc Long Sơn sẽ căn cứ vào những hành tinh khác nhau mà thưởng. Thấp nhất là 100 ức đồng Hắc Long, cao nhất là 1000 ức đồng Hắc Long"
"Đương nhiên loại thứ nhất, ngươi không thể trở thành lãnh chúa địa cầu được"
"Loại lựa chọn thứ hai là mua thẳng hành tinh này. Vì ngươi là người phát hiện cho nên khi mua cũng chỉ cần bỏ ra rất ít tiền. Căn cứ vào cấp bậc hành tinh, giá mua hành tinh ít nhất là 3000 ức đồng Hắc Long, nhiều nhất là 3 vạn ức đồng Hắc Long"
La Phong hít mạnh một hơi. Quá đắt!!!
Nhưng La Phong cũng hiểu rõ, mua bán hành tinh cần rất nhiều tiền. Dù sao có một hành tinh có sự sống cũng tương đương có một hòm châu báu! Còn tuổi thọ một hành tinh bình thường đều rất dài, dùng đơn vị là ức năm để tính nên hoàn toàn có thể xem là một thứ gia truyền. Đương nhiên vì người sống có hạn, do đó giá mua bán tinh cầu bình thường lấy ' vạn ức đồng Hắc Long’ làm đơn vị.
"Loại lựa chọn thứ ba, là cùng đế quốc hợp tác quản lý hành tinh. Chỉ cần nộp thấp nhất 1000 ức cao nhất 1 vạn ức đồng Hắc Long là xong" Ba Ba Tháp nói "Khi hợp tác quản lý, đế quốc Hắc Long Sơn sẽ không nhúng tay vào quản lý việc nội bộ hành tinh. Bọn họ chỉ biết thu thuế xuất nhập khẩu của hành tinh này. Những thứ khác sẽ không quản!"
"Lựa chọn kiểu thứ hai và loại thứ ba đều là biện pháp trở thành lãnh chúa địa cầu" La Phong nghe thế khẽ gật đầu.
Việc kiếm tiền lợi hại nhất từ mỗi hành tinh là thuế xuất nhập khẩu. Hành tinh trong vũ trụ nếu không tiến hành xuất nhập khẩu với bên ngoài thì làm sao kiếm được tiền vũ trụ?
"Ta không quan tâm tới thuế quan, nhưng hợp tác với Hắc Long Sơn đế quốc cũng khó vì ta hiện nay tay trắng" La Phong bất đắc dĩ nói.
"Không phải là không làm được, mà ngươi căn bản không thể xin để địa cầu trở thành lãnh địa của ngươi được" Ba Ba Tháp nói.
"Tại sao?" La Phong nghi hoặc.
"Ngươi trình báo như thế nào? Năm đó sư phụ ngươi ' Hô Diên Bác’ xuyên không gian vũ trụ tiến vào Ám Vũ Trụ, thông qua không gian bí pháp đã che dấu mất tọa độ tương ứng với khu vực gần ngàn năm ánh sáng chung quanh địa cầu rồi. Những phi thuyền khác căn bản không cách nào tìm được toạ độ, tự nhiên không thể du hành vũ trụ đến địa cầu" Ba Ba Tháp nói
"Một phi thuyền chỉ có thể không ngừng phi hành gần ngàn năm ánh sáng, mới có thể đến được địa cầu. Chẳng lẽ lúc ngươi xin trở thành lãnh chúa địa cầu, ngươi sẽ nói là phi thuyền chúng ta phi hành gần ngàn năm, mới phát hiện được hành tinh này?"
"Nếu nói phải phi hành gần ngàn năm mới phát hiện được hành tình thì đầu tiên là căn bản không có giá trị! Không có ai nguyện ý mất thời gian bay lâu như vậy để mua bán! Tiếp theo, chỉ cần không ngốc, e rằng sẽ hoài nghi ... Ngươi là truyền nhân Vẫn Mặc Tinh!"
"Trừ phi... có người có thể phá giải được bí pháp không gian của sư phụ ngươi. Hoặc có thể, hệ thiên hà chung quanh đột nhiên phát hiện ra một hành lang xuyên không gian mới. Nếu không, địa cầu tạm thời vẫn rất an toàn"
Cầu Long Tinh, trong phòng nhỏ riêng, ý thức đã trở về với hiện tại.
"Ít nhất trên địa cầu vẫn còn rất an toàn!" La Phong mỉm cười. Nâng chén nước trái cây bên cạnh uống một ngụm
"Chà?" La Phong nheo mắt, nhíu mày "Mùi vị này ..."
Mùi vị này rất kỳ quái. Vừa uống xong, toàn thân đều nổi da gà. Nhưng cẩn thận thưởng thức một hồi thì vị kỳ lạ đó lại rất đặc sắc khác hẳn.
"Ô. Ta là người địa cầu đầu tiên uống thứ này, uống thêm ngụm nữa" La Phong cười hà hà.
"Tít te , tít te~~" Lớp bảo vệ cổ tay khẽ rung động. Ở trên Cầu Long Tinh chỉ mỗi Cao Thăng có số điện thoại của mình.
"Ha ha, La Phong, việc của ta xong rồi! Cùng nhau ăn cơm nhé" Cao Thăng gọi.
"Ở đâu?" La Phong cười nói.
"Khu Bắc thành Cầu Long Thành không xa chợ nô lệ có một nhà hàng ăn cũng được gọi là ' quán ăn Bách Vị’" Cao Thăng nói.
"Được, trong vòng nửa giờ ta sẽ đến đó" La Phong kết thúc cuộc gọi, ngẩng đầu để uống hết li nước trái cây đầu tiên ở một hành tinh khác. Sau khi uống hai ngụm, lúc này mới đi ra ngoài
Hệ Ngân Hà, Địa Cầu.
Ánh mặt trời sáng như ngọc tỏa lên những cơn sóng dập dờn cửa đại dương bên dưới. Trên bầu trời đại dương hai bóng người sóng vai phi hành bay về phía đại sa mạc Sahara.
Chính là Hồng và Lôi Thần.
"Tiểu Tam Tử không lên tiếng, thẳng thừng lặn đâu mất" Lôi Thần giận dữ nghiến răng.
"Lão Tam muốn đi một tháng, phỏng chừng là có việc trọng yếu rồi" Hồng bình tĩnh nói "Mỗi người sao có thể không có một chút bí mật riêng tư. Đợi hắn trở về, nếu hắn nguyện ý nói cho chúng ta biết thì sẽ nói thôi"
"Hừ, đến lúc đó khẳng định phải dùng rượu đánh gục hắn" Lôi Thần nghiến răng.
Hồng, Lôi Thần hai người vừa phi hành, vừa bàn tán.
Những ngày này trên địa cầu đích xác vô cùng thong dong!
Từ sau chiến dịch Thôn Phệ Thú, Hồng, Lôi Thần, La Phong tam đại cường giả đã làm cho nhân loại trở nên cường đại chưa từng thấy. Mà hai đại Thú Hoàng của quái thú hải vực toàn bộ đã chết, làm uy hiếp giảm xuống tới mức thấp nhất.
Trên Địa Cầu thực hòa bình, thời gian yên ổn cũng kéo dài đến hơn hai năm. Người địa cầu vẫn không biết, ở một chòm sao cách địa cầu không quá xa xôi, một phi thuyền thám hiểm vũ trụ đang lao thẳng về phía Địa Cầu với tốc độ kinh người. Nó không ngừng tới gần!
Ở cách địa cầu ba mươi hai vạn năm ánh sáng, trên Cầu Long Tinh.
Khu Bắc Thành Cầu Long Thành, trên lầu hai quán ăn Bách Vị.
"Bên này bên này" Có tiếng gọi, La Phong quay đầu nhìn lại. Cao Thăng đang đứng lên vẫy tay, La Phong lúc này cười cười bước tới.
"Người anh em Cao Thăng, xin chào. Xem ra tâm tình rất tốt đây" La Phong ngồi xuống.
"Gặp việc vui thì đương nhiên tâm tình phải tốt rồi" Đôi mắt Cao Thăng sáng lên, cười hắc hắc đầy đắc ý mà nói " A, để lát nữa ta nói với ngươi. Giờ gọi đồ ăn trước. Quán ăn Bách Vị này có vài món ăn rất nổi tiếng" Nói rồi Cao Thăng ngoắc tay. Lập tức có một nữ nhân viên tóc xanh biếc xinh đẹp duyên dáng đi tới.
La Phong nhìn lên.
"Hả?" La Phong hơi kinh ngạc.
Nữ nhân viên tóc xanh này cực kì xinh đẹp. Điều làm cho La Phong kinh ngạc là ... Thực lực của nàng lại không đến cấp Hành Tinh! Trên Cầu Long Tinh đi ngoài đường chủ yếu đều là cấp Hành Tinh, cũng có một ít cấp Hằng Tinh.
"Nhà hàng mà lúc trước ta uống nước trái cây, nhân viên phục vụ cũng là người thường. Không nghĩ tới quán ăn này cũng như vậy! Có điều ... ở Công ty Vũ Trụ Giả Định, và cả những viên chức chính quyền lại đều là cấp Hành Tinh" La Phong vừa nghĩ thế, rồi cũng hiểu ra... tiền lương cho người thường rẻ hơn. Có lẽ căn bản cũng không cần trả tiền lương.
"La Phong, thiếu nữ vừa rồi cũng không tệ nhỉ. Phụ nữ tộc Mộng Bối đều tuyệt đẹp" Cao Thăng nháy mắt "Thích thì mang đi, nói một tiếng với lão bản là được"
"Mang đi được sao?" La Phong hơi ngạc nhiên.
"Một thiếu nữ đẹp mà đến cả cấp Hành Tinh cũng chẳng đạt thì phần lớn đều có vận mệnh rất bi thảm" Cao Thăng thở dài nói "Ngay cả thân phận công dân cũng không có, không được pháp luật bảo vệ. Người có chút quyền thế muốn giết là có thể giết, muốn đoạt là có thể đoạt! Tùy tiện bắt đi là có thể bán làm nô lệ! Nếu có thể được theo hầu người anh em La Phong cũng đã là may mắn cho nàng rồi!"
La Phong chấn động. Muốn giết là giết? Muốn bắt là bắt? Làm nô lệ? Mặc dù Ba Ba Tháp sớm đã nói qua, nếu không đến cấp Hành Tinh thì vận mệnh rất bi thảm trong vũ trụ. Người thường phần lớn đều sống ở hành tinh quê hương, đến cả tư cách mua vé phi thuyền cũng chẳng có. Nhưng ... khi chính thức nghe Cao Thăng nói như vậy, lại nhìn thấy mỹ nữ tộc Mộng Bối tuyệt đẹp mà lại có vận mệnh thế, thì cảm xúc càng mãnh liệt hơn.
"Xem kìa, nàng nhìn lén người anh em La Phong đó" Cao Thăng chế nhạo chọc.
La Phong nhìn quanh, lập tức thấy ở góc phòng ăn thiếu nữ tộc Mộng Bối đang len lén nhìn. Hẳn là thiếu nữ tộc Mộng Bối hiển nhiên đã nghe Cao Thăng nói chuyện, do đó trộm liếc ... Bị La Phong phát hiện, thiếu nữ đó đỏ mặt lên vội chạy vào trong phòng bếp.
Những thức ăn tinh xảo đủ dạng được đưa lên. Thật là ngon lành, vô cùng ngon lành!
"Hôm nay ta đi gặp một vị trưởng bối. Ha ha, thật sự quá nể tình. Ông đồng ý cho ta đi theo vài năm để học tập đủ thứ"
Cao Thăng mặt mày hớn hở nói
"Vị trưởng bối đó của ta là ông chủ lớn kinh doanh Năng lượng Du hành Vũ trụ. Đi theo ông ấy một là có thể học được kinh nghiệm, hai là cũng có thể đặt mối làm ăn"
La Phong thầm kinh hãi. Mua bán Năng lượng Du hành Vũ trụ?
Trong vũ trụ, các hành tinh mua bán với nhau đều dựa vào phi thuyền, chiến hạm vận tải vân vân. Nhưng phi thuyền, chiến hạm muốn bay được cần phải có nguồn năng lượng! Đến cả cường giả Bất Hủ cũng cần nguồn năng lượng! Cho dù là trên địa cầu, hay trong vũ trụ, việc buôn bán nguồn năng lượng luôn là nghề làm ăn có lợi nhuận kếch sù, còn cao hơn việc mua bán nô lệ.
Không quan hệ, không có đầu mối thì có tiền cũng không vào được!
“Tên Cao Thăng này có bối cảnh không bình thường" La Phong thầm nghĩ. Đợi lúc trưởng thành sẽ được tặng một hành tinh. Bây giờ Cao Thăng lại bắt đầu từng bước tiến vào mảng kinh doanh Năng lượng Du hành Vũ trụ.
"... La Phong, cậu đi làm quái gì? Mình muốn nán lại Cầu Long Tinh này vài năm" Cao Thăng nói
"Ta đi rất nhanh thôi. Không biết chừng hôm nay ta phải trở về rồi" La Phong nói. Tới Cầu Long Tinh, việc chủ yếu của mình cũng coi như xong xuôi rồi. Theo như Ba Ba Tháp nói thì chỉ còn lại có một việc là tới ‘Càn Vu Đạo Tràng’ xin nhập học. Đăng kí xong là có thể rời Cầu Long Tinh rồi.
"Nhanh vậy sao?" Cao Thăng hơi thất vọng "Số Vũ Trụ Giả Định của cậu là bao nhiêu, sau này chúng ta nói chuyện thêm"
"Được" May mà vừa mới mở tài khoản. La Phong đem số trong mạng Vũ Trụ Giả Định của mình nói cho Cao Thăng. Cao Thăng cũng đem số mình nói cho La Phong! Sau này, hai người cho dù cách nhau ngàn vạn năm ánh sáng, cũng có thể dựa vào mạng Vũ Trụ Giả Định mà liên lạc.
Trong phòng ăn, La Phong và Cao Thăng tiếp tục chuyện trò. Đột nhiên từ cầu thang đi lên ba thanh niên, đều cao gần hai thước, tóc trắng để tự nhiên, con ngươi xanh thẳm làm rung động lòng người. Ba người đều mặc đồng phục riêng màu đen. Trong đó người ở giữa trên ngực trái còn gắn một huy hiệu màu sắc rực rỡ như vật trang sức.
"La Phong, xem kìa, ba đệ tử của Càn Vu đạo tràng. Người đi giữa là cư dân Cầu Long Tinh, thuộc loại có bất động sản" Cao Thăng nhỏ giọng nói.
"Hả?" La Phong nhìn lại.
Chế phục đặc thù màu đen là đồ luyện công thống nhất của Càn Vu Đạo Tràng.
Huy hiệu đó chính là để chứng minh thân phận cư dân Cầu Long Tinh. Có huy hiệu này ở Cầu Long Tinh là được bảo đảm an toàn.
"Vi Lâm, ngươi đem binh khí niệm lực của ngươi cho ta mượn chơi một chút" Một trong ba đệ tử nói.
"Ta mới mua mà!" Tên đệ tử ở giữa đeo huân chương ngửa tay, trong bàn tay xuất hiện một thứ cùng loại với 'Phủ nhận’ ( lưỡi búa) , tạo thành những vòng tròn kỳ dị bằng kim loại. Trên vòng tròn còn có những hoa văn kỳ dị.
"Đây là cực phẩm trong binh khí niệm lực bậc hai. Ta xin gia đình mãi mới được một cái thẻ ngân hàng. Nếu ta không thể trở thành cấp Vũ Trụ, binh khí niệm lực này sẽ theo ta cả đời! Năm mươi ức Hắc Long tệ đó. Có thể mua được cả một phi thuyền cấp C rồi. Lucstrar tiền mà ta thấy cũng đau lòng!" Gã đệ tử cố ý nói lớn lên, làm cả phòng ăn không ít người nhìn tới.
Năm mươi ức đồng Hắc Long? Binh khí niệm lực thượng hạng bậc hai?
"Binh khí niệm lực thượng hạng" Ánh mắt hai đệ tử bên cạnh cũng tỏa sáng
Tinh thần niệm sư trên đời này không giống nhau, phải có binh khí niệm lực mới có thể phát huy sức chiến đấu lớn nhất. Song chế tạo binh khí niệm lực rất phức tạp cho nên rất đắt. Đừng nói đến h khí niệm lực thượng hạng bậc hai này.
"Chậc chậc" Gã đệ tử Vi Lâm đó vuốt ve nhẹ nhàng lên binh khí niệm lực trong tay mình như vuốt lên da thiếu nữ, ánh mắt sáng rực lên.
Ở chiếc bàn xa xa, La Phong, Cao Thăng đều thấy.
“Binh khí niệm lực? “ La Phong hơi giật mình, hỏi thầm "Ba Ba Tháp, Độn Thiên Toa và Hồ Đao Bàn của ta là binh khí niệm lực cấp bậc gì?"
Tri kỷ gia nhập phiếu tên sách công năng, phương tiện ngài lần sau từ tấu chương tiếp tục đọc. Thích tiểu thuyết cắn nuốt tinh không, duy trì tác giả ta ăn cà chua, liền đầu TA nhất phiếu đi! (