Thôn Phệ Tinh Không

Chương 45: Q.7 - Chương 45: Lựa Chọn Vận Mệnh






Đảo Hắc Long Sơn, trong một cung điện xa hoa.

- Tiền đồ vô cùng tận.

Lão già tóc bạc cảm thán.

- Tương lai của La Phong khó có thể dự đoán được.

- Ừm.

Hoàng thúc cũng gật đầu đồng ý.

- Chẳng lẽ không thể chiêu hắn vào thánh địa à?

Đế Hoàng ngồi ở giữa thì thào hỏi. Hai vị Giới Chủ bên cạnh đều khẽ lắc đầu. Lão già tóc bạc Bố Đặc A Thập Tạp giải thích:

- Bệ hạ, cấp Hằng Tinh mà đã bước vào cánh cửa quy luật bản nguyên, loại thiên tài tuyệt thế như vậy không đến lượt thánh địa Hắc Long Sơn chúng ta đâu.

- Hả?

Đế Hoàng giật mình.

Khác với quốc chủ của Càn Vu vũ trụ quốc vốn tự lập ra quốc gia vũ trụ của mình tỷ tỷ năm qua, vẫn luôn chỉ một người, hoàng đế của đế quốc Hắc Long Sơn tới một thời gian nhất định sẽ đổi một người!

Do đó, có rất nhiều bí mật mà cả Đế Hoàng cũng không biết.

- Chẳng lẽ bệ hạ không phát hiện, trong phạm vi cả một quốc gia vũ trụ chỉ có một Càn Vu Đạo Tràng, cấm bất kỳ thế lực khác mở vũ quán sao?

Lão già tóc bạc hỏi lại.

- Càn Vu vũ trụ quốc đích xác rất coi trọng việc thu nạp những nhân tài tầng dưới.

Đế Hoàng gật đầu.

- Là thế. Loại thiên tài như La Phong này, cho dù chúng ta phát hiện... cuối cùng cũng sẽ rơi vào tay Càn Vu vũ trụ quốc.

Lão già tóc bạc lắc đầu...

- Hơn nữa chúng ta còn không dám có bất kỳ một câu oán hận nào. Đương nhiên, bất luận nói như thế nào, La Phong cũng là người của tinh vực Hắc Long Sơn chúng ta. Tương lai có thành tựu gì thì cũng có ích cho tinh vực Hắc Long Sơn chúng ta.

- Thiên tài sớm như thế. Đợi vạn năm, chục vạn năm sau, không ai biết thành tựu của La Phong sẽ như thế nào.

Lão già tóc bạc trịnh trọng nói.

- Ta hiểu.

Đế Hoàng gật đầu.

Thiên phú như thế, chỉ cần không ngã xuống, trở thành Giới Chủ việc chắc chắn. Hơn nữa loại cấp Hằng Tinh đã bước vào cánh cửa quy luật này, sau khi trở thành Giới Chủ cũng sẽ là người cực mạnh trong các Giới Chủ.

Một khi đột phá trở thành Bất Hủ, quả thật có thể nghịch thiên thật sự.

Bất Hủ...

Cả đế quốc Hắc Long Sơn bây giờ mới có hai vị. Một vị là Thần Chủ thánh địa Hắc Long Sơn. Một vị là Thần Chủ Băng Hải Thần Quốc. Do đó đế quốc Hắc Long Sơn cũng không dám tùy tiện đắc tội với Bất Hủ.

Trong một Thần Quốc mênh mông.

Những dãy núi liên miên chập chùng, những hòn núi lửa phân tán khắp đại lục, chốc chốc núi lửa lại phun trào. Cả Thần Quốc đều chìm vào một không gian màu đỏ sậm. Luồng khí lưu hoàng tràn ngập cả Thần Quốc.

Trên một hòn núi cao vút trong mây, một cung điện kiến tạo từ xa xưa, trên vách tường ngoài cung điện có đủ loại điêu khắc phức tạp.

Trong đại điện cung điện.

Trên Vương tọa, có một nam tử con ngươi đỏ mặc trường bào màu đỏ sậm. Quanh thân thể hắn mờ ảo có ngọn lửa màu đen thiêu đốt. Đôi mắt như nhìn từ một không gian khác, làm người ta sợ sởn tóc gáy.

Hai bên dưới hắn có bốn ngai vàng.

Bây giờ đang có ba người ngồi. Mỗi người mờ ảo tản ra làn sóng làm cho thiên địa rung động, giống như giở tay nhấc chân là có thể làm tê thiên liệt địa.

- Thần Chủ, tên tiểu gia hỏa La Phong này mới là cấp Hằng Tinh mà đã cảm ngộ được tới một ít quy luật bản nguyên, làm đệ tử của ta là thích hợp nhất.

Một cường giả bao phủ trong chiến giáp màu hoàng kim, toàn thân mờ ảo có chấn động sóng làm người ta ớn lạnh, đó là đại biểu cho sóng qui luật bản nguyên Kim.

Cường đại hơn La Phong vô số lần.

- Ốc Đặc, huynh đệ của ta!

Thanh âm khàn khàn trầm thấp của nam tử con ngươi đỏ vang lên.

- Ta biết, ngươi bây giờ cần tìm gấp một đệ tử. Nhưng, cái chúng ta tranh giành là Càn Vu vũ trụ quốc!

- Ốc Đặc.

Hai người khác cũng nhìn về phía nam tử mặc chiến giáp vàng.

- Tuổi thọ của ta đang sắp hết.

Nam tử mặc chiến giáp vàng lạnh nhạt nói...

- Còn bây giờ đám đệ tử ta, tuy nói có thiên phú tàm tạm, nhưng muốn kế thừa được bí pháp của ta lại cực khó. Ta ngã xuống là việc không thể thay đổi. Ta muốn tìm một truyền nhân trước khi ta chết. Khi có thể thấy bí pháp hàng trăm triệu năm ta mới sáng tạo ra được thi triển một lần nữa, ta có chết cũng có thể nhắm mắt bình yên... Đây là hy vọng lớn nhất của ta bây giờ.

Mấy người kia đều trầm mặc.

Bất Hủ, thật sự là một tồn tại vĩnh hằng.

Nhưng không có nghĩa là Bất Hủ nhất định không chết. Như chủ nhân Vẫn Mặc Tinh, như rất nhiều Bất Hủ vĩ đại trong lịch sử, họ đều ngã xuống!

Sinh mạng lực của Bất Hủ rất mạnh, cho dù thân thể linh hồn vỡ vụn hóa thành bụi, vẫn có thể ngưng kết lại. Nhưng cũng có vài thương thế không thể thay đổi. Giống như chủ nhân Vẫn Mặc Tinh cũng chỉ biết trơ mắt từ từ mà chết.

- Ốc Đặc, huynh đệ của ta. Ta sẽ đem hết toàn lực giúp ngươi tìm một đệ tử ưu tú.

Nam tử con ngươi đỏ trịnh trọng nói:

- Về phần tiểu gia hỏa La Phong… chỉ cần không ngu, hắn khẳng định sẽ lựa chọn Càn Vu vũ trụ quốc, thậm chí còn lựa chọn công ty Vũ Trụ Giả Định.

- Nhiều năm như vậy, luôn luôn là như thế cả.

- Tuyệt đỉnh thiên tài cũng cần điều kiện tốt nhất bên ngoài. Còn có người dạy tốt nhất, mới có thành tựu huy hoàng nhất. Nói về thực lực, nói về hoàn cảnh, chúng ta đích xác không cách nào có thể so với Càn Vu vũ trụ quốc.

Nam tử mặc chiến giáp vàng không lên tiếng.

Mấy ức năm sinh mạng, cái kiêu hãnh chính là sáng chế ra bí pháp. Lúc còn sống, bí pháp trở thành trân bảo, tuyệt đối không truyền ra ngoài. Cho dù là đệ tử, cũng chỉ là hơi truyền thụ một vài điểm. Song khi biết chắc chắn sẽ chết, ý nghĩ lại hoàn toàn bất đồng. Hắn rất muốn trước khi chết thấy có một đệ tử nào đó luyện thành!

Nếu thật sự không được... Hắn chỉ có thể đưa bí pháp cho bằng hữu huynh đệ, để họ thay mình dạy đệ tử.

Cũng như chủ nhân Vẫn Mặc Tinh cho Ba Ba Tháp... thay lão dạy.

- Thần Chủ.

Nam tử mặc chiến giáp vàng đứng lên.

- Ốc Đặc.

Nam tử con ngươi đỏ cũng đứng lên. Hai người khác cũng đứng lên.

- Ta mệt mỏi rồi. Muốn về nhà.

Nam tử mặc chiến giáp vàng thở dài một tiếng.

- Trước khi tử vong tới, ta muốn về quê.

Nói xong lão quay đầu bay khỏi tòa đại điện

Làm Bất Hủ, những người chí thân sớm đã biến mất trong dòng thời gian... Dù sao Giới Chủ nhiều nhất cũng chỉ sống hơn một ngàn vạn năm.

Ba người kia chìm vào trầm mặc.

- Ốc Đặc, ta sẽ giúp ngươi tìm đệ tử...

Thanh âm nam tử con ngươi đỏ truyền vào đầu nam tử mặc chiến giáp vàng đã ra ngoài trăm vạn dặm.

Trong đại điện, ba người nhìn nhau.

- Là giả. Chúng ta bị lừa. Côn Sa La khốn khiếp. Ta nhất định sẽ tìm hắn tính sổ, cái chết của Ốc Đặc, chính là bởi vì hắn! Dám bán cho ta bản đồ bí cảnh giả!!

... Nam tử con ngươi đỏ thấp giọng phẫn nộ gầm thét, không gian chung quanh rung động dữ dội.

- Côn Sa La là thuộc hạ của quốc chủ Càn Vu. Chúng ta rất khó tìm được cơ hội

- Đợi!

- Dù phải đợi cả trăm triệu năm, vài tỷ năm, chục tỷ năm, chỉ cần có cơ hội, ta... Mông Hỏa, nhất định tự tay giết hắn!!! Dám dùng một bản đồ bí cảnh giả lấy đi bảo vật tiền bạc của Mông Hỏa ta. Còn lấy mạng của một huynh đệ ta. Chết... ta nhất định cũng phải giết hắn! Có bổn sự hắn cả đời cứ rúc dưới nách của quốc chủ Càn Vu đi!!!

Nam tử con ngươi đỏ phát ra tiếng gầm lên phẫn nộ...

Ngọn lửa màu đen phóng mạnh lên cao, cả cung điện trong nháy mắt bị đốt cháy thành hư vô.

Tiếng gầm của hắn, vang vọng khắp Thần Quốc mênh mông ức vạn dặm.

Đảo Hắc Long Sơn.

Một trận thành danh, La Phong quả thật một trận thành danh!

Trận này không chỉ riêng chấn động cả đế quốc Hắc Long Sơn, thậm chí còn chấn động cả Càn Vu vũ trụ quốc!

- Ba ba... cả đảo Hắc Long Sơn đều biết hình dáng của ba... ba mà ra ngoài, chẳng mấy chốc đã sẽ bị người ta nhận ra.

Tiểu Hải vỗ tay, rồi nhảy tưng tưng, có vẻ rất đắc ý.

- Sau này ra ngoài phải ngụy trang...

La Phong vuốt đầu nhi tử.

- Nói đến cũng quái.

Từ Hân bên cạnh, đứng lên rót trà cho La Phong, cười nói:

- Lần trước thông qua dự tuyển, rất nhiều tổ chức đã phái người tới. Lần này Lôi Đài Quần Chiến chấm dứt, La Phong anh lại biểu hiện ghê gớm như vậy, em tưởng là sẽ có nhiều siêu tổ chức, thế lực tới chỗ chúng ta hơn. Nhưng đến giờ chẳng thấy ai cả...

- Ờ, cũng lạ.

La Phong gật đầu.

Đột nhiên.

- Ha ha, La Phong!

Một thanh âm sang sảng vang lên.

- Ủa, vừa rồi nói không có ai tới bái phỏng. Thoáng cái đã có người tới rồi.

Từ Hân vừa thấy, thì thào nói:

- Là người của tổ chức Tam Phủ Sơn.

La Phong nhìn lại, thấy đúng là như vậy.

Xa xa đi tới ba người...

Đi giữa chính là một lão giả tóc hoa râm hiền lành đang mỉm cười, bên trái là một nam tử mặc chiến bào màu đỏ thẫm, phía bên phải là hán tử khôi ngô Minh Dục.

La Phong vốn ở hội đấu giá Càn Vu đã rèn luyện nhãn lực phán đoán... nam tử chiến bào màu đỏ thẫm tuyệt đối là Giới Chủ.

Hơn nữa nơi ấn đường nam tử đó có ấn ký lôi điện.

Hiển nhiên là một cường giả Giới Chủ là được quy luật Bản Nguyên lôi điện thừa nhận, tuyệt đối thuộc loại Giới Chủ tồn tại đỉnh cao. Về phần lão giả hiền lành... La Phong nhìn không ra. Nhưng lão giả đi giữa, nên phỏng chừng có địa vị cao nhất

- Minh Dục đại nhân.

La Phong vội đứng dậy.

- Ha ha, ta không tính là đại nhân. La Phong, ta giới thiệu cho ngươi một chút.

Minh Dục cười chỉ vào nam tử chiến bào màu đỏ thẫm.

- Vị này là Tương Thiên Thần, tướng quân của Tam Phủ Sơn chúng ta. Tuyệt đối là một trong những người đứng đầu trong rất nhiều Giới Chủ ở Hắc Long Sơn tinh vực chúng ta...

- Chào tướng quân.

La Phong cung kính nói.

Tương Thiên Thần khẽ gật đầu.

- Vị này.

Minh Dục lại giới thiệu lão già tóc hoa râm, thanh âm hơi nhỏ lại.

- Là một trong tam đại sáng lập giả, một trong các Quân Chủ của Tam Phủ Sơn chúng ta.

- Quân Chủ đại nhân.

La Phong vội hành lễ... nhưng trong lòng thì lại nổi sóng.

Quân Chủ?

Trong ba người sáng lập Tam Phủ Sơn, hai người đã là Bất Hủ, còn một người đã mất tích.

Trước mắt là ai?

- Ừm.

Lão giả khẽ gật đầu.

- Hồng đâu.

Minh Dục nói:

- Quân Chủ muốn gặp hắn.

- Hả? Được... Ta đi tìm hắn.

La Phong gật đầu.

La Phong, Lôi Thần, Minh Dục và Tương Thiên Thần bốn người đều đứng ở bên ngoài, trong phòng chỉ còn Quân Chủ và Hồng.

- Tam Tử, Quân Chủ và Hồng đại ca đang nói chuyện gì thế?

Lôi Thần hỏi.

- Không biết.

La Phong lắc đầu.

- Có việc. Đợi đi

Minh Dục cười.

- Hy vọng hắn đừng làm cho Quân Chủ thất vọng.

Giới Chủ Tương Thiên Thần đứng bên cạnh lạnh lùng nói.

Trong phòng, chỉ còn Hồng và Quân Chủ Lạc.

- Gì cơ?

... Hồng giật mình nhìn lão già tóc hoa râm trước mắt...

- Quân Chủ đại nhân... ông … ông...

Nhân vật truyền kỳ này, vừa nói chuyện đã nói thẳng, làm Hồng sợ tới mức muốn nhảy lên.

- Thiên phú của ngươi rất khá. Tính cách cũng khá giống ta năm đó. Về phần dạy bảo ngươi, ta mặc dù không trở thành Bất Hủ, nhưng những lĩnh ngộ về quy luật Bản Nguyên Ánh Sáng cũng đủ để làm sư phụ ngươi.

Lão giả lắc đầu nói:

- Nhưng có một việc ta phải sớm nói cho ngươi... tuổi thọ của ta đã không còn dài nữa, còn có hai vạn năm tuổi thọ nữa thôi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.