Người xem trong các khán phòng ở đấu võ trường kích động hô hết cái tên này đến cái tên khác, trong đó tiếng kêu Phổ Hi Kim. . . là nhiều nhất. Đặc biệt, trong khán phòng có một đám người vượn cường tráng, ai nấy đều cao giọng điên cuồng gào thét. Thanh âm của họ rất thô, nguyên một đám trên trăm vạn, nhìn đâu cũng chỉ thấy toàn là người vượn đang vung nắm đấm gào rống, quả thực phảng phất giống như thiên thần đang giận dữ thét gào. So sánh ra thì tiếng hò reo của trên trăm vạn người đế quốc Hắc Long Sơn rõ ràng bị át hẳn đi.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Trong đấu võ trường các dòng khí lưu đủ màu mạnh mẽ bạo phát. Trong một trăm thiên tài này có nhiều người thuộc hoàng tộc Càn Vu vũ trụ quốc, nhưng do trong số ấy chỉ có mười người có thể may mắn tồn tại nên hiển nhiên sẽ xảy ra hỗn chiến nội bộ. Nhóm người này chắc chắn nhận thức rõ điều đó, đặc biệt mấy kẻ mạnh nhất như Phổ Hi Kim, Tân Thích Lý đương nhiên sẽ hỗ trợ lẫn nhau.
"Áo Phỉ Tu Tư, Sát Sơn, hai người các ngươi đến giết tên tiểu tử tóc đen kia đi." Cả người bao bọc trong dòng khí lưu màu đen, Tân Thích Lý dùng nguyên lực truyền âm ra ngoài, đồng thời rút ra hai thanh chiến đao dài hẹp bản.
"Biết rồi."
"Việc nhỏ, để chúng ta bao cho."
Áo Phỉ Tu Tư, Sát Sơn tức thì đánh về phía La Phong. Lúc này toàn bộ các cao thủ thiên tài bên trong đấu võ trường đã bắt đầu hỗn chiến.
"Hưu!" Một đạo điện quang bắn về phía Áo Phỉ Tu Tư.
"Hỗn đản." Hai người Áo Phỉ Tu Tư, Sát Sơn đành phải dừng lại giải quyết kẻ dám trêu vào chúng trước đã.
Phổ Hi Kim mặc chiến giáp nguyên lực, cao lớn khôi ngô tựa một chiến thần, hai nắm tay so với thiết chùy còn lớn hơn của hắn đều có đeo quyền sáo dữ dằn. Chỉ thấy vờn quanh người Phổ Hi Kim là một làn khí lưu màu vàng đất, hắn chỉ bước một bước liền nhảy thẳng vào giữa đám thiên tài đang hỗn chiến, nắm tay cực lớn cứng như sắt trực tiếp giáng vào một gã cao thủ thiên tài hình dáng có phần mảnh khảnh.
"Bồng!" Một quyền trực tiếp đánh bay chiến đao, quyền thứ hai trực tiếp oanh kích vào đầu đối phương.
Chết!
Tựa chiến thần, Phổ Hi Kim vung loạn hai tay, chẳng những quyền nào quyền nấy nặng như núi mà quyền pháp còn vô cùng quỷ dị. Khi thì quyền biến thành trảo, khi thì thành chỉ, một khi có ai bị gã tiếp cận được thì đó đích thực là một cơn ác mộng. Trong nháy mắt Phổ Hi Kim đã giết chết liền hai đại cao thủ thiên tài, khiến các cao thủ thiên tài khác vội vàng tránh cho thật xa. Tuy nhiên thân pháp Phổ Hi Kim nhanh hết sức, mỗi một bước đều vọt đi rất xa.
Giờ phút này, không chỉ Phổ Hi Kim, mà bọn Tân Thích Lý cũng đều nhất tề động thủ.
Ở phía xa.
Chân La Phong đạp Độn Thiên Toa, lưng đeo một cây trường côn thô to màu vàng sạm. Đứng giữa đám thiên tài, thân hình hắn thuộc loại nhỏ gầy nhưng lại có thứ sát khí khiến kẻ khác phải rợn người. Hai mắt La Phong lạnh lẽo đầy chết chóc. "Hiện tại cao thủ quá nhiều, không có thời gian lãng phí, phải tốc chiến tốc quyết, cứ trực tiếp chém chết sạch bọn chúng!"
"Giết!" Một gã thanh niên với thân thể chìm trong dòng khí lưu màu xanh, một tay cầm thuẫn một tay cầm phủ, trực tiếp lào vào La Phong - đối thủ gần hắn nhất!
"Muốn chết!"
La Phong đứng lơ lửng trên không, cây trường côn màu vàng sạm sau lưng đột nhiên phân ra một chuỗi kim quang. Trong nháy mắt khi bay ra, những tia kim quang màu vàng đan xen vào nhau, ẩn chứa pháp tắc dao động kỳ dị, một thanh huyễn kiếm như sương khói màu vàng tức thì hình thành. Từng đợt sóng khí màu vàng vờn quanh La Phong, bất thần một con sóng quấn lấy cây huyễn kiếm màu vàng, trong nháy mắt phóng ra.
"Huyễn kiếm thức" . . . La Phong toàn lực khống chế ý thức, cố gắng phát huy tối đa uy lực của thế kiếm này.
Lần đầu tiên xuất thủ tại lôi đài chiến!
La Phong đã xuất ra thực lực mạnh nhất!
"Oanh. . ."
Đạo kiếm màu vàng trong nháy mắt chém lên tấm thuẫn được giương lên một cách vội vàng của gã thanh niên kia, cùng với âm thanh va chạm chát chúa là tiếng răng rắc, xương tay của gã thanh niên trực tiếp bị chấn gãy. "Làm sao…” vẻ kinh hãi hiện lên trong mắt gã, thế nhưng đạo cầu vồng kiếm màu vàng chỉ thoáng chuyển hướng, rồi trực tiếp xuyên qua đầu gã rồi!
Phốc!
Sau khi xuyên thủng đầu cao thủ thiên tài nọ, kiếm quang màu vàng hàm chứa lực xung kích khủng khiếp hầu như không giảm tốc độ, nương theo quán tính, trực tiếp bắn tới thiên tài phía sau.
"Gì thế này!" Cô gái tóc tím mang vẻ đẹp yêu dị quá bất ngờ, cuống quýt khống chế binh khí niệm lực ngăn cản.
"Đang!"
"Phốc!"
Kiếm quang màu vàng vô cùng mạnh mẽ, dễ dàng đánh bạt binh khí sấp ngửa bay tới kia, tiếp theo cắt ngang đầu cô gái tóc tím. Chỉ sau đó, kiếm quang màu vàng mới quay ngoắt bay trở về dừng lại bên người La Phong. Đạo kiếm quang màu vàng quỷ dị ấy thì ra là một thanh kim kiếm hư ảo như sương khói.
"Trời!"
"Mạnh vậy sao?" Cả đám cao thủ thiên tài xung quanh đều rợn người, sắc mặt đại biến.
Xuất thủ chỉ một chiêu liền giết chết hai cao thủ thiên tài!
Phải biết rằng có thể thông qua dự tuyển ai nấy đều là thiên tài trời thương. Trong cùng cấp cùng hạng, mỗi một người đều được xem là nhân vật siêu phàm tuyệt đỉnh, tuyệt đối không phải thứ tốt đen mà có thể tùy tiện chém giết. Cho dù là Phổ Hi Kim kia cũng phải toàn lực tập trung vào một người, giết xong kẻ này rồi mới giết đến kẻ tiếp theo.
Mà hiện tại, gã thanh niên tóc đen trước mắt này chỉ một đạo kim quang bắn ra, nháy mắt liên tiếp đánh chết hai người. Thật bá đạo vô cùng.
"Hắn mạnh vậy sao?"
"Pháp tắc, chắc chắn là hắn đã lĩnh ngộ bản nguyên pháp tắc."
"Tên Tân Thích Lý hỗn đản kia, còn kêu hai chúng ta tới giết hắn. Làm sao mà giết được chứ!" Vốn định bay về phía La Phong thì lại bị các cao thủ thiên tài khác chặn đánh, hai gã Áo Phỉ Tu Tư, Sát Sơn vừa giải quyết xong đối thủ, mới chuẩn bị lao đến La Phong thì nhìn thấy La Phong phóng ra một đạo kim quang, liên tiếp chém chết hai đại cao thủ thiên tài.
Cả hai dừng ngay lại.
"Chuồn!” Hai tên quay đầu chạy vội, nào dám lại trêu vào La Phong.
Rất hiển nhiên. . .
Gã thanh niên tóc đen này là cường giả đã bước qua ngưỡng cửa bản nguyên pháp tắc, chỉ sợ thực lực so với Phổ Hi Kim còn biến thái hơn!
" Hai tên này đi." La Phong vừa giết xong hai người, ánh mắt lạnh như băng đảo qua liền phát hiện gần mình nhất là Áo Phỉ Tu Tư và Sát Sơn, tức thì đạp Độn Thiên Toa cấp tốc lao sang. Trở thành cường giả bước qua cánh cửa pháp tắc, thao túng tốc độ Độn Thiên Toa rõ ràng nhanh kinh người
"Hắn đến rồi" . . . Áo Phỉ Tu Tư, Sát Sơn hai người sắc mặt đại biến.
Một đạo ánh sáng vàng chói lọi lao thẳng tới, Sát Sơn bay phía sau nghiến răng vung cây cự phủ trong tay lên.
"Choang!"
Sát Sơn chỉ cảm thấy một cỗ kình lực vô cùng kinh người thông qua qua cự phủ truyền đến, cánh tay phải tức thì gãy vặn, đồng thời bàn tay phải cũng tê dại giữ không nổi cự phủ. Cầu vồng sắc vàng kia nảy nhẹ rồi xuyên qua đầu Sát Sơn . . . Sau đó tiếp tục truy theo Áo Phỉ Tu Tư đang bỏ chạy.
Huyễn kiếm màu vàng quá nhanh, Áo Phỉ Tu Tư căn bản còn chưa kịp chạy xa.
"Hết rồi." Hai mắt Áo Phỉ Tu Tư trung lộ rõ nét kinh khủng không cam lòng, sau đó phẫn nộ nhìn vẻ mặt vẻ khiếp sợ Tân Thích Lý ở phía xa, căm hận truyền âm:
- Tân Thích Lý!!!
Phốc!
Huyễn kiếm màu vàng mang theo chút kim bản nguyên pháp tắc, chí dương chí cương sắc bén vô cùng, tuy Áo Phỉ Tu Tư trong dự tuyển ở khu thế giới bài danh cực cao, vậy mà vẫn bị chém chết!
Khán phòng trong đấu võ trường lặng ngắt. Phổ Hi Kim kia phát cuồng là chuyện nằm trong dự liệu, dù sao thứ hạng dự tuyển của hắn ở tổ này là cao nhất. Nhưng gần một tỷ người xem đến từ các tinh vực khác căn bản không ngờ La Phong với thành tích dự tuyển chỉ xếp thứ năm lại dũng mãnh đến vậy. So với chiến thần Phổ Hi Kim kia, còn dũng mãnh hơn!
"La Phong!"
"La Phong!"
Trên trăm vạn khán giả từ đế quốc Hắc Long Sơn mắt trợn ngược, vừa vui mừng vừa kinh ngạc, không ít người đã kích động rú lên, ánh mắt đầy vẻ điên cuồng.
- Ba ba! Ba ba!
Tiểu Hải cùng Bình Bình đều bật dậy, đứng ở trên ghế ra sức kích động gào thét.
- Lão Tam.
Hồng và Lôi Thần cũng đứng cả dậy.
- Ca thật lợi hại.
La Hoa nhịn không nổi khẽ kêu lên.
"Em rể ta…” Hai mắt Từ Cương trợn tròn, Từ Hân ở bên cạnh cũng vô cùng hưng phấn kích động, mắt dán chặt xuống đấu võ trường trung ương.
Xung quanh họ, toàn bộ trên trăm vạn người đến từ tinh vực Hắc Long Sơn cũng đều phát cuồng.
Đây là La Phong mang đến cho vô số người đế quốc Hắc Long Sơn một bất ngờ kinh hỉ, tất cả không ngừng la lớn: “La Phong tất thắng!”, “La Phong lợi hại lắm!”. Nhưng tận đáy lòng vẫn có chút lo lắng, bởi vì trong lịch sử, thành tích của đế quốc Hắc Long Sơn luôn kém, bản thân người của họ không đủ mạnh. Nhưng hiện tại thì…
Bọn họ có tư cách lớn tiếng! Có tư cách tự hào hò la!
- La Phong!
- La Phong!
Bọn họ người người kích động quát lớn, điên cuồng gào rống, tiếng hò hét vang dậy.
Trong tòa cung điện hào hoa xa xỉ trên đảo Hắc Long Sơn, hoàng tộc của đế quốc đang nhìn chăm chăm lên màn hình.
Khi nhìn thấy cảnh La Phong phát uy, đầu tiên đánh chết hai đại thiên tài trong nháy mắt, rồi sau đó lại đuổi theo giết chết hai gã nữa, còn các cao thủ thiên tài khác sợ tới mức thi nhau né tránh không dám đến gần, toàn cung điện lập tức sôi động.
Hoàng đế mạnh vỗ hoàng tọa, quát to: " Hay lắm!!!"
- Chúc mừng bệ hạ, chúc mừng bệ hạ.
Lập tức phía dưới có người đứng lên hô.
- Phụ hoàng, La Phong này hiển nhiên là người mạnh nhất, sau trận chiến này, ai còn dám nói đế quốc Hắc Long Sơn chúng ta là yếu hèn?
Tam hoàng tử là người đầu tiên đứng lên, tự hào hô.
- Diễn Thần Binh!
Lão già đầu bạc "Bố Đặc A Thập Tạp" thốt lên.
- Đúng, là Diễn Thần Binh.
Hoàng thúc bên cạnh cũng gật đầu lia lịa.
- Diễn Thần Binh?
Hoàng đế giật mình:
- Là Diễn Thần Binh trong chín đại thần binh? Lúc đầu ta còn tưởng cây trường côn màu vàng sạm kia là một kiện binh khí cận chiến dạng côn chứ.
Ngân phát lão giả Bố Đặc A Thập Tạp vội nói:
- Vừa rồi La Phong thi triển chính là Diễn Thần Binh tầng thứ nhất - Huyễn kiếm thức. Nhìn hắn thi triển, hiển nhiên là đã nắm được tầng thứ nhất này. Cấp Hằng Tinh mà có thể thi triển ra tầng thứ nhất, tuyệt đối có thể nói vô địch trong cấp Hằng Tinh. Cho dù toàn Càn Vu vũ trụ quốc, những người cùng cấp cùng hạng có thể địch nổi La Phong cũng cực ít, cực ít."
- Đúng, muốn thi triển ra tầng thứ nhất, nhất định phải có cảm ngộ đối với kim bản nguyên pháp tắc.
Hoàng thúc ngồi bên cạnh gật đầu,
- Có thể nói, La Phong là thiên tài đã bước qua ngưỡng cửa bản nguyên pháp tắc. Mà căn cứ theo đánh giá, tại cuộc Thiên tài chiến lần này, tính trong phạm vi Càn Vu vũ trụ quốc, đại khái có vài trăm thiên tài đã bước qua ngưỡng cửa bản nguyên pháp tắc.
- Mà lôi đài quần chiến lại được chia thành một ngàn tổ.
- Bình quân mỗi tổ xuất hiện một người đã cảm ngộ bản nguyên pháp tắc cũng là khá lắm rồi.
- Trừ phi có siêu cấp cường giả giống như La Phong vậy, trong dự tuyển không bộc phát toàn bộ thực lực. Tựa như lần trước, cái tổ mà Hồng tham gia ấy, nữ chiến sĩ kia rõ ràng là đã bước qua ngưỡng bản nguyên pháp tắc, nhưng xếp hạng dự tuyển cũng chỉ thứ mười mấy, thế nên mới tạo thành một tổ có hai cường giả đã lĩnh ngộ pháp tắc.
Hoàng thúc trịnh trọng nói.
Sự thực đúng là vậy.
Lúc trước có một trăm khu thế giới dự tuyển, mỗi khu thế giới đều có mấy người đã cảm ngộ pháp tắc, như La Phong, Phong Luân. Cả hai người bọn họ đều chỉ quanh quẩn trong thành thị của mình. Nếu cả hai đều đi ra ngoài bôn ba tới các thành thị khác, liệp sát các cường giả tuyệt đỉnh ở những thành thị khác, với thực lực của La Phong, Phong Luân, hai người đều có tư cách lọt vào top 10 trong khu thế giới của mình.
Một khi vọt vào top 10.
Dựa theo quy tắc phân tổ. . . La Phong cùng Phổ Hi Kim ắt không có khả năng ở cùng một tổ!
Trong đấu võ trường.
Bên tai Tân Thích Lý còn văng vẳng tiếng gào phẫn nộ của Áo Phỉ Tu Tư trước khi chết: "Tân Thích Lý!!!" Nhưng hắn bây giờ không còn thời gian để nghĩ đến cái chết của Áo Phỉ Tu Tư nữa, trong mắt hắn chỉ còn La Phong đang ở phía xa xa, trong lòng vừa kinh vừa sợ: "Tên tiểu tử cuồng này, vậy mà… Vậy mà…"
Đúng lúc này, sau khi đánh chết hai người, La Phong xoay đầu, ánh mắt lạnh như băng đã dừng ngay trên người hắn.