Thôn Phệ Tinh Không

Chương 38: Q.12 - Chương 38: Đàm Phán






Hai người La Phong, Địch Luân hóa thành hai tia chớp, trong nháy mắt đã phá tan tầng khí quyển, tới bầu trời La gia ở Dương Châu thành.

“Hả? “ La Phong liếc mắt đã thấy giữa không trung phía dưới, một tên thần linh Bất Hủ cao lớn tản ra thần uy cường đại.

Cạnh thần linh Bất Hủ đang có thê tử của mình Từ Hân. Mà Từ Hân lúc này hiển nhiên đã bị trói buộc, căn bản không thoát ra được.

- Ba.

- Điện hạ.

- Chủ nhân.

Đám Giới Chủ đứng dưới thấy La Phong, Địch Luân xuất hiện, đều lộ ra vẻ hơi vui, ngay cả Từ Hân bị trói buộc xa xa khi vừa thấy La Phong xuất hiện, trong mắt cũng lộ ra vẻ kích động, đồng thời cũng có chút lo lắng.

- Ha ha ha... La Phong điện hạ tới quả thật là nhanh.

Tên thần linh Bất Hủ Bố Tán như mặt trời chói mắt, quay đầu cười nói.

- Phần Tâm Hầu.

La Phong nhíu mày nói:

- Ngươi cũng là thần linh Bất Hủ cấp phong Hầu, cũng phải liều mạng làm việc như thế này sao, xin buông thê tử ta ra.

Bố Tán mỉm cười nói:

- Không ngờ La Phong điện hạ ngươi lại biết tên ta, rõ là làm cho người ta cảm thấy vinh hạnh. Ta khống chế thê tử ngươi, cũng chỉ là muốn kéo ngươi tới gặp mặt, không hề có ý làm thương tổn gì. Điện hạ bảo ta buông thê tử ngươi ra, ta đương nhiên làm theo!

Nói rồi, Từ Hân liền phát hiện ra trói buộc biến mất. Nàng không nói gì, mà là nhanh chóng bay xuống bãi cỏ phía dưới.

La Phong nghi hoặc nhìn Phần Tâm Hầu trước mắt:

- Phần Tâm Hầu, ngươi tìm ta có chuyện gì?

- Chúng ta tìm một nơi an tĩnh, ngồi xuống, từ từ nói chuyện.

Phần Tâm Hầu nói.

- Đơn giản thôi.

La Phong gật đầu.

Đồng thời phân thân Ma Sát Tộc giấu kín trong nhẫn Thế Giới, lập tức phóng thích lực thế giới trong nguyên hạch. Vì La Phong luyện hóa một chiếc Nhẫn Thế Giới, do đó chỉ có La Phong mới có thể dễ dàng xuất nhập nhẫn Thế Giới, còn những người khác nếu không cho phép, căn bản không tìm thấy đường vào.

Lực thế giới trong 'Nguyên Hạch' của phân thân Ma Sát Tộc vừa phóng thích, đương nhiên mở ra một con đường, dễ dàng chui ra khỏi nhẫn Thế Giới!

Lực thế giới lan ra cả nhà cổ La gia.

Thu!

Kể cả cha mẹ La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan, thê tử Từ Hân và tất cả người trong nhà, kể cả bọn người Thu Phạm, toàn bộ đều được thu vào một vùng đại lục trong lục địa Kim to lớn ở Thể Nội Thế Giới. Thu Phạm cùng với mười Giới Chủ bị thu vào, căn bản không biết rằng mình bị thu vào Nhẫn Thế Giới, hay Thể Nội Thế Giới.

Dù sao bất luận là Thể Nội Thế Giới, hay một phương thế giới, cái khác nhau duy nhất là vật chịu tải.

Vật chịu tải Thể Nội Thế Giới là Nguyên hạch, mệnh hạch,.

Còn vật chịu tải một phương thế giới là những vật liệu trân quý luyện chế thành.

- Bố Tán, đi, qua bên này, chúng ta từ từ nói chuyện.

La Phong cười nói.

- Điện hạ rõ là cẩn thận.

Nam tử đầu trọc lực lưỡng Bố Tán nhìn lướt xuống phía dưới. Cả căn nhà cổ La gia hoàn toàn trống rỗng. Hắn cũng không ngại, mỉm cười đi theo La Phong, Địch Luân bay đến một đình viện trong nhà cổ La gia

Trong đình viện.

Ba người La Phong, Địch Luân, Bố Tán ngồi xuống.

- Nói đi.

La Phong nhìn Bố Tán, cười khẽ.

- Phần Tâm Hầu ngươi khổ cực đi tới Địa Cầu ta, lại không ngại vừa giảm thân phận, dùng thủ đoạn này bức ta ra nói chuyện với ngươi, rốt cuộc là có chuyện gì.

- Ha ha, nói đến thì hơi thẹn.

Bố Tán mỉm cười, trên khuôn mặt đều thoáng có ánh hào quang thánh khiết, khí tức tràn ngập quy luật ánh sáng.

- Ta ngẫu nhiên đi tới hệ Ngân Hà, du lịch hệ Ngân Hà, nên rất yêu thích tinh hệ này, thật sự vì quá thích, cho nên mới tới quê nhà điện hạ là Địa Cầu, xin điện hạ bán hệ Ngân Hà cho.

La Phong giật mình.

Mua hệ Ngân Hà?

Lúc trước Bất Tử Tôn Giả muốn mua hệ Ngân Hà, bây giờ thần linh Bất Hủ cấp phong Hầu Bố Tán, cũng tới mua hệ Ngân Hà.

- Một tinh hệ bình thường giá không tới một đơn vị hỗn nguyên. Nhưng ta cũng không muốn để La Phong điện hạ thiệt thòi, xin ra giá 100 hỗn nguyên, mua hệ Ngân Hà này. Không biết điện hạ có nguyện ý không vậy?

Bố Tán cười nhìn La Phong.

- 100 hỗn nguyên, giá cao quá.

La Phong cảm thán một tiếng.

Khôi hài.

Có thể làm một thành viên tầng cao nhất vũ trường Cự Phủ là Bất Tử Tôn Giả tự thân xuất mã, lúc đó còn mặc cho La Phong ra điều kiện. Đối với Bất Tử Tôn Giả như vậy, cho dù chỉ sợ đưa ra giá bằng với tài sản tương đương với một Bất Hủ thần linh cấp phong Vương trung bình, cỡ vài chục ức đơn vị hỗn nguyên, thì Bất Tử Tôn Giả e rằng cũng sẽ đáp ứng.

Thế nhưng cuối cùng, Bất Tử Tôn Giả cũng vẻn vẹn chỉ cần có một đảo nhỏ trên Địa Cầu thôi.

“Bất Tử Tôn Giả cũng vẻn vẹn chỉ tìm được một hòn đảo trên Địa Cầu, 100 đơn vị hỗn nguyên? Thật là nằm mơ. E rằng là cho rằng ta không biết đặc thù của Địa Cầu à. “ La Phong trong lòng cười lạnh.

- Không cao không cao. Thích quá, nên xin bỏ ra 100 đơn vị hỗn nguyên.

Bố Tán nói.

- Cũng được.

La Phong gật đầu.

- Ta nguyện bán cho Bố Tán ngươi các tinh cầu khác trong Hệ Ngân Hà, nhưng Địa Cầu là quê nhà của ta, nên khẳng định không được.

Bố Tán kinh ngạc.

La Phong thầm cười lạnh, thưởng thức vẻ mặt thần linh Bất Hủ cấp phong Hầu này. Giả vờ đi, vờ đi, xem ngươi có thể vờ ra cái gì đây.

- Ta rất yêu thích hệ Ngân Hà, càng cảm thấy cái tinh hoa nhất hệ Ngân Hà là Địa Cầu này.

Bố Tán vội nói:

- La Phong điện hạ ngươi báo ra một cái giá đi, chỉ cần được, ta nguyện ý mua.

- Hừ!

La Phong đứng bật dậy, hét lớn:

- Bố Tán tiên sinh, ngươi cũng biết Địa Cầu là quê nhà ta, làm sao có đạo lý bán quê nhà được.

- Không có hy vọng gì sao?

Bố Tán nhìn La Phong.

- Không có.

La Phong lắc đầu.

- Vậy biết sao được.

Bố Tán lắc đầu, đồng thời thông qua Mạng Vũ Trụ Giả Định nhanh chóng báo cho bọn người Yểm Thực Vương.

Oang..

Bầu trời đại lục Á Châu trên Địa Cầu trong nháy mắt xuất hiện thân ảnh một đám thần linh Bất Hủ. Sau đó, đám thần linh Bất Hủ này thuấn di thẳng tới giữa đình viện nhà cổ La gia.

Trong đình viện.

- Có thần lực Bất Hủ tìm kiếm.

Địch Luân vội truyền âm nói cho La Phong.

- Hả?

La Phong trong lòng cả kinh.

Chỉ thấy bên cạnh khi đất trống đình viện, chợt hiện ra một đám người. Tổng cộng mười bảy người, mỗi người phóng thích ra thần lực đáng sợ. Uy áp vô hình làm La Phong sắc mặt hơi tái nhợt.

- Yểm Chúc Vương.

La Phong nhìn đám người đột nhiên xuất hiện.

Yểm Chúc Vương mặc hoa lệ, còn có lão giả tóc xanh một sừng uy áp rất mạnh. Nữ tử mặc chiến khải trên mặt có vẩy đen làm cho người ta phải run sợ, nam tử ăn mặc nhìn như rách nát, nhưng lại tản ra khí tức đặc thù, còn có thần lính trông như thằn lằn.

Có năm người đứng song song với Yểm Chúc Vương, mỗi người đều khí độ uy nghiêm, làm La Phong kinh ngạc.

Phía sau những người này, có mười một thần linh Bất Hủ, mỗi người uy áp đều mạnh hơn Địch Luân một chút.

- La Phong, chúng ta lại gặp mặt.

Yểm Chúc Vương mỉm cười.

- Yểm Chúc Vương.

La Phong đứng dậy nghênh đón. Địch Luân hơi biến sắc, truyền âm nói:

- Điện hạ, kể cả Bố Tán vừa rồi, mười tám thần linh Bất Hủ, thì có sáu Bất Hủ cấp phong Vương, mười hai Bất Hủ cấp phong Hầu. Đây là một vũ lực rất đáng sợ, hơn nữa đều là thuộc về vũ trường Cự Phủ. Điện hạ cần phải cẩn thận.

- Ta hiểu.

La Phong truyền âm đáp.

Trong lòng vô cùng nghi hoặc.

Mười tám thần linh Bất Hủ cường đại. Phải biết là dưới trướng đám Vũ Trụ Quốc Chủ cũng chẳng hề có lấy một cấp phong Vương. Bình thường dưới trướng các Vũ Trụ Tôn Giả của ngũ đại thế lực, mới có Bất Hủ thần linh cấp phong Vương đi theo! Sáu Bất Hủ cấp phong Vương, vũ lực đáng sợ này tuyệt đối có thể quét ngang hơn phân nửa quốc gia vũ trụ.

Nhưng

Mười tám người này đều là vũ trường Cự Phủ. Lúc trước Bất Tử Tôn Giả cũng là người vũ trường Cự Phủ. Sao đều là vũ trường Cự Phủ?

La Phong cảm thấy nghi hoặc, nhưng ngoài miệng vẫn nói:

- Không biết điện hạ chuyên môn tới Địa Cầu, để làm gì?

- Chớ khẩn trương, ngồi đi.

Yểm Chúc Vương tự mình ngồi xuống, năm Bất Hủ thần linh cấp phong Vương khác cũng ngồi xuống.

- Dạ.

La Phong ngồi xuống

Mấy hôm trước Yểm Chúc Vương còn trở mặt với mình, bây giờ lại tỏ vẻ mặt tươi tắn.

- Ta tới rốt cuộc để làm gì ư? Bố Tán cũng đã nói, ta chính là muốn mua Địa Cầu của ngươi.

Yểm Chúc Vương ngồi đó, các ngón tay còn mĩ lệ trong trẻo hơn ngón tay nữ nhân gấp trăm lần, nhè nhẹ gõ vào bàn đá, mỉm cười nhìn La Phong.

- Không nói nhiều nữa, ngươi nói giá đi, chúng ta mua bán.

La Phong nhíu mày nói:

- Địa Cầu là quê nhà ta...

- Một giá thôi!

Yểm Chúc Vương cắt ngang lời La Phong, nhè nhẹ đưa lên một ngón tay.

- 1 ức đơn vị hỗn nguyên.

Địch Luân đứng phía sau La Phong cũng cả kinh.

1 ức đơn vị hỗn nguyên?

- Ta nói rồi, ta không thể bán quê nhà ta.

La Phong lắc đầu nói

-

Cho dù một ức đơn vị hỗn nguyên cũng tuyệt đối không được.

-

- Ha ha, được, được.

Yểm Chúc Vương nhếch miệng cười.

- Rất có khí phách. Ta cũng nể mặt ngươi, báo ra một giá khác cho ngươi - 10 ức đơn vị hỗn nguyên! Rất nhiều Bất Hủ thần linh cấp phong Vương sơ cấp dù táng gia bại sản cũng không nhiều như vậy. Có một khoản tiền khổng lồ như vậy, ngươi coi như có thể đào tạo Ma Vân Đằng ngươi thành thần linh Bất Hủ được rồi.

La Phong vẫn lắc đầu.

Yểm Chúc Vương sắc mặt nhất thời trầm xuống.

- Hừ!

Yểm Chúc Vương đứng bật dậy, giận dữ vỗ bàn đá. Nhất thời bàn đá nổ tung ra, vô số đá vụn bắn tung bốn phương tám hướng. Còn Địch Luân thì vội thi triển Bất Hủ lực khống chế đá vụn, làm cả đình viện cũng biến thành một đống hoang tàn, còn các nơi khác thì không sao.

- Nể mặt ngươi, ngươi đúng là mặt dày.

Yểm Chúc Vương cười lạnh nhìn La Phong.

- Vậy chúng ta sẽ chơi trò mặt dày!

Ầm!

Lực Bất Hủ cường đại trong nháy mắt đã trói buộc Địch Luân, La Phong, đồng thời một luồng lực thế giới lan ra bốn phương tám hướng, trong nháy mắt đã bao lấy cả Địa Cầu.

- Thu!

Yểm Chúc Vương sắc mặt âm lãnh.

Cả trên Địa Cầu, bất luận là người da vàng, người da trắng, người da đen, hay một vài nô lệ mua từ tinh cầu khác, chỉ cần là nhân loại sống trên Địa Cầu toàn bộ đều bị thu mất. Về phần Địa Cầu, vì cha hắn là Thực Hỏa Tôn Giả coi trọng, hắn cũng không dám thu Địa Cầu.

Trong nháy mắt...

Cả nhân loại trên Địa Cầu chỉ còn lại có mấy người trong đình viện này.

- Hiện trên Địa Cầu ngoại trừ đình viện này, không có một nhân loại nào nữa.

Yểm Chúc Vương phóng thích thần lực Bất Hủ trói buộc.

La Phong biến sắc, vội phóng thích niệm lực quét ra. Chỉ thấy những thành phố ở Hoa Hạ Quốc đều trống rỗng. Những món ăn còn đang nấu, chén nước trà đang bốc hơi nghi ngút, nhưng lại không có ai cả. Cả Địa Cầu ngoại trừ đình viện này, thật sự là không có một nhân loại nào nữa.

Trong đình viện hoang tàn, Yểm Chúc Vương nhìn La Phong, quát lạnh:

- Cho ngươi hai con đường, con đường thứ nhất, đáp ứng chuyển quyền sở hữu Địa Cầu, ngươi có thể được 10 ức đơn vị hỗn nguyên và nhân loại Địa Cầu. Con đường thứ hai, cự tuyệt ta, vậy mọi nhân loại Địa Cầu vừa bị ta thu vào một phương thế giới toàn bộ sẽ chết, không để lại bất kỳ ai!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.