Thôn Phệ Tinh Không

Chương 23: Q.17 - Chương 23: Ma Thủ Vương Trọng Thương






Dựa vào Thần Quốc truyền tống, phi thuyền sinh vật phi hành trong Ám Vũ Trụ mất ước nửa tháng. La Phong đã đến chỗ Ma Thủ Vương ẩn thân.

“May mà có Thiên Trận Vương. “ La Phong mừng thầm.” Mười hai cường giả nô lệ dưới trướng ta, phần lớn đều là ngoại tộc! Chỉ có Thiên Trận Vương là nhân loại. Thiên Trận Vương khống chế nô lệ linh hồn ngoại trừ ba cường giả ra, cũng có vài thần linh Bất Hủ có thực lực kém hơn một chút, rất nhiều người cũng đều là nhân loại.”

“Bất Hủ nhân loại, ở rất nhiều nơi trên các lãnh thổ quốc gia nhân loại đã lưu lại toạ độ. Như vậy có thể nhanh chóng dùng Thần Quốc truyền tống, đến rất nhiều địa điểm.”

“Ít nhất, trong lãnh thổ quốc gia nhân loại, ta có thể nhanh chóng đến một quốc gia vũ trụ bất kỳ.”

“Hơn nữa ta còn có nhiều nô lệ ngoại tộc. Những ngoại tộc ấy ở những lãnh thổ quốc gia xa xôi khác trong vũ trụ cũng lưu lại tín vật. Như vậy dựa vào Thần Quốc truyền tống có thể đến thẳng một nơi rất xa trong vũ trụ. Vậy thời gian phi hành cũng ngắn hơn nhiều. “ La Phong tâm tình rất thoải mái, cũng phát hiện ra chỗ tốt của việc có nhiều nô lệ.

Sống càng lâu, các cường giả càng đi nhiều khu vực trong vũ trụ, cũng lưu lại càng nhiều tín vật ở các nơi vũ trụ.

Đám cường giả bọn Thiên Trận Vương năm đó tân tân khổ khổ lưu lại toạ độ, bây giờ toàn bộ cho La Phong sử dụng.

- Chủ nhân, lập tức tiến hành xuyên toa vũ trụ.

Oang!

Tốc độ phi thuyền sinh vật giảm mạnh tới mức không, sau đó bị Ám Vũ Trụ đá ra ngoài, trở lại trong Nguyên Vũ Trụ.

- Ma Thủ Tinh.

La Phong đứng trong phòng điều khiển phi thuyền sinh vật, hướng mắt nhìn tinh không vô hạn xa xa. Được một hằng tinh khổng lồ chiếu xuống, một viên tinh cầu có sinh mạng xanh sẫm đang tản ra sóng sinh mạng cường đại.

- Dựa theo tin của công ty Vũ Trụ Giả Định, đây là chỗ ở của Ma Thủ Vương. Hơn nữa nửa năm trước, ý thức Ma Thủ Vương nối vào mạng Vũ Trụ Giả Định có toạ độ ở bên trong tinh cầu này.

La Phong nhíu mày nhìn tinh cầu xanh sẫm. Công ty Vũ Trụ Giả Định cũng không phải chỗ nào cũng biết, nhiều nhất cũng chỉ tận lực cung cấp tin tình báo thôi.

- La Phong, cho ta ra đi.

Thanh âm Ba Ba Tháp vang lên trong đầu La Phong.

- Ra đi.

La Phong thông qua nhẫn Thế Giới, phóng Ba Ba Tháp ra. Chỉ thấy một thân ảnh, hoàn toàn bao phủ trong khải giáp màu đen, bộ mặt hoàn toàn bao kín, chỉ lưu lại một đôi mắt đỏ như máu lóng lánh, nó có chiều cao ước cỡ một thước tư, trông như một hài đồng, trên trán có hai cái sừng

Đây là Ba Ba Tháp, Ba Ba Tháp sau khi chính thức có ‘Tiến Hóa Tâm’!

La Phong thu hoạch rất lớn trong chiến trường ngoài tinh vực, cũng đã mua một viên ‘Tiến Hóa Tâm’ cho Ba Ba Tháp, giúp Ba Ba Tháp rốt cục có cơ hội tu luyện tiến hoá! Về phần màn hình trên cổ tay của La Phong bây giờ là một trí năng phụ thuộc của Ba Ba Tháp.

- Ta muốn thấy Sa La Phổ chết!

Ba Ba Tháp nghiến răng.

- Có thể, nhưng ngươi phải ở bên người ta.

La Phong nói.

- Ừm.

Ba Ba Tháp gật đầu thật mạnh, đôi mắt đầy cừu hận

Tuy nói khi La Phong tới Vực Chủ, hắn đã tự động nhận La Phong làm chủ, nhưng hắn là Sinh Mạng Trí Năng, nên hắn có cảm tình. Lão chủ nhân dẫn hắn lang bạt vũ trụ, những năm tháng đằng đẵng làm Ba Ba Tháp từ một trí năng bình thường tiến hoá thành Sinh Mạng Trí Năng, mà Hô Diên Bác đối xử với Ba Ba Tháp cũng giống như cha, hoặc như một huynh trưởng.

- Đi thôi.

Ma Vân chiến y ngoài thân La Phong cũng nhanh chóng thay đổi hình thức.

Xoạt!

Toàn thân áo giáp kim sắc chói mắt, đến cả đầu, mặt cũng hoàn toàn được bao phủ.

La Phong trông giống như một người mặc giáp vàng. Thí Ngô Vũ Dực hoàn toàn thu vào trong cơ thể. Chỉ nhìn bề ngoài, ít nhất không ai có thể nhận ra thân phận của La Phong lúc này.

Thu hồi phi thuyền.

Người mặc giáp vàng và người mặc giáp đen thuấn di trong không gian, đã tới tầng khí quyển của tinh cầu xanh sẫm.

- Sao không đi vào?

Ba Ba Tháp lo lắng thúc giục.

- Ta đang tra tìm, tra tìm vị trí chuẩn xác, rồi sẽ động thân.

La Phong thông qua máy thăm dò cỡ lớn bao phủ cả tinh cầu, bắt đầu tra tìm. Còn Ba Ba Tháp vừa nghe xong cũng giật mình:

- La Phong, ta hơi mất khống chế.

- Ha ha, Sinh Mạng Trí Năng mất khống chế là việc rất hiếm. Chứng tỏ cảm tình có thể ảnh hưởng tới phán đoán của ngươi.

La Phong cười nói:

- Là chuyện tốt.

Lần này Ba Ba Tháp đang rất bi phẫn.

Nhưng La Phong lại không thật sự có cảm giác gì quá lớn. Hắn và Hô Diên Bác chưa bao giờ tiếp xúc, cũng không có cảm tình gì khác, có chăng chỉ là tôn trọng tiền bối thôi.

- Nhất định phải ở đây, nhất định phải ở đây. Nhất định phải ở trên tinh cầu này.

Trong lòng Ba Ba Tháp không ngừng lẩm bẩm, hồi hộp chờ đợi.

- Tìm được rồi.

La Phong đột nhiên nói.

- Trên tinh cầu này à?

Ba Ba Tháp kinh hỉ.

- Đúng, ở trên tinh cầu này. Hơn nữa căn cứ vào sự thăm dò của ta, hắn đang bị thương nặng.

La Phong nói.

Máy thăm dò cỡ lớn của La Phong ít nhất có thể dùng thăm dò Ma Thủ Vương mà Ma Thủ Vương không thể phát hiện chút nào.

- Trọng thương? Quản hắn trọng thương hay không. Nhất định phải giết hắn.

Ba Ba Tháp vội thúc giục.

- Chúng ta đi.

- Đi, đi gặp hắn.

La Phong dẫn Ba Ba Tháp, thuấn di thẳng, rồi tiến vào nơi hạch tâm của tinh cầu.

Trong khu tinh vực chung quanh Ma Thủ Tinh, trong cấm địa của Cổ Luân Vũ Trụ Quốc, một vài siêu cấp gia tộc của Cổ Luân Vũ Trụ Quốc cũng biết khu tinh vực này bị một thần linh Bất Hủ cường đại chiếm cứ! Thần linh Bất Hủ này không có dã tâm gì quá lớn, chỉ chiếm cứ một khu tinh vực gồm chín tinh hệ, tự nhiên không ai dám trêu vào hắn.

Khu tinh vực hạch tâm này là Ma Thủ Tinh!

- Gần đây Ma Hoàng tính tình không ổn, nên cẩn thận một chút, chớ làm Ma Hoàng nổi giận, coi chừng mất mạng đó.

Một thị nữ quay về phía sau quát.

- Dạ.

Từ chín tinh hệ mà Ma Thủ Tinh khống chế, rồi sàng lọc qua tầng tầng tuyển chọn, tìm ra những thị nữ thông tuệ, mỹ mạo, lúc này cả bọn đang rất run sợ.

Bởi mấy ngàn năm gần đây, người thống trị khu tinh vực này Ma Hoàng tâm tình luôn không thường. Bọn thị nữ hơi không đúng một chút là sẽ làm hắn tức giận, kết cục vô cùng bi thảm.

- Đi vào đi.

Thần linh Bất Hủ phân phó.

Hơn tám trăm thị nữ mỗi người đều bưng khay thức ăn, trước sau sắp hàng, đi vào trong cung điện. Càng đi vào sâu trong cung điện, các nàng đều càng run sợ, rốt cục cũng đến chỗ Ma Hoàng.

Khi một nửa nhóm thị nữ này vừa vào, chợt nghe một thanh âm lạnh giá.

- Ma Thủ Vương!

Thanh âm lạnh giá! Uy áp vô hình tràn ngập!

Trên tám trăm thị nữ toàn bộ không khống chế được phải quỳ mọp xuống. Uy áp đáng sợ đến cả tên tổng quản thần linh Bất Hủ đám tạp vụ ở ngoài cung điện cũng phải sợ tới mức run rẩy, tất cả đều quỳ mọp xuống:

- Trời đất, uy áp đáng sợ thật. Uy áp còn ghê gớm hơn chủ nhân lúc còn mạnh nhất gấp hàng chục hàng trăm lần! Rốt cuộc là cường giả nào, Cổ Luân Vũ Trụ Quốc chúng ta làm sao mà xuất hiện một cường giả như vậy?

- Ầm!

Tầng đỉnh cung điện nổ tung, một luồng thân ảnh màu xám phóng lên cao.

- Xoát!

Một thân ảnh kim sắc xuất hiện giữa không trung, một cước đạp thẳng vào trên thân ảnh màu xám. Một cước ẩn chứa quy luật ảo diệu, đá cho thân ảnh màu xám phun ra một vòi máu kim sắc, đồng thời hắn cũng bay ngược xuống dưới, một mạch bay ngược làm cả cung điện vỡ tan, gắng gượng mãi cuối cùng mới đứng vững được. Hắn chính là một nam tử có đầu như đầu ưng rất gian ngoan, mặc chiến giáp màu xám.

Tên thần linh Bất Hủ quỳ mọp trộm nhìn cảnh này, thầm kinh hãi:

- Thuấn di? Người mặc giáp vàng lại biết thuấn di? Hết rồi, chủ nhân hết rồi!

Cả cung điện, vô số phụ vụ tôi tớ đều quỳ mọp xuống. Cũng có tên hơi trộm nhìn, nhìn cảnh tồn tại vô địch trong lòng họ ‘Ma Hoàng’ chật vật như thế nào. Cũng lén nhìn thân ảnh kim sắc chói mắt như thế nào.

“Thuấn di? “ Ma Thủ Vương đứng giữa không trung, nhìn người mặc giáp vàng phía trên, cung kính hành lễ.

- Bái kiến đại nhân. Đại nhân có thể thuấn di, hẳn là một cường giả phong Vương đỉnh cao, không biết ta đắc tội với đại nhân như thế nào, xin đại nhân cứ nói ra. Ta sẽ đem hết toàn lực đền bù ổn thoả. Nếu không thể làm đại nhân nguôi giận, lúc đó đại nhân thu mạng ta cũng không muộn.

La Phong nhìn xuống hắn, thanh âm ầm ầm:

- Ngươi cũng đã hiểu được tình thế.

- Đại nhân có thể thuấn di, ta không có cơ hội chạy thoát. Cho dù thực lực ta lúc còn hoàn hảo, cũng không phải là đối thủ của đại nhân. Huống chi bây giờ thần thể ta đã tổn thất, thực lực tổn hao, đại nhân phất tay là tiêu diệt ta được ngay. Ta còn có thể làm gì được? Chỉ có thể nghĩ mọi biện pháp bảo trụ mạng này. Nếu không tránh được, cũng chỉ có thể chịu phận bất hạnh.

Ma Thủ Vương cung kính vô cùng.

Thanh âm La Phong ầm ầm, làm tất cả những người phía dưới đều nghe.

Ma Thủ Vương cũng không sợ mất mặt, cũng nói rất rõ ràng, thanh âm truyền khắp nơi, hiển nhiên muốn tận lực biểu hiện thành ý. Về phần những người hầu phía dưới?

“Hừ, đám người hầu thị nữ thấy ta khóm róm như thế này, chỉ cần tránh được được lần này, ta toàn bộ xử tử hết! “ Trong lòng Ma Thủ Vương thầm nhủ.

- Ma Hoàng làm sao mà như một người hầu thế kìa?

- Người mặc giáp vàng này rốt cuộc là ai. Mạnh hơn Ma Hoàng rất nhiều.

Vô số người hầu thị nữ không biết nguy cơ chút nào.

- Giết. La Phong, giết chết hắn.

Ba Ba Tháp vội vàng truyền âm cho La Phong.

- Tất cả xin đại nhân nói rõ. Ta bây giờ chẳng biết ta đắc tội với đại nhân ở chỗ nào.

Ma Thủ Vương cung kính nói.

La Phong nhìn xuống hắn:

- Ngươi giãy dụa như vậy cũng không chẳng ăn thua, dù ta nói cho ngươi, ngươi nhất định cũng sẽ chết.

- Ta

Ánh mắt Ma Thủ Vương lộ ra vẻ không cam lòng, muốn há mồm nói gì đó, thì La Phong đã xuất hiện ngay trước người, trong tay nắm một mũi nhọn. Đây là mũi nhọn của Ma Vân Đằng chuyên dùng để giết chết địch nhân, có tẩm chất độc Phí Ma. Lúc này La Phong nắm mũi nhọn, đâm mạnh một cái!

Phốc!

Đâm vỡ áo giáp, đâm vào trong cơ thể Ma Thủ Vương, lập tức máu kim sắc phun tung toé, rồi hắn rơi xuống phía dưới.

Cả thần thể Ma Thủ Vương bị chất độc Phí Ma xâm thực, trong mắt hiện ra vẻ đầy hoảng sợ, sau đó cả người hoàn toàn tan vỡ chôn vùi, đến cả máu kim sắc phun tung toé cũng bị chôn vùi, chỉ còn lại có áo giáp, nhẫn Thế Giới từ trên cao rơi xuống, nhưng lại bị một bóng đen cuộn tới lấy đi.

Bóng đen đứng cạnh La Phong, chính là Ba Ba Tháp.

- Giải quyết xong.

Ba Ba Tháp nhìn áo giáp trong tay, con mắt đỏ ké lóng lánh rất phức tạp.

- Trên sáu vạn năm rồi...

La Phong nhìn Ba Ba Tháp, không muốn quấy rầy Ba Ba Tháp lúc này.

- Lão đại, ngươi thấy chứ? Ma Thủ Vương đã chết rồi.

- Hắn đã chết.

- Năm đó ngươi nhắc nhở ta lưu lại truyền thừa cho ngươi, ta một mạch không dám nói cho La Phong cừu nhân của ngươi là ai. Ta chưa từng dám nghĩ sẽ có ngày báo thù này!

- Cừu đã được báo.

- Hắn không có một chút lực hoàn thủ. Năm đó Ma Thủ Vương truy sát chúng ta tới mức lên trời không đường, xuống đất không cửa, bây giờ đứng trước mặt La Phong lại yếu ớt như vậy...

Ba Ba Tháp lẩm bẩm nói.

Chung quanh hoàn toàn bị niệm lực của La Phong ngăn che, rồi cả dụng cụ thăm dò mini ngăn che. La Phong đã ngăn che tất cả, lặng lẽ đợi tâm tình Ba Ba Tháp bình phục lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.