Hỗn Độn Thành, giữa vô số căn nhà tu luyện, trên sân thượng căn nhà tu luyện.
La Phong ngồi khoanh chân nhắm mắt lúc này từ từ mở mắt, mỉm cười: “ Nghĩ lại một phen, thu hoạch quả là không ít. “
- Ba Ba Tháp.
La Phong kêu.
- Có!
Ba Ba Tháp vội nhiệt tình đáp ngay. Vì chỉ cần La Phong đạt tới cấp Vực Chủ, Ba Ba Tháp sẽ tự động nhận chủ. Do đó bây giờ được La Phong ra lệnh, Ba Ba Tháp sẽ vô cùng nhiệt tình và nhanh chóng.
- Mở Mạng Vũ Trụ Giả Định ra.
La Phong mỉm cười.
- Ta đoán hẳn là không ít nhân vật cường đại gửi tin nhắn tới.
- Hiểu rồi.
Ba Ba Tháp cũng rất sung sướng.
Lập tức mở Mạng Vũ Trụ Giả Định ra, nhất thời rất nhiều phong tin nhắn lần lượt được truyền đến.
- Tổng cộng có xxx tin nhắn, có 13 cuộc xin nói chuyện.
Ba Ba Tháp liền nói.
- Nhiều thế à?
La Phong cười kinh ngạc.
Lúc trước mình quyết định xông lên Thông Thiên Kiều, tự nhiên cũng đoán ra khi vượt qua tầng thứ 12, thậm chí tầng thứ 13, sẽ dấy lên một cơn lốc như thế nào. Dù sao đám cấp Vực Chủ thành viên Nguyên Thủy bí cảnh tu luyện mấy vạn năm thì người mạnh nhất cũng mới tới tầng thứ 11...
Lập tức phân ra chút ý thức nối vào mạng Vũ Trụ Giả Định.
Vũ Trụ Giả Định khu Nguyên Thủy Vũ Tướng Sơn, La Phong đang ngồi trước bàn viết của mình quan khán màn hình.
Trên màn hình có rất nhiều tin nhắn, còn có nhiều cuộc xin nói chuyện.
- Tin nhắn chủ yếu là đến từ Vũ Trụ Tôn Giả. Tổng cộng có xxx vị Vũ Trụ Tôn Giả. Những cái khác là từ vài thần linh Bất Hủ cường đại, còn có đám Ô Tạp, Nhung Quân họ cũng phát tin nhắn tới. Về phần xin nói chuyện, có Ô Tạp, Nhung Quân. À, còn có sư phụ ngươi Chân Diễn Vương cũng xin nói chuyện.
Ba Ba Tháp đứng trên vai La Phong nói.
Xoát xoát xoát...
Rất nhiều phong tin nhắn được La Phong nhanh chóng click xem. Tốc độ duyệt tin rất kinh người, chẳng mấy chốc là xem xong toàn bộ.
“Những Vũ Trụ Tôn Giả ấy cũng khinh thường thiên tài vạn năm mới xuất hiện. “
“Nhưng quái vật tuyệt thế ngàn vạn năm mới xuất hiện, chắc chắn sẽ khiến cho đám Vũ Trụ Tôn Giả phải thèm thuồng. “ La Phong nở nụ cười. Từ trong tin nhắn cũng có thể cảm giác được rõ ràng thành tâm của những Vũ Trụ Tôn Giả ấy. Rất nhiều Vũ Trụ Tôn Giả đều rất thân thiết nói chuyện với La Phong, hơn nữa đưa ra đề nghị nguyện ý thu nạp Phong làm đệ tử.
Đương nhiên tất cả đều do La Phong tự mình quyết định, các Vũ Trụ Tôn Giả cũng không đến mức bắt buộc La Phong.
- Ta trước tiên nên gặp sư phụ.
La Phong nói.
Hỗn Độn Thành.
La Phong từ sân thượng nhảy thẳng xuống, hóa thành một luồng ảo ảnh nhanh chóng đi thẳng tới phủ đệ của sư phụ Chân Diễn Vương của mình cách đó không xa.
- Sư phụ.
La Phong đi thẳng vào đình viện, cung kính hành lễ.
- Ngồi đi.
Chân Diễn Vương ngồi đó, đang phẩm một thứ rượu trái cây kỳ dị, đồng thời cũng rót cho La Phong một ly.
- Dạ.
La Phong ngồi xuống một bên.
- Ha ha, ngươi lần này làm ta cũng phải kinh hãi biến sắc.
Chân Diễn Vương liếc nhìn La Phong, rồi lập tức cười lớn.
- E rằng có rất nhiều Vũ Trụ Tôn Giả đã gửi tin nhắn cho ngươi phải không.
La Phong gật đầu:
- Đúng thế, sư phụ.
- Ừm, tốc độ tiến bộ của ngươi rất kinh người. Dựa theo loại biên độ tiến bộ này, cho dù sau này tốc độ cảm ngộ của ngươi chậm lại, nhưng việc trở thành thần linh Bất Hủ phong vương đỉnh phong cũng không quá khó.
Chân Diễn Vương cười khẽ nói:
- Dù sao những thiên tài tuyệt thế ngàn vạn kỷ nguyên mới xuất hiện trong lịch sử, ngoại trừ ngã xuống đường, thì những người khác, yếu nhất cũng phải là phong Vương đỉnh cao. Còn có gần một phần ba đều bước vào hàng ngũ Vũ Trụ Tôn Giả. Họ phát hiện tốc độ tiến bộ của ngươi kinh người như vậy, khẳng định sẽ tranh thu đệ tử. Dù sao quan hệ thầy trò, là chắc chắn nhất.
La Phong trịnh trọng gật đầu.
Tuổi thọ của cường giả là vô hạn. Do đó các thân nhân lần lượt đều chết già, thì người thân chính thức nhất sẽ là ‘sư phụ’.
Tôn kính sư phụ là việc mà cường giả nhân loại rất coi trọng. Cho dù tương lai có vượt qua sư phụ, cũng phải tôn kính sư phụ.
Vì sư phụ dẫn dắt ngươi trên con đường tu luyện nhanh hơn, ổn đinh hơn. Sư phụ chính thức trợ giúp cho ngươi, ân huệ đó rất lớn. Tự nhiên phải tôn kính sư phụ. Nếu ai không tôn kính sư phụ, là bị tất cả cường giả khinh bỉ khinh thường.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao những Vũ Trụ Tôn Giả ấy muốn thu nạp La Phong.
Chỉ cần La Phong không ngã xuống.
Tương lai kém nhất cũng là phong Vương đỉnh cao, hoàn toàn có thể thành phụ tá đắc lực cho họ! Còn một khi La Phong trở thành Vũ Trụ Tôn Giả, có một đồ đệ Vũ Trụ Tôn Giả, khi đấu tranh phe phái, hoặc mạo hiểm trong bí cảnh vũ trụ, ngoài chiến trường vân vân, việc liên thủ thầy trò tự nhiên sẽ tin chắc hơn nữa. Những người khác có lẽ còn có thể ám toán, cướp bóc vân vân, nhưng thầy trò ít có thể xuất hiện loại việc như thế.
Ai dám khi sư diệt tổ, không phát hiện thì thôi, phát hiện ra nhất định sẽ là kẻ thù chung của các cường giả!
- Ngươi nghĩ xong chưa?
Chân Diễn Vương nhìn La Phong.
- Chọn ai làm sư phụ.
- Ta...
La Phong hơi do dự.
- Đừng do dự, cường giả nào mà không có một đám sư phụ chứ.
Chân Diễn Vương cười ha ha nói:
- Năm đó ta từ một người rất yếu, bước từng bước vươn lên, cũng đã từng bái cả đám sư phụ. Dù sao năng lực sư phụ cũng có hạn, vậy để phát triển, nhân loại tự nhiên không thể có chỉ một sư phụ, như vậy sẽ làm kém đi thiên phú của các ngươi.
- Ừm.
La Phong gật đầu.
- Có rất nhiều Vũ Trụ Tôn Giả, nhưng ta cũng không biết nên chọn ai.
La Phong nói.
Tận đáy lòng, La Phong cũng tương đối muốn bái làm môn hạ ‘Thiên Thực cung chủ’.
Thế nhưng...
Thiên Thực cung chủ cũng không hề phát tin nhắn. Về phần trên ba trăm Vũ Trụ Tôn Giả khác, La Phong cơ hồ đều không biết, căn bản là không biết đám Vũ Trụ Tôn Giả đó ai mạnh ai yếu. Trong tin nhắn, những Vũ Trụ Tôn Giả ấy tự nhiên hơi miêu tả về kỹ năng của bản thân mình nhiều hơn, nhưng với đạo lí 'Vương bà bán dưa', mèo khen mèo dài đuôi, La Phong đương nhiên cũng biết, đám Vũ Trụ Tôn Giả ấy miêu tả cho bản thân mình, căn bản không thể hoàn toàn tin được.
- Ta giới thiệu cho ngươi một cái nhé.
Chân Diễn Vương cười nói.
- Hả?
La Phong giật mình.
- Hỗn Độn thành chủ!
Chân Diễn Vương trịnh trọng nói.
- A.
La Phong cả kinh.
Hỗn Độn thành chủ?
Siêu tồn tại trấn thủ thánh địa của nhân loại Hỗn Độn Thành? Trong vũ trụ vô số tộc quần, dưới cái nhìn của các cường giả ngoại tộc, còn tầm quan trọng của thánh địa của nhân loại nghĩ qua là biết. Nhưng Hỗn Độn thành chủ trấn thủ tại đây bao lâu, không hề có cường giả ngoại tộc nào dám can đảm gây chuyện, bởi vậy có thể tưởng tượng sự cường đại của Hỗn Độn thành chủ như thế nào.
- Nhưng sư phụ, Hỗn Độn thành chủ cũng không hề phát tin nhắn cho ta mà.
La Phong vội nói:
- Có khi nào ta tự mình đến, rồi đi tự mình tiến cử?
- Không.
Chân Diễn Vương lắc đầu.
- Chân Diễn Vương mặc dù không phát tin nhắn, nhưng lại phái người tới gặp ta, nói với ta là... hắn có ý thu ngươi làm ‘đệ tử ký danh’.
- Đệ tử ký danh?
La Phong giật mình.
- Ha ha... Hỗn Độn thành chủ có địa vị như thế nào chứ. Ngươi bây giờ mặc dù biểu hiện không tệ, nhưng cũng còn chưa có tư cách để hắn thu làm thân truyền đệ tử.
Chân Diễn Vương cười ha ha nói:
- Thân truyền đệ tử của Hỗn Độn thành chủ, bình thường đều là Vũ Trụ Tôn Giả. Đương nhiên... tên Khoa Đế đó cũng là thân truyền đệ tử. Nhưng ngươi bây giờ mà so với Khoa Đế xem ra vẫn kém một chút.
La Phong cũng gật đầu thừa nhận.
Khoa Đế là một nhân vật khi tới cấp Vũ Trụ, cấp Vực Chủ, cấp Giới Chủ, đều vượt qua Nguyên Thủy Thông Thiên Sơn.
Nhân vật nghịch thiên Cấp Giới Chủ có thể sánh ngang Bất Hủ cấp phong Vương, có thể đánh chết Bất Hủ phong hầu. Nghe nói hắn khi tới cấp Giới Chủ đã có cảm ngộ qui luật có thể ' Vượt qua Thông Thiên Kiều tầng thứ 20’ rồi. Nếu không cũng không đến mức bằng vào thực lực Giới Chủ, mà đánh chết Bất Hủ phong hầu.
Nhân vật tuyệt thế như vậy, mới được thu làm thân truyền đệ tử.
- Hỗn Độn thành chủ cũng lưu lại một tấm bia hỗn độn, ngươi có biết đó là cái nào không?
Chân Diễn Vương cười nhìn La Phong.
- 52 tấm bia hỗn độn...
La Phong cả kinh, trong đầu nhanh chóng hiện lên các tấm bia hỗn độn.
Cự Phủ Hỗn Độn Bia chính là do ‘Người sáng lập Cự Phủ’ lưu lại. Vũ Trụ Hỗn Độn Bia là do ' Hỗn Độn thành chủ ' lưu lại. Bởi vậy xem ra, Hỗn Độn thành chủ hẳn là xem như nhân vật đỉnh cao trong top 3 của các tộc quần nhân loại. Hắn sống năm tháng vô hạn, liên tục trấn thủ Hỗn Độn Thành, ngoại tộc cũng không dám xâm nhập.
Nhân vật chí tôn tuyệt đối.
- Mặc dù các Vũ Trụ Tôn Giả khác thu ngươi làm thân truyền đệ tử, Hỗn Độn thành chủ chỉ thu ngươi làm đệ tử ký danh, nhưng chỉ cần là đệ tử ký danh, thì tương lai khi ngươi biểu hiện àng ưu tú hơn nữa, cũng sẽ được tăng lên làm thân truyền đệ tử.
Chân Diễn Vương cười nói...
- Có Hỗn Độn thành chủ làm sư phụ ngươi, việc nội bộ nhân tộc tự nhiên không có người nào dám trêu vào ngươi. Như tình huống Yểm Chúc Vương tùy ý đối phó với ngươi sẽ không xảy ra. Đương nhiên... cường giả ngoại tộc cũng chẳng nể mặt Hỗn Độn thành chủ gì.
La Phong gật đầu.
Ngoại tộc...
Đúng vậy.
Nhân loại chỉ là một tộc quần mà thôi. Cường giả ngoại tộc, thậm chí còn có một Đại Năng Giả ngoại tộc sánh ngang với người sáng lập Cự Phủ. Đến cả Diễm Thần Tộc cũng đều do một Đại Năng Giả ngoại tộc lưu lại. Đến cả truyền thừa Ma Âm Thần Tướng, Hàn Băng Thần Tướng, phỏng chừng cũng do ngoại tộc lưu lại.
Vũ trụ mênh mông, cường giả như mây, nên luôn luôn phải khiêm tốn.
- Ta quyết định.
La Phong gật đầu.
- Ta đi bái Hỗn Độn thành chủ làm thầy.
- Ha ha.
Chân Diễn Vương hài lòng gật đầu.
- Nhưng ngươi trước tiên cũng nên gặp Cửu Kiếm Tôn Giả một lần. Hắn dù sao cũng là tôn giả ngươi lệ thuộc. Ngươi trước hết nói cho hắn biết quyết định của ngươi. Biết ngươi muốn đi bái Hỗn Độn thành chủ làm sư phụ, hắn cũng không dám nhiều lời đâu. Dù sao bây giờ trong công ty Vũ Trụ Giả Định ta, Hỗn Độn thành chủ chính là người nắm quyền cao nhất.
- Người nắm quyền cao nhất Công ty Vũ Trụ Giả Định?
Trong lòng La Phong càng khó nhịn, rất mong được gặp người cầm quyền cao nhất công ty Vũ Trụ Giả Định, một nhân vật đỉnh cao chính thức một lần.
E rằng Hỗn Độn thành chủ cũng không thua gì người sáng lập Cự Phủ.
Nếu không sao có thể trấn thủ được thánh địa nhân tộc, sao có thể ngăn cản được những Đại Năng Giả ngoại tộc ấy?
Cảm thấy suốt ruột, La Phong vội thông qua Mạng Vũ Trụ Giả Định, đi tới vị diện không gian dành riêng cho ‘Cửu Kiếm Tôn Giả’, cung kính bái kiến Cửu Kiếm Tôn Giả.
Cửu Kiếm Tôn Giả đối đãi với La Phong khách khí hơn rất nhiều. Khi biết được, Hỗn Độn thành chủ muốn thu nạp Phong làm đệ tử ký danh, Cửu Kiếm Tôn Giả mặc dù bất lực nhưng cũng không ngăn cản.
Dù sao... cũng là Hỗn Độn thành chủ!
Cho dù Hỗn Độn thành chủ thu làm đệ tử ký danh, địa vị cũng cao hơn thân truyền đệ tử của Vũ Trụ Tôn Giả.
- Ha ha, nhìn bộ dáng ngươi có vẻ nóng lòng khó nhịn rồi.
Cửu Kiếm Tôn Giả đứng trên đại điện, nhìn xuống phía dưới cười nói:
- Hỗn Độn thành chủ đã có lệnh, vậy ngươi mau mau đi tới Thành Chủ Phủ đi. Nhớ kỹ, không được bất kính với Hỗn Độn thành chủ. Hỗn Độn thành chủ thủ hộ tộc nhân thánh địa năm tháng vô hạn, có cống hiến vô cùng tận với nhân tộc ta.
- Dạ, tôn giả.
La Phong cung kính hành lễ.
Lập tức hư không tiêu thất.
Còn lúc này …
La Phong đã đi ra khỏi phủ đệ của sư phụ Chân Diễn Vương, dọc theo con đường rộng lớn đi về phía Thành Chủ Phủ xa xa.
Ở một nơi rất xa, khí thế Thành Chủ Phủ nguy nga đã đập vào mắt.
- Hỗn Độn thành chủ.
La Phong trong lòng thì thầm.
Lão Vương, họ Vương tên Pha, là người đời Tống. Lão làm nghề bán dưa, dưa ha-mi (BB: mọi người ai không biết dưa ha-mi có thể lên google search nha. Các siêu thị ở Sài Gòn có bán á, cơ mà phải đến mùa mới có)
Vương Pha vốn là người Tây hạ, vì chiến tranh loạn lạc mà đến nước Tống lánh nạn. Vương Pha tìm mãi cũng không tìm được công việc thích hợp, đành quay về nghề cũ là trồng dưa.
Qua vài năm, lão Vương dần dần tìm ra được cách trồng dưa ở vùng Trung Nguyên này, cho nên dưa của lão rất ngọt và thơm, duy chỉ có điều loại dưa này bề ngoài xấu xí, nên người mua không ai để mắt đến. Thế là tuy dưa rất thơm ngọt nhưng cả ngày lão cũng không bán nổi một quả.
Tận mắt thấy cuộc sống của mình ngày càng bị đe dọa, Vương Pha rất lo lắng, liền cắt vài quả ra ngay bên đường, mời người qua đường nếm thử. “Loại dưa này rất ngọt, dưa này rất ngọt, mới ngài nếm thử, mời thím nếm thử…” Cũng từ đó cuộc sống của lão Vương khởi sắc hơn, lão luôn khoe khoang với người đi đường về dưa của lão. Cho đến một hôm khi vua Tống đi qua.
Nhà vua nghe thấy tiếng rao bên đường liền hô lính dừng kiệu. “Là ai đang bán dưa? Tự bán tự khoe vậy!”
Vương Pha nhìn thấy hoàng thượng đại giá quang lâm, lập tức cắt một miếng dưa dâng lên nhà vua. Nhà vua ăn một miếng, cảm thấy dưa này rất thanh rất ngọt, liền nói “Đây là loại dưa gì vậy, rất ngon! Khoa trương như vậy cũng có lí, đúng sự thật.” Sau khi nhà vua nói xong, dưa của Vương Pha nổi tiếng khắp vùng, người người đến mua.
Điển tích Lão Vương bán qua ban đầu có ý chỉ những lời quảng cáo đúng sự thật nhưng về sau này, nó lại dần dần được chuyển thành nghĩa mèo khen mèo dài đuôi