Trong đại sảnh Sát Lục Tràng, La Phong và Lôi Thần thoải mái nói chuyện phiếm, đó cũng là một phương pháp hữu hiệu để thư giãn.
"La Phong, Lôi!"
"Ha ha, khó mà gặp được hai người các ngươi" Theo sau tiếng cười cởi mở, một người đàn ông da đen hình dáng cao lớn như con gấu và một người thanh niên da trắng tóc đỏ gầy gò sóng vai đi tới.
"Bố Lôi Mỗ, Hà Nhược, lại đây ngồi nào" La Phong ngoắc tay hô.
Thường xuyên ở lại Sát Lục Tràng khổ tu, cũng thường xuyên ở đại sảnh Sát Lục Tràng nói chuyện phiếm, tự nhiên cũng làm quen một số tinh anh đồng dạng ở lâu dài tại Sát Lục Tràng. Tất cả mọi người đều hiểu, có thể ở lâu tại Sát Lục Tràng nếu không phải đặc biệt có tiền thì chính là người rất có bối cảnh, tương lai tiền đồ đều không giống kẻ khác. Thêm bạn thêm lựa chọn, sau này tại vũ trụ xông xáo nói không chừng sẽ nhờ đến bạn hữu, cho nên mọi người cũng có ý thức làm quen với nhau.
Ngắn ngủi một tháng, La Phong đã quen hơn ba mươi người, hai vị trước mắt này được xem như có quan hệ với hắn rất tốt.
"Hồng vẫn chưa ra sao?" Bố Lôi Mỗ lớn giọng nói.
"Hắn đã tám ngày không có ra ngoài" Lôi Thần nói.
"Thực điên cuồng." Hà Nhược nhịn không được cười "Được, có chuyện này nói với các ngươi . . . Trong thời gian sắp tới, chỉ sợ ta cùng Bố Lôi Mỗ cũng sẽ không đến Sát Lục Tràng" Võ giả bên cạnh Bố Lôi Mỗ cũng gật đầu.
"Làm sao vậy?" La Phong, Lôi Thần ngẩn ra. Hai người này cũng giống như mình, là thuộc về dạng người thường xuyên sống ở Sát Lục Tràng.
"Ta cùng Bố Lôi Mỗ được sư phụ hạ lệnh đi đăng kí trở thành vũ trụ kiến tập Ủng Binh, tham gia sát hạch vũ trụ kiến tập ( thực tập) lính đánh thuê" Hà Nhược hạ giọng nói.
"Đợt sát hạch vũ trụ kiến tập Ủng Binh so với mạo hiểm vũ trụ thông thường thì còn nguy hiểm hơn nhiều, nghe nói tỉ lệ tử vong, tỉ lệ đào thải đều rất cao. Nếu như một tháng sau ta cùng Bố Lôi Mỗ ai không trở lại Sát Lục Tràng thì sợ là đã chết ở trong kì khảo hạch. Hôm nay nói một tiếng với các ngươi, cũng là sợ sau này thấy chúng ta biến mất, các ngươi lại nói chúng ta không từ mà biệt, không phải bạn chí cốt, ha ha ..... "
"Thiệt hay giả?" La Phong, Lôi Thần giật nảy mình. Sát hạch vũ trụ kiến tập Ủng Binh ( quân liên minh) có quá mức như vậy sao?
" Nguy hiểm là nguy hiểm, nhưng những cấp Vũ Trụ, Vực Chủ, Giới Chủ khi vượt qua 99 trận đều là lính đánh thuê" Ánh mắt Hà Nhược sắc bén. Nếu ta không đi thử thách một phen thì cũng chỉ làm đội viên đội bảo vệ bị người ta sai phái ra lệnh. Muốn thành người tài, nghĩ tới ngồi cao thì phải liều mạng, phải chiến đấu"
"Ừ" Bố Lôi Mỗ gật đầu liên tục. La Phong, Lôi Thần ( bản gốc là Hồng, chắc lão Cật vừa nhậu vừa viết chap này) nhìn nhau. Hai người bọn họ bởi vì ở địa cầu đã có vị trí cao cao tại thượng cho nên căn bản không có áp lực. Không giống đám Hà Nhược, Bố Lôi Mỗ là trọng điểm bồi dưỡng, điều kiện sống của bọn họ chịu áp lực so với mấy người La Phong lớn hơn hẳn.
Những thế lực lớn bồi dưỡng trọng điểm tốn hao lượng tiền nong lớn, .v..v..., nếu không có kết quả hài lòng thì số mệnh của những đệ tử bị đào thải này là sao mà tốt cho được?
"Hà Nhược, Bố Lôi Mỗ, đợt khảo sát kiến tập thích binh ( thực tập lính tự do) có nguy hiểm như thế sao?" Lôi Thần nghi hoặc.
Liên Minh Vũ Trụ Ủng Binh.
Chia làm người Mạo Hiểm , kiến tập Ủng Binh, một sao Ủng Binh, hai sao Ủng Binh, ba sao Ủng Binh. Trong đó người Mạo Hiểm là không cần trải qua khảo sát, chỉ cần đi ghi danh báo danh liền trực tiếp là người Mạo Hiểm. Còn kiến tập Ủng Binh phải khảo hạch, một sao Ủng Binh cũng cần khảo hạch . . . Mỗi một danh hiệu đều phải trải qua khảo sát!
Kiến tập Ủng Binh khảo hạch, đạt tới cấp Hằng Tinh mới có thể tham gia.
Tỉ lệ đào thải cực cao.
"Rất nguy hiểm." Âm thanh trầm thấp từ trong miệng Bố Lôi Mỗ cao lớn cường tráng ở bên cạnh thoát ra, thanh âm của hắn phảng phất còn có cả hồi âm từ lồng ngực "Vũ Trụ Ủng Binh, vốn là mạo hiểm với tính mạng, cho nên kháo sát kiến tập Ủng Binh được dùng làm 'khảo hạch nhập môn" vì muốn đào thải bớt những võ giả Tinh Thần Niệm Sư không thích hợp làm Ủng Binh"
"Địa điểm khảo hạch là những nơi đã được lựa chọn sửa sang thành 'Giới Chủ thế giới' " Bố Lôi Mỗ nói "Trong Giới Chủ thế giới, Liên Minh Vũ Trụ Thích Binh làm ra rất nhiều nguy hiểm khó khăn nên đào thải một số lớn người. Trong quá trình đào thải nếu vận khí tốt có lẽ không chết, nhưng tỉ lệ tử vong vẫn rất cao.
"Giới Chủ thế giới thiên đàng?" La Phong kinh ngạc.
Về Giới Chủ thế giới thì La Phong cũng đã hỏi Ba Ba Tháp. Trong vũ trụ , cường giả 'Cấp Vũ Trụ ' chính là ông trùm một cõi, mà nếu là 'Vực Chủ' thì có thể trong hiện thực thể hiện ra lĩnh - vực mạnh mẽ nhất của mình! Lĩnh vực của Vực Chủ không chỉ là như lĩnh vực của Hồng, Lôi Thần mà cường đại hơn ngàn vạn lần. Cho tới Giới Chủ, chẳng những có được thế giới nội thể, mà lại còn có thể sáng tạo thế giới của mình!
Bên trong thế giới đó rất nhiều điều có khả năng dựa theo sự tưởng tượng của Giới Chủ mà sáng tạo ra. Cho nên có thể xuất hiện rất nhiều hiện tượng không phù hợp với bình thường.
"Đang nói về cái gì vậy?" Một âm thanh vang lên.
Cả đám bốn người La Phong quay đầu nhìn lại, đúng là Hồng toàn thân trang phục chiến đấu màu đen đang cười đi tới, cả người lại có một cảm giác đầy khí thế. Điều này làm cho La Phong không thể không cảm thán . . . Hồng đích thật là quái vật, liện tục trải qua các trận chiến đấu ở mức cao nhất, người bình thường đều mệt mỏi vô cùng. Nhưng Hồng cũng không mệt như vậy.
"Vừa mới nghe được các ngươi nói về tỉ lệ tử vong rất cao?" Hồng cũng kéo ghế ngồi xuống.
"Đang nói về khảo sát vũ trụ kiến tập Ủng Binh" Lôi Thần giải thích.
"Huấn luyện viên đến?" Âm thanh trầm thấp của Bố Lôi Mỗ vang lên.
"Huấn luyện viên?" Hà Nhược cũng nhìn đến lối vào đại sảnh lập tức thấy ba bóng người đi tới, trong đó một người chính là huấn luyện viên của bọn họ. Bố Lôi Mỗ, Hà Nhược lập tức thả chân xuống lộ ra vẻ nghiêm túc không ít.
"Huấn luyện viên, các ngươi lúc trước nói đến huấn luyện viên Côn Tây cường giả cấp Vũ Trụ ?" Lôi Thần hỏi nhỏ "Là người nào vậy?" La Phong cũng nhìn lại.
Hà Nhược thấp giọng nói "Chính là người đầu trọc mặc trang phục chiến đấu màu xanh biếc" May mắn là trong vũ trụ ảo, thực lực mỗi người đều cố định ở trình độ 'Sơ đẳng chiến tướng '. Mặc dù có thể được vũ trụ giả định kiểm tra đo lường nhận định thực lực, nhưng chỉ trong những trường hợp riêng lẻ, ví dụ như trong 'Không gian Sát Lục' thì mới có thể thi triển thực lực tương đương như trong hiện thực.
Nếu như không phải là trường hợp đặc thù thì cho dù là võ giả bình thường hay là cường giả Bất Hủ thì thân thể đều là sơ cấp chiến tướng như nhau.
May là vị huấn luyện viên cấp Vũ Trụ kia hiện tại thân thể bản lĩnh còn yếu, thính lực không cách nào nghe được, nếu nghe được hẳn sẽ vì hai chữ đầu trọc mà hung hăng giáo huấn đám đệ tử tinh anh dưới quyền.
"Đầu trọc?" La Phong nhìn kỹi.
Xa xa có ba người sóng vai đi tới, trong đó có hai người đều là đầu trọc, một người mặc chiến phục màu xanh biếc, một người chiến phục màu xám sẫm. Còn người thứ ba . . . tai nhọn, hai tròng mắt có chút đo đỏ?
La Phong nheo mắt lại "Người này dung mạo có vẻ giống như người của Nặc Lam Sơn gia tộc!" Từ đằng xa trong ba người đó, người của Nặc Lam Sơn gia tộc dường như cũng phát hiện La Phong nên nhìn chăm chú sang. Hai người đứng từ xa nhìn nhau! Giống như khiêu khích đối phương!
"Nặc Lam Sơn tiên sinh, nhìn cái gì vậy?" Võ giả Vũ Trụ Ủng Binh Tây Tiệp nghi ngờ quay đầu nhìn lại, lập tức cười "A, có hai người đệ tử chính là ta thuộc hạ của ta"
"Thuộc hạ của ngươi?"
Đôi mắt u ám của Nặc Lam Sơn liếc sang "Còn thanh niên tóc đen mặc chiến phục màu huyết dụ?"
"Không, người trẻ tuổi trẻ đó ta không nhận ra." Côn Tây liền lắc đầu, ngời đầu trọc khác ở bên cạnh là Vũ Trụ Ủng Binh nói: "Trong năm người kia, tthì người cao lớn và cậu tóc đỏ là đệ tử tinh anh trong tổ chức chúng ta. Còn ba người kia thì ta không nhận ra." "
"Không phải là người Bắc Long Thành các ngươi thì tốt rồi." Hai mắt Nặc Lam Sơn u ám.
Sau khi hắn nhìn thấy ba người La Phong, Hồng, Lôi Thần thì chỉ liếc mắt liền nhận ra . . . thanh niên tóc đen trong chiến phục màu đỏ kia đúng là người ở trên địa cầu đã từng công bố bản thân là lãnh chúa Địa Cầu La Phong! Nặc Lam Sơn lập tức cảm thấy một trận lửa giận từ trong lòng bốc lên, xộc thẳng vào đầu! Hắn, cường giả có danh hiệu 'Võ giả Cự Phủ'! Làm sao dám sơ suất ở Sát Lục?
Trực tiếp khống chế hơn 1000 hành tinh có người sống, võ giả dưới trướng nhiều như mây, hắn đã lâu rồi không nếm qua cảm giác thất bại. Nhưng đến chiến dịch ở địa cầu thì đích thực hắn đã vấp ngã.
"Nặc Lam Sơn tiên sinh." Hai vị Vũ Trụ Ủng Binh nghi hoặc nhìn Nặc Lam Sơn.
Nặc Lam Sơn sải bước nhằm thẳng hướng La Phong đi tới. Hai tên lính đánh thuê vũ trụ liền đi theo phía sau. Bọn họ có thỉnh cầu với Nặc Lam Sơn. . . Dù sao cho dù là trong cường giả cấp Vũ Trụ cũng có phân biệt cao thấp, là cường giả cấp Vũ Trụ bậc chín lại có được danh hiệu Cự Phủ, địa vị của Nặc Lam Sơn đương nhiên rất cao!
Đại sảnh mặc dù rộng lớn, nhưng cũng có trên vạn người. Một người trước ngực đeo huy hiệu Cự Phủ cùng hai cường giả có huy hiệu Thíc Binh một sao đích thực thu hút ánh mắt không ít người. Ba người nhằm thẳng hướng La Phong nhanh chóng đi tới.
"Hả?" La Phong cau mày nhăn mặt.
"Huấn luyện viên!" Hà Nhược cùng Bố Lôi Mỗ nhanh chóng đứng lên, Hồng cùng Lôi Thần cũng nhìn thoáng qua Nặc Lam Sơn, nghi hoặc thấp giọng nói "La Phong, người kia cùng người của Nặc Lam Sơn gia tộc rất giống"
"Chỉ sợ đến với dụng ý xấu" La Phong nheo mắt lại.
Chỉ chốc lát
Cộp!
Giày chiến dập vào nhau, ba tên cường giả cấp Vũ Trụ đứng ở trước bàn của La Phong.
"Khấu kiến hai vị huấn luyện viên." Hà Nhược, Bố Lôi Mỗ cung kính nói.
"Ừ" Hai vị huấn luyện viên đầu trọc khẽ gật đầu cùng nhìn về phía Nặc Lam Sơn. Nặc Lam Sơn đứng ở đó, mắt nhìn xuống La Phong đang ngồi lạnh lùng hỏi "Ngươi chính La Phong?"
"Đúng vậy!" La Phong nhìn hắn.
"Hành tinh kia là của ngươi?" Nặc Lam Sơn hỏi câu thứ hai, nhưng lại chưa nói ra tên Địa Cầu.
La Phong nhếch miệng cười một tiếng: "Đúng!"
"Bán cho ta." Đôi mắt của Nặc Lam Sơn âm thầm nhìn chăm chú La Phong "Nói giá của ngươi"
La Phong khẽ lắc đầu.
"100 ức đồng Càn Vu?" Nặc Lam Sơn nói.
"Không đàm phán" La Phong không có do dự chút nào.
"1000 ức đồng Càn Vu!" Nặc Lam Sơn lại nói.
"Ta nói ..... Không đàm phán, cho dù là ngươi báo giá nào đều cũng không được" La Phong nhìn Nặc Lam Sơn, Hồng và Lôi Thần ở bên cạnh cũng bình tĩnh nhìn người này.
Hai vị Vũ Trụ Ủng Binh ở bên cạnh thất kinh, Nặc Lam Sơn này câu đầu đòi mua hành tinh đứng tên của thanh niên trước mắt với giá càng lúc càng lớn. 100 ức đồng Càn Vu cũng đủ mua hành tinh có người sống được giá nhất, rồi sau đó càng là trực tiếp báo ra giá trên trời 1000 ức đồng Càn Vu, hành tinh nào lại có giá như vậy? Cho dù là đối với Nặc Lam Sơn thì bỏ ra chừng đấy tiền cũng là cố gắng hết sức.
"Ngươi đang khiêu khích ta!" Hai mắt Nặc Lam Sơn nheo lại giống như độc xà nhìn chăm chú thanh niên trước mắt "Chàng trai, tính tình ta cũng không phải tốt lắm. Nhưng hôm nay ta cho ngươi cơ hội . . . để ngươi trên danh nghĩa chuyển nhượng hành tinh cho ta, tất cả ân oán đều kết thúc"
"Giao hành tinh cho ngươi?" La Phong nhếch miệng cười "Có thể sao?"
Địa Cầu là quê hương của vô số người địa cầu. Đối với người khác còn có thể nói có lẽ là có giá, còn đối với người địa cầu mà nói đó chính là vô giá!
"Xin lỗi, cũng không mời ngươi uống rượu ." La Phong thoáng nâng chén, ngửa đầu ực một cái cạn sạch. Sắc mặt Nặc Lam Sơn lập tức càng thêm khó coi. La Phong, Hồng, Lôi Thần ba người cũng không nhìn hắn chút nào.
"Nào, Đại ca, Nhị ca, chúng ta cạn chén." La Phong nâng chén.
"Nào, dô" Hồng cười nói.
"Một hơi thôi nha." Lôi Thần liền nói.
Ba người căn bản coi như không thấy võ giả Nặc Lam Sơn danh hiệu Cự Phủ đứng ở bên cạnh. Nếu như trong thực tế . . . Phỏng chừng khi thấy Nặc Lam Sơn từ thật xa thì ba người bọn họ đã nhanh chóng bỏ chạy càng xa càng tốt. Nhưng ở trong vũ trụ ảo này thì ai sợ ai?