Bên ngoài thiên thể đá núi có một sinh linh kích cỡ rất lớn, cao hơn một ngàn km - Nhân loại La Phong.
“Khuynh Phong Giới! “ La Phong đứng trên thiên thể đá núi, nhìn bốn phía hư không vô tận. Xa xa ngọn núi chủ nguy nga cao vô cùng vô tận cùng với thác nước khổng lồ trút xuống, tùy ý tản ra uy năng vô tận. Uy năng đó làm vô số thiên thể đá núi bay quanh nó và vô số khí lưu hỗn độn bị ép văng ra.
“Từ hôm nay trở đi, La Phong ta cũng bắt đầu lang bạt Vũ Trụ Hải. “ Trong mắt La Phong tóe ra tinh mang.
Xoát!
Hắn lập tức biến mất thiên thể đá núi, tới một nơi rất xa trong hư không. Sau đó lần lượt liên tục thuấn di, lao thẳng về phía thác nước vô tận xối xuống, hình thành một Thủy Vực.
Vùng ngoài Khuynh Phong Giới có thể chia làm Không Phận và Thủy Vực. Không phận chỉ đám thiên thể đá núi khổng lồ phi hành trong hư không, độ nguy hiểm cực thấp. Chỉ có trong một vài thiên thể đá núi thỉnh thoảng có vài chỗ hơi nguy hiểm. Những thiên thể đá núi đó, qua thời gian đằng đẵng, đại đa số cũng đã được thăm dò cả rồi.
Do đó các cường giả ở vùng ngoài Khuynh Phong Giới phần lớn vào Thủy Vực.
Thủy Vực hình thành do thác nước xối xuống, tràn ngập cả núi chủ. Trong Thủy Vực đầy quái thạch lởm chởm, nguy hiểm khắp nơi. Rất nhiều nơi cho dù là Vũ Trụ Chi Chủ cũng không dám thuấn di, phải vô cùng cẩn thận phi hành. Chỉ có ở những vùng ven Thủy Vực, sau khi được chí bảo loại khu vực kiểm tra, phát hiện ra không có nguy hiểm mới có thể thuấn di.
“Thủy Vực vùng ngoài Khuynh Phong Giới, thì nguy hiểm thông thường nhất cũng là nguy hiểm nhất chính là... Thủy Lưu Linh,. “ La Phong đứng trên bầu trời, nhìn xuống Thủy Vực vô tận phía dưới.
Thủy Vực rộng lớn đường kính phải tới vài ức năm ánh sáng.
Quả thực lớn hơn cả một quốc gia vũ trụ của nhân loại! Cũng lớn hơn cả Tổ Thần Bí Cảnh!
“Thủy Lưu Linh, không có trí tuệ ý thức.”
“Chỉ có bản năng. Một khi đến gần chúng khá gần, chúng nó sẽ công kích. Một con Thủy Lưu Linh trong Thủy Vực, có thể dựa vào Thủy Vực, đủ để sánh ngang với một Vũ Trụ Chi Chủ. “ La Phong thầm thán phục, lập tức vô cùng cẩn thận nhảy thẳng vào Thủy Vực phía dưới, bắn tung lên bọt sóng.
Thần linh Bất Hủ đi vào Vũ Trụ Hải có thể trong nháy mắt bị tiêu diệt.
Còn vô tận Thủy Vực lại có thể tồn tại ở đây. Hiển nhiên, cái thứ ‘nước’ này rất bất phàm. Mỗi một giọt nước đều như một viên hằng tinh. Sóng nước mãnh liệt tạo thành lực công kích vô cùng đáng sợ.
Nhưng thật ra Vũ Trụ Chi Chủ vẫn có thể dễ dàng ngăn cản.
“Trong Thủy Vực nguy cơ trùng điệp, bảo tàng khắp nơi. “ La Phong cũng hiểu rõ.
Bảo tàng trong Thủy Vực cũng đều có phương thức tồn tại rất khó tìm. Muốn tìm được bảo tàng, một là phải có vận khí, hai là cần thực lực, ba là phải có đảm lượng.
Khi La Phong tiến vào Thủy Vực, sâu trong Thủy Vực vô tận rộng lớn, cách La Phong đại khái trên một ức năm ánh sáng …
Hàng loạt núi đá chập chùng liên miên, sức ép của nước ép lên đạt tới mức cực đáng sợ. Cho dù Vũ Trụ Tôn Giả cũng trong nháy mắt hóa thành bột mịn: “ Ầm ầm... “
Trong đó có một tảng thiên thể đá núi đang từ từ nhô lên, làm tất cả núi đá chung quanh đều rung động. Thiên thể đá núi từ từ bốc lên... rồi dừng lại...
Cả quá trình liên tục trong một lát mới đình chỉ. Một tảng thiên thể đá núi đã có ước gần trăm vạn km độ cao lồi xuất đến, tới.
Tất cả trở lại bình thường.
Còn La Phong ở cách đó trên một ức năm ánh sáng lại không hề phát hiện gì cả, tiếp tục vô cùng cẩn thận thăm dò Thủy Vực. Nhưng chỉ dám ở vùng Thủy Vực ngoài cùng nhất.
Cách La Phong ước 300 vạn năm ánh sáng.
Toại Thạch Chi Chủ hình thể sừng sững, thần thể thoáng có lửa bao quanh đang từ từ phi hành trong Thủy Vực. Hắn đã tách ra khỏi Lang Ngạn Chi Chủ. Dù sao lang bạt trong Vũ Trụ Hải, phân ra lang bạt mới có xác suất gặp được bảo tàng cao được.
“Hừ.”
“Nhân loại đưa La Phong tới Vũ Trụ Hải phỏng chừng chính là muốn tôi luyện hắn, muốn bồi dưỡng hắn. Chúng ta tuy trong Hồng Minh, nhưng cũng không có cơ hội tốt như vậy. “ Trong lòng Toại Thạch Chi Chủ đầy tức giận bất bình: “ Không mạo hiểm mà vẫn có không ít chí bảo trong người. Nghe nói khi còn là cấp Giới Chủ đã có vài món chí bảo.”
“Cứ xem đi.”
“Xem tiểu tử này sẽ làm ra bao nhiêu phiền phức. Phỏng chừng rất nhanh sẽ cầu cứu khắp nơi. “ Toại Thạch Chi Chủ rất xem thường.
Loại việc như thế này tuyệt không phải chưa từng xảy ra. Như năm đó Yêu Tộc ở Vũ Trụ Nguyên Thủy bồi dưỡng tôi luyện ra Thường Thứu Chi Chủ, chính là làm như thế. Thường Thứu Chi Chủ năm đó là thiên tài tuyệt thế của Yêu Tộc cực kỳ nghịch thiên, tiềm lực được tôi luyện trong Vũ Trụ Hải rất sớm, cũng được ban cho một vài chí bảo hộ thân lợi hại. Gặp phải nguy hiểm không thể phản kháng, những cường giả Yêu Tộc khác lập tức sẽ tới cứu viện.
Sau khi trải qua thời gian đằng đẵng tôi luyện, Thường Thứu Chi Chủ đích xác đã trở thành Vũ Trụ Chi Chủ đáng sợ đỉnh cao nhất trong Yêu Tộc! Địa vị rất cao, chỉ sau Mộng Yêu Tổ, Chấn Yêu Tổ.
Hiển nhiên Mộng Yêu Tổ, Chấn Yêu Tổ có ánh mắt rất tốt, nhìn ra tiềm lực của Thường Thứu Chi Chủ.
Nhưng việc này cũng không thể che dấu. Năm đó Thường Thứu Chi Chủ đã mấy lần cầu cứu, làm cho cả Yêu Tộc Liên Minh hơi bị láo nháo đi cứu viện.
“La Phong này có tiềm lực cao.”
“Thật đúng là một thiên tài tuyệt thế nghịch thiên, nhưng bây giờ rõ ràng là ở tầng đáy. Gặp phải mấy lão gia hỏa Vũ Trụ Chi Chủ, sợ phải cầu cứu ngay. “ Toại Thạch Chi Chủ thầm lắc đầu.” Náo đi, cứ náo như vậy đi. Chỉ là không biết, tương lai hắn có thể đạt tới cấp độ của Thường Thứu Chi Chủ ở Yêu Tộc không nữa.”
Tuy bất sảng, nhưng Toại Thạch Chi Chủ cũng hiểu, một khi La Phong cầu cứu, nếu hắn cách đó gần, cũng cần phải lập tức chạy qua.
“Nếu cầu cứu, ta cứu hắn, nhất định phải giáo huấn hắn một phen. “ Toại Thạch Chi Chủ thầm nghĩ. Hắn hiểu như vậy sẽ làm La Phong bất sảng, nhưng hắn đã tu luyện thời gian vô tận thành Vũ Trụ Chi Chủ, còn cần phải trói buộc mình theo khuôn sáo sao? Muốn cười là cười, tưởng chửi là chửi, mình làm như vậy ai nói gì được?
Nhìn ngươi bất sảng đã chửi. Ta thấy La Phong ngươi bất sảng, thì sao chứ?
Toại Thạch Chi Chủ vô cùng cẩn thận né qua một vài Thủy Lưu Linh trong Thủy Vực chỉ thấy những Thủy Lưu Linh đó tất cả đều có màu trắng. Những luồng khí lưu màu trắng, lúc thì thành hình người, lúc thì thành hình thú, hình thù kỳ quái, phiêu đãng trong Thủy Vực.
Nơi này đã xem như khá sâu, cực nguy hiểm.
Tốc độ phi hành đều rất chậm, cũng đứng nói chuyện thuấn di. Căn bản chẳng ai dám thuấn di! Dù sao một khi bị Thủy Lưu Linh vây lại, thì kết quả sẽ rất đáng sợ.
- Hả?
Toại Thạch Chi Chủ đột nhiên kinh hãi.
- Phong tỏa không gian?
Chung quanh không gian dao động trong Thủy Vực chợt trong nháy mắt đình trệ. Điều này làm cho Toại Thạch Chi Chủ biết không ổn, cẩn thận nhìn chung quanh, xa xa chợt có một điểm sáng.
- Ha ha ha, Toại Thạch Chi Chủ liên minh Nhân Loại Vũ Trụ Nguyên Thủy?
Điểm sáng đó cười ha ha, tiếng cười xuyên qua Thủy Vực truyền lại, nhưng trong nháy mắt đã tới chỗ Toại Thạch Chi Chủ.
Điểm sáng đó là một sinh vật hình người. Toàn thân hắn tản ra bạch quang mông lung, phía sau đầu có một vòng vòng bạch quang. Trong bạch quang thoáng có một hư ảnh độc nhãn khổng lồ.
- Thần Nhãn Tộc!
Toại Thạch Chi Chủ quay đầu lập tức hóa thành lưu quang chạy trốn.
Thần Nhãn Tộc, chính là một trong các tộc quần đỉnh cao đứng hàng đầu Thời Đại Vũ Trụ Số Một. Hơn nữa được xem là một tộc quần đỉnh cao của Thời Đại Vũ Trụ Số Một. Trong tộc quần họ có tới bảy Vũ Trụ Tối Cường Giả! Đây là một tộc quần rất quỷ bí rất đáng sợ, hẳn là xem như trong vòng luân hồi Vũ Trụ đó, trong lúc Vũ Trụ Nguyên Thủy diễn biến rất có thể đã xảy ra vài việc đặc thù bất ngờ, mới sinh ra một tộc quần nghịch thiên như vậy.
- Ngươi chạy đằng trời?
Thần Nhãn Tộc cường giả nói.
Ầm ầm...
Rất nhiều hạt cát vô tận chợt sinh ra. Vô số hạt cát, trong nháy mắt tràn ngập chung quanh bán kính 3 năm ánh sáng. Phải biết là chung quanh lúc trước đã phong tỏa không gian, kỳ thật cho dù không phong tỏa cũng không ai dám tùy ý thuấn di. Nơi này dù sao cũng xem như là nơi nguy hiểm rất sâu. Bán kính 3 năm ánh sáng, Toại Thạch Chi Chủ trong thời gian ngắn làm sao có thể bay ra ngoài được.
- Băng Sa Hải!
Toại Thạch Chi Chủ nghiến răng, quay đầu nhìn lại sinh vật hình người tràn ngập bạch quang, tức giận hừ một tiếng, xoang mũi phun ra lửa
- An Vĩnh Chi Chủ, ta cũng không có gì chí bảo gì quí giá. Ta thấy ngươi là lập tức chạy trốn. Ngươi có cần phải đuổi cùng giết tận như vậy không?
- Sinh mạng có hạn.
Sinh vật hình người tràn ngập bạch quang từ từ nói:
- Vĩnh hằng khó cầu. Con đường giết chóc để tìm vĩnh hằng là con đường duy nhất của ta bây giờ. Toại Thạch Chi Chủ... chịu chết đi.
Vù!
An Vĩnh Chi Chủ bao phủ trong bạch quang, hư ảnh độc nhãn giữa vòng ánh sáng trắng sau đầu, lúc này đang bay rất nhanh về phía Toại Thạch Chi Chủ.
- Ghê tởm.
Toại Thạch Chi Chủ gầm lên.
- Muốn giết ta? Nằm mơ!
Đồng thời hắn tiếp tục cấp tốc chạy trốn, tận lực kéo dài thời gian. Cùng lúc, trong Vũ Trụ Nguyên Thủy hóa thân còn của hắn ở Vũ Trụ Giả Định nhanh chóng phát tín hiệu cầu cứu.
“Lúc trước còn nói La Phong cầu cứu, không ngờ đảo mắt ta đã phải cầu cứu.”
“Mấy tên điên Thời Đại Vũ Trụ thứ nhất, rõ là điên loạn. Ta cũng xui xẻo, lại gặp phải An Vĩnh Chi Chủ.”
Toại Thạch Chi Chủ cũng tràn đầy lo lắng.
Hắn biết, hắn đã gặp phải nguy hiểm sinh mạng thật sự,
“Phải là một trong hai người Hỗn Độn Thành Chủ hoặc Bành Công Chi Chủ tới đây, thì ta mới còn hy vọng còn mạng.”
Toại Thạch Chi Chủ hiểu rõ, có thể thời gian ngắn tới đây được, phải là những người mình vừa gặp mặt ở điểm tập hợp lúc trước.
Loại như U Hầu Chi Chủ, Lang Ngạn Chi Chủ, Ảm Tuyệt Chi Chủ, thì thực lực không đủ, La Phong thì đừng nói tới...
Cũng chỉ có Hỗn Độn Thành Chủ, Bành Công Chi Chủ đến đây mới có thể cứu mình.
Chỉ là hai người Hỗn Độn Thành Chủ thực lực cường đại, rất có thể đã đi vào khu trong Khuynh Phong Giới. Nếu đã vào khu trong, muốn tới đây cũng mất thời gian rất lâu.
Cầu cứu vừa đưa ra, hệ thống Vũ Trụ Giả Định đã lập tức phát tin này cho các Vũ Trụ Chi Chủ thuộc liên minh Nhân Loại trong Vũ Trụ Hải.
“Toại Thạch cầu cứu? Thời Đại Vũ Trụ Số Một là Thần Nhãn Tộc An Vĩnh Chi Chủ truy sát hắn?”
Sâu trong hang núi núi chủ Khuynh Phong Giới.
Ầm ầm...
Ngọn lửa ngút trời, mỗi một lần ngọn lửa công kích cũng đủ để làm một Vũ Trụ Chi Chủ chết ngay.
Một cự hán dã nhân từng bước một hóa thành ảo ảnh, rồi phun ra những ngọn lửa không có quy luật.
“Ta ở rất sâu, muốn chạy trở về cũng rất lâu, không còn kịp rồi.”
“Toại Thạch, xem vận khí ngươi thôi.”
“An Vĩnh Chi Chủ? “ Lúc này cách Toại Thạch Chi Chủ khá gần là Lang Ngạn Chi Chủ. Hắn đang ở Thủy Vực cách Toại Thạch Chi Chủ trên một trăm vạn năm ánh sáng, lúc này lắc lắc con mắt trên cái đầu khổng lồ.” Phiền to rồi. Ta đi sợ cũng không giúp được nhiều. Nhưng, phải tận lực thôi, xem có giúp được một tay không.”
Rào!
Lang Ngạn Chi Chủ nhanh chóng phóng lên cao, rồi lập tức thuấn di tới bầu trời Thủy Vực, sau đó tại trong hư không liên tục thuấn di, chạy về phía mục tiêu.
La Phong cũng nhận được tin cầu cứu.
“Hả?”
“Cầu cứu? Toại Thạch Chi Chủ cầu cứu? Xem chỗ vật tham chiếu, xem ra cách ta cũng chỉ chừng trên 300 vạn năm ánh sáng. “ La Phong mặc dù hơi bất sảng với Toại Thạch Chi Chủ, nhưng dù sao cũng đều là liên minh Nhân Loại.” An Vĩnh Chi Chủ... Không dễ đối phó chut nào.”
Xoát!
La Phong lập tức thuấn di ra khỏi Thủy Vực, sau đó lập tức lần lượt thuấn di, nhanh chóng chạy về phía mục tiêu.