Lúc này chung quanh đầu nó vờn quanh đủ loại chí bảo loại cung điện. Các thế lực lớn Vũ Trụ Hải cơ hồ chín phần đều đang ở chung quanh cái đầu này.
- To thật.
- Đây là miệng của sinh vật hình người.
Mộ Lăng Chi Chu hạ xuống, La Phong, Hỗn Độn Thành Chủ và đám cường giả Hồng Minh bên trong đều thán phục nhìn ra xa. Phía trước đang có vực sâu vô tận. Nhìn ngoại hình vật vật khổng lồ này mà phán đoán, thì vật vật khổng lồ này hẳn là đang ngậm miệng. Còn vực sâu này, vẻn vẹn chỉ là một khe hở nhỏ trên đôi môi thôi.
Vực sâu hẹp này dài ước 190 vạn năm ánh sáng, chỗ rộng nhất ước 12 vạn năm ánh sáng. Mặc dù là đám người La Phong có chí bảo loại khu vực, cũng chỉ có thể dò xét được một góc núi băng của nó. Chỉ cần khe hở, dù là có ném vào đó mười tám hệ Ngân Hà cũng chẳng ăn thua gì.
- Vèo!
- Vèo!
Lưu quang rất dài liên tục thuấn di xuất hiện phía trên vực sâu, sau đó vọt thẳng vào.
- Nhanh, nhanh, bên trong vật khổng lồ này nếu có bảo tàng, thì người tới trước sẽ giành được. Nhanh lên!
Không ít thế lực đều vô cùng vội vàng. Tuy nói không biết trong lòng có vật khổng lồ này có gì đáng sợ không, nhưng họ ai cũng có khát vọng vô tận, do đó họ trước hết liền lập tức cử ra một vài Vũ Trụ Chi Chủ có phân thân đi dò đường trước.
- La Phong, chúng ta cũng đi xuống đi.
- Hỗn Độn!
Các cường giả trận doanh Hồng Minh cũng nóng nảy. Ai cũng biết nhanh chân thì còn, chậm chân thì mất. Thấy thế lực khác phái ra cường giả, họ sao không vội được?
Hỗn Độn Thành Chủ nhìn quanh, liền nói ngay:
- Chúng ta không biết gì về vật khổng lồ này, cũng không biết bên trong có nguy hiểm gì. Mặc dù là Vũ Trụ Tối Cường Giả cũng không ai tin chắc. Do đó, bây giờ trước hết cử Vũ Trụ Chi Chủ có phân thân đi vào tìm kiếm. Mặc dù chết, cũng chỉ là tổn thất một phân thân và một bộ phận chí bảo mà thôi. Đầu vật khổng lồ này có những cửa vào chủ yếu là hai lỗ tai, hai lỗ mũi, khe hở đôi môi. Nếu muốn vào... tốt nhất tách ra hành động, phân biệt vào các thông đạo khác nhau, cẩn thận tìm kiếm.
Không ai biết, đường thông đạo nào có thể phát hiện bảo tàng sớm nhất.
Do đó, mỗi đường thông đạo đều có vài cường giả vào thử.
- Được.
- Ta đi.
- Ta cũng đi.
Các cường giả có hiệu suất nhanh như thế nào chứ. Họ dùng thần lực truyền âm, thương nghị với nhau, chẳng mấy chốc đã có tám Vũ Trụ Chi Chủ tiến vào. Trong tám Vũ Trụ Chi Chủ này có La Phong.
Hỗn Độn Thành Chủ vội giao phó:
- Chư vị tiến vào trong không được sơ ý. Hơn nữa lúc tiến vào, cũng phải ghi chép lại bản đồ. Để người đến sau trong Hồng Minh ta cũng biết được kinh nghiệm. Tốt rồi, chư vị xuất phát đi.
- Đi.
- Xuất phát.
Cửa khoang Mộ Lăng Chi Chu mở ra.
Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!
Những luồng lưu quang nhanh chóng bay ra.
Các cường giả Hồng Minh khác, kể cả Hỗn Độn Thành Chủ, đều chờ đợi nhìn theo đám cường giả bên mình vừa bay đi, đều chờ đợi phe mình có thể tìm được đại bảo tàng, đại kỳ ngộ ẩn chứa bên trong vật khổng lồ.
Trong một cung điện hình quả cầu đen.
La Phong đang đứng trong sảnh điện, nhìn ra ngoại giới. Hắn một thân khải giáp đen, lưng đeo một thanh chiến đao. Hơn nữa một luồng hắc quang mờ mịt từ chỗ hắn nhanh chóng thông qua cung điện quả cầu đen tràn ngập ra, bao phủ khu vực vài năm ánh sáng chung quanh.
“Tìm kiếm. “ La Phong trong mắt đầy vẻ chờ mong.
Phân thân này chính là phân thân Ma Sát Tộc.
Kỳ thật trong Vũ Trụ Hải lang bạt, La Phong vẻn vẹn chỉ mang theo phân thân Kim Giác Cự Thú, bản tôn người địa cầu mà thôi. Nhưng khi phải vào trong tìm kiếm, La Phong trong nháy mắt đã lệnh cho phân thân Ma Sát Tộc trong Vũ Trụ Nguyên Thủy trở lại U Hải Vô Tận, sau đó chủ động chết đi. Chí bảo do phân thân Ma Sát Tộc mang theo sẽ do U Hải Vô Tận giữ.
Còn La Phong, lập tức từ trên phân thân Kim Giác Cự Thú phân ra một bộ phận thần lực ngưng tụ ra phân thân Ma Sát Tộc.
Phân thân Ma Sát Tộc, bây giờ có 5000 lần cấp độ gien sinh mạng, cao trên vạn km. Nói về tổng số lượng thần lực kỳ thật cũng không bằng một phần ngàn phân thân Kim Giác Cự Thú. Do đó phân ra một ít cũng không có gì đáng ngại.
Về phần phân thân Ma Sát Tộc mang theo bảo vật, chủ yếu là những thu hoạch của La Phong trong 800 vạn năm qua. Lúc trước tìm được bảo tàng của Kiệt Phạm Tử, La Phong đưa cho tộc quần, nhưng cũng lưu lại vài món bên người để dự phòng. Hơn nữa trên 800 vạn năm qua, dựa vào sự cường đại của Mộ Lăng Chi Chu, La Phong cũng tùy ý lang bạt, thường xuyên đi tới một vài chỗ có bảo vật xuất thế để cướp đoạt, nên cũng thu hoạch không nhỏ. Tập hợp ra một bộ chí bảo như vậy cũng không khó lắm.
Phân thân Ma Sát Tộc mặc áo giáp, dùng chiến đao, tất cả đều đều là chí bảo đỉnh cao. Chỉ có thể xem như là thứ rất bình thường trong số các chí bảo đỉnh cao.
Còn cung điện, và chí bảo loại khu vực, cũng là cấp độ đỉnh cao. Rõ ràng là trân quý hơn.
“Trang bị xong.”
“Xem thử bên trong vật khổng lồ này rốt cuộc có cái gì. “ La Phong Ma Sát tộc ngồi trong cung điện hình cầu màu đen, thi triển ra thuấn di cự ly siêu ngắn, mỗi lần đều chỉ thuấn di trong phạm vi khu vực mình lan ra, trong quá trình di chuyển, La Phong tự nhiên cũng ghi lại bản đồ.
Vũ Trụ Hải mênh mông.
Ba bóng người sóng vai từ một trùng động thiên nhiên đi ra.
- Nghe tin tức từ đám Cửu U báo về, tựa hồ các thế lực lớn cả Vũ Trụ Hải đều không nén được, cử một bộ phận cường giả tiến vào trước. Nhưng với sự cẩn thận của mọi người, phỏng chừng tuyệt đại đa số các thế lực đều phái ra Vũ Trụ Chi Chủ có phân thân.
- Chẳng mấy chốc, họ liền sẽ hiểu ra sự đáng sợ của Đệ Tứ Tuyệt Địa.
- Không cần phải xen vào. Chúng ta sẽ dùng tốc độ bình thường di chuyển. Về phần họ chết bao nhiêu, thuần túy xem vận khí của họ. Ngươi cũng dặn đám Cửu U, ngoại trừ mấy người như Cửu U vốn không sợ chết, những người khác đừng có đi mạo hiểm. Tuy nói chúng ta biết bí mật của tứ đại tuyệt địa, nhưng cũng không thể tiết lộ sớm...
Tam Đại Tổ Thần được lệnh của ý chí Bản Nguyên Vũ Trụ Nguyên Thủy đến đây.
Họ biết rõ bí mật, cũng không dám tiết lộ sớm cho cường giả bên mình. Thân là Tổ Thần, tuy có rất nhiều chỗ tốt, nhưng cũng có rất nhiều quy tắc phải tuân thủ.
Ầm...
Tốc độ vật khổng lồ không ngừng giảm mạnh, bị lực cản của khí lưu hỗn độn vô tận không ngừng chậm lại, rốt cục hoàn toàn dừng hẳn, không nhúc nhích nữa.
- Sinh vật hình người này đã dừng lại.
- Áo giáp trên người nó là trang sức? Hay cùng loại với loại bảo vật chí bảo khải giáp của chúng ta? Xem có thể nhận chủ không.
Cường giả các thế lực lớn đứng bên ngoài cũng khẩn cấp, có rất nhiều ý nghĩ. Nếu một vài bảo vật cường đại thì đều có thể nhận chủ, do đó ai nấy đều thử nghiệm.
Nhưng lúc trước cũng đã có cường giả hạ xuống rất sớm, cũng có người đã thí nghiệm rồi.
Không thể nhận chủ!
Áo giáp khổng lồ không thể nhận chủ. Hơn nữa mặc cho họ công kích như thế nào, cũng không thể làm cho bề ngoài của vật khổng lồ này xuất hiện vết thương nào.
Theo miệng khe hở của vật khổng lồ đi vào.
Ngồi trên cung điện chí bảo, La Phong luôn bảo trì thuấn di liên tục cự ly siêu ngắn với tần suất cao, tốc độ cũng cực nhanh. Chẳng mấy chốc đã tiến được ngàn vạn năm ánh sáng. Còn lúc này vật khổng lồ đã dừng hẳn lại.
“Vực sâu rộng lớn vô tận.”
Trong cung điện, La Phong Ma Sát Tộc nhìn xuống phía dưới. Liếc mắt nhìn không tới đáy. Nhìn hai bên, cũng không nhìn thấy điểm cuối, rộng lớn vô tận! Chỉ có phía trước là có thể thấp thoáng thấy điểm cuối. Thông qua dò xét của chí bảo loại khu vực, La Phong cũng hiểu, phía trước có không đường đi. Muốn di chuyển phải bay xuống dưới.
“Xuống dưới!”
Ầm!
Cung điện hình cầu màu đen nhanh chóng bay xuống dưới, sau đó bắt đầu thuấn di cự ly siêu ngắn với tần suất cao thuấn.
“Hả? Phía trước có một khu vực khổng lồ. Chí bảo khu vực của ta không thể dò xét? “ La Phong Ma Sát tộc mừng rỡ. Từ lúc dò xét tới nay, luôn luôn không thể phát hiện được chỗ cổ quái. Phải biết là nơi nguy hiểm trong Thuyền Vũ Trụ, Khuynh Phong Giới, phàm là khu vực nguy hiểm một chút đều không thể dựa vào chí bảo loại khu vực để dò xét.
Mình tiến vào trong cơ thể vật khổng lồ lâu như vậy, mới lần đầu tiên phát hiện ra chí bảo khu vực không thể dò xét,.
“Đến xem.”
Ngồi trên cung điện hình cầu màu đen, nhanh chóng bay tới gần chỗ đó.
Nửa giờ sau.
“Đó là “ La Phong Ma Sát tộc trong cung điện nhìn ra phía trước:
- Ầm ầm...
Vòng xoáy khổng lồ không nhìn thấy điểm cuối xuất hiện trong tầm nhìn. Vòng xoáy khổng lồ vặn vẹo, những vòng lan ra xa.
“Đây là... Trùng động thiên nhiên?”
La Phong Ma Sát tộc trong nháy mắt phân tích rõ ra đây là một trùng động thiên nhiên.
“Trùng động thiên nhiên này quá lớn, thanh thế cũng quá lớn. Chỉ cần sức mạnh cũng làm vặn vẹo chung quanh. E rằng phải là Vũ Trụ Chi Chủ mới có thể vượt qua nó. Bất luận là Vũ Trụ Hải, hay Vũ Trụ Nguyên Thủy, ta chưa thấy qua trùng động thiên nhiên nào to như vậy. “ La Phong Ma Sát Tộc hơi thán phục
Rất hiển nhiên, chỉ cần tiến vào trùng động thiên nhiên, là có thể nhanh chóng đến một chỗ khác.
“Đi, tiếp tục đi xuống.”
La Phong Ma Sát tộc lại ngồi trên cung điện chí bảo, tránh xa trùng động thiên nhiên, tiếp tục đi xuống.
Vì bất kỳ cường giả nào đều phải tìm hiểu nơi nguy hiểm. Ở nơi nguy hiểm, phương thức di chuyển chủ yếu phân hai loại. Một là thuấn di, một là phi hành! Thuấn di là đến một vài khu vực có thể cảm ứng, có thể cam đoan khu vực đó là an toàn mới có thể thuấn di. Mà phi hành thì an toàn hơn nhiều, cũng không ai ngu ngốc xông thẳng vào một nơi nguy hiểm.
Như trùng động thiên nhiên?
Không ai được biết bên kia là cái gì. Như trùng động thiên nhiên trong Vũ Trụ Nguyên Thủy thì thôi. Như Thuyền Vũ Trụ, Khuynh Phong Giới, Lưu Trọng Sơn, hoặc như trùng động thiên nhiên trong vật khổng lồ này, thì không ai ngu ngốc xông bậy.
“Di chuyển!”
Vực sâu vô tận, không nhìn thấy điểm cuối.
Cũng như lúc trước, chỗ nào nguy hiểm là La Phong Ma Sát tộc sẽ ngồi trên cung điện chí bảo liên tục di chuyển, thuấn di
“Một mạch không tới điểm cuối, một mạch không có điểm cuối. Ta đã vào đây xx ngày rồi. “ La Phong Ma Sát tộc tới ngày thứ xxx, đã hơi sốt ruột. Dù sao tam đại tuyệt địa khác có thể nói là có rất nhiều khu vực nguy hiểm, nhưng tiến vào trong cơ thể vật khổng lồ, hắn vẫn chỉ thấy vực sâu vô tận, không hề có gì, khắp nơi đều có thể thuấn di.
- Vù!
Một trận gió vô cùng lạnh giá chợt xuất hiện. Mặc dù là chí bảo loại khu vực của La Phong lan ra phạm vi tới vài năm ánh sáng, nhưng lại căn bản không thể tìm được nơi nó xuất hiện, nó cứ thế thổi tới.
Vô thanh vô tức.
Vừa thổi qua cung điện chí bảo hình cầu của Ma Sát Tộc La Phong, cả cung điện hình cầu màu đen vốn là một cung điện chí bảo đỉnh cao, thế mà lúc này lại tựa như bụi bậm, tất cả đều hóa thành bụi rồi sụp xuống, bụi tung tóe ra bốn phía, sau đó hóa thành hư vô, còn La Phong Ma Sát Tộc trong cung điện chí bảo hình cầu chỉ cảm thấy tới một luồng lạnh giá, rồi thần lực đông lại. Cơn lạnh giá như đông lại cả linh hồn.
Âm thầm không một tiếng động, La Phong Ma Sát tộc kể cả chiến đao sau lưng, áo giáp trên người, tất cả đều hóa thành bụi tung tóe, sau đó hóa thành hư vô.
Vực sâu vô tận...
Vẫn tựa như không có nguy hiểm gì, khắp nơi đều yên ả, khắp nơi đều có thể thuấn di.
Còn Ma Sát Tộc La Phong lúc trước và cung điện chí bảo đã hóa thành hư vô, chẳng còn lại gì, tựa như chưa bao giờ tới đây.