Thôn Phệ Tinh Không

Chương 16: Q.23 - Chương 16: Linh






Mặc dù bình thường trong vũ trụ khi nhận chủ chí bảo cũng không nguy hiểm gì lắm, nhiều nhất là thất bại. Nhưng La Phong lại khác các cường giả khác, hắn từng có lịch sử nhận chủ Tinh Thần Tháp, hắn hiểu rõ việc nhận chủ ‘Tinh Thần Tháp’ nguy hiểm ra sao. Giả thiết mình bị giết chết, cường giả khác tìm được Tháp Châu, nếu sơ ý nhận chủ, thì Tháp Châu cũng đủ để làm cho cường giả khác phải chết!

Do đó lúc trước ' Chí Bảo Cánh Chim Chi Linh' chủ động dùng ý chí truyền vào trong óc La Phong, trao đổi với La Phong, cũng làm La Phong vô cùng cảnh giác cẩn thận, không thể vì nhận chủ chí bảo chí cường mà quăng luôn cái mạng nhỏ. Do đó hắn vẫn không ngừng suy nghĩ về những lời của Chí Bảo Cánh Chim Chi Linh.

Điều kiện nhận chủ?

Một, gien hoàn mỹ, hai, ý chí phải thật mạnh?

Mình đều phù hợp!

Mình có gien hoàn mỹ, mà mình chính là Vũ Trụ Tôn Giả, mà còn có ý chí Vũ Trụ Chi Chủ!

“Phải xem nó rốt cuộc đưa ra mánh gì đây. “ La Phong thầm nói.

Sóng chấn động tràn ngập, thẩm thấu vào trong óc La Phong.

Hai người tiếp tục trao đổi.

- Ha ha ha, ngươi nói hai điều kiện?

La Phong mừng rỡ, vội nói:

- Hai điều kiện này ta đều phù hợp. Cấp độ gien sinh mạng của ta đã hoàn mỹ, hơn nữa ta chính là Vũ Trụ Tôn Giả!

- Ngươi đều phù hợp? Ngươi lại là Vũ Trụ Tôn Giả? Ngươi không phải Vũ Trụ Chi Chủ sao?

- Ta chính là Vũ Trụ Tôn Giả.

La Phong khẳng định.

- Ngươi không thể nói láo, không thể thỏa mãn điều kiện, sẽ không thể nhận chủ thành công đâu.

Cánh Chim Chi Linh nói.

- Ong ong oang...

Bốn cánh phía sau La Phong điên cuồng rung động, kỳ thật lúc trước khi ở ngoài huyệt động, Thí Ngô Vũ Dực đã giãy dụa vô cùng mãnh liệt. Khi đi vào không gian thần bí mấy tháng, Thí Ngô Vũ Dực vẫn luôn rung động, nhưng vì khoảng cách càng ngày càng gần, lúcn nó rung động vô cùng mãnh liệt, đến cả La Phong cũng chỉ có thể cam đoan Thí Ngô Vũ Dực không bay ra ngoài thôi.

- Ta không nói láo. Ta thật ra là Vũ Trụ Tôn Giả, mà cấp độ gien sinh mạng cũng hoàn mỹ.

La Phong vội nói:

- Ta có đủ điều kiện, chỉ là ta căn bản không thể nhận chủ. Thần lực cũng không thể đến gần ngươi.

- Ngươi nói công kích điên cuồng vào ý chí ngươi à?

Cánh Chim Chi Linh nói:

- Đó là ý chí điên cuồng của ba vết máu, nó đã bị ta áp chế, bị ta dần dần xua đuổi, tự nhiên là giãy dụa rồi. Cũng tự nhiên không hy vọng có sinh mạng khác đến gần ta. Một khi ta nhận chủ, vậy ta có chủ nhân trợ giúp, khôi phục sẽ nhanh hơn. Nó cũng bị xua đuổi nhanh hơn. Do đó nó nghĩ mọi biện pháp để cản trở ngươi.

- Nguyên lai là như vậy.

La Phong nói.

- Về phần ngươi nhận chủ cũng đơn giản thôi. Ngươi mặc dù không thể đến gần ta, nhưng, ta lại có thể cho hạch tâm của ta ly thể bay ra. Chỉ cần ngươi bắt được bộ phận hạch tâm đó, hơn nữa cho nó nhận chủ, vậy tự nhiên cũng như ta nhận chủ.

Cánh Chim Chi Linh nói.

La Phong vội kinh hỉ nói:

- Đúng, đúng. Ta không thể đến gần, nhưng chỉ cần bộ phận hạch tâm của ngươi ly thể, ta nhất định có thể bắt được.

- Nhân loại, tại sao ta phải tin ngươi?

Cánh Chim Chi Linh hỏi.

- Cái gì?

La Phong giật mình.

- Ta đã bị tổn hại, ta cần khôi phục, ta cần một vài vật liệu chí bảo trân quý để khôi phục mình. Ta cũng hy vọng chủ nhân của ta giúp ta.

Cánh Chim Chi Linh nói:

- Lúc trước ta đã nói, giúp ta khôi phục tự thân, ta sẽ nhận hắn làm chủ. Bây giờ ta cần ngươi đưa ra thành ý của ngươi, cung cấp vật liệu chí bảo trân quý cho ta, giúp ta khôi phục.

- Vật liệu chí bảo trân quý?

La Phong giật mình.

- Ít nhất phải là vật liệu luyện chế ra chí bảo đỉnh cao.

Cánh Chim Chi Linh nói.

- Ta nào có vật liệu gì.

La Phong liền nói.

- Hoặc một chiếc chí bảo đỉnh cao.

Cánh Chim Chi Linh nói:

- Ta biết, trên người ngươi có chí bảo đỉnh cao, tỷ như chiến đao trên lưng ngươi cũng là nó.

La Phong hơi chần chờ.

- Ta cần khôi phục tự thân! Có ta ở đây, ngươi còn cần gì chiến đao? Ta nhất định mạnh hơn nó nhiều.

Cánh Chim Chi Linh thoáng hơi tức giận.

- Đây là lúc ngươi đưa ra thành ý, cho ta vật liệu chí bảo trân quý, ta hấp thu một ít, tự nhiên sẽ đưa bộ phận hạch tâm của ta cho ngươi.

- Chẳng lẽ chút thành ý như vậy mà cũng không được?

- Ngươi bây giờ mất đi một chiếc chí bảo đỉnh cao, như vậy đầu tư vào ta cũng càng nhiều hơn, tương lại ngươi sẽ càng trọng thị ta. Tương lai cũng sẽ đầu tư nhiều vật liệu trân quý hơn cho ta.

Cánh Chim Chi Linh nói:

- Ta nhất khẳng định, ngươi phải quyết tâm trợ giúp ta khôi phục. Nếu ngươi không giúp ta, một khi nhận chủ, ta cũng không hề hối hận. Nếu ngươi đến cả việc này cũng không làm được, ta không thể tin ngươi, ta sẽ chờ đợi, chờ đợi cường giả kế tiếp đến đây.

- Ta là người đầu tiên đến nơi này à?

La Phong đột nhiên hỏi.

- Không phải, lúc trước cũng có hai người tới.

Cánh Chim Chi Linh nói:

- Một tên cũng vừa mới đây, là một Vũ Trụ Chi Chủ, khi vừa tiến vào đã bị những ánh sáng vô tận trên cánh chim ta cấp phá hủy chí bảo cung điện đỉnh cấp, tiêu diệt luôn. Một tên khác sớm hơn, rất lâu rồi. Ta vừa mới sinh ra không lâu, vừa mới có thể suy nghĩ, hắn lúc đó đáp cung điện đỉnh cao chí bảo, tới nơi nói chuyện với ta khá lâu. Hắn giúp ta biết khá nhiều việc ở ngoại giới, biết Vũ Trụ Chi Chủ, Vũ Trụ Tôn Giả các ngươi. Hắn là sinh mạng đầu tiên ta thấy, ta lúc đó trí tuệ rất thấp, cũng nguyện nhận chủ...

- Đáng tiếc!

- Ý chí hắn không đủ, không thể nhận chủ. Nhưng hắn cũng thường xuyên tôi luyện ý chí ở đây, hơn nữa còn giúp ta tìm vật liệu. Nhưng sau này, hắn lại bặt tin luôn. Đã vô tận kỷ nguyên rồi mà không tới nơi này. Phỏng chừng đã chết rồi.

Cánh Chim Chi Linh thở dài một tiếng.

La Phong nghe Cánh Chim Chi Linh nói như vậy, cẩn thận trở về chỗ cũ suy nghĩ.

Ý chí điên cuồng cao cao tại thượng vẫn duy trì công kích:

- Là cánh chim! Là cánh chim, là nó, nó rất đáng sợ, nó sẽ giết ngươi, sẽ giết ngươi, ngươi đi đi. Nó sẽ giết ngươi đó... Nó sẽ giết ngươi.

- Nó sẽ giết ngươi.

Tiếng gầm gừ lần lượt vang lên.

La Phong vẫn tỉnh táo.

- Cho ta một vật liệu chí bảo đỉnh cao, hoặc một chiếc chí bảo đỉnh cao.

Cánh Chim Chi Linh nói:

- Biểu hiện thành ý của ngươi, cho dù tổn thất một chiếc chí bảo đỉnh cao, với thực lực ngươi, phỏng chừng cũng sẽ không quá quan tâm. Chẳng lẽ đến cả việc này cũng không dám cược? Ý chí trên ba vết máu đó dọa khiếp ngươi rồi. Ý chí đó sợ ta xua đuổi nó tiêu diệt nó, do đó nó liên tục nghĩ biện pháp cho ngươi ly khai.

- Ta không bỏ ngươi.

- Ngươi tự mình lựa chọn đi.

Cánh Chim Chi Linh an tĩnh.

La Phong lúc này bắt đầu lẳng lặng liên lạc với Linh của Tinh Thần Tháp của mình:

- Tinh Thần Tháp, Cánh Chim Trắng vừa rồi trao đổi với ta, nói điều kiện nhận chủ của hắn...

La Phong nói lại tất cả cho Tinh Thần Tháp Chi Linh, Tinh Thần Tháp Chi Linh trí tuệ rất thấp, nhưng tốc độ vận chuyển sợ là nhanh hơn cả Vũ Trụ Tối Cường Giả.

- Có cạm bẫy gì không?

La Phong truy vấn.

- Chủ nhân, thời gian vô tận có rất nhiều Giới Chủ, Bất Hủ xông vào trong tháp của ta, cũng có Vũ Trụ Tối Cường Giả xông vào, nên ta thu thập được rất nhiều tin tức...

Một chấn động ý chí truyền đến. Đây là sóng của Tinh Thần Tháp Chi Linh.

- Nhưng ta biết rất ít gì về chí bảo chí cường khác. Cánh Chim Chi Linh nói, ta không thấy cạm bẫy gì.

- Ừm.

La Phong gật đầu.

Yên tĩnh.

Tinh Thần Tháp thu nhỏ lại cỡ trăm mét, đứng lơ lửng, nhìn Cánh Chim Trắng.

Kỳ thật chần chờ là rất bình thường, vì chí bảo chí cường rất khó nhận chủ. Một cường giả không hề tin chắc, luyến tiếc một chiếc chí bảo đỉnh cao cũng là việc rất bình thường.

Đánh cuộc không?

Đối với cường giả bình thường thì sẽ cược một lần. Dù sao có thể tới được trước mặt Cánh Chim Trắng, ít nhất cũng phải có một món ' chí bảo cung điện đỉnh cao’. Cường giả tiền bạc như vậy, đem một chiếc chí bảo đỉnh cao đi cược một chiếc chí bảo chí cường uy năng cực lớn, bình thường họ sẽ cược. Dù sao bỏ qua lần này, cũng không còn cơ hội lần sau.

Do đó Cánh Chim Chi Linh cũng không vội, từ từ chờ đợi.

“Ta cũng không vội. Ta thừa dịp này trước hết tôi luyện tôi luyện ý chí. “ La Phong thầm nói. “ Nó đã đặt ra thế cục, thời gian dài tự nhiên sẽ thiếu kiên nhẫn. Ta cũng muốn xem nó rốt cuộc còn muốn lừa ta như thế nào nữa. Chỉ cần ta không ra khỏi Tinh Thần Tháp, nó căn bản không làm gì được ta.”

La Phong nắm chắc chín phần chín là Cánh Chim Chi Linh đó đang dối gạt hắn.

“Tự tác thông minh, hắn không biết sớm đã lộ ra cái đuôi rồi. “ La Phong thầm nói.

“Trước từ từ xem đi.”

La Phong bắt đầu lặng lẽ chờ đợi.

Thời gian từng tháng qua đi, La Phong cũng khống chế Tinh Thần Tháp dần dần tới gần Cánh Chim Trắng, khiến cho kia sức ép ý chí lần lượt điên cuồng ép vào. Loại sức ép ý chí cường độ cao như vậy là hoàn cảnh rèn luyện ý chí hiếm có! La Phong lần lượt khiêu chiến cực hạn ý chí, lần lượt từ từ di chuyển.

Đảo mắt, đã sáu năm trôi qua. Khoảng cách giữa Tinh Thần Tháp và Cánh Trắng thu nhỏ lại còn xxx km.

Khi khoảng cách càng gần, Thí Ngô Vũ Dực sau lưng La Phong rung lên càng mãnh liệt hơn nữa. Mấy năm nay nó đã liên tục rung lên không ngừng nghỉ.

- Ta, ta...

Một luồng sóng đột nhiên từ Thí Ngô Vũ Dực trung truyền vào.

La Phong giật bắn người. Hắn hơi loạn nhịp tim. Vốn sức ép ý chí đáng sợ mà hắn phải hắn miễn cưỡng mới chống cự, lúc này nhất thời ầm ầm công kích, làm La Phong vội liều mạng đem hết toàn lực điều khiển Tinh Thần Tháp lui về phía sau, một hơi lui về phía sau tới cách xa Cánh Chim Trắng tới xxx km. Lúc này mới có thể ngăn trở được sức ép, cả người khôi phục bình tĩnh.

- Chấn động vừa rồi?

La Phong hơi giật mình.

- Ta...

- Ta...

Từng đợt sóng cực yếu ớt từ Thí Ngô Vũ Dực sau lưng truyền tới.

- Thí Ngô Vũ Dực? Thí Ngô Vũ Dực?

La Phong lộ ra vẻ khiếp sợ. Thí Ngô Vũ Dực của mình lại xuất hiện chấn động, chẳng lẽ cũng sinh ra Linh rồi? Một chiếc chí bảo đỉnh cấp đặc thù cũng có thể sinh ra Linh à? Không đúng, phải nói là một chiếc bộ phận của chí bảo chí cường! Kỳ thật Cánh Chim Trắng coi như là một bộ phận, nhưng cường đại hơn.

Cánh Chim Trắng có thể sinh ra Linh, Thí Ngô Vũ Dực của mình tuyệt không phải không thể sinh ra Linh.

Chỉ là, thời gian vô tận, nó vẫn không được sinh ra, vì sao bây giờ lại sinh ra Linh? Mình đợi ở đây, đợi Linh của Cánh Chim Trắng hành động tiếp theo, không ngờ Thí Ngô Vũ Dực của mình cũng sinh ra Linh.

- Ta...

- Ta...

Sóng rất yếu ớt, tựa hồ đến cả việc truyền tin tức cũng rất khó. Hồi lâu sau, phải nói là sáu ngày sau, mới miễn cưỡng truyền ra tin tức thứ nhất.

- Chủ... Nhân...

Linh của Thí Ngô Vũ Dực vừa sinh ra như một đứa trẻ con, rất yếu ớt. La Phong lại vô cùng kiên nhẫn. Theo thời gian trôi qua, Linh của Thí Ngô Vũ Dực mỗi ngày đều biến hóa nhanh hơn. Cuối cùng cũng đã qua được hơn nửa năm, rốt cục có thể bắt đầu trao đổi với La Phong.

- Chủ nhân, ta muốn ra ngoài.

Một luồng chấn động truyền đến.

- Ra ngoài?

La Phong hỏi:

- Đi đâu?

- Ta muốn ăn, ăn ánh sáng bên ngoài!

Chấn động yếu ớt nói:

- Quang, là quang của Nguyên, là Nguyên

- Cái gì là Nguyên?

La Phong truy vấn.

- Nguyên bên trong nó...

Chấn động yếu ớt nói:

- Phá vỡ ký ức nó. Trong trí nhớ ta có sáu cặp cánh. Sáu cặp cánh...!!! Nguyên ở chỗ nó. Nó ở đó, ta phải ăn ánh sáng của Nguyên, ta … ta muốn ăn ánh sáng của Nguyên.

Ý nghĩ La Phong ầm ầm rung động, như sét nổ.

Cánh chim?

Sáu cặp cánh!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.