Thôn Phệ Tinh Không

Chương 44: Q.23 - Chương 44: Ma Hoạch






Những văn tự khó hiểu trên vách tường đá mang theo tâm tình mãnh liệt, làm cho La Phong nhất thời như lâm vào một công kích cuồng bạo, thấp thoáng tựa như một nhân vật cường đại cổ xưa gầm lên bên tai:

- Cả đám tử vong, cả đám tử vong, không ai thoát khỏi được. Ai cũng không thoát!

- Ta không cam lòng, không cam lòng!

Sau đó trứ La Phong lại khôi phục thanh tỉnh.

“Tâm tình ẩn chứa trong văn tự, lại mãnh liệt tới như vậy, lại mang theo cả ý chí. “ La Phong sợ hãi không nói nên lời.” Một nhân vật không biết từ thời đại luân hồi nào đã chết đi, vẻn vẹn chỉ lưu lại mấy hàng văn tự, mà có thể mạnh như vậy. Thực lực hắn mạnh tới đâu đây. Nhưng văn tự và chí bảo truyền lại tin tức cũng là những văn tự giống nhau. “

“Chí bảo, được sinh ra, nhưng không ai biết, chí bảo rốt cuộc là do ai sáng tạo. Vũ Trụ Nguyên Thủy? Vũ Trụ Hải? Hay kỳ tích... “

“Bây giờ xem ra, rất nhiều chí bảo truyền lưu, e rằng có liên quan tới Văn Minh Cực Mạnh đã bị tiêu diệt đó. “ La Phong thầm đoán.

La Phong quay đầu sư phụ.

Tọa Sơn Khách vẫn lặng lẽ nhìn. Với thực lực của Tọa Sơn Khách, thật ra không bị tâm tình mãnh liệt của hàng văn tự đó ảnh hưởng, chỉ là ánh mắt thấp thoáng hơi bi thương, hồi lâu sau mới từ từ lắc đầu, đưa mắt nhìn La Phong:

- La Phong, cường giả lưu lại văn tự thần bí đó mạnh hơn ta, mạnh hơn bất kỳ Vũ Trụ Tối Cường Giả nào. Ngay cả Nguyên Tổ nhân loại các ngươi, sợ cũng không bằng. Có lẽ Thủy Tổ của hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ có thể sánh ngang được.

- Cường hãn như vậy, nhưng kết cục, vẫn là như vậy...

Tọa Sơn Khách lắc đầu.

- Vũ Trụ Hải chúng ta bây giờ sinh ra ba thời đại luân hồi, hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ, qua mấy ngàn thậm chí trên vạn thời đại luân hồi, không biết còn ai, còn tộc quần nào có thể tồn tại.

La Phong giật mình.

Đúng vậy.

Không cần nhiều, chỉ cần nhìn tồn tại qua ba thời đại. Bây giờ hàng loạt cường giả e rằng cũng chỉ có hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ là có thể còn sống. Muốn xuất hiện một ‘Thánh Địa Vũ Trụ’ quả là quá khó khăn.

- Sư phụ.

La Phong ánh mắt cô đọng như đao, nhẹ giọng nhưng vô cùng kiên định nói:

- Hy vọng có lẽ xa vời, nhưng dù sao hai Đại Thánh Địa còn đó. Chúng ta vẫn thấy hy vọng! Bất luận như thế nào, đều phải liều một phen! Ta từ khi sinh ra cho tới bây giờ cũng mới mười mấy vạn năm, xét với một thời đại luân hồi, là ngắn ngủi vô cùng. Hôm nay ta có thể đạt tới bước này, như vậy một ức năm, trăm ức năm, thậm chí lâu hơn, ta nhất định có thể đi lên cao hơn nữa! Không có con đường thì tìm đường, huống chi sớm đã có cường giả thành công rồi!

Tọa Sơn Khách đưa mắt nhìn La Phong, cười gật đầu:

- Ha ha. Ta thật ra đã bị những văn tự ấy làm ảnh hưởng. Thanh niên quả là khác hẳn. Nhuệ khí mười phần. Chính là cần có nhuệ khí, như một vài lão gia hỏa sống vô tận đằng đẵng, thời gian quá dài không thể đột phá, sớm đã mất hết nhuệ khí. Nỗ lực nhiều lên, không biết chừng tương lai, sư phụ còn phải dựa vào ngươi.

- Dựa vào...

La Phong sực nghĩ ra.

- Đi nhìn xem, năm đó cường giả sống tại đây còn lưu lại chút cái gì.

Tọa Sơn Khách nói.

- Vâng

La Phong đi theo sau.

La Phong và Tọa Sơn Khách đều khác thường. Vừa đi, thân hình đã như lưu quang, lướt mắt nhìn tất cả tất cả đều nhớ rõ trong lòng, tốc độ tự nhiên cực nhanh.

- Cả đảo này vô cùng yên lặng, hoàn toàn khác với Thâm Uyên. Nhưng trên đảo đến cả một chút thực vật cũng không hề có. Một chút bảo vật cũng không hề có, ngay cả những cung điện vô tận này...

La Phong thầm nghĩ, rồi đột nhiên nhìn ra phía trước. Tọa Sơn Khách lúc này bước một bước, bay vèo tới tòa cung điện thứ ba.

- La Phong, tới đây.

Thanh âm Tọa Sơn Khách ẩn chứa vẻ kích động.

Tốc độ La Phong hơi nhanh lên, trong nháy mắt đã vào trong tòa cung điện. Trong đình viện trong cung điện khổng lồ, có một vài điêu khắc tao nhã, hơn nữa trong đình viện còn có một thạch bích trang sức khổng lồ. Thạch bích cao ước một cây số, dài ước hai ngàn thước, trên vách đá tản ra khí tức vô cùng mãnh liệt.

- Đây là

La Phong liếc mắt đã thấy, trên mặt vách đá có vô số đồ hình hoa văn kì bí nhỏ bé. Vô số đồ hình hoa văn kì bí giống như vây quanh vách đá. Thạch bích tựa như sào huyệt của chúng, cuối cùng hội tụ thành một đồ hình hoa văn kì bí kỳ dị lập thể khổng lồ.

- Ầm!

Một luồng khí tức công kích vào ý thức của La Phong.

Phía trước vốn chỉ là thạch bích, nhưng lúc này tất cả đều thay đổi. Chỉ thấy thạch bích như ẩn chứa một phương thế giới. Thế giới có vô số sinh linh, hoặc là sinh mạng loại đá, hoặc là sinh mạng loại kim loại, hoặc là sinh mạng loại huyết nhục, tỷ tỷ sinh mạng đều toàn bộ quỳ mọp, hướng về một phương hướng mà lạy chầu, trong miệng phát ra những thanh âm ‘ ma độc'...

Ma độc!

Thanh âm ầm ầm, tựa như trời long đất nở.

- La Phong, tỉnh lại!

Một luồng thần lực mãnh liệt công kích tới, làm La Phong bừng tỉnh lại.

- Sư phụ

La Phong quay đầu nhìn về phía sư phụ, trong lòng lại đầy khiếp sợ. Thật là đáng sợ,, đây là bí pháp gì. Mình nghiên cứu trường phái bí văn, cũng cẩn thận nghiên cứu ‘Đồ hình hoa văn kì bí trong vũ trụ nhỏ’, nhưng đồ hình hoa văn kì bí trong vũ trụ nhỏ nếu so với đồ hình hoa văn kì bí thần bí trên thạch bích trước mắt, quả thực là một đóa ngọn lửa so với một hằng tinh.

Hơn nữa La Phong dám khẳng định, lúc trước mình thấy một cảnh tượng, chính là do đồ hình hoa văn kì bí thạch bích sai khiến. Còn nhân vật sáng tạo ra đồ hình hoa văn kì bí, nếu chính thức thi triển ra bí pháp đó, nhất định có thể làm tỷ tỷ sinh linh phải thần phục, ít nhất Vũ Trụ Chi Chủ tuyệt đối không chống cự được, trong nháy mắt đã biến thành nô lệ của hắn.

- Ngươi thật là gan lớn. Vừa đến đây đã quan sát ngay đồ hình hoa văn kì bí trên cả thạch bích đồ hình hoa văn kì bí trên thạch bích chính là do một nhân vật cổ xưa để lại, thâm ảo không lường được. Đến cả ta cũng chỉ có thể hiểu được một phần nhỏ xíu.

Tọa Sơn Khách chỉ về phía bên cạnh.

- Ta khuyên ngươi xem bên này trước.

La Phong nhìn theo hướng sư phụ chỉ.

Đó là vách tường đình viện. Trên vách tường có một vài văn tự để lại. Nhìn là hiểu ngay, tương tự những văn tự điên cuồng lúc trước đã hắn thấy.

- Ta rốt cục cũng đột phá, nhưng tử vong vẫn sẽ giáng lâm rất nhanh.

- Ta không cam tâm.

- Ta hối hận.

- Nhưng đã chậm. Đều đã chậm. Cả đám đều đã chết, ta đạt tới cảnh giới mới, ngộ ra được tuyệt học tối cường của ta. Ta không cam lòng những tìm hiểu thời gian vô tận của ta biến mất như vậy, nên đem tuyệt học tốt nhất, dùng đồ hình hoa văn kì bí để lại, đây là đỉnh cao nhất của ta. Đỉnh cao nhất...

Văn tự ngắn gọn, tựa hồ viết một thời gian sau, sự phẫn hận không còn mạnh như trước, chỉ có bi thương.

La Phong nhìn đoạn nhắn lại trên vách tường, nhất thời hiểu rõ. Nguyên lai những đồ hình hoa văn kì bí như vây quanh trên vách đá, lại đại biểu cho bí pháp đỉnh cao của cường giả này.

- Đây không phải là thông lệ đầu tiên.

Tọa Sơn Khách nói

- Trong tam đại tuyệt địa, như một vài vùng trung tâm, đều sẽ có một vài di tích cổ. Một vài siêu nhân vật không biết qua bao nhiêu thời đại luân hồi. Có vài di tích cổ có công dụng rất lớn, có những di tích cổ lại vô dụng.

La Phong gật đầu.

Đến cả mình cũng tìm được di tích của Kiệt Phạm Tử, cũng phát hiện ra nơi này. Một vài Vũ Trụ Tối Cường Giả có thể đi vào Vùng trung tâm của tam đại tuyệt địa, có thể phát hiện ra còn nhiều di tích cổ hơn.

- Nhân vật n, chỉ là để chứng minh mình.

Tọa Sơn Khách lắc đầu.

- Hắn cũng không chủ tâm muốn truyền thừa. Nếu muốn truyền thừa, cho dù không chỉ dẫn rõ ràng, cũng phải lưu lại vài chục phần đồ hình hoa văn kì bí từ thấp tới cao, cũng giúp cho người sau suy nghĩ nghiên cứu. Hắn lại lưu lại một bộ đồ hình hoa văn kì bí nghịch thiên tại đây! Đến cả ta cũng chẳng thể tu luyện, ai có thể tu luyện?

- Thần Nhãn Tộc từng gặp may, phát hiện ra một bộ truyền thừa di tích cổ đầy đủ do nhân vật cổ xưa để lại.

Tọa Sơn Khách cảm khái.

- Ta vừa không có được vận may như vậy chứ.

- La Phong, ta thấy ngươi đừng xem thạch bích, ngươi lại đây xem này.

Tọa Sơn Khách không kìm được nói.

Lúc này, La Phong vẫn đang nhìn thạch bích.

Nhưng hắn vẻn vẹn chỉ quan sát khắp ngõ ngách thạch bích, chứ không như lúc trước quan khán cả đồ hình hoa văn kì bí

Những ngõ ngách đó ước chừng là một phần vạn bộ phận đồ hình hoa văn kì bí. Chỉ thấy vô số đồ hình hoa văn kì bí mini cấu trúc với nhau, thậm chí xuyên vào trong thạch bích, có một loại cảm giác như ' hạt cơ bản Vũ trụ’, những hạt cơ bản tổ hợp thành những sinh linh quỷ dị.

Những đồ hình hoa văn kì bí mini đó đều rất tinh mỹ. Vô số đồ hình hoa văn kì bí mini cấu tạo càng làm La Phong hoàn toàn mê muội.

- Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Phong Lôi, Quang Tuyến? Thời gian không gian? Qui luật dung hợp?

- Chó má.

- Tất cả không phải. Đây là một loại hoàn toàn khác. Tinh diệu không lường được hơn...

La Phong hoàn toàn hơi chấn động.

Đột nhiên

- La Phong, tỉnh lại!

Tọa Sơn Khách hô.

La Phong quay đầu nhìn về phía sư phụ:

- Sư phụ, ta lần này không bị ảnh hưởng, ta rất thanh tỉnh.

- Ngươi vừa nhìn nó, là nhìn trên ba ngày rồi.

Tọa Sơn Khách lắc đầu bất lực nói:

- Chẳng lẽ ta một mạch đứng ở nơi này à? Đồ hình hoa văn kì bí này mặc dù huyền diệu không lường được, nhưng không cùng đường với ta.

- A, ba ngày?

La Phong giật mình ngơ ngác, mình toàn tâm đắm chìm vào trong đó, thời gian trôi qua thật là nhanh.

- Sư phụ, đồ hình hoa văn kì bí vô cùng cao thâm, sợ là tỷ tỷ năm ta cũng nghiên cứu không ra. Nhưng, từ những cơ sở nhất của nó ta có thể tìm hiểu, khiến cho ta có ấn chiếu một chút về trường phái bí văn. Trình độ về trường phái bí văn của ta bị kẹt ở ' cực hạn Vũ Trụ Tôn Giả ' đã rất lâu rồi, ta cảm giác, đây là một cơ hội đột phá cho ta.

Tọa Sơn Khách nở nụ cười:

- Ha ha, đúng vậy. Đối với ta vô dụng, ngươi lại đi theo trường phái đồ hình hoa văn. Trường phái đồ hình hoa văn là phải quan sát đồ hình hoa văn kì bí càng nhiều, nghiên cứu càng nhiều, mới có khả năng đột phá. Ngươi ở đây ba ngày, ta cũng nhìn ba ngày, ta cũng có chút cảm ngộ. Từ cảm ngộ vẽ ra năm đồ hình hoa văn kì bí, ngươi nhìn xem!

- Rào!

Tọa Sơn Khách chỉ về phía vách tường cao lớn ở đình viện cạnh đó. Chỉ thấy trên vách tường bằng đá nhất thời xuất hiện vô số những hoa văn kì bí thật nhỏ. Năm đại đồ hình hoa văn kì bí cùng loai với đồ hình hoa văn kì bí khổng lồ, cao thâm hơn hình thái với đồ hình hoa văn kì bí trong vũ trụ nhỏ rất nhiều, phân biệt trên năm vách tường.

- Năm đại đồ hình hoa văn kì bí này là thứ ta ngộ ra từ trong kia, đều có một phần ngàn uy năng của tuyệt học.

- Có ván cầu này, ngươi tìm hiểu nhanh hơn.

Tọa Sơn Khách nói thẳng.

La Phong đưa mắt nhìn năm đại đồ hình hoa văn kì bí, không khỏi hơi chấn động. Không hổ là nhân vật chế tạo ra chí bảo chí cường, thực lực đích xác rất đáng sợ.

- Đừng xem nữa, nên ra khỏi đây thôi

Tọa Sơn Khách cười nói:

- Hòn đảo này rất yên lặng, lại không có nguy hiểm gì. Về trường phái bí văn, ngươi chỉ cần lưu lại ở đây một thần lực hóa thân là từ từ tìm hiểu được. Ngươi cũng đã biết, hiện bên ngoài đang phát sinh đại động tĩnh. Ta cảm ứng được bên ngoài có chấn động cường đại. Phỏng chừng là Vũ Trụ Tối Cường Giả đang giao thủ.

- Vũ Trụ Tối Cường Giả giao thủ?

La Phong cả kinh.

- Nếu không sao ta lại đánh thức ngươi.

Tọa Sơn Khách cười nói:

- Ngươi lưu lại thần lực hóa thân tại đây. Thần lực hóa thân mặc dù thực lực rất yếu, nhưng không ai công kích, cũng sẽ không sao cả. Hoàn toàn có thể lưu tại đây tĩnh tâm tìm hiểu. Đi, chúng ta đi nhìn xem. Nếu tới kịp, có lẽ còn có thể thấy cảnh giao chiến. Chậc chậc. Không biết chừng, phe giao chiến, rất có thể là Người Sáng Lập Cự Phủ nhân loại các ngươi đó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.