Thôn Phệ Tinh Không

Chương 43: Q.15 - Chương 43: Tàng Bảo Thất






Phe Thương Kim Vương, Băng Nhận, Tử Chung Vương nhanh chóng binh chia hai lộ, dọc theo hai hành lang mà tìm kiếm.

- Thương Kim Vương thực lực mạnh nhất, còn tốc độ cũng cực nhanh, ta đi theo hắn.

Dạ Thần Vương truyền âm nói:

- Hổ Thích Vương, Dương, hai người các ngươi theo một hành lang khác. Tuyệt đối không thể để Băng Nhận, Tử Chung Vương tìm được bảo tàng.

- Hiểu.

- Họ muốn có được bảo tàng, rõ là nằm mơ.

Hổ Thích Vương nhếch miệng cười gằn, cùng La Phong nhanh chóng hóa thành hai luồng hào quang đuổi theo.

Còn Dạ Thần Vương cũng nhanh chóng truy theo phương hướng Thương Kim Vương.

Hai đội đều chia làm hai đường!

Vì cả Tế Tháp ẩn chứa những hoa văn qui luật thờ cúng vô cùng phức tạp, khi được vận dụng đặc thù, phạm vi cả Tế Tháp hoàn toàn phong tỏa không gian, không thể thuấn di. Do đó hai đội quân đều chỉ có thể dựa vào tốc độ mà phi hành. Còn lúc này, ưu thế của La Phong sẽ được phát huy ra. Chỉ thấy hắn vỗ hai cánh màu bạc...

Dát! Dát!

Trong hành lang quanh co xoay vòng, nhanh chóng biến hướng không ngừng, tốc độ tăng vọt, làm Hổ Thích Vương cũng đuổi không kịp.

- Dương, ngươi trước hết bay ra phía trước ngăn họ lại, làm ảnh hưởng tới họ.

Hổ Thích Vương cũng biết tốc độ không bằng La Phong dù sao La Phong thực lực không bằng họ, sở dĩ được mời là vì hắn có ưu thế tốc độ.

- Yên tâm, giao cho ta.

Tốc độ La Phong không ngừng tăng vọt.

Vì hành lang này thuộc hành lang nội bộ của Tế Tháp. Còn khu hạch tâm cũng có đường kính quá vạn km, những hành lang sâu thẳm quanh co phải tới vài chục vạn km, xoay vòng qua nhiều khu vực khu hạch tâm, có nơi còn rất hẹp, không ngừng quanh co biến hướng, thậm chí còn có nơi gần như quay ngoắt, làm La Phong cũng lắm khi phải chậm lại tới mức gần như dừng hẳn, sau đó mới rẽ.

Loại thông đạo này...

Khi vừa gia tốc đã phải lập tức chậm lại, rồi gia tốc, rồi lại chậm đi. Mỗi khúc quanh ngắn thì vài km, dài thì trăm km. Đối với cường giả phong Vương một khi chạy đi là rất tăng tốc, dẫn đến việc muốn chạy thật nhanh cũng vô cùng khổ sở. Tựa như ở khu dân nghèo trên địa cầu, những con đường hẻm quanh co, cho dù xe đua tốt đến mấy, gặp đường quanh co như vậy cũng không có cách nào tăng tốc tới cực hạn.

Đối với cường giả có tốc độ cực hạn gần như tốc độ ánh sáng, thì những đoạn quanh co ngắn thì vài km,dài thì trăm km, quả thực là một sự hành hạ.

- Góc dài nhất chỉ trăm km, vừa mới gia tốc đã phải chậm lại. Tốc độ căn bản không tăng được. Chỉ có thể bảo trì tốc độ thấp mà linh hoạt chuyển đổi.

Thương Kim Vương gầm khẽ, trong ánh mắt đầy lửa giận.

- Ha ha, Thương Kim Vương, ngươơi tốc độ rất kinh người, nhưng trong nơi nhỏ hẹp này, ưu thế của ngươi không thể phát huy được. Còn ta là Dực Nhân Tộc, sở trường biến hướng, ha ha.

Dạ Thần Vương đuổi theo phía sau.

- Hừ!

Thương Kim Vương hừ nhẹ một tiếng, quay đầu nhìn về phía Dạ Thần Vương.

Ầm!

Một luồng lôi điện do như cái vại từ đôi mắt Thương Kim Vương bắn ra. Đạo lôi điện này vừa mới lóe ra đã chẻ ra, tựa như vô số điện xà quấn quanh, hình thành một hàng rào điện khổng lồ chụp thẳng về phía Dạ Thần Vương phía sau. Thông đạo vẻn vẹn chỉ rộng chừng đó, hàng rào điện hoàn toàn bịt mất cả thông đạo.

- Bành.

Trong tròng mắt vàng của Dạ Thần Vương lóe lên hàn quang, cả người thoáng hóa thành một luồng bạch quang, đánh vỡ hàng rào điện, nhưng cũng ảnh hưởng tới tốc độ.

- Muốn vượt qua ta à? Ha ha, Dạ Thần Vương, tiểu bối như ngươi dù cho nằm mơ, ta cũng đi trước ngươi, chỉ cần phát hiện ra bảo tàng, khẳng định ta tìm được trước.

Thương Kim Vương truyền âm cười chế diễu, chốc chốc quay đầu dùng đôi mắt bắn ra lôi điện ngăn trở Dạ Thần Vương. Dạ Thần Vương phía sau nghiến răng hận, nhưng lại không làm gì được.

Dạ Thần Vương và Thương Kim Vương giằng co như thế

Còn bên kia.

La Phong cũng gặp cản trở, nhưng hắn quanh co biến hướng rất tự nhiên

Sáu đại cường giả cũng không thể tăng tốc độ đến cực hạn, dù cho là La Phong cũng không thể làm được, nhưng La Phong sở trường biến hướng... vẫn có ưu thế rất lớn. Trong thông đạo quỷ dị như vậy, hắn cơ hồ có thể đạt tới mức gấp mười lần Tử Chung Vương, Băng Nhận.

Gấp mười là khái niệm gì?

Trong nháy mắt đã đuổi theo.

- Còn muốn chạy trốn.

Trong tầm nhìn La Phong xuất hiện hai luồng thân ảnh một lớn một nhỏ Khi Chủy Tộc phía trước. Chính là Băng Nhận và Tử Chung Vương.

- Đuổi tới rồi à.

Tử Chung Vương vừa rẽ, thì đuôi mắt phát hiện ra La Phong, hắn giật bắn cả người.

- Tên Dương này tốc độ nhanh thật.

- Không sao. Dương là tên thực lực yếu nhất trong ba người chúng. Phỏng chừng chỉ sở trường loại phi hành trong khu vực nhỏ hẹp quanh co này thôi.

Băng Nhận tự tin nói:

- Tử Chung Vương, phải xem vào kĩ năng của ngươi rồi.

- Ta một kích là có thể đánh lui hắn.

Tử Chung Vương tự tin nói.

La Phong tốc độ quá nhanh.

Sắp từ bên cạnh vượt qua!

- Gừ gừ

Tử Chung Vương há miệng, một tiếng rống mà tai chỉ thoáng có thể nghe được chợt vang lên. Những gợn sóng quỷ dị vô hình oanh kích thẳng trên người La Phong.

Tướng Giáp ngăn cản tiếng rống công kích, còn một chút đánh vào tầng Ma Vân chiến y trong Tướng Giáp, bị ngăn cản hết.

La Phong tuy dễ dàng ngăn trở, nhưng tốc độ vẫn chịu ảnh hưởng.

- Hừ.

Hai cánh màu bạc của La Phong chấn động mạnh, thi triển Tam Chấn Xuyên Toa Vũ Trụ.

- Rào!

Một lần gia tốc, giống như một luồng sáng bạc, bay lướt qua Tử Chung Vương, Băng Nhận, ngay cả Tử Chung Vương cũng không kịp công kích.

- Nhanh, ngăn hắn lại.

Băng Nhận vội la lên

- Tử Chung Vương, ngươi sở trường nhất nhưng là ngăn trở mà!

- Khốn khiếp.

Tử Chung Vương nghiến răng, một lần nữa rống lên. Nhất thời rống ra một luồng sóng gợn mắt thường có thể thấy được, hình thành một cái đại chung (chuông lớn). Đại chung nhanh như chớp bay đi, tốc độ công kích tự nhiên vượt xa tốc độ phi hành của La Phong. Sóng gợn hình thành nên đại chung bao chặt lấy La Phong, sau đó chấn động mạnh

- Oang oang.

Công kích từ vụ nổ cơ hồ tất cả đều đánh vào La Phong.

- Mẹ kiếp.

La Phong thân thể cũng run lên, tốc độ giảm mạnh.

- Tên nhân loại này, muốn có được bảo tàng hử! Bảo tàng phải là của ta!

Tử Chung Vương gầm lên truyền âm.

- Lên!

La Phong vỗ hai cánh, Thí Ngô Vũ Dực đích xác rất lợi hại.

Tuy lúc trước bị ảnh hưởng, nhưng vẻn vẹn chỉ vỗ hai cánh là thoát ra được, làm Tử Chung Vương, Băng Nhận phía sau căn bản đuổi không kịp.

- Ta biết Dạ Thần Vương tại sao mời hắn rồi. Phi hành của nhân loại này quá quỷ dị, bộc phát tốc độ thời gian ngắn quá kinh người, ở những khu vực nhỏ hẹp quanh co này, hắn có thể nhanh tới mức như vậy.

Băng Nhận nói.

- Tử Chung Vương, ngươi có chút bổn sự vậy thôi! Ha ha... Tìm được bảo tàng hả? Ngươi cứ mơ đi.

La Phong truyền âm nói.

Còn bản thân hắn lại chuyển vào một khúc quanh khác loan.

Tử Chung Vương phía sau dùng mắt thường đã nhìn không thấy La Phong nữa, muốn công kích cũng không thể công kích.

- Khốn khiếp.

- Truy.

Tử Chung Vương, Băng Nhận, hai đại cường giả nghiến răng truy phía sau.

Phòng điều khiển hạch tâm Tế Tháp, tứ đại cường giả nguyên dân cư trên Diễm Tế đại lục đang nhìn hai phương truy đuổi nhau.

- Đám ngoại tộc đấu rất dữ dội.

- Đấu càng dữ dội càng tốt, mà chúng tương tàn giết chết nhau mới tốt.

Cầu Xích Tạp nhìn màn hình giả định, lạnh giá nói

- Đám ngoại tộc này, năm đó chính vì bốn đại tộc quần đỉnh cao mở chiến trường, mới hủy diệt tộc quần chúng ta, chiếm lĩnh quê hương của chúng ta. Tương lai, tương lai, tương lai chúng ta nhất định phải để cho chúng nếm mùi vị diệt tộc!!!

- Để cho chúng cũng biết mùi vị diệt tộc!

Tứ đại phong Vương đều nghiến răng, hận ý vô tận tràn ngập.

Nhưng ho cũng hiểu rõ, đây chỉ là nguyện vọng, một nguyện vọng không thể thực hiện mà thôi, cho dù tộc quần năm đó vẫn còn, nhưng dù bây giờ họ có cường đại vô số lần, vẫn sẽ bị tộc quần đỉnh cao dễ dàng bóp chết.

Người săn bắn giết chết hàng loạt con mồi, con mồi đương nhiên muốn trả thù.

Nhưng nếu e ngại con mồi trả thù, vậy không phải là thợ săn nữa rồi.

Đây là cá lớn nuốt cá bé, mạnh hiếp yếu!

Vũ trụ tài nguyên rất nhiều, nhưng tỷ tỷ tộc quần cũng dọa người nhiều. Tộc quần nào chiếm nhiều tài nguyên hơn, phải xem ai có thực lực mạnh hơn!

- Trong hai hành lang, nơi bốn gã ngoại tộc lựa chọn là gần với Tàng Bảo Thất đầu tiên nhất. Nhân loại cánh bạc tốc độ nhanh nhất, sắp đến Tàng Bảo Thất đầu tiên rồi.

Cầu Xích Tạp nói khẽ.

La Phong dọc theo hành lang phi hành, cũng nhanh chóng quan sát những khoang cỡ lớn hai bên hành lang bên cạnh. Mắt thường liếc mắt là thấy rõ, trong các khoang đều trống rỗng, vô cùng sạch sẽ, trống không.

“Hả? “ La Phong liếc mắt thấy phía trước, trong một khoang gần thông đạo, cửa khoang rộng trăm mét mở ra một nửa.

Cửa khoang đang nằm một thi thể thần linh Bất Hủ.

“Thi thể Bất Hủ này là nguyên dân cư trên Diễm Tế đại lục, phỏng chừng cũng bị linh hồn quét ngang, trong nháy mắt ngã xuống. “ La Phong căn cứ vào vị trí khoang. Không giống lúc trước có rất nhiều khoang tùy ý, khoang này đặt ở giữa, hành lang cũng xoay vòng quanh nó một vòng. Điều này làm La Phong hơi chậm lại, cẩn thận nhìn vào bên trong.

Liếc mắt nhìn qua.

Bên trong bày một bình đài gần như trong suốt. Trước bình đài có một thân thể khoanh chân ngồi. Từ khí tức, La Phong cảm ứng phán đoán ra đó hẳn là thi thể của một thần linh Bất Hủ đã ngã xuống, còn trên bình đài có vẻ bày biện rất trịnh trọng ba cái hộp màu xám, kích cỡ bằng quyển sách. Vật này làm La Phong sáng mắt lên.

Veo!

La Phong vỗ hai cánh, biến thành luồng vòng cung, lướt vào khoang.

Trong trong dài rộng vài trăm thước, La Phong nhìn lướt qua thi thể khoanh chân đang ngồi, không để ý tới chút nào. Ánh mắt hắn chủ yếu nhìn vào bình đài dài rông ước mười thước, gần như trong suốt ở trung ương. Bình đài gần như trong suốt còn có những văn tự dày đặc, còn những văn tự đó hiển nhiên là có trong kho ngôn ngữ của nhân loại.

“Văn tự của nguyên dân cư trên Diễm Tế đại lục. “ La Phong sớm đã họ được toàn bộ những thứ trong kho ngôn ngữ rồi.

Với tốc độ ý thức tính toán của La Phong, một ngôn ngữ chỉ vài giây là có thể học xong, cũng có thể linh hoạt vận dụng.

“Đây là... “ La Phong nhìn văn tự, lập tức hiểu rõ.

Văn tự miêu tả.

Tộc ta đang lâm vào đại kiếp nạn. Trong Tàng Bảo Thất có ba Rương Tàng Bảo, mỗi cái cất một cái nhẫn Thế Giới. Trong nhẫn Thế Giới ẩn chứa vô số bảo vật cho các hậu nhân, để có thể cho tộc quần quật khởi. Rương Tàng Bảo này ẩn chứa hệ thống thăm dò cảm ứng, phải tộc nhân bản tộc mới có thể mở ra, ngoại tộc không thể mở ra.

“Luyện chế rất tinh diệu. Với kim loại cấp G, Rương Tàng Bảo ẩn chứa hoa văn qui luật đã luyện chế như thế nào nhỉ? “ La Phong lướt mắt nhìn, thấy Rương Tàng Bảo đầy những hoa văn kì bí dày đặc.” Phỏng chừng muốn cưỡng ép phá vỡ, phải có thực lực của Vũ Trụ Tôn Giả mới có thể làm được, chỉ cần việc chế tạo cái rương này cũng giá trị quá ngàn vạn đơn vị hỗn nguyên rồi, về phần mở ra... “

“Quản nó làm gì, trở về từ từ giải quyết. “

La Phong khẽ mỉm cười, thuận tay lấy ba Rương Tàng Bảo thu luôn.

- Lưu lại bảo tàng!

‘ Băng Nhận’ bay tới ngoài khoang, gia tốc mạnh, nhìn vào bên trong khoang nhất thời nghiến răng, truyền âm gầm lên.

- Bảo tàng là của ta!

Tử Chung Vương trong ánh mắt cũng đầy vẻ điên cuồng.

Hai người bọn họ mặc dù không thấy được Rương Tàng Bảo, nhưng lại thấy La Phong đứng bên trong khoang. Thời gian tìm kiếm bảo tàng khẩn cấp như vậy, không thể đứng một chỗ. Nếu dừng lại một nơi, khẳng định nơi đó có bảo vật hấp dẫn hắn.

- Thương Kim Vương! Dương chiếm được bảo tàng rồi!

Băng Nhận gầm lên giận dữ.

Thần lực Bất Hủ có thể truyền đi. Tiếng gầm dọc theo thông đạo lập tức truyền ra. Tốc độ xuyên toa của thần lực kinh người như thế nào chứ. Hơn nữa Thương Kim Vương lựa chọn hành lang lại có chỗ nối quan những đường xoắn ốc với hành lang mà đám người La Phong bên này lựa chọn..

- Bảo tàng

Thương Kim Vương đang dây dưa trong mắt lóe lên lệ mang.

- Dương chiếm được bảo tàng rồi?

Dạ Thần Vương lại rất vui vẻ.

Chạy! Vù!

Hai đại cường giả lập tức theo tiếng thanh âm truyền ra, nhanh chóng bay qua.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.